Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 830.1: Chất lượng thắng số lượng

.Võ Mị Nương vừa đứng trên tường cung, có thể nói là ý nghĩa phi phàm a!
.Điểm đầu tiên đó là, thắng lợi của Võ Mị Nương, biểu thị hoàng thất Lý Đường phá vỡ hiện tượng lũng đoạn triều chính tam triều dài cả trên trăm năm của tập đoàn Quan Lũng, hai triều Tây Ngụy và Tùy thì không cần nói đến, phải biết rằng còn có vài chuyên gia lịch sử đã cho rằng Dương Quảng ba lần chinh phạt Cao Cú Lệ chính là vì để đối phó tập đoàn Quan Lũng, tuy rằng luận điểm này có chút tính âm mưu, nhưng đã thể hiện ra sự cường đại của tập đoàn Quan Lũng.
.Ban đầu tuy rằng Lý Thế Dân dùng rất nhiều nhân sĩ không phải người của tập đoàn Quan Lũng, có sĩ tộc Sơn Đông, sĩ tộc Giang Nam, cũng có một bộ phận nhân sĩ hàn tộc, nhưng đến thời điểm mấu chốt, ông ta vẫn tin tưởng tập đoàn Quan Lũng nhất, trước khi ông ta tạ thế vẫn đem triều chính gửi gắm cho tập đoàn Quan Lũng, bởi vì bất kể nói thế nào, Lý gia bọn họ cũng thuộc về tập đoàn này, tằng tổ phụ Lý Hổ của ông ta là một trong bát quốc trụ của Tây Ngụy, nguyên lão khởi đầu của tập đoàn Quan Lũng, vậy đương nhiên là vẫn tin tưởng người của mình.
.Tiếp theo, phá vỡ hiện tượng quý tộc ngoại thích lũng đoạn, cổ đại thành hôn chú ý chính là môn đăng hộ đối, vô cùng coi trọng xuất thân, từ thời đại quý tộc mà xem, phàm là Hoàng hậu đều là từ các sĩ tộc lớn, Võ gia là họ nhỏ, dựa theo truyền thống mà xem, thì không thể nào làm Hoàng hậu, nhưng nàng đã làm được.
.Cuối cùng, phá hủy sự hiện hữu của vòng tròn quyền lực, một loại trật tự mới đang dần dần nổi lên. Nếu là trước kia, Tam phẩm trở lên, gần như tuyệt đối đều là quý tộc, bình thường đều xuất từ hai đại tập đoàn thế phiệt Quan Lũng và sĩ tộc Sơn Đông, nhưng nương theo một lần tranh đấu này, hàn tộc Sơn Đông như Lý Nghĩa Phủ, Viên Công Du, bắt đầu dấn thân vào trong cái vòng tròn quyền lực này.
.Cuối cùng nhất chính là, điều này có ý nghĩa lịch sử sâu xa, bởi vì điều này đã biểu thị chủ nghĩa quan liêu sẽ thay thế được chủ nghĩa thế phiệt.
.Đây cũng là một trận tấn công mãnh liệt của phái cách tân đối với phái thủ cựu.
.Một loại vận mệnh mới sẽ đi theo vị Võ hoàng hậu này mà xuất hiện, hơn nữa còn là xu thế không thể đỡ nổi.
.Đương nhiên, Võ Mị Nương không có khả năng vừa đứng lên đó là kết thúc ngay, Lý Trị cố ý làm cho hiện trường càng trở nên chấn động hơn một chút, kết quả là, Trương Đức Thắng ở trên tường cung tuyên bố để ăn mừng tân hoàng hậu đăng cơ, đại xá thiên hạ.
.Chúng thần vừa nghe, trong lòng không khỏi lại càng nhìn vị Võ hoàng hậu này với cặp mắt khác xưa.
.Đại xá thiên hạ, chính là một biện pháp đề cao danh vọng, bình thường thời điểm tân hoàng đế đăng cơ, đều thích đại xá thiên hạ, Hoàng hậu thì ít xuất hiện loại tình huống này hơn.
.Dân chúng bởi vì Võ Mị Nương xưng hậu, mà nhận được không ít ưu đãi, trong lòng có thể không cảm kích vị tân hoàng hậu này à.
.Kế tiếp Lý Trị và Võ Mị Nương bày tiệc ở trong cung, mở tiệc chiêu đãi quần thần cùng với gia quyến của bọn họ.
.Lúc này đây yến hội đối với Võ Mị Nương mà nói, cũng cực kỳ trọng yếu, bởi vì đây là lần yến tiệc đầu tiên nàng làm nữ chủ nhân, nàng cũng muốn mở rộng vòng tròn giao tiếp của chính mình, lần gặp mặt gia quyến của những đại thần này, là việc vô cùng quan trọng.
.Mà Lý Trị thì lại mở tiệc chiêu đãi quần thần ở ngự hoa viên, mọi người nâng chén uống thoải mái, sung sướng, vui vẻ không chịu nổi.
.Nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt này, trong lòng Hàn Nghệ cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, còn có một chút cảm giác đang chịu tội, bởi vì hắn là người vô cùng chú trọng gia đình, dù rằng chưa đến nông nỗi người cũ còn đang rơi lệ, ngay cả nước mắt cũng chưa khô, còn người mới thì đang cười nói vui vẻ, uống rượu mua vui. Đương nhiên, cảm giác chịu tội này chỉ là một chút thoáng qua, hắn cũng biết đây là sự thật, nếu Vương hoàng hậu ngồi ở chỗ này, như vậy khả năng Võ Mị Nương so với Vương hoàng hậu bây giờ còn thảm hơn, hắn không khỏi khe khẽ thở dài, bưng chén rượu, yên lặng đi tới trong góc, xem xét đám kỳ hoa quái thạch kia, dù sao cũng không có ai chú ý đến hắn.
.Chợt nghe được phía sau có người cười ha hả nói: - Thật không biết nên bảo tiểu tử ngươi là thông minh, hay là hồ đồ nữa.
.Hàn Nghệ xoay người lại, chỉ thấy Lý Tích mặt đầy hồng quang đứng ở cách đó ba bước, cười dài nhìn hắn, Hàn Nghệ vội vàng hành lễ nói: - Hàn Nghệ bái kiến Đại Tư Không.
.Lý Tích tiến lên hai bước, cười nói: - Tiểu tử ngươi thật sự đang lãng phí cơ hội rất tốt này đó, ngươi nhìn Lý Nghĩa Phủ bọn họ một chút đi.
.Y và Trưởng Tôn Vô Kỵ là cùng một tầng cảnh giới đấy, cảnh giới nhập hóa, đứng chung một chỗ với ai, cho dù là một thái giám, cũng đều không sao cả, bởi vì y ngầu nhất, tất cả mọi người đều biết, là người ta nịnh bợ y, nhưng y không cần nịnh bợ bất cứ kẻ nào.
.Hàn Nghệ hơi hơi thoáng nhìn, chỉ thấy đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền đang say sưa cạn chén, trông rất đắc ý.
.Lý Tích nói: - Lão phu thì buồn bực rồi, tiểu tử ngươi là người năng ngôn thiện đạo, xảo ngôn lệnh sắc, mặc dù bọn họ đối với ngươi không quá thân thiện, nhưng dựa vào tài ăn nói của ngươi, muốn đi ra uy phong một chút, lão phu nghĩ cũng sẽ không nói chơi. Ngươi xuất thân vốn là hàn vi, lý nên cố gắng gấp bội mới phải, vì sao lại một mình trốn ở chỗ này.
.Ngươi cho rằng ta muốn một mình ở trong này giả vờ cao lãnh sao, ta cũng mệt mỏi nha! Vấn đề của ta là thành viên Quan Lũng đều không hề xuất hiện. Hàn Nghệ âm thầm cục ta cục tác một câu, bỗng nhiên linh cơ vừa động, nói: - Đại Tư Không quá khen. Còn nhớ ta từng nói qua, kính trọng và ngưỡng mộ của ta đối với Đại Tư Không, giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt, giống như Hoàng Hà tràn ngập, không thể vãn hồi.
.Lý Tích hơi hơi trừng, nói: - Đang nói về ngươi, tại sao lại lôi đến cả trên người lão phu rồi.
.Lời nịnh bợ buồn nôn như vậy, cũng chỉ có Hàn Nghệ mới có thể xổ ra được thôi.
.Hàn Nghệ nói: - Đại Tư Không chớ trách, ta chỉ là đang noi theo Đại Tư Không a!
.Lý Tích sửng sốt nói: - Noi theo ta?
.Hàn Nghệ nói: - Đúng rồi! Chính là duy trì trung lập, ta chỉ là thần tử mà thôi, bổn phận của thần tử chính là làm tốt phần việc thuộc bổn phận, vì quân chủ cống hiến là được rồi, quân chủ không phải thích thần tử như vậy sao, quân chủ không thích nhất là thần tử kết thành vây cánh đấy. Đáng tiếc cảnh giới của ta cùng với Đại của Tư Không vẫn chênh lệch khá xa, nói cách khác, chỉ sợ ta cũng sẽ không tới được.
.Lý Tích sửng sốt, đột nhiên kịp phản ứng, tiểu tử này đang ngầm châm biếm chính mình lúc trước giả bệnh nha, ra vẻ cả giận nói: - Tiểu tử ngươi thật sự là quá lớn mật, dám ngầm châm biếm lão phu.
.- Không không không!
.Hàn Nghệ vội hỏi: - Tiểu tử tuyệt không có ý này, tiểu tử thực sự khâm phục Đại Tư Không, cảm thấy Đại Tư Không mới là người có trí tuệ nhất. Mấy tháng trước, những người này cũng đều như Thiên Lôi sai đâu đánh đó cho Thái úy, hơn nữa Thái úy cũng đều luôn luôn tận tâm tận lực kinh doanh thế lực của mình, nhưng hiện giờ thì sao? Đại Tư Không chỉ nằm cũng đều có thể đạt được sự ủng hộ của những đại thần này, bởi vậy có thể thấy được, trí tuệ của Đại Tư Không đã thắng Thái úy rồi.
.- Tiểu tử ngươi càng nói càng thái quá rồi, cái gì ủng hộ, lão phu là một thân một mình.
.Lý Tích đưa mắt cảnh cáo nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ thấy được rồi thì thu lại, ngượng ngùng cười, không có lên tiếng.
.Lý Tích ho nhẹ một tiếng, nói: - Tuy nhiên ngươi nói không phải là không có lý, cũng không cần đi tranh thủ những người này, chờ đến khi ngươi leo đến vị trí này, bọn họ tự nhiên sẽ vây tới thôi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta tin tưởng trời không phụ người có lòng, chỉ cần ta cố gắng làm việc, hết thảy đều như nước chảy thành sông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận