Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 366.1: Tra ra manh mối

.Tiểu quan lại kia nói: - Cụ thể ta cũng không quá rõ ràng, ba người này đều ở tại Tượng Bình phường, người bị chết kia tên là Uông Hữu Phú, một người chính là thê tử của Uông Hữu Phú, gần nhất Uông Hữu Phú này có chút nổi tiếng, người ở Tượng Bình phường cũng gọi gã ta là Uông thần tài, tiểu nhân cũng đã được nghe nói về gã ta.
.Thần tài! Hàn Nghệ nhẹ nhàng oa một tiếng: - Trâu bò như vậy a!
.Tiểu quan lại kia ha hả nói:
.- Hàn Ngự sử khả năng đã hiểu lầm, đây cũng không phải là ở khen gã ta, mà là đang mắng gã ta, Uông Hữu Phú này vốn là cái kẻ nhàn rỗi, chơi bời lêu lổng, hết ăn lại nằm, hơn một năm trước, gã ta đem hết đất vườn hoang phế trong nhà bán đi, lại đem tiền bán đất, cầm đi đánh bạc, bởi vì bên cạnh bọn họ chính là Tượng Hòa phường, Tượng Hòa phường là sòng bạc nổi danh Trường An chúng ta, triều đình cũng đã nhiều lần cấm rồi, Uông Hữu Phú này liền bằng vào đánh bạc, qua một năm đã kiếm lời không ít tiền, còn lấy được một thê tử dung mạo xinh đẹp, lúc này mới vừa mới lập gia đình không lâu, nào biết được liền phát sinh việc này.
.Mà người đứng kia tên là Lã Thắng, cũng là người của Tượng Bình phường, cách nhà Uông Hữu Phú không xa lắm, hôm nay khi đi ngang qua nhà Uông Hữu Phú, thấy cửa đang mở ra, liền đi qua xem, nhưng nào biết vừa tới tới cửa, liền gặp được Giang Văn cầm hung khí đứng ở trong phòng, mà Uông Hữu Phú và vợ của gã ta đều ngã nằm dưới đất, tiểu nhân xem tám phần là có liên quan đến tiền bạc, Giang Văn này cũng nổi danh là dân cờ bạc, trước kia cũng bởi vì đánh bạc mà bị bắt, tuy nhiên lúc này đây Giang Văn cũng quá độc ác rồi, không ngờ lại làm ra chuyện diệt sạch nhân tính như thế.
.Hàn Nghệ hơi hơi nhíu mày, nghĩ thầm rằng, nếu là tang vật cũng lấy được, vì sao mới vừa rồi người nọ còn biểu hiện vô cùng oan uổng, xem ánh mắt của gã ta ngược lại cũng không giống la noi dối, chẳng lẽ trong đó có ẩn tình khác. Bỗng nhiên, hắn vừa nhấc mày, hỏi: - Ta hình như nhớ rõ Vĩnh Yên phường và Tượng Bình phường cùng là ở Tây thành.
.Câu hỏi này hơi có chút không hiểu ra sao cả, tiểu quan lại kia không khỏi sửng sốt mất một lúc, lập tức nói: - Đúng là rất gần đấy, chỉ cách có hai con đường thôi.
.Hàn Nghệ nhíu mày hơi trầm ngâm, lại nghe được từ ngoài công đường truyền đến từng trận tiếng kêu thảm thiết, đột nhiên hạ giọng nói vài câu ở bên tai tiểu quan lại.
.Tiểu quan lại kia nghe xong thì tròn mắt kinh ngạc.
.Hàn Nghệ thu hồi khuôn mặt tươi cười, nói: - Còn không mau đi.
.- Vâng, tiểu nhân tuân mệnh.
.Tiểu quan lại lúc này mới nhớ tới người trẻ tuổi nhìn như nhỏ hơn so với y rất nhiều tuổi này, đã là đường đường Giám sát Ngự Sử rồi, bước chân run rẩy, đi đến bên người chủ bộ, nhỏ giọng nói vài câu.
.Chủ bộ kia quay đầu lại nhìn Hàn Nghệ, Hàn Nghệ lập tức gật đầu vài cái.
.Chủ bộ lúc này mới tiến lên, lại ở bên cạnh Tiết Giai nói vài câu.
.Tiết Giai quay đầu liếc nhìn Hàn Nghệ, sau đó đứng dậy đi tới, nói: - Hàn Ngự sử, ngươi nói án này còn có một nhân chứng mấu chốt?
.Hàn Nghệ ừ một tiếng, không quá chắc chắn nói: - Ta chỉ đoán thôi, hơn nữa người này ở ngay tại đây.
.Tiết Giai cả kinh nói: - Ở ngay tại đây? Là ai?
.Hàn Nghệ nói: - Chính là Hoàng Hoành bị nhốt trong lao.
.Tiểu quan lại kia a một tiếng: - Chính là Hoàng Hoành vi phạm đi đêm?
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Tiết Giai hiếu kỳ nói: - Ngươi làm sao mà biết được?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói:
.- Ta đều là đoán thôi, Tiết Huyện lệnh chỉ cần gọi người đem Hoàng Hoành bắt giữ tới hậu đường thẩm vấn liền biết.
.- Thế này !
.Tiết Giai hơi hơi nhíu mày, chỉ dựa vào suy đoán của Hàn Nghệ, cứ như vậy mà làm, không khỏi cũng quá khinh suất rồi.
.Hàn Nghệ trong lòng biết ông ta suy nghĩ, vì thế nói: - Tiết Huyện lệnh, đây chính là án mạng nha, hơn nữa người này ở ngay tại trong lao, cũng không làm hỏng bao nhiêu việc cả.
.Tiểu tử này thật có chút năng lực, lần trước ta chính là nghe xong đề nghị của hắn, mới quơ được mấy tên kẻ cắp kia đấy. Tiết Giai hơi hơi trầm ngâm, lập tức sai người áp giải Hoàng Hoành tới hậu viện. Sau khi phân phó xong, ông ta lại hướng về phía Hàn Nghệ khẽ vươn tay. Nói: - Hàn Ngự sử, mời.
.- Mời.
.Hai người tới hậu viện. Làm sơ một lát, liền dẫn Hoàng Hoành kia tới, y đứng ở nơi đó cả người cũng còn đang phát run, trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi, đều không hành lễ với Tiết Giai.
.Tiểu tử này là điên rồi sao. Tiết Giai cảm giác quan uy của mình đã bị khiêu khích, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, Hàn Nghệ đột nhiên vỗ mạnh bàn trà, bịch một tiếng. Phút chốc đứng dậy, chỉ vào Hoàng Hoành nói: - Hay cho Hoàng Hoành ngươi, dám mưu hại Uông Hữu Phú và thê tử, có ai không, lôi ra đi chém.
.Tiết Giai sợ đến nhảy dựng lên, đến tột cùng ai mới là Huyện lệnh a!
.Hoàng Hoành vừa nghe đến cái tên Uông Hữu Phú, bỗng nhiên giật nảy mình, quỳ xuống đất lớn tiếng khóc hô: - Oan uổng a, oan uổng a, Uông Hữu Phú không phải là tiểu nhân giết. Là Lã Thắng kia giết.
.Lời vừa nói ra, Tiết Giai khiếp sợ không thôi, rung giọng nói: - Ngươi ngươi nói cái gì?
.Hoàng Hoành dường như cả người đều muốn sụp đổ. Gào khóc nói: - Là sự thật, Huyện lệnh lão gia ngươi phải tin tưởng tiểu nhân, Uông Hữu Phú thật không phải là tiểu nhân giết chết, tiểu nhân là tận mắt nhìn đến Lã Thắng cầm kéo đâm chết Uông Hữu Phú đấy, hơn nữa còn đâm mấy phát, rất nhiều máu.
.Khóe miệng Hàn Nghệ hơi hơi giương lên, thầm nghĩ, quả nhiên là bên trong có ẩn tình khác a!
.Tiết Giai vội vàng gọi Hoàng Hoành lại, nói: - Ngươi trước đừng có khóc. Nói cho rõ ràng mọi chuyện đã, ngươi tận mắt nhìn thấy Lã Thắng giết Uông Hữu Phú?
.Hoàng Hoành mãnh liệt gật đầu. Sau đó đem trọn sự kiện trải qua nói cho Tiết Giai.
.Hoá ra Hoàng Hoành này là một con mọt sách, hôm qua mới tới nhà một hảo hữu ở Thường An phường để thảo luận học vấn, nhất thời uống cao hứng, liền quên mất thời gian, liền nói tới gần canh tư mới rời khỏi, thật có thể nói là là mất ăn mất ngủ nha, đương nhiên, y nói là thảo luận học vấn, kỳ thật hai nam nhân vẫn có rất nhiều chuyện có thể làm đấy.
.Bởi vì lúc ấy vẫn còn đang trong thời gian cấm đi lại ban đêm, Hoàng Hoành không dám đi đường lớn, chỉ có thể đi đường nhỏ.
.Nhưng mà, bởi vì Tượng Hòa phường chẳng khác gì là một sòng bạc, Tượng Bình phường thì ở cách vách, vì vậy người của Tượng Bình phường cũng rất thích nửa đêm vụng trộm đi tới Tượng Hòa phường đánh bạc, ngay ở trên tường phường vụng trộm tạo một lỗ nhỏ thông đến Tượng Bình phường, Vĩnh Yên phường lại ở bên cạnh Tượng Bình phường, nếu như từ Tượng Bình phường đi, sẽ gần hơn rất nhiều, hơn nữa vô cùng bí mật.
.Hoàng Hoành liền lách theo đường nhỏ kia đi qua lỗ nhỏ vào Tượng Bình phường, nhưng khi y đi đến gần tiểu viện của Uông Hữu Phú, ngầm trộm nghe được trong viện giống như có tiếng cãi vã, hơn nửa đêm cãi vã thế này, khiến lòng y sinh tò mò, vì thế liền trèo lên tường thấp nhìn vào trong viện, xuyên qua cửa sổ lại vừa vặn nhìn thấy, Lã Thắng cầm một cái kéo đâm về Uông Hữu Phú, lại liên tục đâm vài nhát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận