Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1012.2: Bỏ xe giữ tướng

.Sau khi trôi qua nửa canh giờ, Lý Trị rốt cục trở lại hậu cung, Võ Mị Nương vội vàng tiến lên, giúp Lý Trị cởi áo choàng ra, lại rót trà cho Lý Trị, trong đôi mắt phượng quyến rũ lóe ra sự chờ mong.
.Lý Trị uống một ngụm trà, cười nói: - Xem ra trong chuyện quốc gia đại sự, cữu cữu vẫn là ủng hộ trẫm a!
.Võ Mị Nương nghe nói như thế, trong lòng đều nguội lạnh một nửa, nhưng vẫn chưa biểu lộ ra, mà là hỏi: - Xin bệ hạ chỉ giáo cho?
.Lý Trị bèn kể lại chút đối thoại giữa y và Trưởng Tôn Vô Kỵ cho Võ Mị Nương nghe.
.Võ Mị Nương nghe xong, trong lòng cực kỳ buồn bực, chuyện này vượt xa dự tính của nàng, mà ngay cả Hàn Viện cũng đều nhờ chuyện này mà tránh thoát được một kiếp, hơn nữa Chử Toại Lương còn được cáo lão về quê, như này còn có thể vui vẻ làm phu thê được nữa sao? Nhưng nàng thấy Lý Trị tựa hồ đã quyết tâm, trong lòng cũng hiểu được nỗi lo của Lý Trị, nếu lúc này vẫn cứ giật dây Lý Trị xử lý Trưởng Tôn Vô Kỵ, thì chỉ sẽ làm cho Lý Trị phản cảm, nàng bèn cười nói: - Nếu như thế thì không còn gì tốt hơn nữa rồi.
.Nói thế nhưng trong lòng nàng cũng đang khóc a!
.Một buổi tối này, trong điện Lưỡng Nghi vẫn luôn đèn đuốc sáng trưng, ngoại trừ vài tên đại thần thuộc các cơ quan hành chính trung ương quan trọng ra, Thôi Tập Nhận mặc thanh bào cũng lăn lộn vào trong đó, bệnh của Thôi Nghĩa Huyền cũng sắp khỏi rồi, nhưng ông ta vẫn chưa trở về, bởi vì ông ta biết mình tuổi tác đã cao, không còn sống được bao nhiêu ngày cả, ông ta hy vọng Thôi Tập Nhập có được thêm càng nhiều cơ hội biểu hiện.
.Trong lòng Vi Tư Khiêm cũng rõ ràng, hơn nữa Thôi Tập Nhận đích xác cũng rất thông minh, đưa ra rất nhiều chủ ý giúp y, bởi vậy y đều đã để Thôi Tập Nhận làm phó quan của y, coi như là có qua có lại. Mặt khác lúc này chủ yếu là điều tra về chuyện đất đai, mà Thôi Tập Nhận cũng tham dự vào, cho nên dẫn y tới cũng là rất bình thường.
.Lý Trị ngược lại không thèm để ý, dù sao, Thôi Nghĩa Huyền cũng đã giúp y rất nhiều, mà y cũng nhận thức Thôi Tập Nhận nữa.
.- Khởi bẩm bệ hạ, theo vi thần và Thôi Ngự sử thẩm tra, trong số năm trăm quan viên buộc tội Hoàng gia đặc phái sứ, chỉ có hơn bảy mươi quan viên không có xâm chiếm đất đai của triều đình hoặc đất đai của dân chúng, những người này vốn là vương công quý tộc, trong nhà cũng có không ít ruộng tốt. Mặt khác có hơn một trăm quan viên chiếm dụng đất đai triều đình ban cho dân chúng chia theo nhân khẩu vượt trên hai mươi khoảnh, còn ba trăm người còn lại trong đó có một nửa chiếm hơn mười khoảnh, ít nhất cũng chiếm khoảng mười mẫu đất vườn, bọn họ đều lợi dụng lúc bách tích trả lại đất vườn cho triều đình để xâm chiếm. Còn về đất vĩnh nghiệp thì có năm mươi ba vị đại thần lợi dụng thủ đoạn cho vay nặng lãi để ép dân chúng bán lại đất đai cho bọn họ, chẳng qua những việc này đều do gia nô của bọn họ làm, còn bọn họ thì vẫn chưa ra mặt.
.Vi Tư Khiêm là một người trong mắt không chứa nổi hạt cát, hoàng đế sai y thanh tra thổ địa, y liền thật sự có nề nếp thanh tra, không cần biết ngươi là ai, nên điều tra như thế nào thì cứ thế làm.
.Kỳ thật đây đã coi như là kết quả tốt, bởi vì mọi người vừa mới bắt đầu xâm lấn đất đai, hơn nữa hiện giờ triều chính trong sạch, bọn họ đều đánh chủ ý về triều đình, lợi dụng lỗ hổng trong chính sách để đoạt lấy đất đai, chứ cũng không dám thật sự xuống tay lên người dân chúng, nếu đợi đến giữa đời Đường, thì tình huống này ít nhất phải hơn gấp trăm lần.
.Lý Trị nghe vậy đầy mặt tức giận, nói: - Thật sự là nực cười, triều đình đối đãi với bọn họ không tệ, vậy mà bọn họ lại tham lam như thế, bất kể là đất đai của triều đình hay đất đai của dân chúng, đều không tha, thân là đại thần trong triều, lại không làm gương tốt, ngược lại vi phạm luật pháp triều đình, loại quan viên như thế thì lấy gì phục chúng, thật sự là đáng giận đến cực điểm.
.Vi Tư Khiêm lấy ra một bản tấu chương từ trong tay áo, nói: - Đây là một bản tấu chương vi thần vừa viết xong, kính xin bệ hạ xử phạt những quan viên này!
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ đều ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt chớp động hào quang.
.Sau khi Trương Đức Thắng trình lên, Lý Trị nhìn nhìn, gật đầu nói: - Tốt lắm! Ái khanh trong một thời gian ngắn như vậy, đã điều tra rõ hết thảy, trẫm cảm thấy rất vui mừng. Lần này nếu không xử phạt bọn họ, tương lai chỉ sợ sẽ có càng nhiều người noi theo bọn họ mất.
.Hứa Kính Tông đứng ra nói: - Bệ hạ, vi thần cho rằng Vi Trung thừa nói còn chưa đủ hết, đương nhiên, lão thần cũng không phải nói Vi Trung thừa làm việc thiên tư, chỉ có điều bệ hạ chỉ bảo Vi Trung Thừa điều tra những đại thần buộc tội Hàn Nghệ, nhưng theo thần biết, trong số bọn họ có rất nhiều người đều lợi dụng thân nhân của mình để xâm chiếm đất đai của dân chúng trăm họ đấy.
.Hàn Nghệ vừa nghe vậy, thầm nghĩ lão già này cũng thật quá độc ác.
.Lý Trị gật đầu, dấu diếm thanh sắc nói: - Ái khanh nói có lý a! Không biết vài vị ái khanh đối chuyện này có ý kiến gì không?
.Lý Nghĩa Phủ, Đỗ Chính Luân đều đứng ra ủng hộ đề nghị của Hứa Kính Tông.
.Bọn họ vừa mới thượng vị, không có quan hệ gì với người phía dưới, nhưng những người này chiếm cứ chức quan, cần phải bắt hết những người này, thì bọn họ mới có thể đề bạt người của mình lên được, đương nhiên, Hứa Kính Tông cũng không phải vì mục đích này, mà ông ta là nhằm vào Trưởng Tôn Vô Kỵ đấy, ông ta hy vọng Lý Trị có thể giao chuyện xui xẻo này cho ông ta.
.Chỉ có Lý Tích và Hàn Nghệ không có mở miệng.
.Lý Trị nhìn hướng Hàn Nghệ, hỏi: - Hàn Nghệ, ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?
.Lý Nghĩa Phủ cùng Hứa Kính Tông cực kỳ yên tâm về chuyện àny, theo bọn họ, khi đối mặt với Trưởng Tôn Vô Kỵ, bọn họ cùng Hàn Nghệ đứng chung về mặt trận lợi ích, Hàn Nghệ không có khả năng quấy rối đâu.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, vi thần vừa mới vì chuyện này mà bị xử phạt, nếu như tán thành, chỉ sợ sẽ có người nói vi thần lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, nên vi thần không nên mở miệng.
.Tuy nói như thế, nhưng mơ hồ biểu hiện ra hắn là tán thành.
.Lý Trị nhìn về phía Lý Tích, hỏi: - Không biết ý tứ của Tư Không thì sao?
.Lý Tích do dự nói: - Bệ hạ, chuyện này nếu tiếp tục điều tra thêm, chỉ sợ sẽ liên lụy rất rộng, lão thần cảm thấy có chút lo lắng.
.Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông là vừa mới thượng vị, nhưng ông ta thì đã tại vị lâu rồi, bộ hạ trải rộng khắp triều dã, nếu như các ngươi muốn điều tra như vậy, thì người của ông ta phải làm sao bây giờ?
.Hứa Kính Tông cảm thấy sốt ruột vì chỉ số thông minh của Lý Tích, đường đường là Đại Tư Không, là người đệ nhất trong triều, thì ngươi còn sợ cái gì, ngươi đề nghị bệ hạ cho ta đi điều tra, ta làm sao dám điều tra người của ngươi, ta không muốn sống nữa sao, chúng ta phải cùng nhau đối phó Trưởng Tôn Vô Kỵ a, đây chính là một cơ hội tuyệt hảo.
.Thôi Tập Nhận thấy vậy, đột nhiên đứng dậy: - Khởi bẩm bệ hạ, vi thần nghĩ đây chẳng qua chỉ là phương pháp trị được phần ngọn không trị được phần gốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận