Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1183: Lấy lùi làm tiến

.Lý Trị cũng có chút hoang mang, hiếu kỳ nói: - Ái khanh vì sao lại nói như vậy?
.Lý Sùng Đức liền nói: - Hồi bẩm bệ hạ, trước đây Lục bộ quy về Thượng Thư Tỉnh, phân chia do Tả Hữu Phó Xạ chưởng quản. Nhưng mà, Tả Hữu Phó Xạ là có thể tham dự nghị luận chính sự, bởi vậy Lục bộ có thể có chỉ thị rõ ràng, nhưng mà hiện giờ mà nói, Hộ Bộ, Lễ Bộ, Hình Bộ, Binh Bộ đều do Đồng trung thư môn hạ tam phẩm chưởng quản, chỉ có Công Bộ và Lại Bộ là còn do Đường thượng thư và Diêm thượng thư quản lý. Nhưng bọn họ lại không có tư cách tham dự nghị luận chính sự, phía trên cũng không có người cho bọn họ chỉ thị, như vậy sẽ tạo thành sự hỗn loạn của chế độ, làm cho Lại Bộ và Công Bộ bất lực chấp hành, nhất là Lại Bộ, Lại Bộ đứng đầu Lục bộ, quan hệ trọng đại, bởi vậy vi thần mới đề nghị đề bạt Đường Thượng thư và và Diêm Thượng thư làm Tả Hữu Phó Xạ.
.Không ít đại thần đều đứng ra tán thành.
.- Bệ hạ, chuyện này không được tùy tiện quyết đoán!
.Hứa Kính Tông đứng ra nói: - Tả Hữu Phó Xạ đều là chức Tể tướng, há có thể tùy tiện thụ người. Nói xong lão liếc mắt nhìn Lý Sùng Đức, nói: - Hơn nữa Lý Xá nhân, việc này cũng không tới phiên ngươi đề nghị.
.Lý Sùng Đức nói: - Hứa Thị trung, Tả Hữu Phó Xạ này bỏ trống đã lâu, tạo thành lục bộ trên dưới hỗn loạn, nếu không nhanh chóng tu chỉnh lại, chỉ sợ sau này sẽ xảy ra nhiễu loạn lớn, vi thần thân là Trung Thư Xá Nhân, đưa ra đề nghị, có gì là không thể.
.Hàn Nghệ liếc nhìn Lý Nghĩa Phủ, xem ra tên khốn này rốt cục cũng không kìm nén được, muốn nhúng tay vào Lại Bộ rồi.
.Rất rõ ràng, Lý Trị lúc trước đã an bài như vậy, chính là hy vọng phân tán quyền lực một chút, tránh cho lại xuất hiện thêm một Trưởng Tôn Vô Kỵ nữa, hơn nữa y vừa mới cầm quyền, bởi vậy y không có thiết lập Tả Hữu Phó Xạ, mà là áp dụng chế độ nhiều Tể tướng, mỗi Tể tướng quản một bộ, về phần Lại Bộ và Công Bộ, không phải y chưa từng suy nghĩ qua, nhưng Đường Lâm và Diêm Lập Bản cũng làm vô cùng xuất sắc, mà đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông lại chưa từng làm qua việc này, bởi vậy y mới bảo lưu lại điểm này.
.Nhưng nói phải thăng Đường Lâm, Diêm Lập Bản thì y càng không muốn hơn, nhất là Đường Lâm, Đường Lâm là người của Trưởng Tôn Vô Kỵ, thật vất vả mới có thể đuổi Hàn Viện, Lai Tể đi, lại đề bạt Đường Lâm lên, đây không phải là công toi rồi sao.
.Bởi vậy bất kể là nhìn từ đấu tranh chính trị, hay là trên chế độ, Lý Trị đều khó có khả năng thăng hai người này làm Tả Hữu Phó Xạ.
.Nhưng nói đi nói lại, Lý Sùng Đức nói rất có lý, trước đây Tả Hữu Phó Xạ phân công quản lý Lục bộ, Tả Hữu Phó Xạ lại là đại thần trung tâm, bọn họ có thể tham dự bộ máy Tể Tướng cùng Hoàng đế thảo luận chính sự, Thượng Thư Tỉnh vốn là cơ quan hành chính cao nhất, nó nắm rõ nghị quyết của Hoàng đế, sau đó mang nghị quyết thông báo cho các bộ, lục bộ lại chấp hành.
.Hiện giờ Hộ, Lễ, Binh, Hình đều là Tể tướng chưởng quản, bọn họ đều có tư cách tham dự thảo luận chính sự giữa Tể tướng và Hoàng đế, mà Lại Bộ, Công Bộ bên trên không có người, bọn họ lại không có tư cách tham dự, Thượng Thư Tỉnh gần như là bỏ trống, Trung thư Tỉnh, Môn Hạ Tỉnh lại không có quyền lực quản Lục bộ, chuyện này làm cho Lại Bộ và Công Bộ cũng rất lúng túng, Hoàng đế lại không nắm rõ tình hình Lại Bộ, Công Bộ lắm, Lại Bộ và Công Bộ cũng không biết rốt cục Hoàng đế đang nghĩ gì.
.Lý Sùng Đức phen này đề nghị, lập tức dẫn tới tranh luận của các đại thần trong triều.
.Chuyện này bè phái Hứa Kính Tông một mực khẳng định ngăn cản, tuyệt đối không để cho Đường Lâm có thể thăng chức. Nhưng cũng có rất nhiều đại thần ủng hộ Đường Lâm và Diêm Lập Bản, vây cánh ngược lại vẫn chỉ là thứ yếu, mấu chốt là hai người này quả thật đều có bản lĩnh, rất nhiều người đều tin phục bọn họ, nhất là Đường Lâm, Đường Lâm từng làm Thượng thư của ba bộ Hình Bộ, Hộ Bộ, Lại Bộ, năng lực và kinh nghiệm đều không thể nghi ngờ, hơn nữa lại xuất thân danh môn.
.Mặt khác, còn có một số đại thần, nhìn ra mưu mẹo trong chuyện này, biết Lý Nghĩa Phủ, Hứa kính Tông khả năng muốn thâu tóm Lại Bộ, nhưng vấn đề là quan hệ của những đại thần này với bọn họ không tốt, nếu Lại Bộ rơi vào trong tay bọn họ, thì mình sẽ vô vọng trong việc lên chức.
.Lý Trị vừa thấy hai bên đều tranh chấp chưa xong, hơn nữa loại sự tình này, bình thường đều là Tể tướng thảo luận, không có chuyện mang việc này lên triều nghị luận, vì thế liền trực tiếp bãi triều trước, sau đó lại triệu đại thần trung tâm vào điện Lưỡng Nghi nghị sự.
.Vừa đến điện Lưỡng Nghi, liền không có gì để mà che che lấp lấp, mọi người đều lộ ra nguyên hình rồi.
.Tân Mậu Tương dẫn trước nói: - Bệ hạ, thần nghĩ lời của Lý Sùng Đức nói vô cùng có lý, nhưng trước mắt mà nói, không nên tái thiết Tả Hữu Phó Xạ bằng không mà nói, chế độ sẽ càng thêm hỗn loạn.
.Lý Trị gật đầu nói: - Ái khanh nói rất đúng, không biết ái khanh có kiến nghị gì?
.Tả Hữu Phó Xạ phân công quản lý Lục bộ, mà hiện giờ trong Lục bộ đã có bốn bộ là Tể tướng quản rồi, chuyện này đến cuối cùng là ai nghe ai? Nếu Hứa Ngữ Sư, Lư Thừa Khánh, Hàn Nghệ đều nghe Tả Hữu Phó Xạ, vậy còn không bằng giải tán Đồng Trung thư môn hạ tam phẩm của bọn họ.
.Tân Mậu Tương nói: - Thần đề bạt Đường Lâm, Diêm Lập Bản làm Trung thư thị lang, lại do Lý Trung thư và Đỗ Trung thư lần lượt xuất chưởng Lại Bộ Và Công Bộ.
.Hàn Nghệ nghe xong, ngươi nghĩ cũng hoàn mỹ quá rồi, ngươi định một hơi sẽ cướp đi Lại Bộ và Công Bộ, nếu như Đường Lâm, Diêm Lập Bản trở thành Trung thư thị lang, còn không ngày ngày bị các ngươi chèn ép, một năm sau, bọn họ cũng sẽ bị đuổi ra khỏi triều đình. Lập tức đứng ra nói: - Bệ hạ, thần tuyệt đối không đồng ý làm như vậy. Năm nay đúng là lúc khoa cử, hơn nữa từ khi thay đổi chế độ khoa cử tới nay, lần khoa cử đầu tiên, các sĩ tử trong thiên hạ đều nghên cổ trông mong. Chuyện này và Lại Bộ liên quan mật thiết, Lý Trung thư không hề có kinh nghiệm, mà Đường Thượng thư vẫn luôn quản lý Lại Bộ chỉnh tề ngăn nắp, lâm trận đổi tướng, nếu chẳng may xảy ra sai xót, sẽ làm tâm của sĩ tử trong thiên hạ nguội lạnh, về phần Công Bộ Thượng thư, thần cũng không biết hiện tại triều đình trên dưới, ai có thể thích hợp hơn Diêm Thượng thư? Quân tử dùng người, hẳn là nên tuân theo quan niệm nhân tận kỳ tài.
.Cuối cùng ngươi cũng lộ ra bộ mặt thật rồi! Hứa Kính Tông thầm nhủ một câu, đứng ra nói: - Nếu lão phu không nhớ nhầm, trước khi Hàn Thị Lang đảm nhiệm Hộ Bộ Thị lang, cũng chưa bao giờ làm việc ở Hộ Bộ, không biết Hàn Thị Lang dựa vào cái gì mà cho rằng Lý Trung thư và Đỗ Trung thư không quản lý được Lại Bộ và Công Bộ?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chính là bởi vì chúng ta chưa từng làm ở Hộ Bộ, bởi vậy bệ hạ mới thăng ta làm Hộ Bộ Thị lang, nhưng phía trên còn có Cao Thượng thư.
.Cao Thượng thư? Cao Thượng thư cũng không biết là còn sống hay không nữa!
.Hứa Kính Tông không tranh cãi với hắn, lại hướng tới Lý Trị nói: - Bệ hạ, lão thần cho rằng đề nghị của Đại Lý Tự Khanh vô cùng khả thi, đây cũng là điều duy nhất có thể né tránh sự thiếu khuyết của Tả Hữu Phó Xạ. Cho dù Hàn Thị lang nói đúng thật sự, nhưng vậy cũng là có khả năng sẽ xuất hiện sơ hở, nhưng nếu không làm như vậy, sớm hay muộn sẽ xuất hiện sơ hở, so sánh hai người, tự nhiên sẽ tiếp thu đề nghị của Đại Lý Tự Khanh.
.Hàn Nghệ nói: - Cho dù phải làm như vậy, cũng phải đợi sang năm, kỳ thi năm nay thật sự là rất quan trọng. Bởi vì tiên cơ đã bị đối phương giành được, bởi vậy hắn muốn kéo dài thời gian, sau đó sẽ lại nghĩ biện pháp.
.Nhưng Hứa Kính Tông đời nào sẽ để hắn đạt được mong muốn, lão càng muốn đuổi Đường Lâm xuống hơn nữa, bởi vì sau khi Hàn Viện, Lai Tể đi rồi, bên trong tập đoàn Quan Lũng chính là quyền lực của Đường Lâm lớn nhất, mấu chốt là Lại Bộ thật sự quá quan trọng, vì thế nói: - Chính là vì sự quan trọng của khoa thi, mới nên nhanh chóng bù lại chỗ sơ hở này, để tránh xuất hiện nhiễu loạn lớn.
.- Được rồi! Được rồi!
.Lý Trị vẫy tay, ngăn bọn họ tranh luận, lại hướng tới Hứa Ngữ Sư bọn họ hỏi: - Mấy vị ái khanh thấy việc này thế nào?
.Mấy người bọn họ đều lơ mơ không rõ, dù sao thì hai bên nói đều rất có lý, không muốn cuốn vào cuộc tranh đấu giữa Hàn Nghệ Và Hứa Kính Tông bọn họ lắm.
.Lý Trị hơi trầm ngâm, nói: - Việc này trẫm còn phải suy xét thật thận trọng, hôm nay dừng ở đây thôi, các khanh cáo lui đi!
.- Chúng thần cáo lui!
.- Diêm huynh, chuyện này thật sự là cửa thành bị cháy, tai họa lây sang cả cá!
.Bên kia Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản trở ra hoàng cung, Lý Thuần Phong nói với Diêm Lập Bản.
.Diêm Lập Bản cười nói: - Như thế cũng tốt, dù sao trong triều vẫn luôn có không ít đại thần coi thường ta, cho là ta chỉ dựa vào tài vẽ tranh mới lên làm Thượng thư, ta tự dâng tấu, xin từ chức Công Bộ Thượng thư, chuyên tâm làm việc ở Hiền giả lục viện là được, ngược lại ta còn cảm thấy nơi đó khá thích hợp với ta.
.Đương nhiên ông ta cũng là thiên tài, kỹ năng vẽ vô cùng xuất sắc, rất được Lý Thế Dân và Lý Trị yêu thích, nhưng ở phương diện chính trị thì vẫn không có quá nhiều thành tích đáng được mọi người khen ngợi, bởi vậy rất nhiều đại thần không phục ông ta, phỉ báng ông ta sau lưng, ngươi không mang chiến tích ra, ngươi chỉ dựa vào bàng môn tả đạo thăng chức, bạn tốt của Diêm Lập Bản cũng đều là người không có quyền lực gì, chuyên tâm vào học vấn như Lý Thuần Phong.
.Lý Thuần Phong nói: - Diêm huynh rộng rãi như vậy, Thuần Phong khâm phục vô cùng.
.Diêm Lập Bản thì lại cười khổ đáp lại, kỳ thật đây cũng là nguyên nhân vì sao Diêm Lập Bản không truyền thụ kỹ năng vẽ cho hậu nhân, ông ta vẫn là bảo con cháu đời sau của mình chăm chỉ đọc sách.
.Sau khi Hàn Nghệ từ trong điện Lưỡng Nghi đi ra, trực tiếp đi thẳng về Hộ Bộ, quả nhiên, Đường Lâm đang đó chờ hắn, có thể thấy được ông ta cũng ý thức được tình huống này có chút không ổn.
.- Xem ra Lý Nghĩa Phủ bọn họ đã không kìm nén được, nhanh chóng muốn tranh giành Lại Bộ. Hàn Nghệ nói ngay vào điểm chính.
.Đường Lâm khinh thường cười lạnh một tiếng, nói: - Biết ngay là như thế, Lý Nghĩa Phủ này mới vừa đảm nhiệm Trung thư lệnh chưa được bao lâu, đã bắt đầu bán quan bán tước, ông ta biết rằng Hộ Bộ do ngươi nắm trong tay, muốn lợi dụng cũng không được, liền định an bài nữ tế của ông ta đi Thiếu Phủ, là ta đã chặn lại.
.Thiếu Phủ này chính là chưởng quản tài chính của hoàng cung, có thể thấy Lý Nghĩa Phủ là người rất thông minh, lão ta biết Hộ Bộ chắc chắn là không kiếm chác được, chơi tài chính thì lão ta không chơi lại được Hàn Nghệ, vậy thì chúng ta đến hoàng cung kiếm chắc thôi. Bởi vì tài chính của hoàng đế, Hộ Bộ có thể ảnh hưởng cực kỳ hữu hạn, nhưng hoàng cung cần tiền, Hộ Bộ không thể không phát tiền, chẳng khác nào là biến tướng kiếm chác tiền từ Hộ Bộ, đương nhiên Đường Lâm không đồng ý, ngươi vậy cũng đen tối quá rồi.
.Đương nhiên, lời này của Đường Lâm ý tứ chủ quan vô cùng mạnh, kỳ thật tập đoàn Quan Lũng bọn họ cũng không phải là không làm như vậy, chẳng qua Trưởng Tôn Vô Kỵ có phong cách quý phái, lão không đến mức đi bán quan bán tước, lão chỉ đặt mỗi một quân cờ lên vị trí thích hợp, đại bộ phận vẫn là quan nhỏ bát, cửu phẩm, không quá thu hút quan tâm, Trưởng Tôn Vô Kỵ bố trí rất có trình tự, phải đảm bảo từ sau khi những lão già bọn họ về hưu, nhóm người đi lên kia vẫn là người của tập đoàn Quan Lũng, người trước ngã xuống người sau tiến lên, có thể kéo dài về sau, đây là một chính trị gia hợp tiêu chuẩn, có tầm nhìn lâu dài. Hàn Viện, Lai Tể chính là người kế nghiệp mà Trưởng Tôn Vô Kỵ đã sớm tuyển định, bọn họ cũng là bổ nhiệm thăng chức một cách thuận lý thành chương, chẳng qua là bọn họ sinh không gặp thời, đã gặp phải Võ Mị Nương.
.Mà Lý Nghĩa Phủ là một phú gia mới nổi, lão ta là người có tài hoa, văn chương thi từ viết đều vô cùng tốt, nhưng lại bị Trưởng Tôn Vô Kỵ áp chế rất nhiều năm, lão ta vừa thăng chức một cái, hừ hừ, xem như ta đã có hôm nay rồi, như vậy thì tiền, quyền, thế, người, cũng không có thể hạ xuống như, dục vọng của loại ngươi này là cực mạnh, hận không thể một ngày liền hoàn thành toàn bộ, bởi vậy tướng ăn liền vô cùng khó coi.
.Đường Lâm lại vội vàng hướng tới phía Hàn Nghệ hỏi: - Bệ hạ nói như thế nào rồi?
.Hàn Nghệ thở dài, nói: - Ta đã hết sức ngăn cản Bệ hạ, Bệ hạ cũng không lập tức quyết định. Nhưng ta nghĩ Lý Nghĩa Phủ bọn họ quyết không bỏ qua, hơn nữa nếu ông ta đã đề nghị, thì khẳng định là có nắm chắc thành công rồi. Nói xong, hai đầu lông mày của hắn lộ ra một tia lo lắng, người hắn lo lắng không phải là Lý Nghĩa Phủ, mà là Võ Mị Nương, phải biết rằng đuổi Đường Lâm xuống, phù hợp với lợi ích của Võ Mị Nương, nếu là Võ Mị Nương ra tay, thì không phải là việc hắn có thể ngăn cản.
.Đường Lâm nghe vậy, buồn rầu không nói gì, trôi qua một hồi lâu ông ta mới nói: - Hàn Thị lang, nếu việc này không thể ngăn cản, ta đề nghị để Lư Thừa Khánh xuất chưởng Lại Bộ, người này xuất thân danh môn, làm người chính trực, hơn nữa trước kia cũng từng đảm nhiệm Lại Bộ Thượng thư, dù sao Lại Bộ Thượng thư cũng quyết không để rơi vào trong tay Lý Nghĩa Phủ, bằng không thì hậu quả chắc chắn là không thể tưởng tượng.
.Lý Nghĩa Phủ muốn đoạt Lại Bộ, không phải là hy vọng có thể tận tình bán quan bán tước, kết bè kết đảng sao, Lại Bộ này một khi rối loạn, sẽ rất nguy hiểm đối với quốc gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận