Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 666: Cạnh tranh toàn diện

.Ngõ Bắc lúc này giống như một cỗ xe tăng khổng lồ, ầm ầm lao về phía trước, nghiền nát tất cả mọi kỷ lục, căn bản không tài nào ngăn trở được.
.Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, ngạch tiêu thụ của thẻ khách quý Ngõ Bắc đã vượt qua con số hàng ngàn, tính toán ra, ước chừng sẽ có khoảng năm ngàn quan nằm trong tay Ngõ Bắc.
.Tuy đây không phải là lượng tiêu thụ trong vòng một ngày, nhưng số tiền này được rót vào, thì giống như tiêm cho toàn bộ thương nhân Ngõ Bắc một liều thuốc trợ tim. Bất kể ra sao, năm ngàn quan này nhất định là của mọi người, chạy cũng chẳng chạy đi đâu được, dù gì Hàn Nghệ cũng đã dùng giấy trắng mực đen khổ lớn gấp ba lần để nói với bọn họ, trừ phi Ngõ Bắc đóng cửa, bằng không, tiền trong thẻ khách quý là không tài thu hồi lại được.
.Thế nhưng, tất cả những điều này đều do Hàn Nghệ áp dụng sách lược tiêu thụ mà có.
.Thực ra đối với nhiều quý tộc mà nói, có mua thẻ khách quý hay không cũng chẳng sao, nhưng bọn họ lại không muốn ngày ngày trông thấy đám thứ tộc kia nghênh ngang ngồi trong phòng khách quý uống trà, mà bọn họ lại ở ngoài xếp hàng, đây là điều họ không cho phép, nhưng bọn họ lại không có cách nào kháng cự lại sức hấp dẫn của giấy mực mới, càng không thể để Hàn Nghệ vứt bỏ phụ mẫu mà họ dựa dẫm vào, vì thế bọn họ không thể không làm thẻ.
.Hơn nữa những trưởng giả quý tộc này ngày thường chẳng mấy khi ra ngoài tiêu xài, nhưng hiện giờ cũng bị ép tới Ngõ Bắc mua sắm, đây có thể gọi là một khoản tiền tiêu thừa ra, là nguyên nhân chủ yếu của việc tăng trưởng điên cuồng lượng tiêu thụ của thẻ khách quý.
.Kim ngạch tiêu thụ của phiếu mua hàng còn xa mới bằng được thẻ khách quý, chỉ đạt được ngạch tiêu thụ không tới một trăm quan, việc này là do sự tồn tại của thẻ khách quý, ảnh hưởng đến sự tiêu thụ của phiếu mua hàng. Nhưng dưới mắt nhìn của Hàn Nghệ, tiêu chuẩn của phiếu mua hàng không nằm ở số lượng tiền tiêu thụ, mà nằm ở số lượng người sử dụng, nếu nhìn từ phía số lượng người tiêu thụ phiếu mua hàng, thì vô cùng thành công, còn cao hơn thẻ khách quý gấp bội, bởi vì mỗi người đến Ngõ Bắc, đều mua phiếu mua hàng, bao gồm cả dân chúng.
.Mà giá trị món hàng thấp nhất ở Ngõ Bắc cũng được giảm đến một xu tiền, đây là việc Hàn Nghệ cố tình sắp xếp, chính là để thể hiện giá trị của một xu tiền, nội trong chợ lớn Đào Bảo, trong cửa tiệm không có, dù sao tiền thuê cũng quá đắt đỏ.
.Thực ra dùng phiếu mua hàng so với thẻ khách quý thì hữu dụng hơn, do thẻ khách quý nhất định phải kết hợp với một cuốn sổ nhỏ, hơn nữa còn phải ghi sổ, dù gì thời này vẫn chưa có máy tính, mọi thứ đều dựa vào áp bức, à không, dựa vào bút mực, nhưng Hàn Nghệ sao lại có thể để phiếu mua hàng thay thế cho thẻ khách quý chứ, khoản vốn trong thẻ khách quý cho hắn không gian làm việc vô cùng lớn, bảo đảm cho nguồn vốn lưu động ở Ngõ Bắc. Vì thế hắn để cho thẻ khách quý rất nhiều ưu tiên đãi ngộ, đồng thời còn được hưởng chiết khấu tại toàn bộ khu chợ Ngõ Bắc.
.Cái nào cũng có điểm tốt của nó, hai thứ này đều vô cùng hấp dẫn mọi người.
.Cùng với việc bắt đầu tiến hành quy mô lớn của Hàn Nghệ, không ngần ngại bất cứ điều gì mà cướp. Nguyên Triết đại diện cho Nguyên gia ra mặt giúp đỡ hai chợ, cuộc cạnh tranh giữa Ngõ Bắc và Nguyên gia cũng nổ ra đến triệt để.
.- Đông Hạo, lúc này là thời điểm mấu chốt, ngươi và Văn Hiên vẫn nên mau chóng trở về xưởng đi, đó mới là điểm gốc rễ của chúng ta, không được để xảy ra tổn thất, giao vào tay người khác ta không an tâm.
.Hàn Nghệ ngồi trong sảnh đường, nói với Đông Hạo ở bên cạnh.
.Đông Hạo gật đầu, nói: - Ta hiểu.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy được, tới chập tối, ta sẽ sắp xếp người đưa ngươi ra khỏi thành, các ngươi đi đường thủy trở về trong đêm, nhất định phải cẩn thận, không được để bại lộ hành tung.
.- Vâng.
.Sau khi sắp xếp thỏa đáng, Hàn Nghệ áy náy cười, nói: - Lần này vất vả cho các ngươi rồi, chỉ có thể ở trong vùng núi non hẻo lánh, nhưng ta cam đoan với các ngươi, rất mau thôi các ngươi sẽ có thể quay trở lại.
.Đông Hạo cười nói: - Ân công, ngươi nói với ta những lời này quá khách sáo rồi, có vất vả hơn nữa cũng không bằng ngày trước làm ăn mày đâu!
.Tang Mộc nghe xong cũng bật cười ha ha.
.- Tiểu Nghệ ca, không xong rồi, không xong rồi.
.Trà Ngũ đột ngột chạy vào.
.Hàn Nghệ nhíu mày nói: - Có chuyện gì?
.Trà Ngũ thở hổn hển nói: - Ta vừa nhận được tin báo, thương nhân hai chợ dự định trả lương gấp 5 lần Phượng Phi Lâu, tuyển thợ thủ công của chúng ta.
.Hàn Nghệ và Tang Mộc, Đông Hạo nhìn nhau, đều bật cười ha ha.
.- Để bọn họ đi đi, thợ thủ công của ta tự ta cũng không biết bọn họ ở đâu. Hàn Nghệ ha ha nói.
.Đông Hạo ha ha nói: - Phỏng chừng những thợ thủ công ấy nhận được tin tức, cũng phải cần đến hơn một năm.
.Hàn Nghệ cười lắc đầu, bỗng nhiên nói: - Điều ta để tâm là, tình hình cướp người của chúng ta thế nào rồi?
.Tang Mộc nói: - Hiện nay thương nhân hai chợ đều bắt tay vào ký hợp đồng làm thuê với thợ thủ công, việc cướp người của chúng ta trở nên khó khăn rồi.
.- Vậy ư?
.Trong mắt Hàn Nghệ lóe lên một tia vui mừng, lập tức nói: - Điều này cũng không trách các ngươi, các ngươi tiếp tục đi cướp người cho ta là được, cướp được kẻ nào hay kẻ đó.
.Trà Ngũ lại sốt sắng nói: - Hàn tiểu ca, không chỉ có vậy, bọn họ còn dự định đi cướp thợ thủ công dưới tay Ngõ Bắc chúng ta, chúng ta có cần đi nhắc nhở Tiền Đại Phương bọn họ chú ý một chút không.
.Hàn Nghệ khẽ chớp chớp mắt, nói: - Không cần, không cần, đến cả ngươi cũng biết rồi, bọn họ có thể không biết ư, chuyện này ta không giúp đỡ được gì, nếu ta nhúng tay vào, nói không chừng tới lúc đó còn bị mắng là vô dụng, chúng ta chỉ quan tâm xem việc kinh doanh của bọn họ ở Ngõ Bắc ra sao, còn những chuyện khác, thì chỉ là chuyện nhà của họ.
.Lúc này, Lưu Nga bỗng từ đâu đi tới, nói: - Hàn tiểu ca, mấy ngày gần đây có không ít nữ nhân sai người tới hỏi, Ngõ Bắc chúng ta tới khi nào mới tổ chức Ngày Nữ nhân? Bao gồm cả Vân Thành quận chúa cũng đã sai người tới hỏi thăm rồi.
.Hàn Nghệ khẽ chau mày, sau đó liền đáp: - Đợi thêm chút nữa đi.
.Lưu Nga nói: - Nhưng chúng ta đã rất lâu rồi không tổ chức Ngày Nữ nhân?
.Hàn Nghệ nói: - Bây giờ còn chưa phải lúc.
.Hoa Nguyệt Lâu!
.Lúc này Hoa Nguyệt Lâu vẫn vô cùng vắng vẻ, nhưng điều này không có nghĩa là Tào Tú không có bất kì dự tính trả đòn nào, hôm nay nàng mời tới mấy vị giả mẫu trong một số tiểu viện ở hai ngõ tới, tổng cộng có hơn mười người.
.Những tiểu viện này sở dĩ tồn tại ở ngõ Trung và ngõ Nam, đều chỉ vì bố cục kết cấu của chúng, thông thường mà nói ngõ Trung, ngõ Nam đều là những đại viện giàu có, mà các nàng đều nằm trong những góc nhỏ hẻo lánh, không có cách nào để xây viện lớn, đành xây dựng viện nhỏ, có thể nói là mưu cầu cuộc sống từ chút ít lợi nhuận còn sót lại của người khác, chủ yếu là dựa vào những tửu lâu lớn, buôn bán kiếm ăn chút đỉnh.
.Cơ bản thì đều là hình thức kinh doanh hộ gia đình, đi theo con đường yên ổn, giống như Ngõ Bắc khi trước, nhưng so với Ngõ Bắc ngày đó mà nói, vẫn còn xa hoa hơn một chút, ca kỹ trong tay các nàng, đều là dùng tình cảm để tấn công, tâm sự, giải sầu, không phải là tìm đến thú vui nhất thời, mà là phát sinh ra một loại quan hệ lâu dài với quan khách, lợi nhuận vẫn khá khả quan.
.- Chẳng hay Tào giả mẫu hôm nay mời chúng ta đến, là có chuyện gì dặn dò?
.Một vị giả mẫu trong số họ lên tiếng, kỳ thực các nàng đều đã dựa dẫm cả vào Cổ Tứ Mẫu, vì thế đối với việc nhận được lời mời của Tào Tú, đều vô cùng kinh ngạc.
.Tào Tú nhìn các nàng một lượt, trong lòng căm hận, nhưng bên ngoài lại tươi cười nói: - Dặn dò thì ta nào dám, hôm nay ta mời các tỷ muội tới, đương nhiên là có chuyện tốt muốn thương lượng cùng mọi người.
.Các giả mẫu đều nhìn nhau, trong lòng vô cùng hiếu kỳ.
.Tào Tú nói ngay vào điểm chính: - Ta muốn mua cửa tiệm của các ngươi.
.Lời vừa thốt ra, đám giả mẫu đều kinh ngạc.
.- Tào tỷ, ngươi đây là đang nói giỡn đi!
.Một giả mẫu trong số họ lên tiếng.
.Tào Tú đáp: - Ta đang rất nghiêm túc, thấp nhất là một trăm năm mươi quan, viện càng lớn, giá tiền càng cao.
.- Một ---- một trăm năm mươi quan?
.Mọi người không khỏi kinh ngạc.
.Cái giá này cao đến vượt xa giá thị trường. Phải biết rằng lúc trước Hàn Nghệ mua lại toàn bộ Ngõ Bắc tổng cộng cũng chỉ hai ba trăm quan.
.- Không sai!
.Tào Tú cười nói: - Chúng ta làm cái nghề này, địa vị thấp hèn, cũng chẳng đến được đâu, chẳng phải đều vì tiền ư. Hơn nữa, các ngươi còn có thể đem theo ca kỹ của mình tới đây giúp đỡ ta. Ta nhớ ngày trước đã từng nói với các người, Hoa Nguyệt Lâu chúng ta hợp tác với Ngõ Bắc, sẽ mang theo một số ca kỹ đến nhiều nơi biểu diễn Bạch Sắc Sinh Tử Luyến, nhưng chuyện này yêu cầu rất nhiều người, ta cũng hi vọng các tỷ muội có thể tới giúp đỡ cho ta. Tuy nhiên mọi người an tâm, tiền ta đưa cho các ngươi, tuyệt đối là nhiều hơn so với số tiền kiếm được hiện tại, hơn nữa ca kỹ dưới quyền các ngươi cũng sẽ dễ dàng nổi danh hơn.
.Loại điều kiện như vậy, đã không còn gì để nói nữa rồi, đám giả mẫu nọ đến nâng giá cũng xấu hổ không dám mở miệng.
.Nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải có điều kiện hậu đãi như thế này, Tào Tú cũng đâu thể tự tin nói ra như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận