Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 687.1: Hợp đồng vượt thời đại

.Những thương nhân này cũng không phải là đồ ngu xuẩn, bọn họ đương nhiên biết chỗ tốt của phiếu mua hàng này, mấu chốt ở chỗ, giá cả ngõ Bắc rất không thể tưởng tượng được, chỉ rẻ hơn so với bọn họ vài xu tiền, nếu bọn họ không có phiếu mua hàng, về mặt giá cả sẽ luôn chịu thiệt, nhất định phải tiến cử phiếu mua hàng, bằng không mà nói, không chơi nổi, vì thế đều gật đầu đáp ứng.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, bây giờ hắn là tình thế bắt buộc, không suy nghĩ đến thất bại nữa, lại nói: - Tiếp theo chính là Giọng hát Đại Đường hay cùng với Tây Du ký, về Giọng hát hay Đại Đường, ngõ Bắc chúng ta cũng mới bắt đầu không bao lâu, các ngươi khẩn trương tổ chức đưa người tới tham gia, nếu thật sự không được, liền phái ra ca kỹ trong nhà các ngươi tới tham gia, ta chỉ có một yêu cầu, chính là không cho chiêu mộ ca kỹ hai ngõ tới tham gia, điều này cũng sẽ được viết rõ ở trên ở khế ước, ai muốn lựa chọn ca kỹ hai ngõ, nhất định phải bồi thường.
.Lời này vừa nói ra, mọi người im miệng không nói một trận.
.Bọn họ đột nhiên ý thức được, cuộc đấu tranh này vẫn còn chưa kết thúc, Hàn Nghệ làm như vậy, không phải là chỉ hướng về phía Nguyên gia đấy sao, bởi vì người hai ngõ trên cơ bản đã đầu phục Nguyên gia.
.Vạn Quý Xuân cười ha hả nói: - Giọng hát hay Đại Đường này là của Hàn tiểu ca, đương nhiên là Hàn tiểu ca ngươi nói tính.
.Những người còn lại đều gật đầu.
.Bọn họ cũng không muốn đắc tội Nguyên gia, nhưng bọn họ đương nhiên sẽ không đầu nhập vào Nguyên gia.
.Hàn Nghệ kỳ thật đối với những thứ này cũng không sao cả, hắn chỉ mượn việc này phát ra một cường hữu lực để nói rõ ràng rằng, ta còn chưa tính sổ với Nguyên gia đâu, các ngươi những cây cỏ đầu tường kia phải suy nghĩ cho kỹ càng vào, cười nói: - Tốt lắm! Về phần Tây Du ký sao, ta sẽ an bài, nhưng nếu các ngươi ai muốn mời người đi tới trong điếm các ngươi kể Tây Du ký, vậy nhất định phải tìm ta để trao đổi kiểu khác, đây nhất định phải trả khoản thù lao nhất định mới được.
.Vạn Quý Xuân nghe vậy trong mắt sáng ngời, một khoản tiền này nhất định phải bỏ ra a!
.Hàn Nghệ cười nói: - Tiếp theo chính là chuyện về thương nhân Tây Vực, về điểm này, Hộ bộ cũng từng đề cập với các ngươi, hiện giờ đã quyết định, thì chắc chắn là sẽ không sửa đổi, nhưng các ngươi yên tâm, khi đối mặt với thương nhân Tây Vực, thì chúng ta là cùng một bên, mặc dù là ngõ Bắc cử hành, nhưng ta tuyệt sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, ta sẽ tận lực khiến tất cả mọi người kiếm tiền.
.Về điểm này, mọi người đương nhiên không muốn, trước kia đây là thuộc về chợ Tây, nhưng, nếu bọn họ không chịu, thì ngay cả ngõ Bắc cũng chưa vào được.
.Hàn Nghệ lại nói: - Ta cảm thấy khi chúng ta đối mặt với thương nhân Tây Vực, phải đoàn kết, phải dung hợp, mà không phải phân hoá lẫn nhau, cho nên đợi khi đợt thương nhân Tây Vực thứ hai đến đây vào sáu tháng cuối năm, chúng ta liền cùng nhau tổ chức ở chợ Tây, rồi kế tiếp lại tổ chức ở ngay tại chợ Đông.
.Thủ đoạn đánh cho một gậy lại cho một quả táo, thì hắn vẫn phải có.
.Mọi người nghe vậy thì lại vui vẻ lên, cứ như thế, liền công bình, bọn họ chỉ sợ sau này ngõ Bắc sẽ thay thế được hai chợ, bởi vì thương nhân Tây Vực đi tới chỗ ai thì nơi đó có thể lộ rõ địa vị ở Trường An, nên đều gật đầu đồng ý.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ta phải giải thích liền nhiều vấn đề như vậy, kế tiếp, mọi người hãy xem xem hợp đồng mà ta đã viết đi.
.Nói xong hắn hướng về phía Tang Mộc đưa ánh mắt ra hiệu một cái, Tang Mộc lập tức phân phó tôi tớ đem hợp đồng đưa lên.
.- Nhiều như vậy?
.Ngươi thứ nhất thu được hợp đồng là Vạn Quý Xuân không khỏi chấn động, tròng mắt cũng thiếu chút nữa là lòi ra.
.Hiện giờ hợp đồng dài nhất Đường triều, chỉ sợ cũng chính là bốn năm hàng chữ, tổng cộng cũng sẽ không vượt quá một trăm chữ. Nhưng bản hợp đồng mà Hàn Nghệ đưa cho bọn họ, chỉ tính số lượng trang giấy thôi thì ít nhất cũng đã mười hai mươi trang rồi, mà mỗi một trang giấy đều ghi chữ tràn ngập chi chít.
.Hợp đồng này khi được đưa tới tay tất cả mọi người, ai nấy đều mồ hôi đầm đìa, chỉ cảm thấy thực khó thở.
.Hàn Nghệ nhịn cười không được cười, nói: - Đúng là nhiều điểm hơn một chút, nhưng một phần hợp đồng này liên quan đến toàn bộ yên ổn cùng với phồn vinh của thị trường Trường An sau này, nên phải làm cho chi tiết rõ ràng. Ta hy vọng mọi người xem rõ ràng từng câu từng chữ, dù sao ta viết phần hợp đồng này cũng hao phí không ít tinh lực, ta hy vọng mọi người có thể thận trọng đối đãi, bởi vì đây một phần hợp đồng bao hàm quyền lợi của song phương chúng ta ở bên trong, hơn nữa còn có hiệu lực pháp luật.
.Kỳ thật loại hợp đồng này đối với loại cao thủ lừa đảo kinh tế như Hàn Nghệ mà nói, chính là đơn giản tiện tay huơ cái là ra đến, hao phí tinh lực cái con khỉ ấy, điều duy nhất làm hắn phiền não, chính là hắn cũng không biết viết bao nhiêu chữ, cho nên phần hợp đồng này thật ra là Trịnh Thiện Hành viết thay.
.Về phần hiệu lực pháp luật, ngày hôm qua Hộ bộ cũng nói với bọn họ rồi, các ngươi hoặc là không ký, còn nếu đã ký rồi thì song phương nhất định phải chấp hành hết thảy nội dung bên trong hợp đồng, bằng không mà nói, chính là cãi lời thánh chỉ, bây giờ có thể không xem cẩn thận sao?
.Một đám đang cầm hợp đồng, hai tay run rẩy đến nói cũng bắt đầu mơ hồ, đây không phải ký hợp đồng, rõ ràng chính là ký nhận tội trạng a!
.Bọn họ quả thật xem xét vô cùng nghiêm túc, nhưng trình độ văn hóa của bọn họ cũng chỉ cao có nhiêu đó, có mấy người còn không biết chữ cơ, nên khẩn trương tìm người đến hỗ trợ, từng chữ từng câu giải thích với bọn họ, mỗi người đều giống như học sinh tiểu học, một tay nâng trán, nghe giải thích, tay kia để lau mồ hôi, não cũng to ra đau muốn chết.
.Luận Ngữ cũng chưa có nhiều chữ như vậy a!
.Cái này ngược lại cũng ở ngoài dự liệu của Hàn Nghệ, hắn còn tưởng rằng chỉ có hắn là trình độ văn hóa thấp nhất, bởi vì đây dù sao cũng là cổ đại, phương thức văn bản đối với hắn mà nói là một chướng ngại vô cùng lớn, mấu chốt ở chỗ trước kia Hàn Nghệ cũng chỉ có trình độ của một học sinh tiểu học, hắn còn chưa biết được bao nhiêu chữ. Nhưng hôm nay suy nghĩ cả nửa ngày, hắn lại coi như là cao nhất, ít nhất hắn xem là hiểu, bởi vì kiếp trước hắn cũng nghiên cứu không ít các văn tự bức tranh cổ đại.
.Không thể nghi ngờ, đây tuyệt đối là một phần hợp đồng vượt thời đại, bên trong có hai chính yếu đặc thù nhất, chính là phân phối quyền lợi và bồi thường. Viết vô cùng cẩn thận, suy tính vô cùng chu đáo, những thứ mà vừa rồi Hàn Nghệ đã nói kỳ thật đều viết ra hết ở bên trong này.
.Một khi dính đến bồi thường, những thương nhân này mà bắt đầu tim đập chân run rồi, bởi vì hợp đồng trước kia, chỉ là một cái ý hướng cho thấy mọi người hợp tác, cái gì vi phạm thì phải bồi thường, là hoàn toàn không có. Từng thương nhân đều xem từng câu từng chữ, mỗi một điều khoản đều phải hỏi lại Hàn Nghệ đến hai ba lần, sợ bên trong có cạm bẫy.
.Hàn Nghệ đối với điều này cũng tỏ vẻ lý giải, không sợ người khác làm phiền mà cùng bọn họ giải thích rất cặn kẽ.
.Ở bên trong thảo luận không hề ngừng lại này, mặt trời đã ngả về tây, nhưng thấy trình độ văn hóa thấp như của bọn họ, cùng với sự sợ hãi của bọn họ đối với thành tín. Nếu như có thể mà nói, bọn họ tuyệt không muốn ký tên vào phần hợp đồng này, bởi vì bọn họ không muốn chính mình phải trả bất kỳ khoản tiền bồi thường cho cái gì mà vi phạm điều lệ kia, bọn họ đều cảm thấy như vậy quá cứng nhắc rồi.
.Nhưng ngữ khí của Hàn Nghệ vô cùng kiên định, ký thì hợp, không ký thì tán.
.Rốt cục Ngụy Thanh nghiên cứu xong hoàn toàn, đột nhiên nói: - Hàn tiểu ca, ta có một vấn đề, muốn hỏi ngươi một chút.
.Lúc nói chuyện, thì chính là cúi đầu khom lưng a!
.Kỳ thật ông ta là người sợ nhất, bởi vì lúc trước chính là ông ta đã khơi mào mọi chuyện ở Hành hội. Tuy nhiên Hàn Nghệ dường như không có ý tứ lấy ông ta ra để trút giận, lúc này ông ta mới dám há mồm lên tiếng.
.- Vấn đề gì?
.- Trên hợp đồng này, vì sao không có liên quan về, ha hả, về phương diện đào người?
.Hàn Nghệ vô cùng nghiêm túc nói: - Ngụy chưởng quỹ, chúng ta đã và những người đó ký kết hợp đồng, nếu ta trái hợp đồng với bọn họ, thì một phần hợp đồng này còn có ý nghĩa tồn tại sao?
.Ngụy Thanh ngượng ngùng cười, nói: - Ta không phải nói chuyện đó, ta chỉ là muốn song phương chúng ta có thể cam đoan không mời chào người của đối phương không, như vậy đối với tất cả mọi người đều tốt.
.Tên keo kiệt này, là bị xói mòn nhân tài thảm nhất đấy.
.Hàn Nghệ làm sao không hiểu ý tứ của ông ta chứ, một khi hắn đưa ra cam đoan, như vậy rất nhiều người lập tức sẽ nuốt lời của bọn họ trong quá trình trong quá trình ký hợp đồng này, cười nói: - Ta cũng từng nghĩ tới rồi, nhưng điều này không tiện cam đoan, nói một cách khác, nếu có một thợ thủ công muốn đến ngõ Bắc ta, sau khi ta ký hợp đồng, mới biết được y là người của các ngươi, vậy ta nên làm cái gì bây giờ? Tuy nhiên các ngươi yên tâm, ta có thể hứa hẹn không đào người của các ngươi nữa, nhưng nếu người ta tự nguyện muốn tới ngõ Bắc ta, thì ta cũng không thể cự tuyệt được.
.Trương Khuê nói: - Chúng ta đều là những người buôn bán vốn nhỏ, tiền trả thù lao so với ngõ Bắc ngươi thì thấp hơn rất nhiều, mặc dù ngươi không chủ động đào, thì bọn họ đồng dạng cũng sẽ đi tới chỗ các ngươi thôi
.Hàn Nghệ cười nói: - Các ngươi không phải đã ký hợp đồng với bọn họ sao?
.- Cái này!
.Thương nhân liên can đều cúi đầu không nói, hiển nhiên bọn họ đều đang tính toán đổi ý.
.Lão tử cho các ngươi ăn hết quả đắng, các ngươi còn tưởng có thể ói ra được, thật sự là si tâm vọng tưởng. Hàn Nghệ nói: - Việc này vô cùng phức tạp, bởi vì ngõ Bắc chúng ta là quan hệ thuê mướn thuần túy, không giống với các ngươi, hiện tại thời gian khá gấp gáp, điều này để sau đó lại từ từ trao đổi đi. Đối với điều này ta chỉ có thể hứa hẹn hai điểm, đầu tiên, ta sẽ đem giá thuê thợ thủ công hạ xuống đến giá thuê lúc ban đầu của ngõ Bắc chúng ta. Tiếp theo, trước kia ký hợp đồng, ta sẽ tuân thủ, các ngươi tuân thủ hay không, thì đó là chuyện không liên quan đến ta, nhưng bởi vậy người ta muốn tới ngõ Bắc ta, thì ta cũng sẽ không cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận