Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1002.1: Bán tháo cắt lỗ

..
.Chiếu lệnh của Lý Trị vừa ban ra, giống như tiếng sét vang rền vậy.
.Chẳng mấy ai ngờ được rằng sự việc lại có thể tiến triển đến bước này. Vi Tư Khiêm không kể thân sơ, làm việc dứt khoát, lập tức chiêu tập toàn bộ Ngự sử trong Ngự sử đài, bắt đầu tiến hành kiểm tra đất đai.
.Tất cả những điều này đều là do Hàn Nghệ mà ra.
.Nếu như không có Hàn Nghệ, thì tất cả những điều này đã không thể xảy ra.
.Mối thù Hàn Nghệ đã lên tới đỉnh điểm. Thực tế là hiện nay hoàng quyền đã được tập trung, nếu như là ở thời đại Nam Bắc triều, thì e rằng lại có thêm một lần dẹp loạn thần tặc một lần nữa.
.Lúc này Nguyên gia giương cao ngọn cờ đả kích Hàn tặc, trong giới quý tộc thân hào đã giành được sự ủng hộ to lớn. Lại thêm việc bị Hàn Nghệ quấy nhiễu, nhân lực thiếu thốn, việc hoán đổi đất đai đã trở nên thuận lợi hơn lúc nào hết. Không chỉ có vậy, rất nhiều thân hào cũng không thể nuốt nổi nỗi uất hận này. Để bảo vệ lợi ích của địa chủ, đã không để nông dân chuyển sang làm thợ, cũng nhao nhao học tập Nguyên gia, bắt đầu khoanh vùng ruộng đất. Đương nhiên, bọn họ làm với quy mô nhỏ hơn, đồng thời cũng không có sự chuẩn bị nào, so với Nguyên gia mà nói, thì chẳng khác nào làm lấy được mà thôi.
.Còn Hàn Nghệ bây giờ chẳng hơi đâu mà quan tâm đến việc của Nguyên gia, việc đầu tiên là hắn phải trấn an được đám thương nhân ở hai chợ và ngõ bắc.
.Đệ Nhất Lâu.
.Các thương nhân lớn ở Trường An đã đến đầy đủ, ánh mắt ngóng trông nhìn về phía Hàn Nghệ, đã nói rõ với nhau rồi.
.- Các ngươi đã để mất bao nhiêu tá điền rồi?
.Hàn Nghệ bình thản nói.
.- Hai mươi tám hộ!
.Tiền Đại Phương lập tức giơ cao tay, kích động chứ, hai mươi tám hộ đối với ông ta mà nói đã là quá nhiều rồi, ông ta sao có thể so sánh với đám thân hào kia được.
.- Ta cũng mất mười hai hộ.
.- Ta mười lăm hộ.
.- Ta bảy hộ.
.Đợi mọi người nói xong, Tiền Đại Phương cười khà khà nói: - Hàn tiểu ca, ngươi xem, chúng ta cộng gộp lại cũng chẳng được bao nhiêu hộ, ngươi rủ lòng thương xót, trả lại số tá điền đó cho bọn ta đi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy tiền vi phạm điều ước thì ngươi đền chứ? Bị kiện cáo thì ngươi chịu chứ?
.Tiền Đại Phương gãi đầu nói:
.- Ngươi hiện giờ là đại quan tam phẩm, ai dám kiện ngươi!
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng kẻ thù của ta đâu đâu cũng có, hơn nữa có nhiều người là Quốc công nhất phẩm, ngươi nói xem liệu có người kiện ta không?
.Đậu Nghĩa hỏi: - Vậy không hay ý Hàn tiểu ca là gì?
.- Đúng rồi! Ngươi nói muốn cho bọn ta một lời giải thích.
.Tiền Đại Phương nói với vẻ mặt u sầu.
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn quét một lượt nói: - Các vị có lẽ đã từng nghe Nguyên gia gần đây liên tiếp hành động.
.Tiền Đại Phương đảo con ngươi, thấp thỏm nói: - Không phải ngươi muốn bọn ta làm theo Nguyên gia đó chứ!
.- Ngươi có nhiều tiền như Nguyên gia chứ? Hàn Nghệ nói.
.- Thì đúng vậy mà!
.Tiền Đại Phương lập tức nói.
.Hàn Nghệ nói: - Ta biết các vị ngoài việc buôn bán của mình ra, đều có không ít đất đai, cho dù không phải là thương nhân bán lương thực, thế nhưng đất đai của các vị nhiều chẳng ra nhiều, ít chẳng ra ít, nếu nói là kiếm được bao nhiêu, thì chắc chắn không thể kiếm được bằng việc buôn bán của các vị, huống chi giá lương thực hiện giờ lại thấp như vậy.
.Triệu Tứ Giáp nói: - Không thể nói như vậy được, người thì phải ăn cơm chứ, hơn nữa đất đai luôn có thể sản sinh ra lương thực, đương nhiên là phải mua đất.
.- Lão tứ nói không sai, ta tin là có rất nhiều người cũng suy nghĩ như vậy.
.Hàn Nghệ nói rồi chuyển chủ đề nói: - Nhưng đó là những điều cũ rồi, hiện giờ buôn bán mới là thứ kiếm được nhiều tiền nhất. Trừ khi ngươi làm thương nhân bán lương thực, nếu không thì thà chuyên tâm mà buôn bán còn hơn. Ta kiến nghị các vị hai điều, hoặc là học tập Nguyên gia, sử dụng chế độ thuê mướn, hoặc bán ruộng đất cho đám thương nhân lương thực như lão Tiền, lấy ít tiền mặt, đầu tư vào sản xuất.
.Đám thương nhân lương thực Tiền Đại Phương, Đậu Nghĩa, Ngụy Thanh mắt sáng rực lên, bọn họ không thể nào ngờ được rằng, Hàn Nghệ lại có thể đưa ra lời kiến nghị như vậy.
.Bán ruộng đất, đối với người thời đó mà nói, chẳng khác gì đang bán mạng mình!
.Vạn Quý Xuân nói: - Làm tửu lầu thì cũng cần lương thực.
.Hàn Nghệ nói: - Ngươi có thể mua chỗ Ngụy Thanh.
.Tiền Đại Phương cười ha hả nói:
.- Còn có ta, còn có ta.
.Cả đám thương nhân đều trầm ngâm không nói gì, nếu như vậy thì bọn họ thà rằng chẳng cần đám tá điền kia nữa.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu như mọi người đều không tự tin với việc buôn bán của mình như vậy, vậy thì thế này, đem tiền đầu tư hết vào việc buôn bán của ta đi.
.Đám thương nhân nhao nhao xốc lại tinh thần, kinh hãi nhìn Hàn Nghệ.
.Lạp Mỗ Hy Đức lộ rõ ánh mắt tham lam nói: - Hàn tiểu ca, việc--- việc này, ngươi có thể nói rõ hơn được không?
.Hàn Nghệ nói: - Rất đơn giản, chỉ cần mọi người bán ruộng đất trong tay mình cho đám thương nhân lương thực như Tiền Đại Phương, số tiền có được có thể đầu tư vào xưởng rượu, xưởng nước hoa của ta, mỗi năm sẽ được chia hoa hồng theo định mức.
.Lạp Mỗ Hy Đức nói: - Chia hoa hồng? Ngươi bán được nhiều, bọn ta sẽ thu được nhiều?
.- Đương nhiên là không!
.Hàn Nghệ nói: - Ta đâu có thiếu tiền, ta chỉ thấy các vị địa chủ chẳng ra địa chủ, thương nhân chẳng phải thương nhân, tất cả một mớ lộn xộn. Ta hi vọng có nhiều đầu tư vào việc buôn bán hơn. Vì thế ta chỉ có thể đảm bảo mỗi năm sẽ chia hoa hồng theo tỉ lệ, đầu tư nhiều thì sẽ thu được nhiều, ít ra thì có lời hơn các vị làm ruộng.
.Tiền Đại Phương mắt đảo liên hồi nói: - Ta thấy kiến nghị này của Hàn tiểu ca hay đấy.
.Ngụy Thanh gật đầu nói: - Lão Tiền nói có lí.
.Hàn Nghệ không thèm để ý đến hai tên tiểu nhân này, nói: - Tuy nhiên ta phải nhắc nhở các vị một câu, trong năm năm tới, thị trường của bọn ta phải mở rộng đến cả chục lần, hay có thể nói rằng, tiền mà các vị hôm nay đầu tư vào, thì mười năm sau ít nhất sẽ có lãi cả chục lần, vì thế các vị đầu tư tiền vào chỗ ta, chắc chắn các vị sẽ không bị lỗ, tuy nhiên ta cũng sẽ kiếm được nhiều hơn, đến lúc đó, các vị chớ nói là ta lợi dụng các vị là được.
.Lại là một chiêu !
.Nếu như là trước kia, đám thương nhân này chắc chắn sẽ không tin, nhưng nhờ có lời tiên đoán hai năm trước của Hàn Nghệ, nên đám thương nhân này không thể không tin.
.Triệu Tứ Giáp nói: - Hàn tiểu ca, ngươi dựa vào đâu mà nói vậy?
.- Dựa vào ta là Hộ bộ Thị lang. Hàn Nghệ cười nói.
.Cả đám thương nhân không ai bảo ai đầy một vẻ phấn chấn, cái lí do này thực sự là quá con mẹ nó có sức thuyết phục.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta là thương nhân, sau khi ta vào Hộ bộ, ta chắc chắn sẽ nới lỏng hạn chế đối với thương nghiệp, vì thế, đầu tư vào thương nghiệp là thứ đầu tư có tương lai nhất.
.Tiền Đại Phương liếc xéo mắt nói: - Nhưng mà bên trên còn có Hộ bộ Thượng thư mà.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nhưng mà trên Hộ bộ Thượng thư còn có Tể tướng
Bạn cần đăng nhập để bình luận