Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 637.1: Đầu danh trạng.

.So sánh với Thôi Nghĩa Huyền mà nói, lần này Lý Trị có vẻ thận trọng hơn trước nhiêu, chủ yếu là bởi trước đó Hàn Viện mới đề nghị điều Lý Nghĩa Phủ đi Bích Châu, y cũng đồng ý rồi, hơn nữa y biết đây nhất định là ý tứ của Trưởng Tôn Vô Kỵ, hiện giờ lại đổi ý ấy mà, thì chính là trực tiếp bác bỏ đề nghị của Trưởng Tôn Vô Kỵ, thế này kỳ thật cũng không sao cả, dù sao hiện tại hai bên đang đánh giằng co, va chạm là khó tránh khỏi. Mấu chốt ở chỗ Thôi Nghĩa Huyền xuất thân Thanh Hà Thôi thị, hơn nữa lại lập nhiều công lớn, uy vọng cao, đối với Lý Trị mà nói, đây là một cường viện, y nhất định phải giữ lại, mà Lý Nghĩa Phủ xuất thân hàn môn, ở trong triều không có nửa điểm thế lực, vì y mà đi trực diện bác bỏ đề nghị của Trưởng Tôn Vô Kỵ, như vậy liệu có thỏa đáng hay không.
.Nói đến nói đi, chính là Lý Nghĩa Phủ có chút giá trị này hay không.
.Đây là vấn đề Lý Trị suy tính.
.Trong lòng Hàn Nghệ hiểu rõ vô cùng, nói: - Bệ hạ, vi thần cho rằng, Lý Nghĩa Phủ không thể không giữ lại.
.Lý Trị nghe hắn nói khẳng định như vậy, hiếu kỳ nói: - Vì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ có từng nghe qua một câu chưa, kẻ thù của địch nhân chính là bằng hữu.
.Lý Trị ngẩn người, không lên tiếng.
.Thái úy là kẻ thù của Hoàng đế sao?
.Ai dám nói!
.Hàn Nghệ vội nói: - Vi thần nói lỡ, kính xin bệ hạ thứ tội.
.Lý Trị làm sao không rõ, người này là cố ý đấy, làm bộ như không hề nghe thấy, nói: - Ngươi nói tiếp.
.- Tuân mệnh!
.Hàn Nghệ liền ôm quyền, nói: - Bệ hạ, một đạo tấu chương này của Lý Nghĩa Phủ, khiến vi thần nghĩ tới một con đường khác. Thôi Đại phu dù sao còn có Thôi thị ở phía sau, đối với ông ta còn có hạn chế, trong lòng của ông ta trước sau vẫn có chút băn khoăn, nhưng Lý Nghĩa Phủ bất đồng, Lý Nghĩa Phủ xuất thân hàn môn, y không cần e dè cái gì, hơn nữa trong triều khẳng định còn có rất nhiều người giống như Lý Nghĩa Phủ vậy, những người này đều là xuất thân hàn môn, trong đó có cả người tài, nhưng nhận hết chèn ép, không được trọng dụng, bệ hạ nếu có thể mượn Lý Nghĩa Phủ, chiêu lãm những người này lại đây, tập trung lại, thế lực này cũng không thể khinh thường đấy.
.Người chèn ép những thứ tộc kia là ai, còn không phải là tập đoàn Quan Lũng.
.Hai bên hiện giờ thật ra là đối địch, chẳng qua một phương quá mạnh mẽ, bởi vậy nhìn không ra thôi.
.Võ Mị Nương vẫn trầm mặc nghe vậy hơi hơi lộ ra ý cười.
.Lý Trị nghe được trong mắt sáng ngời, trước kia y chủ yếu là nhằm vào những người nắm giữ thực quyền, không hề suy nghĩ quá nhiều về vấn đề giai cấp, những người này hơn phân nửa đều là quý tộc, tuy rằng bây giờ quý tộc khá là mục nát, nhưng ở phương diện đạo đức, vẫn có được quy phạm nhất định, bọn họ cũng không quá quan tâm nguyện ý ủng hộ Võ Mị Nương, nếu là chuyện khác, tình huống kia phỏng chừng không giống với lúc trước, vì vậy vẫn thu hoạch không nhiều lắm, cho dù là Thôi thị, cũng thà rằng phân rõ quan hệ với Thôi Nghĩa Huyền, chứ tuyệt không nguyện đi thông đồng làm bậy.
.Thứ tộc tuy rằng thực lực không lớn, đều là quan viên trung hạ tầng, nhưng tập trung lại, thì thế lực cũng không nhỏ, ít nhất nhìn qua thì đồ sộ nha, hơn nữa cũng không hề chú ý nhiều như vậy, bọn họ khát vọng chính là địa vị, là quyền lực, là của cải, điểm trọng yếu nhất, Trưởng Tôn Vô Kỵ đại biểu tập đoàn Quan Lũng, luôn luôn đang cản vệ địa vị của tập đoàn Quan Lũng, là đối lập với thứ tộc, đây và mục đích của Lý Trị không mưu mà hợp.
.Lý Trị lại hướng về Võ Mị Nương hỏi: - Mị Nương, nàng nghĩ sao?
.- Nô tì nghĩ rằng Hàn Nghệ nói như vậy, không phải không có lý.
.Võ Mị Nương mỉm cười đáp. Nhưng nội tâm thì dị thường mênh mông, bởi vì lời của Hàn Nghệ hoàn toàn nói đến trong tâm khảm của nàng, nàng cũng xuất thân hàn môn, quý tộc lại thường thường lấy việc này ra để châm chọc nàng, làm cho nàng thấy rõ ràng diện mạo thật của những quý tộc này, quý tộc vì cản vệ quyền lực của mình, rất khó đứng ở phía bên nàng, càng khó đồng tâm với nàng, nhưng nàng không tiện biểu hiện quá rõ ràng, mượn miệng Hàn Nghệ nói ra, là thích hợp nhất.
.Tổng cộng mới có ba người, hai người đã tán thành, hai so với một, thông qua.
.Nhưng Lý Trị cũng không tỏ thái độ rõ ràng, còn phải gặp Lý Nghĩa Phủ trước đã rồi nói sau, không lại lôi ra một kẻ tầm thường, rồi thành tự đem đá đập chân của mình.
.Hàn Nghệ ra khỏi hoàng cung, đã là canh ba rồi, tọa ở trên xe ngựa lung la lung lay chạy tới ngõ Bắc, hắn đột nhiên ha hả mỉm cười: - Xuất diễn này thật sự là càng ngày càng phấn khích rồi.
.Vì thế ở ngày thứ hai, Lý Trị liền tự mình triệu kiến Lý Nghĩa Phủ, nhân tiện cũng gọi cả Hàn Nghệ lên.
.Lý Nghĩa Phủ vui vẻ sắp điên rồi, tối hôm qua thằng nhãi này lo lắng hãi hùng một đêm không ngủ, hiện giờ nghe được Lý Trị muốn gọi gặp mình, biết cơ hội tới rồi, đi vào trong thư phòng, hành đại lễ nói: - Vi thần tham kiến bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.Lý Trị cười nói: - Lý ái khanh miễn lễ.
.Và ban thưởng ngồi.
.Hàn Nghệ ngược lại đã thành thói quen, nói một tiếng cám ơn, liền ngồi xuống.
.Lý Nghĩa Phủ thì lại không quen nha, y chẳng qua là một quan ngũ phẩm, bình thường nào có phần để y ngồi, Trưởng Tôn Vô Kỵ đến đây, y cũng đều phải đứng, huống chi là Hoàng đế Lý Trị, kích động đến sắp rơi lệ rồi, bái tạ hoàng ân rồi mới ngồi xuống.
.Lý Trị hỏi: - Hôm qua trẫm đã xem qua tấu chương Lý ái khanh đã trình, trong lòng vô cùng cảm động, Lý ái khanh không hổ là thần tử đi theo trẫm nhiều năm, trẫm muốn đích tai nghe suy nghĩ của ngươi.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức lời lẽ chính nghĩa nói: - Hồi bẩm bệ hạ, vi thần cho rằng, người làm vợ, nhất định phải vì trượng phu mà lưu hậu tự, bằng không chính là vùi trượng phu vào chỗ bất hiếu, huống hồ người làm hậu, làm mẫu nghi thiên hạ, mà Vương hoàng hậu ngay cả một hậu tự cũng không có, có thể nào làm được tốt bốn chữ 'Mẫu nghi thiên hạ' này, dân chúng lại sẽ nghĩ như thế nào. Nhân gia bình thường, nếu không có con nối dòng, tránh không được việc khiến hàng xóm cười nhạo, Đại Đường ta uy chấn tứ hải, tứ phương hàng phục, nhưng đường đường Hoàng hậu lại ngay cả con nối dòng cũng không có, chẳng phải là đều khiến những hàng xóm này chê cười, đây còn là điềm không may, đây đối với quốc gia, đối với bệ hạ đều là trăm hại mà không có một lợi, mà Võ Chiêu nghi long tử long nữ đều có, hiện giờ lại đang hoài thai, có thể thấy được đây là ý chỉ của trời cao, lập Võ Chiêu nghi làm hoàng hậu, là chúng mệnh sở quy, cũng là thiên mệnh sở quy.
.Hàn Nghệ nghe vậy thì cả kinh, cừ thật, lời nói thế này, thật sự là không có chút tiết tháo nào nữa mà.
.Dù sao Vương hoàng hậu người ta vẫn còn tại vị, ngươi làm thần tử lại nói rõ ràng như vậy, nói đến mức già mồm át lẽ phải, ngay cả chuyện nhà hàng xóm của mình cũng đều không giúp nổi, còn quản lão bà ngươi sinh được con hay không, khôi hài quá chư lị.
.Có thể thấy được cách làm người của Lý Nghĩa Phủ là không hề có giới hạn cuối.
.Nhưng lời này Lý Trị nghe được lại rất vui vẻ, y cũng quả thật rất chán ghét Vương hoàng hậu, đó không phải là bởi vì Vương hoàng hậu sinh không sinh con, một mặt là bởi vì vấn đề tính cách, mặt khác ở trong lòng y, Vương hoàng hậu là ở bên phía Trưởng Tôn Vô Kỵ, không hề cùng bên với y, mỗi khi bị Trưởng Tôn Vô Kỵ kiềm chế, hận ý của y đối với Vương hoàng hậu lại thêm vào một phần, nhưng vẫn chưa biểu lộ ra, chỉ thở dài: - Hoàng hậu không có con, điều này khiến trẫm cũng vô cùng lo lắng, bởi vậy trẫm mới hy vọng lập Võ Chiêu nghi làm hậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận