Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1320: Tạo áp lực toàn diện

.Đỗ phủ.
.- Trung thư, theo hạ quan thấy, dường như bệ hạ cố ý thiên vị Lý Nghĩa Phủ, Đại Lý Tự này đều là người của Hứa Kính Tông, Tân Mậu Tương bọn họ, một Cấp sự nho nhỏ Lưu Nhân Quỹ, cho dù y có tâm chấp pháp lẽ công bằng, e là cũng khó làm nha!
.Một người đàn ông trung niên khuôn mặt gầy gò hiện lên vẻ sầu lo, hướng tới Đỗ Chính Luân nói.
.Người này tên là Lý Hữu Ích, chính là Trung thư thị lang, là người do Đỗ Chính Luân đề bạt lên.
.Đỗ Chính Luân nói: - Nếu là chuyện khác, ta cũng sẽ không gấp gáp như vậy, nhưng việc này chứng cứ vô cùng xác thực, cho dù bệ hạ cố ý thiên vị, cũng không dám sơ suất đánh cược thiên hạ, ngươi xem bệ hạ cũng không có mới nới cũ thay Lưu Nhân Quỹ. Hơn nữa, Đại Lý Tự này thật sự bền chắc như thép sao, ta thấy cũng chưa chắc.
.Lý Hữu Ích nhíu mày trầm ngâm một chút, nói: - Người Trung thư nói tới phải chăng là Đại Lý Tự Thiếu khanh Trương Duệ Sách?
.Đỗ Chính Luân gật gật đầu.
.Lý Hữu Ích nói: - Người này là người của Thái úy.
.Đỗ Chính Luân cười lạnh một tiếng, nói: - Thái úy này và Lý Nghĩa Phủ bọn họ không đội trời chung, sao chúng ta không liên hợp với bọn họ cùng đối phó Lý Nghĩa Phủ.
.Lý Hữu Ích cau mày nói: - Tuy là Thái úy đã không mặn nồng với triều dã, nhưng không ai dám khinh thường ông ta, một khi kéo Thái úy vào, thế cục này sẽ quỷ thần khó lường, hạ quan nghĩ vẫn nên thận trọng một chút.
.Trong núi không có hổ thì khỉ mới có thể xưng vương, ngươi muốn chiêu hổ về, vậy thì không phải là các ngươi có thể làm chủ nữa rồi.
.Tuy rằng Đỗ Chính Luân đồng lứa với Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng ông ta cũng hiểu được, nếu Trưởng Tôn Vô Kỵ đứng ra, ông ta cũng chỉ có thể đánh trợ thủ, không khỏi lại có chút do dự, cân nhắc qua lại một phen, nói: - Nhưng chúng ta vẫn phải giúp đỡ Lưu Nhân Quỹ một chút, nếu không, chỉ sợ y hữu tâm vô lực!
.Lý Hữu Ích cau mày nói: - Kỳ thực kẻ địch của Lý Nghĩa Phủ, cũng không chỉ mình Thái úy.
.Đỗ Chính Luân nói: - Ngươi nói Hàn Nghệ?
.- Đúng vậy.
.- Không giấu gì ngươi, ta vẫn luôn chú ý thái độ của hắn đối với chuyện này, nhưng tiểu tử kia giảo hoạt vô cùng, sớm đã cho thấy thái độ, không có khả năng sẽ tham dự việc này.
.Lý Hữu Ích cũng biết quan hệ giữa Hàn Nghệ và hoàng hậu, nếu muốn liên hợp với hắn, chỉ sợ là khó khăn vô cùng, suy tư nửa ngày, nói: - Trung thư, sao không như thế này, để hạ quan đi thăm dò khẩu phong của Trương Duệ Sách, chỉ tiếp xúc đơn phương với y, tạm thời không cần kinh động Thái úy!
.Đỗ Chính Luân gật gật đầu, lại nói: - Nhưng lúc trước ngươi nhắc đến Hàn Nghệ, ta lại nghĩ đến một việc. Lúc trước Hàn Nghệ chức quan hèn mọn, lại có thể nhiều lần chiến thắng đối thủ cường đại hơn so với hắn, bình thường hắn đều sẽ dùng một chiêu, đó chính là dẫn đường dư luận, tạo áp lực cho triều đình.
.Lý Hữu Ích nói: - Chẳng lẽ Trung thư muốn dùng chiêu này của Hàn Nghệ?
.Đỗ Chính Luân cười nói: - Hiện giờ việc này cũng chỉ đang lan truyền trong triều, nhưng không truyền đến dân gian, dù sao việc này chúng ta chiếm ưu thế, vậy sao không làm náo nhiệt lên một tí, đến lúc đó dù là Đại Lý Tự hay là bệ hạ, chịu áp lực xung quanh, cũng không dám bao che cho Lý Nghĩa Phủ nữa.
.- Hạ quan đã hiểu!
.Phượng Phi Lâu!
.- Ôi, xem như uổng phí rồi.
.Lưu Nga vừa lau mồ hôi, vừa uốn éo mông to đi đến, chợt nghe một người cười nói trong nội đường: - Gì! Kẻ nào không cần mạng thế, lại dám liên lụy Lưu tỷ của ta, thật là buồn cười.
.Chỉ nghe giọng điệu này cũng biết là Hàn Nghệ a! Lưu Nga liếc tiểu tử này một cái, nói: - Còn ai nữa, không phải chính là ngươi sao.
.Hàn Nghệ vừa thấy Lưu Nga lại sắp phát tác rồi, sợ tới mức luống cuống, cuộc đời hắn sợ nhất là lời càm ràm của Lưu Nga, vội nói: - Lưu tỷ, lời này tỷ phải nói rõ nhé, hôm qua chạng vạng ta mới về Ngõ Bắc, không có đối mặt với tỷ, sao ta lại chọc giận tỷ được.
.Lưu Nga ngồi xuống, nói: - Ngươi không biết, vì Khuynh thành chi luyến này, làm cho dân oán tứ phía, ta cũng với Trà Ngũ mấy ngày nay ngày nào cũng chạy tới ứng phó với mấy khách hàng cũ.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Dân oán bốn phía, hơi khoa trương rồi đấy.
.- Ngươi đừng có không tin.
.Lưu Nga lập tức nói chuyện này với Hàn Nghệ.
.Khuynh thành chi luyến và Bạch sắc sinh tử luyến đều là liên tục, nhưng vé là bán từng tờ từng tờ một, không nói tới có mua được vé hay không, dù có bán, cũng không thể lúc nào cũng mua được, vậy ắt hẳn không có bao nhiêu người có thể xem toàn bộ. Mà Khuynh thành chi luyến này còn hơn cả Bạch sắc sinh tử luyến, vì vậy khiến cho không ít khách hàng bất mãn đối với việc này, hy vọng có thể diễn thêm, nhiều người chờ xem như vậy, một tập chỉ diễn có một lần, vậy sao mà đủ.
.Hàn Nghệ nghe xong, ngượng ngùng nói: - Đợi sau khi Đại kịch viện ở Khúc Giang Trì xây xong, mấy vấn đề này sẽ không tồn tại nữa.
.Lưu Nga nói:
.- Nói đến Đại kịch viện đó, ta lại càng buồn bực, Học viện Chiêu Nghi đã xây xong vài tòa rồi, nhưng Đại kịch viện xây mấy năm rồi vẫn chưa xong.
.Hàn Nghệ thở dài nói: - Đại kịch viện đó yêu cầu vô cùng cao, còn phải tốn một ít thời gian.
.Sau khi Bạch luyến sinh tử kết thúc không lâu, Hàn Nghệ liền đề xuất xây dựng Đại kịch viện ở Khúc Giang Trì, phối hợp kế hoạch thành trấn của hắn, nhưng qua hai ba năm, đến một chút tin tốt cũng không có, gần như là biến mất tăm rồi.
.Nhưng kỳ thực là vì gia tăng thiết kế âm thanh cho Đại kịch viện này, lợi dụng âm phản xạ cũng đạt tới hiệu quả khuếch đại âm thanh, giống rất nhiều nhà hát nổi tiếng của Vienna đều không cần dùng microphone, duy trì kiểu truyền thống xa xưa này, hơn nữa âm thanh vô cùng thuần khiết, việc cải tạo của Phượng Phi Lâu cũng là tăng thêm mấy kỹ thuật đó vào, nhưng Phượng Phi Lâu đã thành hình rồi, chỉ có thể gia tăng một chút hiệu quả, mặt khác thiết kế thứ này vô cùng khó, Hàn Nghệ cũng chỉ biết nguyên lý, hắn lại chưa từng nhìn thấy Đại kịch viện, nhưng muốn thực hiện nguyên lý là phải cần rất nhiều thực nghiệm.
.Lưu Nga nói: - Nhưng rất nhiều mối khách cũ của Ngõ Bắc chúng ta đều cảm thấy bất mãn.
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm, nói: - Tào Tú không phải một mực chờ đợi sao, bảo ả ta tới học tập một chút a!
.Lưu Nga thở dài: - Tào Tú có thể chuyển nội dung kịch đi, nhưng Khuynh Thành không thể chuyển đi được, Khuynh thành chi luyến này nếu thiếu Khuynh Thành, sẽ khiến người ta cảm thấy như là thiếu tinh hoa vậy.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Vậy tỷ đi hỏi Khuynh Thành, ta không phản đối họ diễn thêm, chỉ cần Khuynh Thành đồng ý là được rồi. Nói xong, hắn bỗng nói: - Ấy! Sao không thấy Khuynh Thành a!
.Lưu Nga ồ một tiếng: - Hình như Bùi công tử đến rồi.
.- Bùi Thanh Phong?
.- Trừ y ra thì còn ai!
.- Ta đây phải đi xem.
.Hàn Nghệ nói xong liền vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, kỳ thật hắn nào có lo lắng Cố Khuynh Thành, hắn là sợ tiếp tục bị Lưu Nga càm ràm.
.Nhưng đợi lúc hắn đến Nữ Nhân Phường, vừa hay nhìn thấy Cố Khuynh Thành tiễn Bùi Thanh Phong đi.
.Đợi sau khi Bùi Thanh Phong rời khỏi, Hàn Nghệ lặng lẽ đi đến sau lưng Cố Khuynh Thành, cười nói: - Bùi Thanh Phong này, thật sự là phát huy phong thái ngụy quân tử tới cực hạn a!
.- A!
.Cố Khuynh Thành bị dọa giật thót mình, quay đầu lại, hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Nghệ, nói: - Phải rồi! Vẫn không tự nhiên tự tại sống kiểu tiểu nhân thực sự bằng ngươi.
.Hàn Nghệ ôm ngực, rất thương tâm nói: - Khuynh Thành, cô thay đổi rồi, trước kia luôn khen ta, vì sao gặp Bùi Thanh Phong một lần, cô liền thay đổi rồi.
.Cố Khuynh Thành đảo mắt một cái, nói: - Nhưng ta đối tốt với ngươi, ngươi có quý trọng không?
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, thầm mắng mình thật là chóng quên, luôn thích đùa giỡn Cố Khuynh Thành, kết quả vẫn là tự mình mặt xám mày tro, ho nhẹ một tiếng, có chút nghiêm túc nói:
.- Bùi Thanh Phong tìm cô làm gì thế?
.Cố Khuynh Thành nói: - Không phải ngươi đã nói rồi sao?
.Hàn Nghệ nói: - Cái gì?
.Cố Khuynh Thành cười nói: - Hiện giờ Lý Nghĩa Phủ sứt đầu mẻ trán, Lý Dương kia đương nhiên sẽ không kiêu ngạo như trước kia nữa, ngụy quân tử Bùi Thanh Phong này sao có thể bỏ qua cơ hội này, y tới đây hẳn là muốn tìm hiểu một chút suy nghĩ của ta đối với Lý Dương.
.Hàn Nghệ oa một tiếng: - Các cô đều biết rồi.
.Cố Khuynh Thành khẽ cười một tiếng, nói: - Hiện giờ phố lớn ngõ nhỏ đều đang nghị luận việc này, đừng nói ta, mấy đứa trẻ ranh luôn không thích ra cửa cũng đều nghe nói chuyện này rồi.
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, chỉ cảm thấy chiêu này như đã từng quen a!
.Trong vòng một ngày gần đây, chuyện liên quan đến vụ án Tất Chính Nghĩa đã truyền đi ồn ào huyên náo, đương nhiên, vai chính cũng không phải là Tất Chính Nghĩa, mà là Lý Nghĩa Phủ, bởi vì có chứng cứ xác thực chứng minh phạm phụ Thuần thị kia là bị đưa vào trong phủ Lý Nghĩa Phủ, dù sự thật là gì, dân chúng cũng nguyện ý tin, là Lý Nghĩa Phủ sai khiến Tất Chính Nghĩa thả Thuần thị, ai bảo Lý Nghĩa Phủ là Trung thư lệnh, hơn nữa rất nhiều chứng cứ đều chỉ về phía Lý Nghĩa Phủ.
.Án này không phải là án gì lớn, cũng không phải là việc gì thương thiên hại lý, nhưng thật sự là rất thái quá, quả thực không xem vương pháp ra gì, ngươi thân là Trung thư lệnh, sao có thể làm ra loại sự tình này.
.Hơn nữa có người từ trong thêm mắm dặm muối, nói Đại Lý Tự và Lý Nghĩa Phủ cấu kết với nhau làm việc xấu, cản trở Lưu Nhân Quỹ thẩm án.
.Việc này lập tức đưa tới sự phẫn nộ của dân chúng.
.Dân gian có không ít người có nhận thức, đều viết văn công kích Lý Nghĩa Phủ, dù sao pháp không trách chúng, tất cả mọi người đều đang mắng, hoàng đế ngươi còn có thể giết toàn bộ sao.
.Thật sự là thanh danh của Lý Nghĩa Phủ chẳng ra sao, mắng nữa cũng chỉ thế, hơn nữa những người này cũng chỉ có thể nghị luận vài câu.
.Nhưng việc này tăng thêm rất nhiều áp lực cho bọn Hứa Kính Tông, Tân Mậu Tương, bọn họ không thể bằng Lý Nghĩa Phủ, nhiều ít gì cũng cố kỵ đến mặt mũi của mình.
.Cùng lúc đó, rất nhiều đại thần do Đỗ Chính Luân cầm đầu, đều thượng tấu buộc tội Lý Nghĩa Phủ, yêu cầu hủy bỏ chức Trung thư lệnh Lý Nghĩa Phủ. Nhưng bọn họ không phải là nói Lý Nghĩa Phủ sai bảo Tất Chính Nghĩa, dù sao trước mắt vẫn chưa đủ căn cứ chính xác, bọn họ buộc tội về vấn đề tác phong sống của Lý Nghĩa Phủ, bởi vì chuyện này đã bại lộ, dù như thế nào, Thuần thị là bị dẫn đi từ trong phủ Lý Nghĩa Phủ, Lý Nghĩa Phủ lại là Trung thư lệnh, loại sự tình này ít nhiều có tổn hại đến danh dự của triều đình.
.Tương đương chính là mượn ngôn luận dân gian, tạo áp lực cho hoàng đế.
.Phủ Ngụy Quốc phu nhân.
.- Hoàng hậu, không ngờ Đỗ Chính Luân kia lại ra chiêu tổn hại như vậy, để lộ tin tức trong triều, hiện giờ phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn luận chuyện này a. Hứa Kính Tông cũng khá lo lắng.
.Võ Mị Nương cũng khẽ nhíu mày, nàng ta là người kề gối bên Lý Trị, đương nhiên biết suy nghĩ trong lòng Lý Trị, chiêu này của Đỗ Chính Luân quả thật có ác độc, khiến Lý Trị có chút dao động, áp lực này không nhỏ nha, nhưng nàng ta cũng hỏi: - Về chuyện đó điều tra thế nào rồi?
.Hứa Kính Tông sửng sốt, nói: - Trong Đại Lý Tự chỉ có Trương Duệ Sách là người bên Thái úy, nhưng khi vụ án phát sinh, Trương Duệ Sách cũng không ở Đại Lý Tự, hơn nữa y cũng rất ít hỏi đến chuyện của Đại Lý Tự, không nhìn ra việc này là y đang làm trò quỷ. Dừng một chút, lão nói: - Tuy nhiên hôm qua, Trung Thư Thị lang Lý Hữu Ích lại đến tìm Trương Duệ Sách.
.- Lý Hữu Ích?
.Võ Mị Nương hơi nhíu hàng lông mày kẻ đen lại.
.Hứa Kính Tông nói: - Theo suy nghĩ của lão thần, có lẽ là Đỗ Chính Luân muốn liên hợp với Thái úy cùng nhau đối phó Lý Nghĩa Phủ.
.Trong đôi mắt phượng đẹp đẽ của Võ Mị Nương hiện lên một tia vui mừng, nói: - Vậy người bên Thái úy có động tĩnh gì không?
.Hứa Kính Tông lắc đầu nói: - Sau khi Lý Hữu Ích gặp Trương Duệ Sách, thần liền nghe Tân Mậu Tương nói, Trương Duệ Sách trình giấy nghỉ phép lên, nói phải ở nhà dưỡng bệnh. Đường Lâm, Trương Đại Tượng bọn họ cũng không có động tĩnh gì bất thường, đều là lui tới bình thường, án này sợ là thực sự không liên quan gì tới họ. Tuy nhiên có một chuyện, thần vô cùng hiếu kỳ.
.- Chuyện gì?
.- Chiêu này của Đỗ Chính Luân, không phải Hàn Nghệ am hiểu nhất sao?
.- Khanh muốn nói việc này có liên quan với Hàn Nghệ?
.Võ Mị Nương giấu giếm thanh sắc hỏi.
.Hứa Kính Tông nói: - Hoàng hậu, Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ từng có khúc mắc, nếu hắn ở bên cạnh thêm mắm dặm muối, cũng không phải là không thể.
.- Khanh cũng có phần khinh thường Đỗ Chính Luân quá rồi.
.Võ Mị Nương nhẹ nhàng cười, nói: - Chiêu này ai cũng có thể chơi, lại không khó học, nếu Hàn Nghệ muốn hỗ trợ, hắn tuyệt sẽ không chỉ giúp chút chuyện nhỏ này, kỳ thật hắn cũng hiểu được băn khoăn này của khanh, bởi vậy hắn đang cật lực để cho bản thân tránh đi mấy chuyện phiền toái này.
.Hứa Kính Tông thấy Võ Mị Nương tín nhiệm Hàn Nghệ trước sau như một, hơn nữa lúc này cũng không thích hợp gây thêm thù hằn với người khác, vì vậy cũng dừng ở đó, lại nói: - Nhưng hoàng hậu, vậy thì không thể kéo dài được một chuyện, bên ngoài càng xuyên tạc càng ghê gớm, chỉ sợ phía Đại Lý Tự cũng sẽ không chịu nổi.
.Võ Mị Nương thoáng gật đầu, nói: - Việc này chỉ sợ vẫn cần phải nhờ tới sự giúp đỡ của Hàn Nghệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận