Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 862.2: Lời nói không kinh người, chết cũng không ngừng

.Giống như một tiếng sấm sét.
.Quần thần sửng sốt, lời này xoay chuyển quả thực tuyệt, quân chủ cũng đã yêu cầu mình nghe lời can gián, rất khiêm tốn rồi, cha mẹ chi mệnh còn có mặt mũi độc đoán chuyên hoành sao?
.Tiểu tử này thật sự là quá! Lý Trị cũng không biết nên khen Hàn Nghệ như thế nào nữa rồi, cười gật đầu nói: - Hàn Nghệ nói như vậy, rất hợp tâm trẫm. Hình Bộ Thượng thư.
.- Có thần.
.- Ở " Luật hôn nhân - Đường luật" thêm vào điều này, hôn nhân đại sự, các con tất nhiên vâng theo cha mẹ chi mệnh, nhưng nếu có lý do hợp lý, cũng có thể cự tuyệt, cha mẹ cũng không thể bức ép.
.- Vi thần tuân mệnh.
.Thật ra cũng không có người nào dám phản bác điểm này, thánh nhân có câu, "Quân quân thần thần, phụ phụ tử tử."
.Thân là đại thần nếu ngươi cảm thấy đây là bất hiếu, vậy đại khái có thể yêu cầu Hoàng đế nghe lời can gián, rộng đường ngôn luận, không thể chuyên quyền độc đoán, lại chẳng phải là hành vi bất trung.
.Đây là một đạo lý.
.Thôi Nghĩa Trung và người xung quanh cũng bắt đầu lau mồ hôi, chuyện này tới quá là nhanh, bọn họ vẫn như đang ở trong mộng, hiện giờ hoàn toàn mới tỉnh ngộ, khẩn trương tự hỏi đối sách.
.Nhưng Hàn Nghệ sẽ không cho bọn họ cơ hội xả hơi, ngay lập tức nói: - Khởi bẩm bệ hạ, vi thần có bản thượng tấu.
.Lý Trị sửng sốt, lập tức cười nói: - Nói.
.Các đại thần trong lòng lại không khỏi căng thẳng.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần thỉnh cầu bệ hạ huỷ bỏ "Thị tộc chí".
.Lời này vừa nói ra, quần thần hoảng sợ vạn phần.
.Hứa Kính Tông lên tinh thần, đứng ra quát: - Lớn mật! "Thị tộc chí" chính là tiên đế tự mình chỉnh sửa, sao có thể nói phế liền phế bệ hạ, lão thần khẩn cầu bệ hạ trị Hàn Nghệ tội đại bất kính.
.Hàn Nghệ cười nói: - Hứa đại học sĩ, mới vừa rồi bệ hạ cũng đều cổ vũ chúng ta tiến gián, lần đầu tiên thượng tấu này, ngươi lại muốn bệ hạ trị tội ta, ta thật không hiểu nên trị tội ta, hay là trị tội ngươi.
.Tiểu tử này thật sự là giảo hoạt! Lý Trị âm thầm cục ta cục tác một câu, hiện tại mặc kệ Hàn Nghệ nói cái gì, y cũng không dám trị tội Hàn Nghệ, nói cách khác, chẳng phải là lúc đấu khẩu, hướng tới Hàn Nghệ nói:
.- Vì sao phải huỷ bỏ "Thị tộc chí"?
.Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, tiên đế lấy danh là sửa chữa các họ, chỉnh sửa "Thị tộc chí". Đem các dòng họ trong thiên hạ chia làm ba bảy loại, lấy hoàng tộc dẫn đầu, ngoại thích thứ hai, Thanh Hà Thôi Dân Can liệt vào thứ ba. Vi thần cho rằng đây là làm nhục đối với hoàng thất nha, bệ hạ quý vi Thiên Tử, vốn là cao nhất, đem hoàng thất cùng với một thân hào thổ hào nông thôn vào trong một danh sách, đây không phải đặt hoàng thất và địa chủ vào thế song song với nhau, dân chúng vừa thấy, thứ nhất hoàng thất, thứ ba Thôi Dân, như vậy chế độ không phải chế độ, lễ pháp không phải lễ pháp, quan chế không phải quan chế, cả thể đều không đâu vào đâu a.
.Lý Trị vừa nghe, đột nhiên tỉnh ngộ lại, hoá ra nguyên nhân ở trong này a.
.Kỳ thật Lý Thế Dân chỉnh sửa "Thị tộc chí", chính là vì bực bội với sĩ tộc Sơn Đông, các ngươi dựa vào cái gì mà đứng thứ nhất, ta muốn ta thứ nhất, kết quả mới làm ra như vậy, Thôi Dân Can một nhà danh vọng, tằng tằng đi lên, Lý Thế Dân buồn bực sắp khóc rồi.
.Hàn Nghệ cho rằng đây là cáo mượn oai hùm, Thôi Dân Can là nhờ bóng hoàng thất các ngươi.
.Thôi Nghĩa Trung, Thôi Nghĩa Huyền và đại thần sĩ tộc Sơn Đông liên can, tức giận đến thiếu chút nữa là hộc máu, nguyên bản chúng ta đứng thứ nhất, là Lý Thế Dân kéo chúng ta xuống thứ ba, chúng ta vẫn còn một bụng ủy khuất đây, thế nào rơi vào trong miệng ngươi, lại thành là ta nhờ bóng hoàng thất rồi.
.Nhưng bọn họ cũng không dám phản bác, cái này có tranh thì cũng không phải là đang tranh với Hàn Nghệ, mà là tranh với hoàng thất.
.Hàn Nghệ lại rèn sắt khi còn nóng nói: - Hơn nữa vi thần cho rằng "Thị tộc chí" cũng bất lợi cho sự phát triển của quốc gia, sẽ dẫn hướng dân chúng lạc lối, tạo thành quân không phải quân, dân không phải dân, chế độ tan vỡ, dòng họ, quan chế không phân biệt rõ ràng được, dân chúng đến tột cùng nên nghe họ Thôi, hay là nghe Tể tướng, là nên nghe triều đình, hay là thân hào nông thôn, trừ phi quan viên lớn nhỏ đều lấy dòng họ để xếp hạng, như thế mới vừa vặn, bằng không mà nói, chỉ biết tiềm ẩn hậu hoạn không thể phỏng đoán.
.Tiểu tử này đang tính toán làm gì thế?
.Các đại thần tại đây cứ thế toát ra một thân mồ hôi lạnh, đây vốn là chủ đề mẫn cảm, ngươi còn nói đến nhạy cảm như vậy, thật sự là quá kinh khủng.
.Lý Trị nghe vậy quả thật có đạo lý, hỏi: - Vậy ngươi thấy nên làm như thế nào?
.Lời này các đại thần nghe được thì tâm đều hoảng hốt, ngươi đừng có tiếp cái đề tài này nữa a!
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Vi thần từng nghe một câu nói như thế này, sĩ tộc Sơn Đông còn hôn á, sĩ tộc Giang Tả còn nhân vật, sĩ tộc Quan Trung còn quan miện, sĩ tộc Đại Bắc còn hoàng thân. Tuy có e ngại lệch lạch toàn bộ, nhưng nói ra cũng cực kỳ chuẩn xác. Tuy nhiên vi thần muốn hỏi bệ hạ một câu, triều đình nên còn cái gì?
.Lý Trị cau mày nói: - Triều đình đương nhiên còn quan miện.
.Quan miện ý tứ chính là đại quan.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Bệ hạ lời ấy không ổn, triều đình chọn quan lại nghiêm túc, cũng chính là từ trong những người không phải quan viên chọn lựa ra người thích hợp mới để làm quan, sao có thể nói còn quan miện đây?
.Lý Trị nghe mơ hồ, nói: - Vậy ngươi nói phải còn cái gì?
.- Sách cổ có câu, làm quan duy chỉ có hiền tài. Triều đình đương nhiên là phải còn hiền tài a. Hàn Nghệ nói.
.Lý Trị như thoáng chút suy nghĩ gật đầu, nói: - Ngươi nói cũng có lý.
.Điển hình của triệu chứng bị lừa gạt.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ vẫn luôn nói mình cầu hiền như khát, đương nhiên phải người nào có khả năng thì có vị trí, sao có thể lấy thứ gì ngoài hiền đức tài ra để phân chia nhân tài đây? Điều này cũng sẽ nói dối dân chúng, cho rằng mang họ gì thì lợi hại, con của người nào thì lợi hại, nhà ai có tiền thì lợi hại, tiếp tục thế này, sẽ chỉ khiến dân chúng quá mức theo đuổi danh lợi, mà xem nhẹ đạo đức, phẩm cách, khí tiết của bản thân, đây không phải là đáng sợ hãi bình thường, một quốc gia thì không thể mất đi những điều này, hôn nhân mua bán có thể phát triển mạnh mẽ cũng là bởi vì tất cả mọi người theo đuổi những thứ danh lợi không biết gọi là gì mới dẫn đến.
.Tần vương Doanh Chính, xưng chính mình là Thủy hoàng đế, không phải có nghĩa cha ông ta là ai, mà là bởi vì ông ta thống nhất sáu nước, hoàn thành sự nghiệp thống nhất đất nước đầu tiên nhất trong lịch sử Trung Nguyên. Hán Vũ Đế sở dĩ làm cho người ta ca tụng, cũng không phải là bởi vì ông ta họ Lưu, mà là bởi vì ông ta đánh bại Hung Nô, dương oai của Trung Nguyên ta. Tiên đế được tôn xưng là Thiên Khả Hãn, cũng không phải vì "Thị tộc chí", mà là tiên đế nghe theo lời can gián, chỉ dùng người mình biết, cùng với ý chí bao la "tự cổ giai quý tự Trung Hoa, ti tiện Di Địch, trẫm đều thương yêu như một". Các đại thần Lăng Yên các, lại có người nào là dựa vào dòng họ, cha mẹ, tổ tông mà đưa thân đến Lăng Yên các.
.Nói tới đây, Hàn Nghệ càng dõng dạc, nước miếng tung bay: - Triều đình hẳn nên dẫn dắt để dân chúng tôn trọng những người đạo đức cao thượng, có khí tiết, có tài hoa, vì quốc gia, vì dân chúng tạo ra cống hiến, coi bọn họ là tấm gương, nói như vậy, công thần Lăng Yên các mới có thể càng ngày càng nhiều. Nếu vi thần có con, ta nhất định sẽ kể cho nó câu chuyện về công thần Lăng Yên các, nói cho nó biết, tương lai phải làm giống các đại anh hùng như Vệ quốc công Lý Tĩnh, Lương quốc công Phòng Huyền Linh, mà không phải nói cho nó biết tương lai nghĩ biện pháp cưới khuê nữ nhà ai thì lãi ít tiền cưới, cũng hoặc là đem dòng họ của mình đổi thành họ Thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận