Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 943.1: Vừa lộ ra răng nanh

..
.Bên kia cảnh núi non trùng điệp, làm cho Hàn Nghệ chưa từng thấy qua cảnh này cả người ngây ra như phỗng.
.Chỉ thấy bên ngoài vài dặm mấy vạn tinh binh Đột Quyết như hồng thủy xông về trận địa của Đại Đường, trong lúc nhất thời tiếng trống rung trời, bụi đất tung bay, chấn động núi non.
.- Không tốt! Viện binh của quân địch tới rồi!
.Tô Định Phương không cần nhìn quân địch nhiều hay ít, thấy trận hình công kích của quân địch, lại biết viện binh của quân địch chạy tới.
.Trước đó, Đại Đường vẫn luôn ở thế tiến công, Đột Quyết ở thế phòng thủ, hai bên đúng là hiểu rõ, năng lực của hai vạn kỵ binh không đủ khả năng phản công, nhưng hôm nay không ngờ quân địch chủ động xuất kích, không cần nghĩ cũng biết là viện binh tới cứu.
.Sự thật cũng quả thật là như thế, hóa ra hai vạn quân Đột Quyết với đầy đủ sinh lực của Thử Ni Thi Bộ của chạy tới, A Sử Na Hạ Lỗ mới quyết định dựa vào viện binh này, thực hiện một kích liều mạng đối với quân Đường, thắng bại chỉ ở trong trận chiến này.
.Hàn Nghệ tuy rằng không hiểu lắm, nhưng mắt thấy cục diện này, tựa hồ đã bất lợi đối với quân Đường, trong lòng buồn bực lắm, hắn đến nơi này chính là lập công, nếu chẳng may thua, vậy thì khó xử, trở lại Trường An sẽ bị cười chết.
.Tiểu Dã đột nhiên nói: - Kẻ thù dường như muốn một hồi trống làm tinh thần hăng hái phá tan trận doanh quân Đường, bởi vì thế mà hai cánh quân yếu kém, nếu đám người các ngươi từ nơi này lao xuống, chưa chuẩn bị sẵn sàng, có thể chặn ngang cắt đứt quân địch, đến lúc đó quân thù trước sau đều khó khăn, chắc chắn phải tan vỡ.
.Đám người các ngươi. Nghe một chút giọng điệu này đi, có thể thấy được Tiểu Dã vẫn còn không chào đón những tên lính đó lắm.
.Tô Định Phương nghe vậy đột nhiên kinh ngạc, quay đầu lại nhìn về phía Tiểu Dã, bởi vì lời này đúng là ông ta đang muốn nói đấy, nhưng ông ta đã đánh trận mấy chục năm, mới có quyết đoán này, còn Tiểu Dã lại chỉ là một đứa trẻ.
.Thế này thật sự là quá đả thương người ta rồi!
.Tiểu Dã đột nhiên chau mày, dường như nhớ tới cái gì đó, ánh mắt nhìn ra ngoài xem tình hình, nhún người nhảy lên, trực tiếp một cước đá một tên lính ngã ngay bên cạnh, sải bước nhảy lên ngựa chiến, đoạt được thương trong tay của gã ta, việc này xảy ra quá nhanh, quá đột nhiên, tất cả mọi người sợ ngây người.
.Ngay cả Hàn Nghệ cũng si ngốc!
.Tiểu Dã tay cầm thương còn cao hơn cậu, mặt đầy khinh thường nói: - Chỉ với những kẻ nhát gan này, cũng không biết xấu hổ mà khinh thường Hàn đại ca ta.. Hàn đại ca, đệ muốn đi lấy công lao về cho huynh, không cần phải đi cầu xin bọn họ.
.Nói xong, cậu quất roi ngựa đánh xuống, phóng ngựa lao xuống.
.- Tiểu Dã!
.Hàn Nghệ sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, gấp giọng hô.
.Nhưng Tiểu Dã đã đi xuống thật rồi, trên đời này chỉ có Tiểu Mập mới có khả năng thuyết phục cậu, do dù là Hàn Nghệ cũng quá sức, dù sao Tiểu Mập ở cùng cậu nhiều nhất, tuổi tác lại tương đương, hiện giờ cậu có thể nói năng lưu loát, chính là có một nửa công lao của Tiểu Mập, Tiểu Mập hiện giờ lại đang ở thành Trường An bán bánh bao rồi.
.Tô Định Phương giật mình tỉnh lại, hăng hái hô: - Các huynh đệ, đừng để cho nhóc con kia khinh thường chúng ta, theo ta giết!
.Phóng ngựa đuổi theo, thật sự là lão phu phát tính thiếu niên điên cuồng.
.Đây mới là tướng quân, luôn xông lên phía trước, không giống như các tướng lĩnh khác, vĩnh viễn đều là xông lên trước cho ta, mà không phải theo ta lên.
.Năm trăm kỵ binh tinh nhuệ thứ nhất bị Tiểu Dã kích động, thứ hai được Tô Định Phương khích lệ, khí thế dâng cao, như hồng thủy từ trên núi non trùng điệp đổ ào xuống phía dưới, tuy chỉ có năm trăm người, nhưng khí thế lại giống như thiên binh vạn mã.
.Trong nháy mắt, trên đỉnh núi chỉ còn lại một mình Hàn Nghệ và tên tiểu tướng bị Tiểu Dã đá xuống ngựa kia.
.Hàn Nghệ thì gấp muốn chết rồi, nếu Tiểu Dã có cái gì không hay xảy ra, thì hắn sẽ sống trong day dứt cả đời. Chợt nghe vài tiếng ngựa hý, chỉ thấy vị tiểu tướng kia đã cưỡi ngựa của Tiểu Dã rồi, tức giận mắng một tiếng nói: - Lẽ nào có lý đó! Lập tức đeo kiếm, phóng ngựa đuổi theo.
.Rất nhanh, trên núi chỉ còn lại Hàn Nghệ một mình cô đơn, hắn tuy rằng rất lo lắng cho Tiểu Dã, nhưng mà hắn là một lão thiên, rất khó kích động một lần, hắn biết rằng chính mình tay không tấc sắt, mặc dù có xông lên đi nữa cũng không thể bảo vệ Tiểu Dã, lại còn gia tăng nguy hiểm cho Tiểu Dã.
.Đại quân Đột Quyết đột nhiên phản công, khiến quân Đường có chút bất ngờ, hơn nữa số lượng quân địch trong một đêm chợt tăng gấp đôi, liên tục không ngừng, dường như tính toán một lần mang bọn họ đi, thế tấn công rất hung mãnh. Điều này làm cho quân Đường thật là có chút ngăn không nổi, tình thế vô cùng nguy cấp.
.- Các huynh đệ, thời điểm kiến công lập nghiệp đã tới rồi, theo ta giết sạch những tên nhãi ranh Đột Quyết này!
.Đúng lúc này, Bùi Hành Kiệm tay cầm một cây thương dài, vung cánh tay hô lên, dẫn đầu đoàn người ngựa, hướng về phía kẻ thù quân tiên phong đi trước giết địch.
.Tuy rằng ông ta vô cùng tức giận Hàn Nghệ, nhưng ông ta quả thật là hữu dũng hưu mưu, ông ta thấy tiền tuyến sắp ngăn cản không nổi, một khi lui về phía sau, có thể sẽ lại càng tan tác, càng là thời điểm này, lại càng phải lấy công đối công, bây giờ gặp nơi ngõ hẹp người nào dũng cảm sẽ thắng mà.
.Một đợt tiến công này của Bùi Hành Kiệm, tuy rằng tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, nhưng đã ổn định quân Đường đầu trận tuyến, mặt sau quân Đường không ngừng giết giặc tiến lên.
.Quân Đường lúc này chính là đỉnh cao phong độ, mấy chục năm qua thắng lợi tích lũy, điều này làm cho quân Đường có một loại tự hào thiên phú, cảm thấy ông đây chính là đệ nhất thiên hạ, ông đây sao có thể sợ bại dưới tay những kẻ này, chết cũng phải kéo hai người chịu tội thay. Trình Giảo Kim nghe thấy quân chủ lực của địch đến, cũng tự mình chạy tới tiền tuyến chỉ huy, soái kỳ dựng lên, bày ra thế trận quyết sinh tử, lão đại cũng đã đến đây rồi, vậy biểu thị không có đường lui rồi.
.Bởi vì hai bên đều hận không thể nuốt sống đối phương, giết đỏ cả mắt, chém giết vô cùng thảm thiết.
.Nguyên nhân chính là Đột Quyết liều chết đánh cược một lần, cho dù là dốc hết vốn, là bọn họ đã không có đường lui, hơn nữa còn nắm giữ quyền chủ động, chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, quá trình luân phiên chém giết, quân tiên phong của quân Đường có chút chống đỡ không nổi.
.Đại quân Đột Quyết mắt thấy quân Đường sắp không được, càng thêm dữ tợn xung phong liều chết.
.Đang lúc này, chợt nghe từ phía nam tràn đến tiếng chém giết.
.Một gã tướng sĩ Đột Quyết đột nhiên nhìn lại, một tên bắn lén phóng tới, trực tiếp xuyên qua hai răng cửa, bắn thủng khoang miệng của gã, ngã ngửa ra sau, chiến mã bị kinh hoảng kéo theo chạy nhanh, đầu da đều là chà xát trên đất.
.Vèo vèo vèo!
.Lại là mấy cái tên bắn lén phóng tới, đều không ngoại lệ, toàn bộ trúng mục tiêu, hơn nữa toàn bộ bắn thủng đầu.
.Nhanh đuổi sát Tiểu Dã, Tô Định Phương nhìn thấy Tiểu Dã ở trên ngựa bắn tên, dường như là đang chơi vậy, phải biết rằng Tiểu Dã mang theo một cây thương dài còn cao hơn cả chân của của cậu ta, không khỏi âm thầm khen ngợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận