Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1181.1: Khoác “thánh y”

.Tạo thế!
.Chuyện này nhất định phải thổi phồng lên một phen.
.Lúc trước cày Hùng Phi, máy dệt vải Tinh Tinh cũng là bởi vì tài nguyên hữu hạn, mặc dù là đã mở rộng ra rồi, nhưng danh vọng của Hàn Nghệ vẫn chưa phát triển bao nhiêu. Lần này thì khác rồi, trong tay Hàn Nghệ có đầy đủ tài nguyên, không khoác lác đến ba ngày ba đêm, Hàn Nghệ cũng cảm thấy hổ thẹn với thủ đoạn của mình.
.Đại Đường nhật báo che trời phủ đất càn quét Lưỡng Đô, bởi vì xưởng in ấn ở Lạc Dương cũng đã bắt đầu hoạt động, Đại Đường nhật báo cũng đã đổ bộ tới Lạc Dương.
.Nào là trải qua nỗ lực của trên dưới Hiền giả lục viện, cực khổ nghiên cứu, rốt cuộc cũng phát minh ra xe gieo hạt và guồng nước càng thêm tiên tiến.
.Các loại hiệu suất nâng cao!
.Sẽ tạo phúc bao nhiêu cho dân chúng.
.Các loại số liệu!
.Còn vận dụng các loại học vấn của Hiền giả lục viện.
.Vân vân.... !
.Việc tưới tiêu và cày bừa trồng trọt cho đồng ruộng, đâylà đại sự của dân gian, cộng thêm kiểu tuyên truyền rộng rãi này, trong nháy mắt mọi người đều biết, phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn luận việc này, mỗi người đều nghển cổ trông mong.
.Những thế gia đại tộc kia hận chết Đại Đường nhật báo rồi, kiểu tuyên truyền dư luận trước đây bọn họ sớm đã bị Đại Đường nhật báo tấn công phá thành từng mảnh nhỏ, càng làm cho bọn họ khó chịu hơn là, Đại Đường nhật báo cho tới nay đều là bán ra lỗ vốn, ngươi muốn chơi cũng không chơi lại hắn được, bọn họ không có nhiều nguồn thu nhập, không giống như Hàn Nghệ, bên này thua lỗ bên kia lại có thể kiếm lớn, bởi vậy Đại Đường nhật báo vẫn luôn ở địa vị độc quyền.
.Sau đó, Đại Đường nhật báo lại lần nữa đưa tin theo dõi, mấy ngày sau, sẽ tiến hành thử nghiệm lần đầu tiên ở bên bờ sông Vị Thủy ở gần Tần Lĩnh.
.Ngày hôm đó, ánh nắng tươi sáng, trên một cánh đồng ở địa thế khá cao, lá cờ đón gió phấp phới, hơn trăm người đứng ở chỗ cao, phóng tầm mắt nhìn ra, toàn là phong cảnh Tần Lĩnh, cỏ cây rậm rạp, xanh ngắt một vùng đẫm sương mai, trên đỉnh núi mây mù lượn quanh, dưới chân núi nước sông róc rách chảy qua dưới chân mọi người, thật sự là non xanh nước biếc, phong cảnh như họa.
.Hôm nay là lúc guồng nước kiểu mới lên sàn, Lý Trị nhận lời mời của Hàn Nghệ, dẫn theo một số đại thần đến cổ động, đây cũng không phải là xuất cung du ngoạn, mà là quan tâm nông nghiệp, đây là việc mỗi một hoàng đế đều nên coi trọng. Nhưng ngoài những người này ra, xung quanh người đông nghìn nghịt, đều là dân chúng tới xem, bởi vì việc này cũng quan hệ đến cuộc sống của bọn họ!
.Nhưng chuyện này là trước đây chưa bao giờ có, trước kia sự xuất hiện của nông cụ kiểu mới chỉ là từ từ được mở rộng, thậm chí cách xa hàng trăm năm, mới phổ biến trong cả nước, trong lịch sử thường thấy một số nông cụ ghi chép lại lần đầu là ở Tùy Đường, chỉ là một câu, cho đến tận triều Tống mới phổ cập ra, đây cũng là bởi vì giao thông bế tắc, trừ phi triều đình toàn lực phổ biến, nếu không là vô cùng khó khăn, nhưng những đại thần trong triều kia, ngươi bảo hắn ta phổ biến Nho giáo, hắn ta rất nhanh nhẹn, ngươi bảo hắn ta phát triển những thứ này, hắn tta hậm chí cũng sẽ không để ý mấy thứ này.
.Hàn Nghệ cũng không có tính nhẫn nại này, bất luận nông cụ kiểu mới gì, hắn cũng đều toàn lực thúc đẩy.
.Rất lâu rồi Lý Trị chưa xuất cung, y bước chậm trên cỏ, nhìn ruộng lúa mênh mông vô bờ, nhìn phong cảnh Tần Lĩnh xa xa, thật sự là vui vẻ thoải mái, vừa đi vừa nhỏ giọng nói với Hàn Nghệ ở bên cạnh: - Hàn Nghệ! Khanh mời trẫm và nhiều đại thần nhiều như vậy đến, hơn nữa xung quanh còn có nhiều dân chúng xem như vậy, khanh đừng có làm ra chuyện cười nào!
.Bởi vì việc này chưa bao giờ có, trong lòng y cũng rất lo lắng.
.Hàn Nghệ thì lại cao giọng nói: - Bệ hạ xin yên tâm, bất cứ phát minh gì của Hiền giả lục viện chúng thần cũng đều là căn cứ vào số liệu, tính toán, cùng với thực tiễn, không phải là dựa vào may mắn, thậm chí chẳng có một chút quan hệ nào với may mắn, hoàn toàn dựa vào thực lực, không thể nào xuất hiện bất trắc.
.Hứa Kính Tông châm chọc khiêu khích nói: - Hàn Thị lang thật sự là quá tự tin rồi! Trong lòng lại nguyền rủa lát nữa sẽ thất bại.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đó là đương nhiên.
.Khi nói chuyện, đoàn người đi tới trước một bánh xe gỗ lớn dựng đứng.
.Lý Trị khẽ ngẩng đầu, ngắm nhìn bánh xe gỗ lớn này, thấy bánh xe lớn này dựng trên bãi đất cao, xung quanh không có nước, vì thế hiếu kỳ nói: - Nước này từ đâu đến vậy?
.Hàn Nghệ cười nói: - Bẩm bệ hạ, nước là từ phía dưới lòng sông mà đến.
.- Thật sao?
.Lý Trị đi tới, hộ vệ bên cạnh khẩn trương bảo vệ ở phía trước, chỉ thấy phía trước của bánh xe gỗ lớn này, là một triền núi vô cùng dốc đứng, cao chừng mười trượng, dưới sườn núi là một nhánh dòng chảy của sông Vị Thủy, dòng nước rất nhẹ nhàng. Lại thấy giữa sông dựng một bánh xe gỗ nhỏ hơn một chút, là đặt nghiêng, không phải xuôi theo dòng chảy, cũng không phải là ngược dòng chảy. Bởi vì là ở bên bờ, nếu như đặt xuôi, thì hai bánh xe gỗ sẽ không thể kéo lên. Mà sở dĩ đặt nghiêng, không đặt ngang, tránh cho khi con sông chảy xiết, xung kích với guồng nước. Hai bánh xe dùng dây thừng nối lại, phía trên dây thừng là từng cái ống trúc, đại khái dài một thước, còn một cái máng chuyên môn vận chuyển những ống trúc, việc này chính là tránh cho khi ống trúc vận chuyển lên phía trên, dao động lên xuống nước đều chảy ra ngoài, những máng này có thể xem thành một quốc lộ. Nhìn một hồi lâu, Lý Trị cũng không hiểu được, nói: - Guồng nước này chuyển động như thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ mời sang bên này!
.Hàn Nghệ dẫn Lý Trị đến một bên khác của bánh xe gỗ, chỉ thấy có một tổ hợp bánh răng.
.Hàn Nghệ nói: - Đây chính là tổ hợp bánh răng mà Hiền giả lục viện mới phát minh, mời bệ hạ xem bánh răng nằm ngang và bánh răng dựng thẳng đều là lồi lõm, về sau có thể trực tiếp dùng súc vật kéo bánh xe nằm ngang này, sau đó kéo bánh xe dựng thẳng, do đó sẽ chuyển động được bánh xe gỗ lớn, bánh xe gỗ lớn chuyển động rồi sẽ lại kéo theo bánh xe gỗ nhỏ phía dưới, lúc bánh xe gỗ nhỏ xoay, ống trúc từ dưới lên trên di chuyển vào lòng sông này, thoáng một cái sẽ đựng đầy nước, sau đó sẽ tới chỗ cao nhất của bánh xe gỗ lớn, rót nước vào trong máng, chảy vào trong ruộng.
.Lý Trị nghe được giật mình hiểu ra, cảm giác vô cùng mới mẻ, nói: - Cái này thật là vô cùng khéo léo! Mau chuyển động thử xem!
.Hàn Nghệ lập tức hướng tới một viện sĩ cửu phẩm gật gật đầu, viện sĩ cửu phẩm kia lập tức cột một con bò vào then bàn quay, xua đuổi bò chuyển động, thiết bị này thuộc loại ma sát, nhưng tiên tiến hơn một chút, còn có bôi trơn thiết bị, khi chuyển động không cần quá tốn sức.
.Cái này vừa chuyển động, bánh răng đặt ngang chuyển động trước, bắt đầu kéo theo bánh răng dựng đứng này chuyển động, nghe thấy vài tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, bánh xe gỗ lớn bắt đầu chuyển động.
.Lý Trị vô cùng ngạc nhiên "Ồ ồ" hai tiếng, lại vội đi đến bên cạnh, chỉ thấy bánh xe gỗ nhỏ trong sông cũng chuyển động, từng ống trúc đựng đầy nước dọc theo máng gỗ hướng lên trên, tới chỗ cao nhất của bánh xe gỗ lớn, ống trúc bắt đầu đi xuống dưới, nước liền rót vào trong máng nước, nước lập tức theo máng nước chảy vào trong ruộng cách đó không xa.
.- Nước đến rồi! Nước đến rồi!
.Chỉ nghe thấy phía ruộng bên kia vang lên từng trận hoan hô. Lý Trị hơi sững sờ nói: - Tại sao bọn họ lại cao hứng như vậy?
.Hàn Nghệ cười nói: - Hồi bẩm bệ hạ, chúng ta chính là thân ở nơi địa hình tương đối cao, nếu mưa đầy đủ thì còn dễ nói, nhưng nếu mưa hơi không đủ một chút thì những nông phu này cần phải xuống tận phía dưới mang nước lên tưới, như vậy cần đi một đoạn đường rất xa, có guồng nước này thì bọn họ không cần đi lấy nước nữa, bởi vậy bọn họ vô cùng hưng phấn.
.- Thì ra là thế!
.Lý Trị cười gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận