Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 567.1: Cho ta một cơ hội học tập

.Khiến ta trở nên thông minh hơn!
.Đây chính là tín điều nhân sinh của Hàn Nghệ, khi hắn chán ghét oán giận, chán ghét trốn tránh, chán ghét xin lỗi, hắn thường nói với bản thân câu này, tại sao không để mình trở nên thông minh hơn?
.Bây giờ Hàn Nghệ và Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo ngồi cùng thuyền, mà Hàn Nghệ kiếp trước cũng có đoàn đội của mình, hơn nữa là đội ngũ quốc tế, tín ngưỡng, tư tưởng, thói quen đôi bên gần như không giống nhau, bản thân ở trong đội, cũng khiến hắn hiểu cách tôn trọng tín ngưỡng, tín niệm và tư tưởng của người khác, ngươi không tôn trọng người khác, người khác cũng sẽ không tôn trọng ngươi.
.Bây giờ Lư Sư Quái có suy nghĩ của y, mà Hàn Nghệ không thích phủ định suy nghĩ của người khác, nếu trước đó hắn dạy Lư Sư Quái làm người, vậy thì phỏng chừng ngay cả bằng hữu cũng không làm được. Hắn sẽ suy xét, thấu hiểu tại sao Lư Sư Quái lại nghĩ thế, sau khi hiểu rồi thì nói ra suy nghĩ của mình, vậy thì chúng ta tìm ra cách lưỡng toàn kỳ mỹ.
.Con người Lư Sư Quái tuy khá cứng nhắc, có một số chuyện ngươi rất khó khiến y cúi đầu, nhưng y không phải người không hiểu đạo lý, y cũng hiểu chỗ khó của Hàn Nghệ, cho nên y tiếp thu ý kiến của Hàn Nghệ, cứ đợi xem, chủ yếu là xem Lý Trị cụ thể định làm gì.
.Sau khi bốn người thẳng thắn bàn bạc xong, vẻ lo lắng liền tan đi.
.Để có nhận thức chung, giữa bốn người có thể thẳng thắn trao đổi với nhau, nhưng tuyên bố ra ngoài, toàn bộ đều giao cho Hàn Nghệ.
.Sau khi trở về thành, Hàn Nghệ liền đề nghị, mọi người trở về tắm rửa thay y phục trước, nghỉ ngơi một lát, án này bọn họ cũng không vội, Hoàng đế cũng không vội, người vội là bọn Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.- Hàn tiểu ca, ngươi đã về rồi.
.Hàn Nghệ vừa đến hậu viện, vẻ mặt Lưu Nga căng thẳng bước ra đón.
.Hàn Nghệ cười nói: - Lưu tỷ, vất vả cho tỷ rồi.
.Lưu Nga sửng sốt nói:
.- Ta vất vả cái gì?
.Hàn Nghệ nói: - Nửa đêm bệ hạ gọi ta vào cung, tỷ đừng nói tỷ không sợ hãi.
.Lưu Nga sửng sốt, lập tức nói: - Ngự Sử Đại Phu Trương Minh kia và thê tử Tưởng Hiến tư thông, lại bảo Tưởng Hiến giết người diệt khẩu, có phải hay không?
.Hàn Nghệ cả kinh nói: - Làm sao tỷ biết?
.Lưu Nga nói: - Bây giờ người toàn thành đều biết rồi, bệ hạ còn phái ngươi thẩm tra án này nữa.
.Hình Ngũ này làm việc thật sự khiến người ta an tâm mà! Hàn Nghệ ha ha nói: - Được được được, nếu tỷ đã biết rồi, ta liền nói rõ chi tiết cho tỷ nghe.
.Lưu Nga nói: - Chuyện này có thể nói sao?
.- Đương nhiên không thể nha!
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng Lưu tỷ là ai chứ, không sao cả, bệ hạ kia, à không, Quốc Cữu Công nha, ông ta này này này, Lưu tỷ, tỷ đi đâu thế?
.- Ta đi ra ngoài làm việc.
.Chỉ thấy Lưu Nga giống như con thỏ bị giật mình chuồn ra ngoài.
.Hàn Nghệ hớn hở cười hì hì. Cuối cùng hắn đã tìm ra cách đối phó Lưu Nga, đừng có ý che giấu, cứ thoải mái nói, nàng chưa chắc dám nghe, mà nàng thấy ngươi thoải mái nói ra như thế, nàng cũng sẽ không lo lắng gì cả.
.Sau khi ứng phó Lưu Nga xong, Hàn Nghệ lại sai người nấu nước, rót vào thùng tắm gỗ, ăn một chút gì đó rồi về phòng nghỉ ngơi.
.Nghe rợn cả người!
.Thật sự là nghe rợn cả người a!
.Chưa đầy buổi sáng, chuyện tình tay ba liên quan đến Trương Minh và Tưởng Hiến cùng Tưởng phu nhân đã truyền khắp thành Trường An.
.Bởi vì chuyện này vốn có rất nhiều người biết, chí ít binh lính thủ thành đều biết việc này, mà bên trên không có lệnh cấm nói ra, cho dù là thế, mấu chốt là Hình Ngũ còn dẫn theo Cấm Vệ quân vây lại trạch viện của đám người Trương Minh, Hoắc Nguyên Đức, gióng trống khua chiêng như thế, phô trương đến không thể phô trương hơn, mọi người có thể không biết sao.
.Tất cả dân chúng đều ngây ngẩn!
.- Các ngươi nói coi chuyện này là thật hay giả?
.- Đã ầm ĩ thế rồi, còn có thể giả sao?
.- Trương Minh kia dù sao cũng xuất thân danh môn vọng tộc, không ngờ lại làm ra chuyện hạ lưu vô sỉ như thế.
.- Ai nói không phải chứ. Bình thường Trương Minh kia thoạt nhìn đạo mạo dạt dào, chính nhân quân tử, sau lưng không ngờ lại tư thông với thê tử bộ hạ, thật sự biết người biết mặt không biết lòng mà.
.- Ta nghe nói bình thường ông ta còn xưng huynh gọi đệ với Tưởng Hiến nữa.
.- Ôi! Vậy thì càng vô sỉ.
.- Này này này! Ta còn nghe nói, Tưởng Hiến kia vào Ngự Sử Đài là do Trương Minh tiến cử đó.
.- Chẳng lẽ là Trương Minh bù đắp cho Tưởng Hiến sao?
.- Bù đắp cái gì, ngươi cũng không ngẫm mà xem. Mỗi năm Ngự Sử Đài phải ra ngoài tuần tra, vừa đi thì phải mấy tháng, Trương Minh làm thế, rõ ràng là muốn điều Tưởng Hiến đi nha!
.- Người này thật đúng là đê tiện nha!
.- Thật sự là đạo đức suy đồi mà, để loại người này làm Ngự Sử Đại Phu, văn võ cả triều chẳng phải đều tư thông với vợ người khác sao.
.- Không ngờ triều ta lại có một cẩu quan như thế, thật sự mất hết mặt mũi Đại Đường ta mà!
.- Đúng thế, đúng thế, loại người này sao có thể làm Ngự Sử Đại Phu chứ.
.- Ngươi không biết chuyện này sao, phụ thân ông ta là tỷ phu của Quốc Cữu Công nha!
.- Câucâu này ngươi đừng nói lung tung nha, Quốc Cữu Công cũng không phải dễ chọc đâu.
.- Nghe nói lần này bệ hạ lệnh cho Hàn Nghệ thẩm tra án này?
.- Vậy thì ta không hiểu, Hàn Nghệ chẳng qua chỉ là một tiểu tử chưa lớn, trọng án bậc này sao có thể để hắn tra.
.- Đạo lý đơn giản như vậy mà ngươi còn không rõ sao, bây giờ trong triều đều là người của Quốc Cữu Công, nếu để bọn tra án, nhất định sẽ bao che lẫn nhau, Hàn Nghệ là người của bệ hạ, ta thấy án này để Hàn Nghệ thẩm thì không gì thích hợp hơn.
.Làm ầm ĩ như thế, cuộc đời Trương Minh coi như hủy hoàn toàn, cho dù có phải ông ta giết người hay không, thì con đường làm quan nhất định là chấm dứt tại đây, có thể giữ mạng đã là vạn hạnh trong vạn hạnh rồi.
.Hơn nữa, đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương đều không may mắn thoát khỏi, sau khi tin tức này truyền ra, bọn họ cũng bị lên án, khó thoát can hệ.
.Giận đến mức Chử Toại Lương chửi ầm trong phủ, suýt chút thì hôn mê.
.Những đại thần bọn họ vô cùng quý trọng danh dự của mình, việc này là một đả kích vô cùng nghiêm trọng đối với danh dự của bọn họ, quan trọng là đây chỉ là vấn đề tác phong cá nhân Trương Minh, đối với bọn họ mà nói, thật sự là quá nghẹn khuất mà.
.Đó cũng là lý do vì sao khi tảo triều, Lý Trị đề xuất để Hàn Nghệ thẩm tra án này, đám đại thần do Quốc Cữu Công đứng đầu nhất trí tán thành, ủng hộ quyết định anh minh của Lý Trị. Không còn cách nào, bây giờ bọn họ nên bày ra tư thế đại nghĩa diệt thân, nếu bọn họ còn ầm ĩ nữa, truyền ra ngoài, dân chúng nhất định mắng bọn họ làm việc thiên vị.
.Hàn Nghệ vô cùng thoải mái tiếp nhận vụ án này, hơn nữa có thể nói là được mọi người ủng hộ, bởi vì Hàn Nghệ đại diện cho thứ tộc, dân chúng, để Hàn Nghệ thẩm tra án này, dân chúng đều tán thành, thứ tộc thẩm quý tộc, đây là sự khẳng định cực lớn với thứ tộc nha.
.Nhưng thằng nhãi Hàn Nghệ này, cả ngày đều không lộ diện, trốn trong nhà ngủ một giấc, hắn ngủ rất an ổn, nhưng chuyện này đối với mọi người mà nói lại rất đau khổ.
.Trong lúc bất tri bất giác, màn đêm buông xuống.
.- Hàn tiểu ca, ngươingươi chẳng phải phải đi thẩm án sao?
.Lần này người lên tiếng hỏi không phải Lưu Nga, mà là Thẩm Tiếu, y thấy Hàn Nghệ ngồi trong nhà, nhàn nhã ung dung ăn cơm tối, trong lòng buồn bực. Chuyện lớn như vậy, nếu đổi thành người khác, ngày nào vụ án chưa kết án, thì ăn uống không vào nha. Ngươi thì hay rồi, ăn còn chậm hơn người khác.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ngươi gấp cái gì, thẩm án cũng phải ăn no trước nha!
.Tất cả mọi người có mặt đều câm nin, thật là kinh nghiệm còn non mà!
.Sau khi nhàn nhã ăn cơm tối xong, cuối cùng Hàn Nghệ đã đứng lên dưới sự mong đợi của mọi người, nói: - Đi nhà xí trước.
.- Ách!
.Đi nhà xí xong, thằng nhãi này nói trên người rất thối, kết quả là hắn lại chạy đi tắm rửa, rồi mới đổi sang quan phục.
.Cuối cùng đã nghênh ngang lắc lư ra khỏi cửa!
.Mọi người trong Phượng Phi Lâu bị Hàn Nghệ làm cho toát mồ hôi lạnh.
.- Hàn tiểu ca, cuối cùng ngươi cũng lộ diện.
.Lúc này vừa đến đầu đường đã thấy bọn Trịnh Thiện Hành đứng trước hiệu thuốc Lư gia, vẻ mặt không vui nhìn hắn.
.Hàn Nghệ gãi đầu nói: - Xin lỗi, xin lỗi, ngủ quên mất.
.Vậy mà ngươi cũng có thể ngủ quên?
.Thực là một nhân tài a!
.Đại Lý Tự!
.Bây giờ đám người Trương Minh đã giao cho Đại Lý Tự, bởi vì không thể thẩm trong cung, tuy nói là chuyển giao, nhưng thật ra vẫn do Lý Trị khống chế. Lý Trị đích thân hạ lệnh Cấm Vệ quân trong cung áp tải đám người Trương Minh, dù sao cũng là người trực tiếp trông coi, mà ngay cả người của Đại Lý Tự cũng không thể nhìn thấy bọn họ, trừ phi có sự cho phép của Lý Trị hay Hàn Nghệ.
.Theo tình huống bình thường, bệ hạ đã hạ lệnh rồi, thì nên nhanh chóng thẩm án, ít nhất thì Đại Lý Tự cho rằng thế, thế là nhân viên liên quan đã đến Đại Lý Tự từ sớm, đợi Hàn Nghệ đến, kết quả là vừa đợi thì đợi cả một ngày vẫn không nhìn thấy bóng dáng Hàn Nghệ.
.Nhưng Hàn Nghệ cũng không nói hôm nay không thẩm, chuyện này làm quan viên Đại Lý Tự buồn bực không thôi, cũng không biết đã ngủ gật mấy lần rồi.
.Trong hậu đường, hai nam tử trung niên mặc quan phục đỏ đang ngồi trong đó, một người lên tiếng nói: - Hàn Nghệ này rốt cuộc đang làm gì, trời đã tối rồi, rốt cuộc hắn có thẩm không nha, không thẩm cũng nói một tiếng nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận