Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 487: Cứ việc phóng ngựa lại đây.

.Nguyên Thứu thở dài nói: - Muội nói huynh làm sao lại có một muội muội không biết thay đổi như muội chứ.
.Nguyên Mẫu Đan nói: - Muội cũng không biết tại sao lại có ca ca như huynh vậy, lại xúi giục muội muội quả phụ của mình tìm nam nhân, chỉ sợ trên đời này cũng khó tìm được người thứ hai. Nguyên Thứu nghe thấy vẻ mặt buồn bực, nói: - Khó trách Tiểu Hổ lại thân với muội nhất, cả hai căn bản đều là cá mè một lứa, trong đầu chỉ toàn là cơ bắp, tính tình thì nóng nảy, ca vốn cả đời co thể sống rất phóng khoáng, vô tư vô lo, chỉ là hai cô cháu các người, cản ngay trước mặt huynh, làm cho huynh phải vắt óc suy nghĩ, thật là tức chết huynh mà.
.Chuyện này đương nhiên là do Hàn Nghệ cố ý sắp xếp như vậy, bởi vì quan hệ trước sau khi sự việc xảy ra cũng là một môn học vấn trong Thiên Môn, nếu ai ai cũng đều nhìn chằm chằm vào chuyện của Dân An Cục, thì sẽ khiến bọn họ phát hiện ra một số dấu vết, đây là chuyện Hàn Nghệ không muốn nhìn thấy, bởi vì nếu chuyện Trại huấn luyện Hoàng gia bị bại lộ trước, như vậy rất bất lợi đối với hắn, hắn chính là muốn đánh cho những quý tộc này không kịp trở tay, tiện lấy công mưu tư, trả thù bọn họ.
.Vì đây là công tác bí mật, hắn gần như bị bức nói cho bọn họ biết tin tức.
.Ngày báo danh chính là cách ngày chợ đêm lần thứ hai, kết quả ngay ngày chợ đêm, Hàn Nghệ lệnh cho người mang một lá thư tên "Gửi Cảnh sát Hoàng gia tương lai" cho những quý tộc kia.
.Trong thư này thậm chí không nói chuyện của Trại huấn luyện Hoàng gia nói cho bọn họ biết, chủ yếu chỉ nói cho họ biết địa chỉ, thời gian, còn chuyện làm cái gì, Hàn Nghệ nói rất mơ hồ, chỉ là đi báo danh, còn có một số huấn luyện cơ bản liên quan đến Dân An Cục, có thể diễn ra mấy ngày, điểm rõ ràng duy nhất là bệ hạ sẽ đích thân đi thị sát, không cho dẫn theo người thân, không cho dẫn theo đầy tớ, chỉ có thể tới một mình. Ngoại trừ một phong thư kia ra, còn có một thứ khiến cho rất nhiều người đều mơ hồ không hiểu gì cả, chính là một tấm bảng bằng gỗ, trong thư còn dặn những người kia, bảo bọn họ viết tên trưởng bối mà mình tôn sùng nhất, còn sống hay đã mất đều được, cũng tức là người vinh quang nhất trong gia tộc bọn họ lên trên tấm bảng gỗ. Việc này xảy ra quá đột ngột, rất nhiều người phản ứng không kịp, xem lá thư "Thư gửi Cảnh sát Hoàng gia tương lai" này không kềm được chửi ầm lên, ngày mai phải đi đăng kí rồi, hôm nay ngươi mới đưa đến, ngươi đây không phải là đùa bỡn chúng ta sao, nhưng chửi thì chửi, nhưng vẫn vội vàng chuẩn bị, bởi vì Hoàng đế muốn đi thị sát, nếu ngươi không đi, vậy quà biếu nhất định là tặng không rồi.
.Nhưng kỳ thật cũng không có gì để chuẩn bị, chủ yếu là suy nghĩ cẩn thận chuyện viết vinh quang gia tộc kia, những chuyện còn lại đều rất bình thường, bọn họ cho rằng dù sao cũng chỉ mấy ngày như thế.
.Đương nhiên, phong thư này cũng không thể ngăn cản khát khao của họ đối với Giọng hát hay. Bây giờ cơn sốt Giọng hát hay đã vượt qua cả kịch nói, trở thành chủ đề nóng bỏng của Trường An, dù sao bên trong cũng bao hàm đủ kiểu ganh đua, hơn nữa còn mang lại những niềm vui bất ngờ, niềm vui này không cách nào báo trước được. Mặt khác, còn có một số người cũng muốn nếm thử vị ngọt của chợ đêm, bắt đầu coi trọng đến chợ đêm, rất nhiều người dân đều đến chuẩn bị từ hôm qua, đợi đến khi chợ đêm mở, họ sẽ ra ngoài đường rao hàng, dù sao thì chợ cũng lớn như vậy, triều đình không thể giám sát hết được, bởi vậy có thể thấy, rao hàng và bán hàng bên ngoài sẽ trở thành phong cảnh độc đáo trong chợ đêm.
.Bởi vì có kinh nghiệm từ lần trước, cho nên bắt đầu từ chiều hôm nay, hai chợ và Bình Khang đã đông nghịt rồi.
.So với lần đầu, rất nhiều người trước kia không có hứng thú với chợ đêm nay lại đến sớm, vì xu hướng chính là như vậy, nếu ngươi không ra ngoài dạo chợ đêm, như vậy ngươi thật lòng đã bị "out" rồi.
.Cuối cùng màn đêm cũng buông xuống.
.Trường An liền trở nên náo nhiệt, khắp nơi đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi, truy đuổi vui đùa ầm ĩ, ít dè dặt hơn so với lần trước, vui vẻ hơn nhiều.
.Đợt hải tuyển ở Bình Khang Lý lần này không diễn ra ở Phượng Phi Lâu và Hoa Nguyệt Lâu, mà tiến hành trong bốn đại viện còn lại. Những đại viện này quy mô không bằng Hoa Nguyệt Lâu và Phượng Phi Lâu, đợi đến vòng loại thì không tiện sắp xếp ở chỗ của bọn họ, vì vậy Hàn Nghệ quyết định vòng hải tuyển cố gắng hết sức tiến hành ở chỗ bọn họ, lần này là khai mạc, do vậy đừng bàn đến những chuyện khác.
.Ba người Hàn Nghệ, Trưởng Tôn Xung và Trình Xử Lượng đúng giờ đến chợ tây tuần tra.
.Hàn Nghệ, ngươi có phải đang cố ý đùa ta không.
.Trình Xử Lượng vừa thấy Hàn Nghệ liền đi nhanh tới, vô cùng khó chịu nói. Hàn Nghệ biết mà còn hỏi: Tướng quân chỉ giáo cho?
.Trình Xử Lượng nói: Ngươi không phải đồng ý cho ta một trăm danh ngạch sao?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: Đúng rồi! Ta cũng không có thất hứa mà.
.Trình Xử Lượng nói: Nhưng ngày mai bắt đầu đang kí rồi, danh ngạch này ngươi tính khi nào đưa ta. Hàn Nghệ nói: Tối nay.
.Trình Xử Lượng trợn tròn hai mắt nói: Tối nay? Vậy là sao? Ngươi đưa ta sớm một chút thì chết à?
.Hàn Nghệ cười nói: Chính là ta cố ý đấy.
.Trình Xử Lượng nổi giận đùng đùng nói: Ta đương nhiên biết là ngươi đang cố ý đùa ta.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: Tướng quân, ngươi đã hiểu lầm rồi, ta nói là ta cố ý chọn tối nay đưa cho ngươi.
.Có gì khác biệt.
.Khác biệt rất lớn đấy.
.Hàn Nghệ nói: Ta cảm thấy thân là Thập Lục Vệ Quân, thì phải biết đợi lệnh bất cứ lúc nào, dù sao thì chiến tranh sẽ không báo trước cho ngươi một tiếng, tướng quân cho rằng ta nói như thế nào?
.Trình Xử Lượng nói: Đây không phải là đánh giặc. Hàn Nghệ nói: Nhưng thân là một thành viên của Dân An Cục, cũng nên chờ lệnh bất cứ lúc nào, những con cháu quý tộc kia ta cũng chỉ cho bọn họ một ngày để chuẩn bị, còn như binh lính Thập Lục Vệ Quân, ta tính cho bọn họ hai canh giờ để chuẩn bị, cũng tiện nhân cơ hội này kiểm tra đánh giá năng lực của bọn họ.
.Hai canh giờ?
.Trình Xử Lượng hận không thể bóp chết Hàn Nghệ, nói: Ngươi đây là muốn sát hạch bọn họ hay là sát hạch ta, ngươi làm như vậy, ta đêm nay có ngủ được không chứ, ngày mai ta cũng phải đến đó.
.Hàn Nghệ cười nói:
.Ta làm thế cũng là vì nghĩ cho tướng quân đấy. Trình Xử Lượng hừ nói: Ta thật sự nhìn không ra đấy.
.Hàn Nghệ nói: Với tính cách hào hùng phóng khoáng của tướng quân, hôm nay sau khi tuần tra xong, nhất định sẽ đi uống một phen cho đã, nếu chẳng may ngày mai không thức dậy nổi, vậy thì hỏng bét, dù sao tướng quân cũng là người đúng đầu trong Dân An Cục, mà ngày mai Hoàng thượng sẽ đích thân đến thị sát.
.Trưởng Tôn Xung nghe được khẽ mỉm cười, nói:
.- Hàn Nghệ nói rất có lý, nhất định phải sắp xếp cho ngươi việc gì đó để làm, bằng không dám chắc ngươi không kìm nổi chạy đi uống rượu.- Tửu lượng của ta, làm sao mà say được, các ngươi không khỏi xem thường ta quá rồi đó.
.Trình Xử Lượng chột dạ nói, hơn nữa gã cũng không có nói mình không đi uống.
.Hàn Nghệ, Trưởng Tôn Xung chỉ có thể mỉm cười ứng đối.
.Trình Xử Lượng là một người phóng túng, ngay thẳng, đụng phải hai tên âm hiểm này coi như là đen đủi, vẫy tay nói:
.Được rồi, được rồi, các ngươi cứ nhìn đi, ta mặc kệ.
.Hàn Nghệ, Trưởng Tôn Xung liếc mắt nhìn nhau, cười ha hả. Thật ra thì chuyện Trại huấn luyện Hoàng gia là Hàn Nghệ gạt Trình Xử Lượng đấy, dù sao con người Trình Xử Lượng nhìn qua thật nặng nghĩa khí giang hồ, nếu nói cho gã biết, không chừng gã sẽ nói cho tướng lĩnh dưới tay, để chắc chắn đạt được mục đích, hắn không nói cho Trình Xử Lượng biết, Trình Xử Lượng biết thì chắc chắn những con cháu quý tộc kia cũng không thể không biết.
.Chợt nghe phía sau có người nói: Này, chủ quán, ngươi nhìn thấy thằng nhãi Hàn Nghệ không?
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn lướt qua, chỉ thấy mấy công tử ăn mặc hoa lệ đang dò hỏi chủ quán.
.Chủ quán nói: Vừa mới đi qua. Nói xong quay sang nhìn về phía Hàn Nghệ. Sặc! Hàn Nghệ liền co rụt hoa cúc, vội vàng nói: Các ngươi đi trước đi, ta đi vệ sinh đã.
.Nói xong, hắn liền chuồn đi, mấy tên công tử này đến tìm hắn, không cần phải nói, chắc chắn là hỏi hắn về việc của ngày mai, dù sao việc này xảy ra quá đột ngột, hơn nữa lá thư viết cũng mơ hồ, rất hiều người muốn tìm Hàn Nghệ để hỏi, nhưng Hàn Nghệ cũng không muốn bị mấy người này quấn lấy. Mấy tên công tử kia vừa nhìn thấy Trình Xử Lượng và Trưởng Tôn Xung đã vội vàng đi tới, rồi hỏi: Tiểu chất bái kiến hai vị thúc thúc, xin cho hỏi hai người có thấy Hàn Nghệ không?
.Trưởng Tôn Xung đang định lắc đầu, Trình Xử Lượng đã chỉ về phía Hàn Nghệ vừa chuồn nói: - Hắn vừa mới đi vệ sinh rồi, các ngươi mau đuổi theo đi, như vậy mới có thể đuổi kịp hắn.- Đa tạ Trình thúc thúc đã cho ta biết.
.Mấy tên công tử lập tức đuổi theo.
.Trưởng Tôn Xung nhíu mày nhìn Trình Xử Lượng, Trình Xử Lượng liền quát lên: Ngươi nhìn ta làm cái gì chứ, chúng ta đều là người của Dân An Cục đấy thôi, tại sao chỉ hắn ta chột dạ, rõ ràng là làm việc trái với lương tâm mà, Trình Xử Lượng ta chưa từng nói dối bao giờ. Trưởng Tôn Xung bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận