Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

CChương 771.1: Đột nhiên có chuyện

.Hàn Nghệ liếc nhìn Lý Trị, thấy y vẻ mặt phẫn nộ, trong lòng cũng buồn bực. Đệt! Trưởng Tôn Vô Kỵ, rốt cuộc ông đang làm gì, chuyện cơ mật như vậy mà lại để lộ ra ngoài.
.Bản tấu chương này quan trọng không phải ở chỗ bọn họ chửi Võ Chiêu nghi như thế nào, mà là việc các đại thần cấu kết với nhau. Việc thần tử kết bè kết cánh này là đại kỵ của đế vương, nhưng ở mỗi triều đại đều không thể tránh được việc này, nếu như ngươi kết bè kết cánh để tấn công bè phái khác, như vậy thì cũng còn được, nhưng đáng nói là, Lý Trị muốn phế Vương lập Võ đã là chuyện mọi người đều biết, các ngươi bí mật mưu đồ chuyện khác thì cũng thôi đi, nhưng lại cứ bí mật mưu đồ phản đối chuyện của hoàng đế, đủ thứ cộng lại với nhau, chuyện này đã trở thành chuyện lớn rồi.
.Đương nhiên Lý Trị sẽ hết sức khó chịu, hơn nữa hiển nhiên Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ tính toán đem việc này gắn lên phương diện lợi ích quốc gia, không phải coi là gia sự của Lý Trị, điều này khiến Lý Trị cũng vô cùng lo lắng, bàn cờ này nếu bị Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ lật ngược lại, đối với y mà nói không phải là một tin tức tốt.
.Nhưng Hàn Nghệ vẫn đang trong mơ hồ, chuyện này đến quá đột ngột, nhất thời cũng không biết nên nói thế nào mới được, mấu chốt là tình huống hiện giờ là gì hắn cũng không rõ, vì thế nói: - Không biết các bị tiền bối thấy thế nào? Dứt khoát ném vấn đề cho đám người Hứa Kính Tông.
.Hứa Kính Tông lập tức nói: - Thái úy, Hữu phó xạ, cùng với Trường An lệnh kết bè kết cánh, bí mật mưu đồ tạo phản, quyết không thể nuông chiều a! Nói xong, ông ta lại hướng đến Lý Trị nói: - Bệ hạ, lão thần cho rằng mặc dù Vương hoàng hậu không có ở đó, nhưng chắc chắn cũng có phần tham dự, lão thần kiến nghị luận mấy người bọn họ tội mưu phản mà xử lý, phế trừ Vương hoàng hậu, lập Võ Chiêu nghi làm hậu.
.Lý Nghĩa Phủ vội vàng đứng ra nói: - Vi thần tán thành, việc này quyết không thể nuông chiều, nhất định phải nghiêm trị, làm gương răn đe.
.Đệt! Hai người các ngươi cũng đúng là tận đạo làm thần a! Hàn Nghệ nghe vậy thầm khinh thường.
.Ngươi đang nói đùa sao? Chút chuyện này, ngươi đã lấy tội mưu phản để xử lý đương kim đệ nhất nhân, bản thân ngươi cũng không tin a!
.Kỳ thật Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ đương nhiên đều biết đây là việc không thể nào, chỉ vì chuyện này mà ngươi đã đi bóp cò, đánh đến nỗi ai mà không biết rồi. Sở dĩ bọn làm ầm ĩ như vậy chỉ là muốn thể hiện một chút, đó là chúng thần kiên quyết ủng hộ hoàng đế và Chiêu nghi, ai phản đối hoàng đế, chúng thần sẽ xử kẻ đó, chúng thần không sợ sống chết, chúng thần có thể đấu tranh anh dũng vì người.
.Hứa Kính Tông nói câu này nghe thì không khả thi, nhưng trong đó lại có nội hàm lớn.
.Người làm thần tử, quan trọng nhất không phải là năng lực, mà là trung tâm, đây mới là thần tử mà hoàng đế thích nhất.
.Lý Trị nghe vậy rất vui mừng, nhưng cũng không lên tiếng.
.Hàn Nghệ cũng đại khái hiểu được là tình huống gì rồi, nói: - Bệ hạ, án này nếu lấy tội mưu phản để xử lý, e rằng khó mà phục chúng, vẫn mong bệ hạ suy nghĩ lại.
.Đường lối của hắn và Hứa Kính Tông không giống nhau. Hứa Kính Tông là phái cấp tiến, nhưng cũng không có thể nói vô dụng, ông ta ngày ngày la hét trong triều, Trưởng Tôn Vô Kỵ không làm gì được ông ta, các thần tử khác thấy vậy, nhất định sẽ cảm thấy hoàng đế vẫn là hoàng đế. Hàn Nghệ vẫn là thuộc phái thực dụng, chuyện gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm, hơn nữa lòng trung thành của hắn đã không cần phải chứng minh nữa, dù sao thì hắn sớm đã đi theo Lý Trị rồi, hơn nữa lại là người do một tay Lý Trị đề bạt lên.
.Mà hai kiểu nhân tài này, hiện tại Lý Trị đều cần, quay sang Hàn Nghệ nói: - Vậy khanh nghĩ như thế nào?
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm, nói: - Hồi bẩm bệ hạ, thần tử qua lại riêng với nhau cũng là chuyện thường xảy ra, tuy nói chủ đề bọn họ bàn luận quả thực không ổn, nhưng Thái úy và Hữu phó xạ đều không có ngôn luận quá phận, ngược lại còn nhấn mạnh là vì giang sơn xá tắc, mặc dù đây vẫn là lời nói vô căn cứ, nhưng luận đây là tội mưu phản thì tuyệt đối khó mà phục chúng, vi thần kiến nghị giáng chức Trường An Lệnh khỏi Trường An để cảnh cáo.
.Ngụ ý chính là muốn giết gà dọa khỉ.
.Thôi Nghĩa Huyền cũng đứng ra nói:
.- Bệ hạ, đặc phái sứ nói có lý, án này chỉ có thể nói bọn họ kết đảng riêng tư, nhưng nếu luận tội mưu phản, e rằng chứng cứ không đủ, ngược lại sẽ dẫn đến sóng to gió lớn, phải thận ứng đối.
.Hứa Kính Tông nói: - Bệ hạ, đặc phái sứ nói vậy tuy không phải không có lý, nhưng chỉ giáng chức Trường An Lệnh khỏi Trường An, e là không đủ uy hiếp người khác, lão thần cho rằng ít nhất cũng phải đem Bùi Hành Kiệm sung quân ba ngàn dặm, vĩnh viễn không được hồi kinh.
.Hàn Nghệ nói: - Hứa đại học sĩ, ông có từng nghĩ nếu muốn sung quân ba ngàn dặm thì phải là tội danh lớn cỡ nào, như vậy thì tất sẽ dính dáng đến người khác, mà Trường An Lệnh xuất thân Hà Đông Bùi thị, việc này sẽ khiến Hà Đông Bùi thị nghiêng về phía Thái úy, đến lúc đó ngược lại bệ hạ sẽ đâm lao phải theo lao.
.Lý Trị gật gật đầu nói: - Hàn Nghệ nói có lý.
.Ở hai triều Tùy Đường, Hà Đông Bùi thị đều cực có danh vọng, thế lực trong triều không thể khinh thường, hiện giờ Lý Trị cũng không thể dễ dàng gây thù hằn, bởi vì một Bùi Hành Kiệm mà đắc tội với cả Hà Đông Bùi thị, vậy thì đúng là mất nhiều hơn được.
.Hứa Kính Tông nói: - Cơ hội khó có được như thế, chỉ giáng chức Trường An Lệnh ra khỏi Trường An thôi, vậy không khỏi quá phạt nhẹ bọn họ rồi.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn ông ta một cái, bản lĩnh tận dụng mọi thứ của lão già ngươi cũng thật là nhất tuyệt a!
.Lý Nghĩa Phủ ngầm hiểu, đứng ra nói: - Bệ hạ, Tả phó xạ tuổi tác đã cao, nhưng thân kiêm nhiều chức, e là có lòng mà không đủ sức, vi thần kiến nghị thăng chức Hứa đại học sĩ làm Lễ bộ thượng thư.
.Đề tài này nhìn có vẻ như rời rạc, nhưng quan hệ trong đó hết sức mật thiết. Lời này của Lý Nghĩa Phủ đơn giản chính là đề nghị Lý Trị nhân sai lầm của Trưởng Tôn Vô Kỵ, đề bạt người của mình lên, đạt được mục đích thử tiêu bỉ trường (chỉ bên này hạ xuống, bên kia tăng lên). Thật ra lời của Hứa Kính Tông chính là yêu cầu Lý Trị thăng chức cho ong ta, Lý Nghĩa Phủ trong lòng hiểu rõ, lần trước y đã vớ được Trung thư thị lang, mà Hứa Kính Tông tấn công Trung thư lệnh thất bại, chắc chắn trong lòng Hứa Kính Tông không vui, Lý Nghĩa Phủ thì không muốn tách rời Hứa Kính Tông, vì thế mà thuận nước đẩy thuyền.
.Nhưng y cũng không phải là thuận miệng nói ra, trong lòng cũng đã tính kế rất rõ rang. Trước tiên, Lễ bộ thượng thư mặc dù phẩm giai cao, nhưng không có thực quyền, vẫn luôn là Vu Chí Ninh kiêm nhiệm, nhưng bất luận như thế nào cũng là một chức quan đứng đầu trong tam tỉnh lục bộ, địa vị nâng cao rất nhiều, dù sao thì phẩm giai bày ra đó, đối với việc phế Vương lập Võ cũng có sự trợ giúp cực lớn, ngoài ra, trước đây Hứa Kính Tông đã từng làm Lễ bộ thượng thư, cũng là hợp tình hợp lý.
.Nhưng quyền lực chắc chắn không bằng Trung thư thị lang của Lý Nghĩa Phủ, khoản này Lý Nghĩa Phủ đã tính toán rõ ràng rồi, vừa có thể xoa dịu Hứa Kính Tông, lại vừa không uy hiếp đến mình.
.Lý Trị gật gật đầu, nói:
.- Ái khanh nói có lý. Trong lòng y cũng hiểu, Hứa Kính Tông tận tâm tận lực, cũng phải đề bạt ông ta một chút, nếu không thì quá không công bằng rồi.
.Hứa Kính Tông cũng thỏa mãn trong lòng, ông ta không dám yêu cầu xa vời quá nhiều, những chức vị quan trọng như Trung thư lệnh, chắc chắn Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ không buông tay, ông ta không thể chịu đựng thất bại thêm lần nữa, ông ta yêu cầu việc chắc chắn.
.Chủ yếu là lần trước tấn thăng Trung thư lệnh thất bại, làm ông ta mất thể diện, tổn hại đến uy vọng của ông ta. Lý Nghĩa Phủ đã thăng chức, Thôi Nghĩa Huyền đã thăng chức, Hàn Nghệ thì càng không cần phải nói, tuổi tác còn nhỏ đã làm quan viên lục phẩm rồi, chỉ có một mình ông ta không thăng chức, người bên dưới nhìn thấy, chắc chắn cho rằng không được đế sủng, tất nhiên sẽ nghiêng về phía Lý Nghĩa Phủ bọn họ, lần này ông ta nhất định phải thăng quan, chức quan gì cũng được.
.Chậc chậc! Nhiều ngày không gặp, sự ăn ý của bọn họ lại tăng lên không ít a! Thực sự là hôm nay Hàn Nghệ không có tâm trạng gì, nếu không thì hắn không phá hoại một chút gì đó không được, cho dù không thể ngăn cản Hứa Kính Tông thăng quan, cũng phải dọa cho ông ta toát mồ hôi lạnh.
.Lý Nghĩa Phủ lại nói: - Bệ hạ, tuy nói chứng cớ còn không đủ, nhưng bởi vậy cũng có thể thấy được, bên phía Thái úy đã đang kết đảng mưu đồ cản trở Võ Chiêu nghi làm hậu, bệ hạ phải khẩn trương phế Vương lập Võ, nếu không thì hậu hoạn vô cùng.
.Hàn Nghệ nghe vậy âm thầm nhíu mày, đây đúng là kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận