Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 992.1: Quyền lực và tài phú

.Nguyên Hi đầu tiên là đưa mắt nhìn đám người Nguyên Hạc, sau đó lập tức nói với Hàn Nghệ: - Nhưng chúng ta đều cho rằng ngươi làm như vậy là quá lỗ mãng rồi, chuyện lớn như vậy, ngươi cũng không có thương lượng với chúng ta một chút. Ngươi tưởng rằng hiện giờ thương nhân hai chợ coi như là thiên lôi sai đâu đánh đấy của ngươi, là ngươi liền không kiêng kị chỗ nào, ta nói cho ngươi biết, những thương nhân kia chẳng qua là mạt dân, bọn họ không coi là cái gì, có thế lực chân chính chính là những thân hào nông thôn, quý tộc đã đắc tộc kia, ngươi thậm chí đến cả Phật giáo cũng đều không buông tha, ngươi có biết bao nhiêu các đại thần trong triều đều tin Phật hay không?
.Một khi ngươi đều đắc tội với tất cả bọn họ, bất kể là mua bán, hay là con đường làm quan của ngươi, ngươi đều sẽ bị cản trở vô cùng lớn, hiện giờ ngươi vừa mới làm tể tướng, tiền đồ tốt còn đang ở trước mặt ngươi, ngươi căn bản cũng không cần phải làm như vậy, về phần vấn đề nhân sự mà ngươi nói, ngươi có thể chọn những người không có đất đai, không cần hướng về phía tá điền của những thân hào nông thôn kia. Ngươi đến giờ đều là vô cùng lý trí, sẽ không làm việc gì đến mức tuyệt tình, đây cũng là điểm mà ta thưởng thức nhất ở ngươi, vì sao lần này ngươi lại làm không lưu tình như vậy?
.Nguyên gia là một gia tộc tiền bạc nhiều nhưng không thích phô trương, gia tộc này không thích tranh đấu với người khác, mà là tự mình yên tĩnh làm, ít nhất ở ngoài mặt Nguyên Gia Bảo chưa bao giờ áp bức những thân hào địa chủ nông thôn, với người khác vẫn luôn là hòa khí, rất ít đắc tội các quyền quý trong triều, gần như là không có, đây cũng là sách lược của Nguyên gia cho tới ngày nay, bởi vậy mặc kệ bên nào thắng Nguyên gia đều có thể bợ đỡ được.
.Hàn Nghệ làm như vậy, rõ ràng là phá hủy gốc rễ lập mệnh của Nguyên gia, bởi vậy đối với chuyện này Nguyên Hi cảm thấy bất mãn vô cùng, ông ta cho rằng Hàn Nghệ hẳn nên thương lượng với bọn họ một chút.
.Trong lòng Nguyên Mẫu Đơn vô cùng lo lắng, nàng không tiện lên tiếng, hắn một mặt là chồng nàng, một mặt lại là gia tộc nuôi dưỡng nàng, nàng sẽ không gả chồng theo chồng, Nguyên gia trong lòng hắn cũng có địa vị rất trọng yếu, bởi vậy nàng lựa chọn im lặng.
.Hàn Nghệ nói: - Đại bá nói ra điều này, ta đều hiểu được. Nhưng ta cho rằng trận chiến này là không thể tránh khỏi. Bởi vì giá trị quann của ta và giá trị quan của bọn họ là xung đột tuyệt đối, hơn nữa ta tin tưởng giá trị quan của ta và giá trị quan của Nguyên gia là giống nhau.
.- Giá trị quan? Nguyên Hi cau mày nói:
.- Lời này có ý gì?
.Hàn Nghệ nói: - Những thân hào nông thôn, đại địa chủ này đều là những loại người gì? Hoặc chính là đại quý tộc nổi danh cửu phụ, hoặc là vương công hoàng thân, hoặc cũng là hậu nhân của khai quốc công huân, đều là những người phía sau thu được lợi ích, nhưng bọn họ quan niệm là trước tiên phải thu quyền lực sau đó lại lợi dụng quyền lực để thu lấy tài phú, như vậy quyền lực mới là gốc rễ yên ổn của bọn họ, quan niệm của bọn họ căn bản là quyền lực tối thượng.
.Nhưng đây là một hiện tượng vô cùng bất công, nhất là đối với thương nhân mà nói, chúng ta cực khổ kiếm lời được ít tiền, bọn họ nói một câu, là chúng ta phải dâng hai tay, lợi dụng quyền lực để thu hoạch tài phú, không khác tay không bắt giặc, đây là hành vi của một loại cường đạo. Bởi vì trong tay bọn họ đã nắm giữ quyền lực cực lớn, con đường phát tài của bọn họ căn bản là sử dụng quyền lực đi bóc lột dân chúng, đoạt lấy tài phú, một khi xảy ra bất cứ chuyện gì, điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là dùng quyền lực để áp chế, đây cũng là nguyên nhân bọn họ đến chỗ bệ hạ làm loạn lên.
.Mà quan niệm của ta là không thể dùng quyền lực để thu lấy tài phú, tài phú và quyền lực nhất định phải có điểm thăng bằng, thậm chí còn tài phú còn chiếm thế thượng phong, nếu quyền lực định đoạt hoàn toàn, nói vậy ta một lòng một dạ đi làm quan là được, hà tất phải buôn bán? Tài phú là có thể cố gắng thông qua trí tuệ để đạt được, nhưng quyền lực căn cứ vào truyền thừa, thứ tộc từ đầu đến cuối vẫn là thứ tộc, không biến được thành quý tộc, xuất thân của ta cũng đã quyết định ta đứng ở phía đối lập với bọn họ.
.Còn một điều, thân hào nông thôn, quý tộc ngu muội này không chịu nổi, không biết con đường phát tài, thủ đoạn của bọn họ chính là thôn tính, thôn tính lại thôn tính, cứ như vậy, tài phú vĩnh viễn đều trì trệ không tiến triển lên được, tài phú chính là đến từ con người, mà đất thì chỉ có bao nhiêu đó, sẽ không biến ra nhiều hơn được, nhưng nhân lực vật lực đều bị bọn họ cướp đi, thì đó chính là bọn họ định đoạt, Phượng Phi Lâu của ta phát triển như thế nào? Điều này sẽ làm ta mất đi động lực, bởi vì gần trong gang tấc, đồng thời làm thương tổn trung tâm lợi ích của ta, ta không cam lòng đi theo đuôi của người khác, bởi vì ta càng phải sáng tạo ra nhiều tài phú, ta tin tưởng Nguyên gia cũng là như thế, nói cách khác, Nguyên gia cũng không cần phải cố gắng nữa.
.- Tài phú cao nhất!
.Nguyên Hi thoáng nháy mắt lại nháy mắt vài cái, một đôi con mắt đục ngầu, lóe ra hào quang, khôn mặt nhăn nheo của tay lão luyện vuốt nhẹ chén trà trước mặt.
.Ông ta không lên tiếng, những người còn lại cũng không tiện lên tiếng, chỉ nhìn vào Nguyên Hi.
.Trôi qua một hồi lâu, Nguyên Hi đột nhiên nhìn về Hàn Nghệ hỏi: - Ngươi có thể đảm bảo thắng bọn họ?
.- Tuyệt đối có thể! Bởi vì ta chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa.
.Hàn Nghệ nói: - Trước tiên, bây giờ đang là mùa thu hoạch hàng năm, làm cho giá gạo chưa tăng lên được, vẫn có câu giá lương thực rẻ thì tổn thương nông nghiệp, mà hiện giờ nông phu đã trải qua một thời kỳ dài nghỉ dưỡng, không hề thỏa mãn với ấm no, bọn họ kỳ vọng có thể có được càng nhiều, là loại kỳ vọng không có khả năng đạt được càng nhiều.
.Tiếp theo, ta vừa mới lập công lớn trở về, lại vừa mới gia phong Đồng trung môn hạ tam phẩm, vào lúc này, chính bọn họ nhiều ít cũng phải kiêng kị ba phần.
.Cuối cùng, từ xưa đến nay địa chủ vẫn luôn là đối lập với dân chúng, không có người dân nào thích địa chủ, hơn nữa là bọn họ động thủ trước, ta chỉ là trả thù hợp lý, đạo lý cũng chính là đứng ở bên ta. Có được thiên thời địa lợi nhân hòa, hơn nữa bọn họ tự thiếu hụt, ánh mắt thiển cận, ngu muội vô tri, ta sẽ không thể nào thua.
.Nguyên Hi gật đầu nói: - Nếu như đây là ngươi đã sớm lập kế hoạch vậy theo ngươi nói mà làm đi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đa tạ sự ủng hộ của đại bá.
.- Đại ca!
.Nguyên Hạc sắc mặt căng thẳng.
.Nguyên Hi đầu tiên là đưa tay ngăn ông ta lại, lập tức nói:
.- Hàn Nghệ, Mẫu Đơn các ngươi đi trước cùng bọn Nguyên Triết an bài một chút đi.
.- Vâng!
.Hai vợ chồng đứng dậy dời đi.
.Nguyên Hạc lập tức nói: - Đại ca, huynh đừng quên Nguyên gia chúng ta cũng là quý tộc Quan Trung, chúng ta hẳn nên đứng về phía thân hào nông thôn, quý tộc, Hàn Nghệ tuy rằng cưới được Mẫu Đơn, nhưng hắn cũng nên lấy Nguyên gia chúng ta làm chủ, từ vị trí của chúng ta mà suy xét chuyện này, chứ không phải theo thân phận thứ tộc mà xem xét việc này.
.Nguyên Nhạc và các nguyên lão liên can cũng đều gật đầu, kỳ thật bọn họ khi mới bắt đầu đã không tính toán ủng hộ Hàn Nghệ, bởi vì Hàn Nghệ cũng làm suy giảm lợi ích căn bản của bọn họ, Nguyên gia là một gia tộc vô cùng ích kỷ, bọn họ chỉ lo lắng cho lợi ích của Nguyên gia, có thể gọi Hàn Nghệ đến đây, cũng đã là chiếu cố quan hệ giữa hai bên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận