Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1366.2: Bắt đầu ván kế tiếp

.Trần Thạc Chân nói: - Nhưng dựa vào thế cục trước mắt mà nói, lựa chọn Thổ Phiên hiển nhiên là một cử chỉ sáng suốt.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy cũng không nhất định. Nói xong, hắn bèn hỏi Liễu Như Phong: - Chúng ta có người ở Đại Phi Xuyên không?
.Liễu Như Phong gật đầu nói: - Người của chúng ta có mở một thôn trang tơ lụa ở đây.
.Hàn Nghệ nói:
.- Tốt lắm, ngươi bảo bọn họ thử đi bàn bạc với thủ lĩnh của bộ lạc Hạ Chân xem.
.Liễu Như Phong nói: - Nếu để cho bộ lạc Hạ Chân biết ngài ở đây, việc này quá nguy hiểm rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Tạm thời chưa cần thiết báo hành tung của ta. Trước tiên thăm hỏi một chút, liên hệ được rồi, tin tưởng đến lúc đó bên công chúa Hoằng Hóa cũng có tin tức nhanh thôi.
.Liễu Như Phong gật đầu đáp: - Ta biết rồi.
.Lại qua ba ngày, kết quả là bên công chúa Hoằng Hóa còn chưa truyền đến tin tức, chiến báo của tiền tuyến đã truyền đến rồi. Liên quân Thổ Phiên và bộ lạc Bạch Lan chiến thắng liên tiếp toàn bộ, bộ lạc ở khu vực Xích Hải đều quy hàng Thổ Phiên, đã tiếp cận đến một tòa thành quan trọng của Thổ Dục Hồn, chính là thành Thổ Dục Hồn.
.Mà ngay trong ngày trước đó, phía Thiện Châu cuối cùng cũng truyền tin đến. Tin tức này cũng khiến Hàn Nghệ cảm thấy có chút kinh ngạc.
.Công chúa Hoằng Hóa mượn năm ngàn quân tinh nhuệ từ Thiện Châu, chuẩn bị phản công thành Phục Sĩ.
.- Việc này không thể nào. Hàn Nghệ lập tức nói:
.- Không có mệnh lệnh của bệ hạ, Thứ sử Thiện Châu đâu thể dễ dàng làm chủ mà cho mượn quân, cho dù đó là công chúa Hoằng Hóa, đây là quân lệnh như sơn a.
.Liễu Như Phong nghe vậy, ánh mắt hơi nhìn xuống, động tác cực kỳ nhỏ này nhưng lại không lọt qua được hai mắt của Hàn Nghệ, hắn bèn hỏi: - Có phải ngươi biết được chút gì hay không?
.Liễu Như Phong trầm ngâm một chút, nói: - Ta chỉ biết từ sau khi công chúa Hoằng Hóa được gả đến Thổ Dục Hồn, Đỗ Phong cứ mãi đảm nhiệm Thứ sử Thiện Châu, chưa bao giờ thay đổi, hơn nữa trước đây Đỗ Phong là bộ hạ cũ của phụ thân công chúa Hoằng Hóa.
.Công chúa Hoằng Hóa trên danh nghĩa là con gái của Lý Thế Dân, kỳ thực là con gái của tông thất, đây cũng là bí mật công khai.
.Hàn Nghệ nghe vậy liền sửng sốt, bèn nói: - Cũng chính là nói, Đỗ Phong là người Thái Thông Thánh Thượng cố ý an bài đi nhậm chức Thứ sử ở Thiện Châu, mục đích chính là vì ngày hôm nay?
.Liễu Như Phong khẽ gật đầu đáp: - Ta nghĩ là như vậy.
.Tại sao năm đó Lý Thế Dân bồi dưỡng Nặc Hạt Bát, khẳng định là vì ông ta biết Nặc Hạt Bát không có cách nào khiến cho tất cả mọi người thần phục, không có được cái uy của kẻ vương giả. Nếu như Nặc Hạt Bát có năng lực này, Lý Thế Dân đã không ủng hộ Nặc Hạt Bát, như vậy thì để đạt được sự cân bằng từ bên trong, chính là để cho Nặc Hạt Bát mãi ngồi trên vương vị, đương nhiên Lý Thế Dân cũng đã sắp xếp rất nhiều.
.Không hổ là Lý Thế Dân, con cưng của trời, quả thật tính toán không lộ chút sơ hở nào. Hàn Nghệ nghe vậy mà trong lòng cảm khái một phen, chỉ cảm thấy nếu luận mưu lược và sự gan dạ, so với Lý Thế Dân, Lộc Đông Tán những người này, mình vẫn còn kém quá xa. Chẳng qua, hắn tuyệt đối không phải là người dễ dàng nhận thua, bởi vì hắn là một lão thiên, lão thiên một khi nhận thua thì chính là đã chết. Thế là bèn nói: - Nếu đã như vậy, vậy thì càng tốt rồi. Nếu như chúng ta có thể có được sự ủng hộ của bộ lạc Hạ Chân, thành Phục Sĩ ngược lại sẽ nằm trong sự bao vây của chúng ta.
.Mà cùng lúc đó, người của Nguyên gia đã liên hệ được với thủ lĩnh của bộ lạc Hạ Chân - Đạc Phục. Bởi vì việc buôn bán của Nguyên gia không phải là buôn bán nhỏ, hơn nữa thường xuyên cung cấp tơ lụa tinh xảo của Đại Đường cho thủ lĩnh của các bộ lạc này, liên hệ cũng không phải là việc quá khó.
.Sau khi Hàn Nghệ biết được, lập tức nói với Liễu Như Phong: - Giúp ta hẹn gặp Đạc Phục.
.Liễu Như Phong nói: - Hàn Thị lang, việc này quá nguy hiểm rồi. Gã không quan tâm kế hoạch của Hàn Nghệ là gì. Gã chỉ quan tâm bảo vệ sự an nguy của Hàn Nghệ. Bọn họ không thân thuộc đối với Đạc Phục, tùy tiện hẹn gặp, khẳng định là tính nguy hiểm vô cùng cao.
.Hàn Nghệ nói: - Vì vậy ta bảo ngươi hẹn ông ta đến nơi này.
.Trần Thạc Chân nói:
.- Đạc Phục không nhất định sẽ đến?
.Hàn Nghệ cười nói: - Cũng không nhất định. Vị trí địa lý của bộ lạc Hạ Chân vô cùng quan trọng, nhưng Đạc Phục không thể tự lập làm vương, vì vậy ông ta chỉ có thể lựa chọn một bên. Nhưng nếu như ông ta chỉ có một lựa chọn, vậy thì lúc thương lượng sẽ lâm vào cảnh bị động. Nếu như có thể bàn bạc với Đại Đường, ông ta sẽ có thể ra giá với hai bên. Ta tin tưởng rằng ông ta sẽ hiểu rõ rquan hệ lợi hại ở trong này.
.Nói xong, hắn lại móc quan ấn của mình ra, nói: - Đem quan ấn của ta theo.
.Liễu Như Phong thấy Hàn Nghệ tâm ý đã quyết, cũng chỉ có thể nhận lấy quan ấn.
.Bộ lạc Hạ Chân.
.- A, phụ thân, người của Thác Bạt gia này lại đến nữa à?
.Chỉ nhìn thấy một người trẻ tuổi đi vào trong trướng, hỏi một nam nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi có mái tóc pha sương.
.Nam tử trung niên này chính là Thủ lĩnh Đạc Phục của bộ lạc Hạ Chân, còn trẻ tuổi này chính là con trai lớn của ông ta tên Phục Lập.
.Đạc Phục giơ tay ra, nói: - Con xem xem đây là gì?
.Phục Lập nhận lấy xem, kinh ngạc nói:
.- Đây không phải là quan ấn của Đại Đường sao?
.- Con nhìn kỹ vào.
.- Phụ thân, đây chính là quan ấn của Hộ Bộ Thị lang,
.Phục Lập vô cùng kinh ngạc, lại nói: - Lẽ nào
.Đạc Phục hơi gật đầu nói: - Đây chính là quan ấn của Hộ Bộ Thị lang Hàn Nghệ, hơn nữa Hàn Nghệ đang ở vùng phụ cận bộ lạc Hạ Chân của chúng ta.
.- Cái gì?
.Sắc mặt Phục Lập thay đổi, bởi vì đại kế hoạch Tây Bắc của Hàn Nghệ, và còn chuyện nhất cử tiêu diệt A Sử Na Hạ Lỗ, lại chủ trì hiệp định bãi cỏ trước đây, vì vậy bọn họ cũng đều đã nghe nói đại danh của Hàn Nghệ, cũng biết Hàn Nghệ đến đi sứ, bèn nói: - Tại sao quan ấn của Hàn Nghệ lại ở trong tay phụ thân?
.Đạc Phụ không nói tỉ mỉ, chỉ nói: - Hàn Nghệ hi vọng gặp mặt ta.
.Phục Lập nói: - Lúc này Hàn Nghệ hẹn gặp mặt phụ thân, nhất định là muốn có được sự ủng hộ của bộ lạc Hạ Chân chúng ta.
.Đạc Phục gật đầu.
.Phục Lập nói: - Nhưng mà phụ thân, hiện giờ khả hãn đã chết, thành Phục Sĩ rơi vào tay Tố Hòa Quý, đại quân Thổ Phiên bên đó thế như chẻ tre, mà còn bên phía thành Phục Sĩ vừa truyền tin đến, bộ lạc Liệt Hồn ở phía bắc cũng đã đầu hàng Tố Hòa Quý. Cho dù chúng ta dựa vào Đại Đường, cũng là nước xa không cứu được lửa gần, chúng ta căn bản không cách nào chịu đựng được Phiên hai mặt giáp công của Tố Hòa Quý và Thổ Phiên.
.Đạc Phục nói: - Vậy thì theo ý của con, nên làm sao?
.Phục Lập nói: - Sao không bắt Hàn Nghệ, như vậy cũng có thể tăng thêm điều kiện đàm phán của chúng ta với Tố Hòa Quý.
.Đạc Phục trầm ngâm một lúc liền nói: - Bắt hay không bắt, dù sao cũng phải gặp mặt hắn một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận