Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 878: Ra tay thật rồi

.SPOILER]
.Bên ngoài ồn ào đến mức cả thành xôn xao, mà Hàn Nghệ lại cùng Tiêu Vô Y trốn trong Nữ Nhân Phường này tình chàng ý thiếp, đây chính là một loại cảnh giới.
.Cảnh giới tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
.Hàn Nghệ ôm Tiêu Vô Y ngồi trên xích đu trong Nữ Nhân Phường, đang nhẹ nhàng dâm đãng, ồ không, là đang diêu đãng (đung đưa). Hai người đều hết sức hưởng thụ thế giới của hai người.
.Hàn Nghệ lòng ngập tràn yêu thương khẽ hôn lên hai má Tiêu Vô Y, cười nói: - Nương tử, cha vợ bọn họ hiện giờ nhất định càng thêm tán thưởng vị hiền tế ta đây nhỉ.
.Tiêu Vô Y lườm hắn một cái, nói: - Phải rồi, phải rồi, đã sắp khen chàng lên đến trời rồi, bây giờ đã ở nhà viết văn rồi, ta thấy Đại Đường nhật báo của chàng gần đây đã không lo không có văn chương rồi.
.Hàn Nghệ nghe nói vậy cười ha hả.
.Tiêu Vô Y thấy hắn cười đắc ý như thế, giữa hai đầu lông mày lại lộ ra một tia lo lắng, nói: - Hàn Nghệ, chàng cũng chớ đắc ý quá, tuy hiện giờ chàng đang nổi bật, nhưng cũng không phải nói là chàng đã thắng, ta thấy những sĩ tộc đó đều vẫn chưa thực sự ra tay.
.Khóe miệng Hàn Nghệ giương lên, nói:
.- Đương nhiên ta biết điều này, nhưng sự tình cũng không đơn giản như nàng nghĩ, không phải nói bọn họ muốn ra taylà có thể ra tay được, thế đạo sớm đã thay đổi rồi, bọn họ cũng nên tỉnh lại rồi.
.Tiêu Vô Y khẽ nhíu cặp lông mày kẻ đen, nói: - Cũng đúng.
.Nói tới đây, nàng muốn nói lại thôi. Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nàng muốn nói là Thôi Tập Nhận, Vương Huyền Đạo bọn họ chứ gì?
.Tiêu Vô Y nhẹ nhàng gật đầu, nói: - Ta hiểu rất rõ mấy người bọn họ, bọn họ đều là người hết sức cao ngạo, chàng công kích gia tộc của bọn họ như vậy, bọn họ không thể ngồi yên mà nhìn được, nhưng theo như ta biết, từ sau khi chuyện này bùng phát, bọn họ chưa từng lộ diện, mấy người bọn họ tuy trẻ tuổi, nhưng tuyệt không phải là tốt mã dẻ cùi, chàng không thể khinh thường bọn họ được.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta chưa bao giờ khinh thường bọn họ, là nàng khinh thường bọn họ, cho rằng bọn họ ai ai cũng là quân tử, thật ra bọn họ đều có tính toán của chính mình, với lại với lại ta vẫn luôn chờ đợi bọn họ ra tay, trong chuyện này, ta chỉ là bắt đầu, còn bọn họ mới là kết thúc, nhưng mong họ đừng khiến ta thất vọng mới được.
.Tiêu Vô Y đột nhiên từ trong lòng Hàn Nghệ đứng lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Trước tiên nàng đừng vội kinh ngạc, tạm thời vẫn chưa đến lượt bọn họ ra tay, hiện giờ nàng nên quan tâm đến phu quân ta nhiều một chút, đêm hôm qua vi phu quan sát thiên tượng, bấm ngón tay tính toán, sắp tới sẽ có họa lao ngục, nàng phải chuẩn bị sẵn tâm lý a!
.Trong hoàng cung.
.- Vi thần tham kiến bệ hạ.
.- Miễn lễ.
.Lý Trị ngồi trên sập thấp, nhìn Lưu Yến Khách trước mặt, nói: - Lưu ái khanh, hôm nay trẫm triệu khanh đến, là có chuyện muốn hỏi khanh.
.Y dừng chốc lát, tiếp tục nói: - Gần đây trong triều có không ít người dâng tấu buộc tội khanh làm việc thiên tư, bao che cháu họ Lưu Tuấn Anh của khanh, không biết có chuyện này không?
.Liên quan đến việc này, hàn môn cảm thấy vô cùng bất mãn đối với cách làm của Hình Bộ, dân gian nghị luận rần rần, đương nhiên sẽ có đại thần tố cáo Lưu Yến Khách, chính trị của triều Đường vẫn là hết sức công khai, trước đây Trưởng Tôn Vô Kỵ quyền lực như vậy, cũng thường xuyên bị người khác tố cáo.
.- Oan uổng a!
.Lưu Yến Khách lập tức nói: - Bệ hạ minh giám, vi thần tuyệt không làm việc thiên tư, là Mao Hâm đó chủ động từ bỏ kiện Lưu Tuấn Anh, căn cứ theo luật pháp triều ta, vụ án từ đồ hình trở xuống, người bị hại chọn từ bỏ, vậy thì triều đình sẽ không thể thụ lý, vi thần làm như vậy là đúng theo luật pháp Đại Đường.
.- Thì ra là thế. Lý Trị gật gật đầu, nói: - Như vậy đi, trẫm sai Ngự Sử Đài tham dự điều tra vụ án này, trả lại trong sạch cho ái khanh.
.Lưu Yến Khách nói: - Đa tạ bệ hạ.
.Nhưng đây là trả lại trong sạch sao? Ngự Sử Đài là chuyên môn điều tra quan viên làm việc thiên tư, rõ ràng là hoàng đế muốn điều tra triệt để vụ án này.
.Lưu Yến Khách không khỏi toát mồ hôi lạnh trong lòng, may mà lúc đầu nghe kiến nghị từ tâm phúc của mình, nếu không thì đây nhìn có vẻ như là án nhỏ bình thường, nhưng có thể sẽ khiến ông ta đến cái mũ cánh chuồn cũng không thể giữ được. Liếc mắt nhìn Lý Trị, tâm tư bắt đầu suy nghĩ, Lưu Tuấn Anh chỉ đá Mao Hâm một cước, trong quá khứ thì đây chỉ là chuyện nhỏ, mà hiện giờ lại đã kinh động đến Lý Trị, rốt cuộc là hoàng đế này đứng về bên nào.
.Lý Trị nói: - Khanh lui xuống trước đi!
.- Tuân mệnh.
.Lưu Yến Khách vừa đi không lâu, Trương Đức Thắng liền đi vào, tay cầm một xấp tấu chương dày cộp, lắc la lắc lư.
.Lý Trị nhìn mà giật mình, vội vàng đứng dậy, đích thân bước lên giúp Trương Đức Thắng đặt những bản tấu chương kia lên bàn, liếc nhìn Trương Đức Thắng, nói: - Ngươi cũng thật là, không biết tìm một người đến giúp sao.
.Trương Đức Thắng ngượng ngùng nói: - Bệ hạ thứ tội, đây đều là những đại thần kia cố nhét vào lòng tiểu nhân.
.Lý Trị cau mày nói: - Ngươi nói vậy là ý gì?
.Trương Đức Thắng hơi thở gấp nói: - Hồi bẩm bệ hạ, ở đây đều là tấu chương của Lễ bộ Thị lang, Công bộ Thượng thư, đại học sĩ của Hoằng Văn Quán, Giám sát ngự sử đưa đến, hiện giờ bọn họ đều đang ở bên ngoài cầu kiến bệ hạ.
.Cũng may trí nhớ của y không tồi, đọc liên tiếp hai, ba mươi tên quan viên.
.Lý Trị nghe vậy sửng sốt, tùy tay cầm lên một bản tấu chương, mở ra đọc, không khỏi nhíu mày, rất nhanh chóng lại cầm một bản tấu chương lên, trên căn bản đều là liếc mắt một lượt, sau đó bỏ xuống, lại cầm lên một bản, lại lặp lại một vòng, trong chớp mắt đã đọc mười bản tấu chương. Cúi đầu trầm ngâm hồi lâu, nói: - Ngươi đi nói với bọn họ, bảo bọn họ quay về trước, trẫm xem xong những tấu chương này sẽ tiếp kiến bọn họ. Ngoài ra, lập tức đi tuyên Đại Tư không, Môn hạ tỉnh thị trung, Trung thư lệnh, Ngự sử đại phu, Tả vệ đại tướng quân, Trung thư thị lang, Hứa đại học sĩ nhập cung nghị sự.
.- Tuân mệnh.
.Một lúc lâu sau, trong điện Lưỡng Nghi.
.Chỉ thấy Lý Tích, Hàn Viện, Lai Tể, Thôi Nghĩa Huyền, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, Dương Tư Nột theo thứ tự ngồi ở hai bên trái phải.
.Lý Trị ngồi trên sập thấp ở chính giữa, đưa mắt nhìn một lượt trái phải, nói: - Trẫm vội triệu các vị ái khanh đến, là vì vừa mới lúc nãy một nừa đại thần trong triều dâng tấu, nói trong thành Trường An gần đây có người tụ tập gây rối, tuyên truyền khắp nơi ngôn luận phản triều đình, âm thầm tích tụ thế lực, ý đồ tạo phản. Điều khiến trẫm chấn kinh hơn nữa là, Trường An ở dưới chân thiên tử, mà lại có chuyện này phát sinh, thực sự là khiến người ta cảm thấy phẫn nộ.
.Nói đến đây, y xoay chuyển lời nói: - Nhưng đến sau khi trẫm xem qua từng bản, phát hiện mấy vị ái khanh đều không dâng tấu nói rõ chuyện này, điều này khiến trẫm hết sức hoang mang, mấy vị ái khanh là trụ cột của quốc gia, tại sao chuyện lớn như vậy, mà các khanh lại không nói với trẫm.
.Hàn Viện, Lai Tể liếc mắt nhìn nhau, cúi đầu trầm mặc.
.Lý Tích vẫn như tỉnh như không, như ngủ như không, Dương Tư Nột thì hơi liếc nhìn về phía Lý Tích.
.Hứa Kính Tông đột nhiên đứng ra nói: - Hồi bẩm bệ hạ, việc này thần cũng có nghe qua một chút, nhưng nếu nói là ý đồ tạo phản, thì không khỏi có chút đao to búa lớn, nhưng quả thực có người phát tán tin đồn, tụ tập gây rối, khơi mào tranh đấu, phá hoại Trường An trị an, nguy cấp giang sơn xã tắc.
.Lý Trị khẽ nhíu mày, nói:
.- Người khanh nói chắc là Hoàng gia đặc phái sứ Hàn Nghệ?
.- Đúng vậy.
.Hứa Kính Tông nói: - Hàn Nghệ lợi dụng Đại Đường nhật báo phê bình sĩ tộc khắp nơi, có ý định khơi mào tranh đấu giữa sĩ tộc và thứ tộc, khiến bọn họ căm thù lẫn nhau, hiện giờ hai bên đã đạt đến mức độ thủy hỏa bất dung, sự phẫn nộ của nhân mã hai bên ngày càng dâng cao, nếu triều đình còn không ra mặt quản khống, e là hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
.- Lại có chuyện này?
.Lý Trị không khỏi nhướn mày, long nhan không vui.
.Lý Nghĩa Phủ khẩn trương đứng ra nói: - Khởi bẩm bệ hạ, Hàn Nghệ phê bình sĩ tộc khắp chốn, vì vậy nên đại thần trong triều hết sức bất mãn, phải biết khai quốc công huân của Đại Đường ta hơn nửa đều là người xuất thân sĩ tộc, ngôn luận của Hàn Nghệ đã khiến các công huân cực kỳ bất mãn, dẫn đến mọi người tức giận, rất nhiều đại thần đều đang nói đang nói
.Lý Trị nói: - Nói gì?
.- Vi thần không dám nói.
.- Bây giờ trẫm mệnh lệnh khanh nói.
.Lý Nghĩa Phủ sợ hãi, rụt rè nói:
.- Bọn họ nói bệ hạ trọng dụng gian tà, dung túng Hàn Nghệ, từ đó dẫn đến Hàn Nghệ tự cao tự đại, ngoan cố bảo thủ, thiện loại tổ chế, ngang nhiên vu tội công thần triều đình, kỳ thực là mượn việc này gieo mầm mống phẫn nộ trong lòng bách tính, lung lạc dân tâm, mở rộng thế lực của mình, mưu cầu danh vọng.
.- Buồn cười.
.Lý Trị vỗ bàn một cái thật mạnh.
.Hứa Kính Tông thấy Lý Trị nổi giận, không khỏi mừng rỡ, lại lập tức nói: - Bệ hạ, hiện giờ trên dưới triều đình đều cảm thấy bất mãn về những việc Hàn Nghệ đã làm, triều đình nên lập tức cách chức Hàn Nghệ điều tra, xoa dịu cơn giận của mọi người.
.Lý Trị vẻ mặt giận dữ, nói: - Các vị ái khanh đều thấy như vậy sao?
.Thôi Nghĩa Huyền nói: - Hồi bẩm bệ hạ, trên thực tế mấy ngày gần đây trong thành Trường An tràn ngập khói thuốc súng, trong lòng bách tính đều nảy sinh thù hận, đã phá hỏng sự ổn định, hài hòa hiện có, tiếp tục lâu dài, tất sinh đại loạn, triều đình nên lập tức ra mặt quản chế.
.- Ái khanh nói có lý a! Lý Trị gật gật đầu, đột nhiên liếc sang Lý Tích, nói: - Đại tư không, khanh nghĩ thế nào?
.Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Lý Tích, người đứng đầu đương triều, ý kiến của ông ta quan trọng hơn ý kiến của bất cứ người nào.
.Lý Tích giống như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội nói: - Hồi bẩm bệ hạ, lão thần cũng tán thành điều tra theo luật pháp.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ nghe thấy vậy sắc mặt vui vẻ, Lý Tích đã nói như vậy, thì chuyện này không chạy thoát được.
.Lý Trị không lộ thanh sắc liếc mắt nhìn Lý Tích, hơi cau mày, lại nhìn về phía Lai Tể, Hàn Viện nói: - Trung thư lệnh, Môn hạ thị trung, các khanh thì nghĩ thế nào?
.- Chuyện này! Hàn Viện hơi do dự, thầm nghĩ, chuyện này cũng không có quan hệ lớn với ông ta, mà bọn họ cũng không phải đối thủ của Lý Tích, tranh chấp sẽ chỉ dẫn lửa thiêu thân, vì thế nói: - Thần cũng tán thành điều tra theo pháp luật.
.Lai Tể đương nhiên tán thành.
.Lý Trị lại nhìn về phía Dương Tư Nột.
.Dương Tư Nột vội nói: - Vi thần cũng tán thành ý của Đại Tư Không.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, Thôi Nghĩa Huyền thấy tất cả mọi người đều tán thành, không khỏi mừng rỡ như điên.
.Lý Trị nhíu mày suy ngẫm nửa ngày, nói: - Nếu các vị ái khanh đều tán thành điều tra theo pháp luật, vậy hãy làm như thế đi. Nói xong, y quay sang Lý Tích nói: - Đại tư không, trẫm muốn giao án này cho khanh thẩm tra xử lý.
.Lời này vừa nói ra, mọi người thần sắc khác nhau.
.Lý Tích nói: - Bệ hạ, việc này không hợp quy củ, án này nên giao cho Ngự Sử Đài hoặc là Đại Lý Tự, Hình Bộ thẩm tra xử lí.
.Lý Trị thở dài: - Đương nhiên trẫm biết điều này, nhưng Hàn Nghệ vốn là Giám sát ngự sử, đầu tiên Ngự Sử Đài chắc phải tị hiềm, ngoài ra Dân An Cục vốn liên quan đến vấn đề trị an của Trường An, đều có liên quan đến Hình Bộ, Đại Lý Tự, mà Hàn Nghệ lại là Hoàng gia đặc phái sứ của Dân An Cục, trẫm nghĩ Hình Bộ, Đại Lý Tự cũng nên tị hiềm, hơn nữa bách tính phẫn nộ như vậy, việc này trẫm phải xử lý thận trọng, do Đại tư không thẩm tra án này, bất luận kết quả thế nào, tin là bách tính và các đại thần cũng sẽ tín phục.
.Lý Tích nói: - Nhưng bệ hạ, lão thần chưa từng thẩm án.
.Lý Trị hơi trầm ngâm, nói: - Như vậy đi, cho Hình bộ thị lang Lưu Yến Khách và Đại Lý Tự thừa Viên Công Du phụ trợ Tư không.
.Hứa Kính Tông nhất thời vui vẻ, Viên Công Du này chính là người của ông ta a!
.Lý Tích hành lễ nói: - Bệ hạ tín nhiệm lão thần như thế, lão thần nhất định không phụ thánh ân.
.Lý Trị gật gật đầu, nói: - Trẫm tin tưởng Đại Tư Không có thể xử lý công bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận