Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 785.1: Rầm rộ xây dựng.

.Nhân cơ hội này, Hàn Nghệ cùng Tiểu Dã, Hùng Đệ hàn huyên ở sau ngõ, cũng không có chủ đề, nghĩ đến gì thì nói nấy.
.Mặc dù về mặt tư tưởng thì Hàn Nghệ và bọn họ vẫn có khoảng cách rất lớn, nhưng Hàn Nghệ rất thích nói chuyện với hai người bọn họ, bởi vì chỉ cần nói chuyện mà không cần e dè điều gì, có gì thì nói nấy, nói chuyện với bọn họ một lát, những chuyện phiền não kia đều sẽ quên hết sạch sành sanh. Cho dù là đám người Tang Mộc, bọn họ vẫn coi Hàn Nghệ là chủ nhân, trong đó có liên quan đến giai cấp, không thể nói năng thoải mái trước mặt Hàn Nghệ, vẫn sẽ có sự e dè.
.Cho đến khi sắc trời nhá nhem tối, bọn họ mới quay người đi về hậu viện.
.Vừa mới đến cửa hậu viện đã gặp ngay Lưu Nga, Tứ Mộng, Cố Khuynh Thành các nàng.
.- A! Tiểu Nghệ ca về rồi.
.Mộng Đình nhìn thấy Hàn Nghệ, lập tức vui sướng kêu lên.
.- Mộng Đình muội muội, có nhớ ta không a? Hàn Nghệ cười hì hì nói.
.- Tiểu Nghệ ca thật xấu, vừa đến đã trêu ghẹo người ta rồi! Mộng Đình giậm chân nói.
.- Ặc!
.Hàn Nghệ lập tức vẻ mặt lúng túng, vậy cũng coi là trêu ghẹo?
.Đôi mắt đẹp biết nói của Cố Khuynh Thành lấp lánh, đột nhiên nói: - Vậy không biết ngươi có nhớ ta không a!
.Đây mới là trêu ghẹo! Hàn Nghệ giậm một chân, bắt chước ngữ khí của Mộng Đình, nói: - Khuynh Thành tỷ tỷ thật xấu, người ta vừa mới về, đã trêu ghẹo người ta rồi.
.Mọi người lập tức phá lên cười.
.Duy chỉ có Cố Khuynh Thành vẫn xám mặt, nói: - Gọi ai là tỷ tỷ, ta còn nhỏ hơn ngươi.
.- Vậy sao? Hàn Nghệ hiếu kỳ nói: - Dám hỏi nương tử cô mấy tuổi?
.- Bổn cô nương mười sáu xuân xanh! Cố Khuynh Thành hừ một tiếng.
.Mười sáu tuổi mà cô dậy thì tốt như vậy, chỗ cần lồi đã lồi, chỗ cần lõm đã lõm, lừa ai chứ, tưởng ta chưa từng nhìn thấy nữ nhân sao. Hàn Nghệ rầu rĩ nói: - Vậy thì cô nhỏ hơn ta một chút, năm nay ta đã mười tám rồi.
.Hùng Đệ sắc mặt hơi căng, có lòng tốt nhắc nhở: - Hàn đại ca, không phải huynh quên rồi chứ, năm nay huynh hai mươi mốt rồi.
.Tiếng cười càng lớn, căn bản là không dừng lại được.
.Hàn Nghệ ảo não nhìn Tiểu Mập, mọi người thân quen như vậy, hà tất làm hỏng lời thoại của ta.
.Hùng Đệ gãi đầu, nói: - Chẳng lẽ đệ nhớ nhầm.
.- !
.Hàn Nghệ vừa về đến, Phượng Phi Lâu lập tức không dứt tiếng cười vui, ngay cả Lưu Nga cũng không thể không thừa nhận, Hàn Nghệ chính là linh hồn của Phượng Phi Lâu, thiếu hắn, Phượng Phi Lâu không phải còn là Phượng Phi Lâu, mặc dù Phượng Phi Lâu này là do một tay nàng ta xây dựng.
.Đoàn người đi vào trong viện hoặc ngồi hoặc đứng.
.Lưu Nga vội vã hỏi: - Hàn tiểu ca, ngươi và Nguyên gia đàm phán thế nào?
.- Đã thỏa thuận xong tất cả rồi, cũng đã ký khế ước xong rồi. Hàn Nghệ cười nói.
.Mọi người hân hoan, hết sức vui mừng, thật ra bọn họ không thích tranh cường hảo thắng với người khác, đặc biệt là với đại gia tộc cỡ như Nguyên gia, trong lòng bọn họ cũng hết sức sợ hãi, đơn giản mà nói, trong lòng bọn họ vẫn có khái niệm quý và tiện.
.Hàn Nghệ cười cười, nói:
.- Chuyện này để lát nữa rồi nói, còn hai ngày nữa là phải diễn Thiếu niên Khổng Tử 2 rồi, mọi người luyện tập ra sao rồi?
.Hôm nay hắn trở về gấp, nguyên nhân chủ yếu trong đó chính là vì Khổng Tử 2 sắp công diễn.
.Mộng Nhi nói: - Tất cả đều hết sức thuận lợi.
.Mộng Đình đột nhiên nói: - Nhưng Tiểu Mập hôm nay lười biếng, không tập luyện.
.Hung Đệ nhìn Mộng Đình vẻ cẩu khẩn, nói: - Mộng Đình muội muội, xin lỗi.
.Nói xong y lại quay sang Mộng Nhi các nàng thở dài, nói: - Đệ xin lỗi mọi người.
.- Mộng Đình, muội chỉ biết ăn hiếp Tiểu Mập. Mộng Nhi trừng mắt với Mộng Đình, rồi nói với Hùng Đệ: - Tiểu Mập, đệ không cần áy náy, thật ra đệ đã diễn hết sức thuần thục rồi, không luyện tập một ngày cũng không sao.
.Mộng Đình bĩu môi nói: - Chẳng qua muội chỉ buột miệng nói vậy thôi, ai biết huynh ấy lại tưởng thật.
.Hàn Nghệ cười nói: - Được rồi! Ngày mai sẽ diễn tập lần cuối cùng, ta đích thân giám sát.
.Mộng Dao đột nhiên nói: - Tiểu Nghệ ca, làm sao ngươi nghĩ ra được những ý tưởng kỳ kỳ quái quái đó? Sao ta và Mộng Nhi tỷ không nghĩ ra. Nàng ta khá điềm đạm, thích viết kịch bản, nhưng nàng ta luôn không hài lòng với kịch bản của mình.
.Hàn Nghệ cười nói: - Cái này rất đơn giản a! Nói xong, hắn moi từ trong ngực ra mấy đồng tiền đồng.
.Mộng Dao nghi hoặc nói: - Ý gì?
.Hàn Nghệ nói:
.- Mỗi khi ta không có linh cảm, ta liền lấy vàng ra xem, lập tức ý tứ như suối tuôn.
.Cố Khuynh Thành cười khúc khích, nói: - Cách này của ngươi tốt thì tốt, nhưng vấn đề là Mộng Nhi và Mộng Dao bọn họ cũng không tham tiền như ngươi.
.Mộng Dao gật gật đầu.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn các nàng, cười khà khà nói: - Không phải là cô muốn soái ca sao, chuyện này đơn giản a, không phải Tiểu Mập ở đây sao.
.- Tiểu Nghệ ca!
.Một tràng tiếng ỏn ẻn vang lên
.Hàn Nghệ người rũ ra, cười nói: - Được rồi, được rồi, không nói nữa. Vậy còn nhóm người thứ hai?
.Bởi vì Hùng Đệ bọn họ phải diễn Khổng Tử 2, nhưng Khổng Tử 1 vẫn phải đến nơi khác diễn, nhất định phải chuẩn bị hai nhóm người.
.Lưu Nga nói: - Cũng đã luyện tập xong rồi, nhưng có thể không diễn tốt bằng Tiểu Mập bọn họ, ngày mai sẽ đến Hoa Nguyệt Lâu diễn trước, tiếp theo sẽ đến hai chợ, việc này cũng đã sắp xếp xong rồi. Nhưng mà Hàn tiểu ca, bây giờ ngươi sắp bắt đầu nhiều kịch như vậy, còn phải chiếu cố đến Hoa Nguyệt Lâu và hai chợ, nhân thủ của chúng ta hơi bị thiếu.
.- Đây quả thực là một vấn đề.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, việc này quả thực có chút đột ngột, mấu chốt là ở chỗ chỉ có bọn họ sản xuất kịch nói, từ sau khi "Tài tử giai nhân" của Hoa Nguyệt Lâu chết yểu thì không có ai dám diễn kịch nữa, nhưng bây giờ Hàn Nghệ lại phải thỏa mãn các đại thanh lâu, tửu lâu, phương diện nhân thủ chắc chắn có vẻ yếu kém, hắn hơi trầm ngâm, nói: - Thế này đi, tỷ đi thương lượng với Tào Tú bọn họ một chút, bảo mụ ta phái người đến, chúng ta giúp bọn họ tập luyện, và cứ chọn một số người từ Giọng hát hay Đại Đường ra, cứ coi như là dự tuyển Khuynh thành chi luyến, sau đó lựa chọn nhân tài ưu tú trong số đó tham gia diễn Khuynh thành chi luyến.
.Lưu Nga gật đầu, nói: - Vậy thì cũng được.
.Tiếp theo, Hàn Nghệ lại cùng bọn họ bàn chuyện vở kịch, đến tối lại bày tiệc lớn, chúc mừng Ngõ Bắc và Nguyên gia đã đạt thành hợp tác.
.Sau khi yến tiệc kết thúc, Hàn Nghệ liền gọi Tang Mộc vào trong phòng, lấy khế ước hợp tác với Nguyên gia ra cho y xem.
.Sau khi xem xong, Tang Mộc có chút hoang mang, nói: - Ân công, sao chúng ta nhường cho Nguyên gia nhiều lợi như vậy? Còn đặc biệt giúp Nguyên gia sản xuất một khoản nước hoa và rượu.
.Về bản hợp ước này, trước đó Hàn Nghệ cũng chưa cho bọn họ xem, mà trực tiếp thương lượng với Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười nói:
.- Ngươi phải hiểu một điều, trong buôn bán, hợp tác ngắn hạn và hợp tác dài hạn là hoàn toàn khác nhau, hợp tác ngắn hạn thì chú trọng đến lợi ích, nhất định phải tranh thủ từng hào từng xu, bởi vì hợp tác ngắn hạn chỉ là mang tính chất phá giá, nhưng hợp tác dài hạn chú trọng đến lợi ích có thể tiếp tục phát triển, có lẽ cùng một thời gian thì không bằng hợp tác ngắn hạn, nhưng lợi ích sản xuất của mười năm, hai mươi năm thì vượt xa hợp tác ngắn hạn rất nhiều, muốn xây dựng mối hợp tác dài hạn thì không thể tranh giành từng đồng từng cắc, mà là phải đạt được lợi ích bình quân, hợp tác như vậy thì mới tiếp tục lâu dài, nếu không thì, sớm muộn cũng sẽ bộc phát mâu thuẫn, trên đời này không ai là kẻ ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận