Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 778.1: Kế hoạch thâu tóm đất đai.

.Kinh tế trang viên của Đường triều và Âu Châu không giống nhau, bên Âu Châu phần lớn là phương thức khép kín, người đứng đầu trang viên giống như lãnh chúa vậy, nắm trong tay một phần lãnh địa lớn và hoàn chỉnh.
.Mà ở Đường triều một vài địa chủ mặc dù trong tay có hơn nghìn mảnh đất, nhưng nguyên nhân là vị chế độ quân điền, dẫn đến đất đai bị chính phủ làm thành từng mảnh nhỏ, hơn nữa tất cả điền chế của nhà Đường lúc đầu đều rất nghiêm khắc, không có người nào dám thôn tính đất đai của nông dân, bình thường đều là nông dân sống không nổi nữa, liền bán đất, sau đó tự nhiên liền trở thành tá điền. Cho nên thôn tính đất đai lúc đó, thực sự không phải là thôn tính đất đai ở xung quanh, mà là nơi nơi thôn tính, cũng tạo thành đồng ruộng không thành một thể, không hoàn chỉnh.
.- Ta nghĩ việc này rất khó làm được, dù sao những tá điền này đều có thói quen sinh sống trong thôn quê của chính họ, mặc dù đất đai có thể trao đổi, bọn họ cũng không nhất định nguyện ý rời xa thôn quê của họ.
.Nguyên Triết lắc lắc đầu nói.
.Đường triều tuy có nông nô, nhưng nông nô căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu của đại địa chủ, cho nên sinh ra cố nông (nông dân đi làm thuê), tá điền, địa chủ đối với bộ phận người này chỉ có quyền bóc lột về kinh tế, không có bóc lột về nhân quyền, không là hoàn toàn dựa vào đấy, bọn họ vẫn là ở tại nơi mình sinh ra, trồng trọt trên chính mảnh đất đấy, chỉ có điều phải giao nộp tiền thuê đất cho địa chủ. Nhà Hàn Nghệ trước kia cũng vậy, đất bán cho Vương gia, hàng năm giao nộp một khoản tiền thuê nhất định, trồng trọt vẫn là trên chính mảnh đất trong Mai thôn, ngươi khiến Hàn Đại Sơn chuyển nhà, ông ta không nhất định sẽ nguyện ý chuyển nhà.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta nhớ đại hạn Quan Trung, phần lớn dân chúng đều di dân, triều đình vì thế còn hạ lệnh cấm dân chúng di dân.
.Nguyên kiệt xuất nói: - Đó là bởi vì ở lại chỗ đó cũng chỉ là đợi chết a.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Đó là bởi vì ở lại chỗ đó không nhìn thấy tiền đồ gì, chỉ cần bọn họ có thể đạt được đầy đủ ích lợi, vì sao không muốn chuyển đi? Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, dân chúng không muốn chuyển đi, đó chỉ là nói vô căn cứ.
.Nguyên Thương nói:
.- Vậy ý của ngươi là, cho bọn họ tiền, để cho bọn họ chuyển đi?
.- Cái này chỉ có thể trị phần ngọn không trị được phần gốc. Hàn Nghệ lắc đầu, lại nói: - Hiện tại tá điền thực sự không phải là hoàn toàn dựa vào chúng ta, quan hệ giữa chúng ta và bọn họ chỉ có tiền thuê đất, loại quan hệ này bất lợi cho sự phát triển của chúng ta, chúng ta có thể dùng hình thức buôn bán để thay thế cái loại hình thức lạc hậu này.
.Nguyên Triết cau mày nói: - Ngươi nói tới là phương thức thuê mướn?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Không sai! Mỗi tháng chúng ta cho bọn họ bao nhiêu tiền, bọn họ mỗi ngày lao động bao nhiêu thời gian, những thứ sản xuất ra đều là của chúng ta, cứ như vậy, bọn họ thu được nhiều hơn, mà chúng ta cũng quản lý thuận tiện hơn.
.Nguyên Thương lắc đầu nói: - Cái này không thể được, nếu làm như vậy, gánh nặng trên vai chúng ta sẽ nặng hơn nhiều, nếu chẳng may gặp phải thiên tai, thì biết làm thế nào?
.Hiện tại lại hính thức tá điền này, nông dân vẫn là rất tự do, nhưng tiền đề của tự do là người phải gánh vác tổn thất, như vậy đối với địa chủ mà nói, thì chính là rất happy, ta dù sao mỗi tháng đều có tiền thuê đất, ngươi sản xuất cái gì, nhiều hay ít, đối với ta không quan trọng, nhà Hàn Nghệ trước kia chính là như thế, đồng ruộng nhà hắn bị ngập nước, địa chủ không có tổn thất, địa chủ cần có chính là tiền thuê, ngươi nộp không được thì bán mình.
.Mà loại hình thức thuê mướn này của Hàn Nghệ, tuy rằng có khiến tá điền càng thêm dựa vào bọn họ, nghe theo sắp xếp của bọn họ, nhưng địa chủ phải đối mặt với rất nhiều rủi ro, ngươi có bị làm sao, đối với bọn họ cũng không có quan hệ gì, ngươi mỗi tháng phải trả tiền lương cho ta, trừ phi ngươi phá sản.
.Nhìn từ góc độ lợi ích, thì đây chính là hai cái khái niệm kinh doanh hoàn toàn trái ngược.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ngươi nói rất đúng, nhưng đây là vấn đề đối với tiểu địa chủ, Nguyên gia chúng ta là thương gia số một số hai thiên hạ, nhất định phải nhìn ra xa hơn, loại hình thuê mướn này có thể sản xuất tập trung và có quy hoạch, một khi hình thành quy mô, chúng ta sẽ thu về nhiều hơn, còn có thể tác động lớn đến việc thúc đẩy kế hoạch nam tiến của chúng ta. Hơn nữa nếu gặp phải thiên tai, chúng ta đối với tá điền lại không quan tâm, cái này sẽ tạo thành tổn thất nhân lực, mà chúng ta hiện tại cần có nhất chính là nhân lực, chính vì như vậy, chúng ta ngược lại sẽ mất nhiều hơn được. Vì sao ta lại ở trong triều toàn lực thúc đẩy thần thánh quân tử khế ước, chính là vì chế độ thuê mước. Hơn nữa, cứ như vậy, chúng ta cũng có thể thu hút được càng nhiều tá điền hơn.
.Đám người Nguyên Triết nhìn nhau, trong lòng vẫn có chút do dự.
.Hàn Nghệ lại nói: - Ta nói cho các ngươi biết một điều thuộc về bí mật của Ngõ Bắc, sau một đoạn thời gian nữa, Ngõ Bắc của chúng ta sẽ xây dựng ít nhất mười nhà xưởng quy mô lớn, đồng thời tuyển dụng rất nhiều nhân công từ bên ngoài, mà mục tiêu của chúng ta chính là những tá điền trong tay không có ruộng đất, ngõ Bắc của chúng ta sẽ dựa vào đãi ngộ cao, để dẫn dụ bọn họ đến nhà xưởng của ta, nếu Nguyên gia không làm như vậy, có thể sẽ phải chịu đả kích nhất định.
.Nguyên Triết giật mình, nói: - Nếu là như vậy, ngươi có thể sẽ đắc tội rất nhiều quyền quý.
.Hàn Nghệ tự tin nói: - Ta đây tự có biện pháp, nhưng chế độ thuê mướn đối với tình thế của Nguyên gia là bắt buộc phải làm, một khi lựa chọn dùng chế độ thuê mướn, chúng ta là có thể sai gia nô phái đi Lĩnh Nam, dùng chế độ thuê mướn hấp dẫn càng nhiều hơn nữa nhân lực đến giúp chúng ta trồng trọt.
.Nguyên Thương do dự nói: - Cái này khả năng còn phải thông báo cho phía Đại lão gia.
.Cái này đã dính đến kết cấu nội bộ của Nguyên gia cùng với ích lợi phân phối, khẳng định phải thông qua hội nghị quyết nghị,
.Hàn Nghệ nói: - Đây là đương nhiên.
.Nguyên triết nói: - Vậy việc trao đổi đất phải làm như thế nào?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta tin tưởng cái này không phải rất khó, chỉ cần cho bọn họ đầy đủ lợi ích, bọn họ sẽ đáp ứng, ta thậm chí có thể lợi dụng cơ hội này khiến cho bọn họ thành tá điền của chúng ta, ta tin tưởng một cái hợp đồng thuê mướn dài đến mười năm, cũng đủ hấp dẫn những nông dân thiếu thốn ruộng đất rồi. Về vấn đề tiền, ngõ bắc và Nguyên gia rất nhanh sẽ đạt được một phần hợp đồng, đến lúc đó Ngõ Bắc sẽ đầu tư một khoản rất lớn vào Nguyên giá, cũng đủ bổ sung phần tổn thất này. Tóm lại, Nguyên gia chúng ta không cần phải để mắt đến phần lợi ích nhỏ trước mắt này, kế hoạch chúng ta là tương lai mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm phát triển, chỉ cần nắm được năng lực sản xuất và đất đai, cũng với thuần thục phương thức kinh doanh, nhiều tiền hơn nữa, chúng ta cũng có thể kiếm trở về.
.Kỳ thật kế hoạch này của Hàn Nghệ hơi giống với phong trào thâu tóm đất đai của phương tây, khiến cho sức sản xuất và tư liệu sản xuất hoàn toàn tách ra, chỉ có điều phương pháp không giống, cũng không có bạo lực như vậy, dù sao phong trào thâu tóm đất đai của phương tây hình thành dựa trên quyền lực, hiện tại quyền lực lớn nhất là triều đình, mà triều đình ban bố pháp lệnh là chế độ quân điền, không có điều kiện "phong trào thâu tóm đất đai". Cho nên Hàn Nghệ áp dụng chính là phương pháp tương đối ôn hòa, đương nhiên, đây hết thảy đều là căn cứ trên cơ sở thực lực của Nguyên gia, tiểu địa chủ bình thường ai dám chơi như vậy, cũng quả thật chơi không nổi, bởi vì thời gian hồi vốn quá lâu, hiếm có người chịu nổi, cho dù là Hàn Nghệ hiện tại cũng không đủ sức.
.Nhưng kế hoạch này ít nhất có thể phân phối hợp lý sức sản xuất, một vài gia đình đông người, nhưng ít đất, công việc nhà nông hàng năm cũng không bận, bọn họ còn có thể ra ngoài kiếm việc, nhưng có gia đình ít người, đất đai cũng như vậy, bọn họ sẽ liều mạng đi trồng trọt, quy hoạch thống nhất, thì sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
.Đây hết thảy chủ yếu vẫn là vì kế hoạch nam tiến, chứ không phải là học đường lối của tư bản chủ nghĩa phương Tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận