Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 651: Chưa đồng cam, đã cộng khổ.

.Rất nhiều người, khi nhắc tới thương nhân, nều nói thương nhân là kẻ hám lợi, mưu mô xảo trá, trong lòng chỉ có tiền mà thôi.
.Đúng thế ! Điều này chẳng sai, nhưng bọn họ lại chẳng hề suy xét đến việc môi trường mà thương nhân phải đối mặt cũng y như vậy.
.Giống như Ngõ Bắc hiện giờ.
.Trước kia khi Hàn Nghệ nổi danh, ai nấy đều tranh nhau tới Ngõ Bắc, có bao lời ngon tiếng ngọt đều tuôn cả ra, hi vọng có được một tấm vé xem Giọng hát hay, mà giờ đây khi Ngõ Bắc gặp khó khăn, thì chẳng khác nào tường đã đổ mọi người càng hùn sức đẩy cho đổ thêm, ước chừng ngày cây đổ bầy khỉ tan tác chạy cũng không còn xa nữa.
.Nhà dột lại gặp mưa dầm suốt đêm, chuyện này xảy ra với người bình thường, thì hơn phân nửa là trùng hợp, là xui xẻo, nhưng xảy ra với thương nhân thì lại là vô cùng vô cùng bình thường, đây là định luật trong thương nghiệp, thương nhân khi thuận lợi, thì quả là trăm ngàn thuận lợi, nhưng lúc không như ý, tuyệt đối là làm việc gì cũng xui xẻo cực độ, bởi mọi người đều sẽ xa lánh ngươi.
.Đời sau có rất nhiều xí nghiệp gia đóng cửa, nguyên nhân căn bản có thể chỉ là một chuyện khó khăn rất đỗi nhỏ nhoi, đây chính là đặc tính của chuyện nhà dột lại gặp mưa dầm suốt đêm, từ đó dẫn đến việc đâu đâu cũng chịu tổn hại, kết quả là đóng cửa.
.Vậy thì thương nhân không hám lợi, chẳng lẽ còn ngồi giảng đạo lý với ngươi à.
.Ngõ Bắc chính là ví dụ tốt nhất, ngày đầu tiên còn có đôi ba người thưa thớt, ngày thứ hai đã thành cái ngõ ma rồi, đến cả chợ lớn Đào Bảo cũng phải chịu tổn thất nặng nề, mọi người đều cảm thấy Ngõ Bắc sắp phải đóng cửa đến nơi rồi, lúc này tốt nhất là không nên có liên quan lợi nhuận gì với Ngõ Bắc.
.Bất kì người nào thân đang ở Ngõ Bắc đều không thể nhìn ra một tia hi vọng.
.Bao gồm cả kẻ không ở Ngõ Bắc.
.Lúc này Nguyên Mẫu Đơn cũng vừa tới khu chợ Nguyên gia, vì Ngày Nữ nhân vẫn là do nàng chủ trì.
.- Mẫu Đơn tỷ.
.Đóa Lạp vào trong phòng của Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Mẫu Đơn hỏi: - Bên phía Ngõ Bắc thế nào rồi ?
.Đóa Lạp đáp: - Còn chưa có động tĩnh gì.
.Nguyên Mẫu Đơn hơi nhíu mày, khuôn mặt lộ vẻ hoang mang.
.Đóa Lạp nói: - Mẫu Đơn tỷ, muội thấy Hàn Nghệ lần này quả thực đã hết cách, nếu không, hôm qua hắn đã mang ra dùng rồi, việc này cứ tiếp tục kéo dài, chỉ càng bất lợi với hắn, kể cả hắn có không để ý, thì thương nhân Ngõ Bắc cũng chẳng kiên trì nổi nữa, dù gì thương nhân cũng vô cùng thực tế.
.Nguyên Mẫu Đơn ngẫm nghĩ, nói: - Nhưng ta vẫn cho rằng Hàn Nghệ sẽ không ngồi chờ chết đâu, kể cả có thua, hắn cũng không thể không có chút động tĩnh nào, việc này quả là bất thường.
.Đóa Lạp đột nhiên nói: - Mẫu Đơn tỷ, tỷ nói xem có khả năng Hàn Nghệ sẽ có động tĩnh trên phương diện Ngày Nữ nhân không, muội nghe nói Hàn Nghệ đã đem Nữ Sĩ Các đổi thành Nữ Nhân Phường, còn mời Vân Thành quận chúa tới làm chủ nhân Nữ Nhân Phường.
.Nguyên Mẫu Đơn cười 1 tiếng, nói:
.- Tính tình của Vô Y, ta đã quá hiểu rồi, mời nàng ấy giúp đỡ, không khác gì chui đầu vào rọ.
.Đóa Lạp nói: - Nếu Ngày Nữ nhân của Ngõ Bắc không khởi sắc lên được, thì không chừng Ngõ Bắc thực sự không trụ nổi nữa.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe xong vẻ mặt hoang mang, thầm nghĩ, rút cục tên đó đang mưu đồ gì đây ?
.Ngày Nữ nhân bắt nguồn từ Ngõ Bắc, vẫn luôn là nét đặc sắc của Ngõ Bắc, là một lực lượng vô cùng quan trọng nổi lên ở Ngõ Bắc, vì vậy muốn đánh bại Ngõ Bắc, bắt buộc phải đánh bại Ngày Nữ nhân này, nếu không, Ngõ Bắc vĩnh viễn còn sức hấp dẫn. Nguyên gia đương nhiên hiểu được đạo lý này, vì thế họ sớm đã thông báo, chợ của Nguyên gia cũng sẽ tổ chức Ngày Nữ nhân, hơn nữa còn mời danh viện quý phụ trong thành Trường An tới.
.Ở phương diện này, Nguyên gia cũng có ưu thế vô cùng lớn, vì những lâm viên tốt nhất đều thuộc sở hữu của Nguyên gia, nữ nhân đều yêu thích lâm viên, thích thưởng hoa, thường xuyên lui tới Nguyên gia chơi đùa, thậm chí nhiều trọng thần trong triều cũng tới mượn lâm viên của Nguyên gia để tổ chức yến tiệc.
.Giống như vậy, Ngày Nữ nhân của Nguyên gia và Ngày Nữ nhân của Ngõ Bắc là cùng một ngày.
.Kết quả cũng giống nhau, thậm chí còn thảm thương hơn.
.Cả một ngày trời, chỉ có Tiêu Vô Y và mười mấy bằng hữu chí cốt của nàng bám trụ ở Nữ Nhân Phường, nhưng những người tới đây, đều không một ai rời đi sớm cả, nhưng bất kể ra sao, nghe đến vẫn cảm thấy bi tráng chưa từng thấy, mà phía Nguyên gia lại chật kín người, gần như tất cả các danh viện phu nhân đều đã tới, trong đó có rất nhiều người chưa từng tới Ngõ Bắc, cũng tới đó góp vui, dù sao cũng còn cả mối quan hệ tình nghĩa nữa.
.Từ điểm này cũng có thể trông thấy sự khác biệt của Tiêu Vô Y và Nguyên Mẫu Đơn, Nguyên Mẫu Đơn dù sao cũng là người buôn bán, khá là khôn khéo, coi trọng lấy hòa khí sinh tài phú, không thể dễ dàng đi đắc tội với người khác, có thể xử lý việc ổn thỏa.
.Mà Tiêu Vô Y trời sinh tính tình mạnh mẽ, một chính là một, hai chính là hai, chỉ cần nhận định chắc chắn thì trước giờ đều không thỏa hiệp, vì thế bằng hữu chí cốt của Tiêu Vô Y, tuyệt đối không cần nói thêm lời nào, có thể cùng chung hoạn nạn, bao gồm cả Trường An Thất Tử, bằng không, cũng không thể trở thành bằng hữu chí cốt của Tiêu Vô Y.
.Nhưng vấn đề hiện giờ là so bì về số lượng người, chứ không phải nghĩa khí.
.Ánh tà dương đã khuất, chút ánh sáng le lói rọi xuống Ngõ Bắc, càng điểm thêm một hơi thở bi tráng.
.Hàn Nghệ đã một ngày chưa lộ diện nơm nớp lo âu tiến vào Nữ Nhân Phường, chỉ trông thấy Tiêu Vô Y đang ngồi uống một mình bên trong, bằng hữu chí cốt của nàng đều đã trở về, nhưng họ đều đã trụ vững đến cuối cùng.
.Hàn Nghệ đột nhiên có chút hối hận, thực ra điều này hắn đã dự liệu được, nhưng có nên để Tiêu Vô Y chịu đựng tất cả như vậy không ? Chẳng lẽ Tiêu Vô Y sẽ chấp nhận đem Nữ Nhân Phường nhường lại cho nữ nhân khác ư ? Hơn nữa Hàn Nghệ cũng đã khuyên nàng mấy bận hãy chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, vô hình trung đều bị Tiêu Vô Y quên bẵng cả.
.Hàn Nghệ bước tới, ngồi ở phía đối diện Tiêu Vô Y, khóc cũng không xong, cười cũng không được, lúng túng muốn chết.
.Trong mắt Tiêu Vô Y thực sự đang rưng rưng nước mắt, nàng nghiêng mắt nhìn, sống chết cố giữ sĩ diện nói: - Ta --- ta từng nói sẽ đồng cam cộng khổ với chàng, ta vẫn chưa bại trong tay Nguyên Mẫu Đơn đâu.
.Đến lúc này mà nàng còn sống chết chống đỡ như thế ! Hàn Nghệ gật đầu đáp: - Được được được, ta cảm nhận sâu sắc ý chí đồng cam cộng khổ của nàng, đối với việc này ta vô cùng cảm động, thực lòng đấy, nàng xem nước mắt của ta cũng đã rưng rưng trong hốc mắt rồi.
.Tiêu Vô Y nghe xong, trong lòng cũng nguội đến phân nửa, ai đồng cam cộng khổ với chàng, ta là muốn được nổi bật đấy chứ, ánh mắt không cam lòng, hàm răng nghiến đến phát ra âm thanh, nhưng không chịu mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận