Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 663: Thừa lúc ngươi bệnh, lấy mạng ngươi

.Dinh thự Nguyên gia.
.Nguyên Triết ngồi trên giường thấp, cầm một tờ phiếu mua hàng trị giá một xu, xem rồi lại xem, hai đầu lông mày đầy vẻ u sầu.
.Ngoài cái này ra, trên bàn thấp trước mặt y còn bày một hũ rượu, giấy mực, Bạch sắc sinh tử luyến, toàn bộ đều là sản phẩm mới của Ngõ Bắc.
.Nguyên Khánh nói: - Công tử, người đoán không sai, Hàn Nghệ quả nhiên là lượng hàng không đủ, tuy nhiên Hàn Nghệ cũng rất giảo hoạt, đã tìm đủ mọi lý do, sắp đặt đủ kiểu hạn chế, mỗi ngày chỉ bán một chút như vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn ở bên cạnh nói: - Đây là mánh khóe Hàn Nghệ thường dùng, từ trước đến nay gần như hắn thật sự không bận tâm nhiều đến tiền, mà một lòng muốn làm tốt việc làm ăn của các thương nhân khác trong Ngõ Bắc, mỗi ngày hắn bán ra bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là, hắn có thể giúp Ngõ Bắc thu hút rất nhiều khách hàng. Hơn nữa, Nguyên Triết, con phải chuẩn bị tốt, Ngày Nữ nhân của chúng ta sợ là cũng sẽ bị công kích nặng. Ta nghe nói Hàn Nghệ để Nữ Nhân Phường chuyên bán nước hoa, hơn nữa hôm nay đã có không ít người đến Tiêu phủ tìm Tiêu Vô Y.
.Nguyên Triết gật gật đầu, không lên tiếng.
.Nguyên Khánh nói: - Công tử, cho dù Hàn Nghệ phát minh nhiều thứ hơn nữa, hắn cũng không thể có nhiều lâm viên như Nguyên gia chúng ta, lẽ nào những người đó bôi chút nước hoa thì không ăn trái cây sao, lẽ nào những người đó đọc sách cũng không ăn cơm sao, tuy hắn không có hạn chế với rượu, nhưng tôi đoán chừng cũng không nhiều, không thể tạo thành uy hiếp quá lớn đối với chợ rượu của chúng ta, hắn chẳng thể làm gì chúng ta được.
.Nguyên Triết cau mày nói: - Không nhất định.
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ nhíu cặp lông mày kẻ đen, nói: - Ý con là?
.Nguyên Triết thở dài, vẩy vảy phiếu mua hàng trong tay, nói: - Phiếu mua hàng này cố nhiên tốt, nhưng Hàn Nghệ không cần thiết phải làm một xu này, bọn họ làm như vậy chỉ có một mục đích.
.- Hai chợ.
.Nguyên Mẫu Đơn nói.
.Nguyên Triết gật đầu nói: - Cô cô nói không sai. Khi mới bắt đầu hai chợ đã tỏ vẻ đứng về phía chúng ta, chuyện này mọi người đều biết, tuy Hàn Nghệ không làm gì được Nguyên gia chúng ta, nhưng nếu hắn đối phó với hai chợ thì sao? Vậy thì chúng ta giúp hay không giúp, nếu như không giúp thì sau này sẽ còn ai nghe lời Nguyên gia chúng ta, danh dự của Nguyên gia chúng ta nhất định sẽ bị tổn hại.
.Nhưng nếu giúp thì lại vô cùng khó khăn, thương nhân của hai chợ trong lòng ai cũng có tính toán của mình, chứ không muốn đồng tâm hiệp lực giống như Nguyên gia chúng ta, có quá nhiều nhược điểm, chưa chắc đã giúp được. Còn có Giả Tứ Mẫu bọn họ, nếu Nguyên gia chúng ta đấu với Hàn Nghệ ở phương diện này thì có khả năng sẽ thua thảm hại, điều này tuy sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích của Nguyên gia chúng ta, nhưng trên danh dự thì nhất định sẽ bị trọng thương, cuối cùng con đã hiểu tại sao khi Hàn Nghệ ở trong tuyệt cảnh, còn phái người truyền tin đang cùng chúng ta tranh thiên hạ đệ nhất thương nhân, thì ra là hắn muốn giẫm lên chúng ta để leo lên.
.Nguyên Khánh nói: - Chuyện này không thể nào, hai chợ là của triều đình, Hàn Nghệ hắn sao dám động thủ với hai chợ, cho dù như vậy, e là hắn cũng chỉ đe dọa một chút chứ không đến mức làm thật.
.Nguyên Triết thở dài: - Chỉ hy vọng như thế, nếu không thì Nguyên gia chúng ta chắc chắn bị Ngõ Bắc chơi một vố.
.Y đã đánh ra gần hết bài rồi, y không có gì có thể đối phó với Hàn Nghệ nữa, bây giờ cho dù ngươi cầm đao kề lên cổ Tiền Đại Phương bọn họ, Tiền Đại Phương bọn họ cũng không thể nào chạy đi đòi nợ Hàn Nghệ, lão nhân gia ngươi từ từ dùng, tuyệt đối đừng vội trả tiền, ngươi trả, ta nổi nóng với ngươi, khi Hàn Nghệ không nghèo túng, ân tình này đã thành mối phiền phức, nhưng khi Hàn Nghệ phất lên, ân tình này quá có lợi rồi, mà Hàn Nghệ vừa mới bắt đầu phản kích.
.Điều này làm y hết sức sầu não, liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn, nói: - Chắc cô cô có cách hay?
.Nguyên Mẫu Đơn ngập ngừng vài lần, cuối cùng lắc đầu.
.Bởi vì đây không phải việc nàng tán thành. Trước đây sở dĩ nàng hợp tác với Hàn Nghệ, chính là đã nhìn trúng trí tuệ khó mà tưởng tượng của Hàn Nghệ, nàng cho rằng trí tuệ của Hàn Nghệ phối hợp với tài nguyên của Nguyên gia bọn họ thì tuyệt đối là không có địch thủ.
.Ngoài ra, vừa hay nàng cũng dự tính từ từ thay đổi hình thức kinh doanh của Nguyên gia, lợi dụng sáng tạo để thu về nhiều lợi nhuận hơn, ở phương diện này nàng hy vọng có thể dựa vào trí tuệ của Hàn Nghệ, đặc biệt là sau cây nến kia, nàng càng kiên định với suy nghĩ của mình hơn.
.Nhưng mà, người tính không bằng trời tính, Nguyên gia không muốn nuôi hổ thành họa, cho rằng Hàn Nghệ có uy hiếp lớn đối với Nguyên gia, muốn bóp chết Ngõ Bắc từ trong trứng nước, nhưng chưa từng ngờ rằng khiến bản thân mình tiến thoái lưỡng nan.
.Hiện giờ trong lòng Nguyên Mẫu Đơn hết sức phiền muộn, nhưng trước sau thì điều nàng suy nghĩ là lợi ích của Nguyên gia, trong thời điểm này, nàng sẽ không nghĩ đến cá nhân, nàng biết càng là lúc này thì càng phải đoàn kết, nếu không thì có thể sẽ không đơn giản là thất bại như vậy, bởi vậy hiện giờ nàng cũng đã sống ở dinh thự Nguyên gia, phụ tá Nguyên Triết đối mặt với cuộc tranh đấu này.
.Nhưng bọn họ lại một lần nữa phán đoán sai, Hàn Nghệ không định cho bọn họ bất cứ cơ hội nào để thở, ngày sôi động đầu tiên trôi qua, Ngõ Bắc đã bắt đầu ra tay nhằm vào hai chợ, vừa lên đã ra sát chiêu, cũng là điều hai chợ sợ nhất.
.Đó chính là khoét chân tường.
.Đây đều là vì thương nhân hiện giờ có hạn, chỉ có chừng đó thì quá quý giá rồi, nếu là nông dân thì chẳng ai để ý.
.So với lần trước thì lần này ngang nhiên nhiều rồi, Trà Ngũ bọn họ trực tiếp mang người trùng trùng điệp điệp chạy tới nhà thương nhân của hai chợ, bàn chuyện hợp tác với bọn họ, đến Ngõ Bắc ta, ta cho ngươi ưu đãi đầy đủ, và còn cung cấp sự ủng hộ về mặt kỹ thuật.
.Đặc biệt là điều thứ hai, quá là có thể đánh động lòng người.
.Cung tên của Từ Kha chính là ví dụ tốt nhất.
.Vốn dĩ Từ Kha chỉ là một quân tốt ở hai chợ, ở trong Hành hội đến tư cách nói chuyện cũng không có, nhưng bây giờ cung tên của gã ta đã danh khí đại chấn, rất nhiều trẻ con đều rất thích cung của nhà gã, năn nỉ cha mẹ mua cho mình, trực tiếp cướp mất một phần lợi nhuận của Trương gia, và còn khuếch đại phần lợi nhuận này, thu hút thêm nhiều trẻ con đến mua cung.
.Đây đều là sự trợ giúp của Hàn Nghệ, thương nhân giống như Từ Kha, ở chợ mới của Ngõ Bắc có thể vơ được cả nắm to.
.Sự thông minh của Hàn Nghệ đã thắng xa tất cả mọi sự đãi ngộ, rất nhiều thương nhân đều đã động lòng.
.Vậy nhưng, cũng không chỉ có vậy, Ngõ Bắc còn trịnh trọng tuyên bố, bỏ ra số tiền lớn mời chào thợ thủ công, đặc biệt là thợ thủ công của hai chợ, cho sự đãi ngộ hậu hĩnh hơn.
.Mà cùng lúc đó, sự thịnh vượng của Ngõ Bắc cũng mang đến sự tiêu điều cho hai chợ.
.Thương nhân có nhiêu đó, khách hàng cũng có nhiêu đó. Nước hoa, giấy mực, rượu, ba thứ này đã thu hút lượng lớn con cháu quý tộc, chế tiền xu lại thu hút không ít người giai cấp thấp, càng đáng chết hơn là, tác dụng của thẻ khách quý lần này của Hàn Nghệ đã nâng cao quá lớn.
.Bây giờ Ngõ Bắc chỉ quét thẻ, không quét mặt, có thẻ thì ngươi là thượng đế, nếu không có thẻ, hừ hừ, vậy thì lừa ngươi đi mua thẻ.
.Cứ như vậy, địa vị của con cháu thứ tộc ở Ngõ Bắc đã được đề cao nhiều, quý tộc không có thẻ, quý tộc xếp hàng, ngươi có thể khách quý thì ngươi không phải xếp hàng.
.Điều này đối với thứ tộc mà nói có sức hấp dẫn cực lớn, những con cháu thứ tộc có tiền, bọn họ đều là giai cấp địa chủ nhưng không có địa vị, Ngõ Bắc đã cho bọn họ địa vị.
.Quý tộc thì lại không quá vui vẻ, nhưng không có cách nào, giấy mực và rượu quá hấp dẫn người, chỉ có thể khẩn trương làm một tấm thẻ khách quý chí tôn, với tiền đề đều có thẻ khách quý, địa vị của quý tộc bọn họ lại dần dần nhô lên, nhưng nếu ngươi không làm, chắc chắn ngươi chỉ là người qua đường vô danh.
.Nguyên gia thì lại vững như Thái Sơn, trái cây, rau xanh của nhà bọn họ là thứ Ngõ Bắc không thể lay động, thị trường Nguyên gia đã ổn định lại, củng cố sách lược lũng đoạn của bọn họ, muốn dao động bọn họ là việc rất khó.
.Hơn nữa, một bộ phận trong đó trước đó dẫn đầu con cháu quý tộc chống lại Ngõ Bắc, cũng không có mặt mũi đến Ngõ Bắc, chỉ có thể ở chợ Nguyên gia, nhưng trong đó có không ít công tử ca lén lén lút lút sai tôi tới đi mua, nhưng những tôi tới này thông thường đều là đi sớm về trễ, bọn họ không dám tranh giành với những quý tộc kia, đợi một mạch cả ngày trời, thật là đáng thương.
.Nhưng hai chợ thì gặp họa rồi, ngày đầu tiên Ngõ Bắc đã lấy đi năm thợ thủ công từ bên họ, năm thợ thủ công này không ký khế ước, đều là đến làm công nhật. Bọn họ xuất thân lương nhân, lại có tay nghề, tất nhiên không chịu làm nô lệ, chỉ là không ký kết khế ước, khế ước gần như đều là khế ước bán thân, thời đại này hợp đồng thuê mướn quá ít, cho nên vừa nghe giá tiền của Ngõ Bắc cao như vậy, không nói hai lời liền trực tiếp chạy đến Ngõ Bắc.
.Lần này Hàn Nghệ không cho bất cứ đường lui nào, trực tiếp ký hiệp ước.
.Năm người thợ thủ công này quả thực cũng có bản lĩnh, vô cùng tự tin đối với tay nghề của mình, nếu không bọn họ cũng sẽ không chạy thẳng đến Ngõ Bắc mà không suy nghĩ gì. Hàn Nghệ bảo bọn họ làm một mô hình, vừa nhìn, ai ôi, một bậc thầy làm giả a, ngay lập tức trả trước ba phần thù lao, coi như bù lại tổn thất cho bọn họ. Năm người thợ thủ công này cảm kích đến chảy nước mắt, coi như đã gặp được anh chủ rồi.
.Đây đúng là một đòn sấm sét.
.Trong một ngày, hai chợ tan tác như thủy ngân tả địa.
.Đã sắp đến mực độ gì rồi, trong quá trình Cố Ngôn Thương triệu tập cuộc họp, Trương gia đã có một thợ thủ công rời khỏi Trương gia.
.Kiểu tổn thất này mặc dù không phải trí mạng, bởi vì bí phương chắc chắn là ở trong tay bọn họ, nhưng không có thợ, ngươi có bí phương thì cũng vẫn là vô ích a!
.Địa điểm họp chính là ở Vạn Phúc Lâu, dù sao hiện giờ cũng không có khách, chi bằng lấy ra để họp, ít nhất cũng có thể có chút nhân khí, đừng có tửu lầu mà giống như nhà tang lễ, vậy thì đúng là xong rồi.
.Cố Ngôn Thương ngồi ở vị trí của hành thủ, giống như ngồi trên đống lửa a, trong lòng lão ta đã phát thề, chỉ cần có thể vượt qua cửa ải này thì sẽ không bao giờ đối phó với Hàn Nghệ nữa, lần này thật sự muốn mất mạng a.
.- Trương chưởng quỹ, Ngụy chưởng quỹ, sao các ông đều không nói.
.Vạn Quý Xuân bật dậy nói: - Không phải các ông nói rất giỏi sao? Không phải muốn trả thù Ngõ Bắc sao? Bây giờ các ông hài lòng với tình huống này rồi. Ta sớm đã nói rồi, Ngõ Bắc người ta không tệ với chúng ta, tại sao chúng ta phải thừa nước đục thả câu, các ông lại không nghe, còn nói cái gì mà chúng ta có triều đình bảo vệ, người khác không dám làm gì chúng ta, nhưng sao các ông cũng không thử nghĩ, chúng ta chỉ là một đám thương nhân, không phải mệnh quan triều đình, Nguyên gia người ta là đại gia tộc trăm năm, Ngõ Bắc không làm gì được Nguyên gia, thì chỉ có trút giận lên đầu chúng ta.
.Ông ta gào rít một mạch, dù sao đây là địa bàn của ông ta, ông ta sợ cái gì chứ.
.Quả thực ông ta rất buồn rầu, ông ta vẫn luôn tán thành việc hợp tác với Ngõ Bắc, kết quả lại bị Hành hội bức ép tuyệt giao với Hàn Nghệ, nếu không phải như vậy, nói không chừng rượu mới của Hàn Nghệ cũng có thể được bán trong tửu lầu của ông ta, tức từ hôm qua đến hôm nay, nếu còn không phát tiết ra thì thật sự sẽ nhịn thành bệnh mất.
.Đám người Trương Khuê, Ngụy Thanh cúi đầu không nói, cũng không mặt mũi nói chuyện.
.Chu Phí thuộc phái trung lập không muốn tiến thủ buồn rầu nói: - Hàn Nghệ này có phải điên rồi không, dám đối phó với hai chợ chúng ta như vậy, lẽ nào hắn không sợ đắc tội với triều đình sao?
.Vạn Quý Xuân hừ nói: - Ngõ Bắc đã suýt đóng cửa rồi, Hàn Nghệ hắn còn biết sợ cái gì, nếu ta là hắn, ta cũng sẽ bất chấp.
.Ngụy Thanh nói: - Hay là chúng ta nhờ Hộ bộ giúp đỡ đi.
.Thương nhân hai chợ chỉ có đức hạnh này, một khi không làm được thì vội vàng tìm Hộ bộ.
.Cố Ngôn Thương đau đầu a, động chút là tìm Hộ bộ, thật coi Hộ bộ là nhà mình mở ra à, chuyển chủ đề nói: - Nguyên gia này cũng thật là, chúng ta đã giúp họ, nhưng bây giờ chúng ta đối mặt với khó khăn lớn như vậy, bọn họ lại không nghe không hỏi, đây đúng là khiến người ta quá thất vọng rồi.
.Ngụ ý chính là hay là trước tiên chúng ta tìm Nguyên gia thử xem.
.Lão ta vừa dứt lời không lâu liền nghe dưới lầu truyền đến một tiếng cười sang sảng: - Xem ra ta vẫn đến chậm một bước a!
.- Nguyên, Nguyên công tử?
.Đám người Cố Ngôn Thương vội vàng đứng dậy đi xuống lầu xem, chỉ thấy Nguyên Triết dẫn theo Nguyên Khánh đang đi lên.
.Đây đúng là mưa kịp thời a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận