Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 861.3: Quyền cự tuyệt

.Người này đúng là đối thủ cũ của Hàn Nghệ, Thôi Nghĩa Trung.
.Hứa Kính Tông tất nhiên là tán thành, ta gả con gái của ta, lại không gả con gái của ngươi, ngươi dựa vào cái gì nói này nói kia.
.Hàn Nghệ cười nói: - Thôi đại học sĩ nói có lý, ta cũng chưa phản đối cha mẹ chi mệnh, trên bài văn của ta mở đầu chính là nói về tính hợp lý của cha mẹ chi mệnh, nhưng ngươi chỉ từ góc độ cha mẹ mà trình bày vấn đề này, còn không đê y đên một nguyên nhân vô cùng quan trọng.
.Thôi Nghĩa Trung cau mày nói: - Xin lắng tai nghe.
.- Chính là quân chủ a!
.Hàn Nghệ nói: - Các con chẳng những là các con của cha mẹ, cũng là dân chúng của Đại Đường ta, là con dân của bệ hạ, bệ hạ vì con dân của bệ hạ mới nói một câu công bằng, thì có gì là không thể? Mà tình huống thực tế là, rất nhiều cha mẹ đều muốn đem con gái 1516 tuổi của mình đi gả cho quan viên, thân hào nông thôn 4050 tuổi, Thôi gia các ngươi cũng đã từng làm việc này, thế cho nên mới tạo thành chuyện nữ nhân còn ít tuổi thì đã phải thủ tiết, ta tạm đừng nói đến cái gì mà hôn nhân mua bán, chỉ đơn thuần nhìn từ việc có hạnh phúc hay không đi, chẳng lẽ đây là vì tốt cho con gái sao? Thậm chí có vài người, thà rằng để cho con gái ở nhà cô độc sống hết quãng đời còn lại, cũng tuyệt không nguyện gả con gái cho người mình không ủng hộ, đây không phải ích kỷ vậy là cái gì?
.Nói ngay Hứa đại học sĩ đem con gái gả cho con trai của một tù trường đi, song phương khả năng ngay cả ngôn ngữ cũng không thông, cuộc sống tập tục đều không giống nhau, chẳng lẽ đây chính là vì con gái mà suy nghĩ. Bệ hạ thân là quân chủ, nhìn thấy loại tình huống này, chẳng lẽ không nên vì con dân Đại Đường mà làm chủ sao? Hơn nữa đây cũng không phải hiện tượng cá biệt, loại bi kịch như thế này, ta có thể nói cả một ngày, hơn nữa cũng sẽ không bị lặp lại đấy.
.Hứa Kính Tông nghe vậy thì nổi trận lôi đình, đã nói là đình chiến rồi cơ mà, tiểu tử ngươi không coi trọng chữ tín a, lập tức nhìn về phía Lý Trị, ngươi xem tiểu tử này không đem ngươi để vào mắt a.
.Lý Trị căn bản cũng không có chú ý tới Hứa Kính Tông, như thoáng chút suy nghĩ, vào đề thật là khéo nha, Lý Thế Dân là từ phương diện công tích mà vào đề, cảm thấy sĩ tộc Sơn Đông không có bản lĩnh trứng gì, mà giang sơn là ta đánh xuống đấy, nhưng con gái của bọn họ so với công chúa của ta còn nổi tiếng hơn một chút, không công bằng, phải sửa.
.Nhưng như thế thì lại khó nói rồi, rõ ràng ngươi chính là chèn ép sĩ tộc Sơn Đông người ta, vậy người ta đương nhiên sẽ không phục, hơn nữa sẽ chỉ khiến cho càng nhiều người ủng hộ sĩ tộc Sơn Đông, huyết thống hoàng thất ngươi bất chính, Công chúa lại thường xuyên xằng bậy, tiểu thư khuê các sĩ tộc Sơn Đông người ta ít nhất sẽ không cho ta đội nón xanh (cắm sừng!), Công chúa của ngươi đương nhiên giá rẻ rồi. Nhưng nếu như tiếp cận từ quan hệ quân chủ và con dân, thì lại có cái để nói rồi, ngươi gả tốt thì tốt rồi, gả không tốt, con dân của ta phải nhận sự hủy hoại, ta đây liền có tư cách nói chuyện.
.Đương nhiên, đề cập đến Hứa Kính Tông, khẳng định là Hàn Nghệ cố ý, các ngươi âm thầm giở trò quỷ trước, ta liền đề cập đến, ta còn phải đề cập đến mức khiến bệ hạ khen ngợi, ngươi cắn ta đi!
.Tiêu Quân nghĩ thầm rằng, chức Gián Nghị Đại Phu này dứt khoát để cho Hàn Nghệ đảm đương đi, thật sự là quá biết ăn nói mà.
.Thôi Nghĩa Trung không dám cãi cọ, giờ nếu tiếp tục biện luận nữa, chính là cha mẹ lớn, hay là Hoàng đế lớn, nhưng cha mẹ cũng là con dân của Hoàng đế nha, nói như thế nào đều là sai a.
.Tiểu tử này quá biết lợi dụng sơ hở mà.
.Lý Trị liên tiếp gật đầu nói:
.- Ái khanh nói có lý.
.Ngươi bảo có lý là được rồi. Hàn Nghệ hướng tới Lý Trị chắp tay nói: - Bệ hạ nếu cùng ý kiến với những lời của vi thần, vậy vi thần nhất định phải liều chết đứng ra can gián rồi. Vi thần cho rằng thân là quân chủ mà lại ngoảnh mặt làm ngơ đối với loại hủ tục như thế này, mà không nghĩ biện pháp giải quyết, thế cho nên bi kịch bực này luôn luôn xảy ra tại Đại Đường ta, và càng ngày càng nghiêm trọng, vi thần cho rằng bệ hạ cũng khó chối được sai lầm này, bệ hạ cũng cần phải tỉnh táo lại một chút.
.Các đại thần đồng thời thở hốc vì kinh ngạc, tiểu tử này bị điên rồi sao, dám vấn tội cả bệ hạ.
.Lý Trị sửng sốt, lửa này làm sao lại cháy đến trên đầu ta rồi hả, nhưng nghĩ lại, trong mắt hiện lên một chút sắc mặt vui mừng, thở dài: - Ngươi nói không sai, trẫm đúng là khó chối được sai lầm này, nhưng trẫm cũng không phải là ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ có điều trẫm bất hạnh không có cách nào khả dĩ để ngăn lại a, ái khanh có biện pháp sao?
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Vi thần thật ra có một biện pháp, nhưng không biết có khả thi hay không.
.Lý Trị hỏi vội: - Nói mau.
.Hàn Nghệ nói: - Chính là ở trong phạm vi cha mẹ chi mệnh, giao cho đứa con quyền cự tuyệt.
.- Quyền cự tuyệt?
.Lý Trị nghe được mà nhướn mày.
.Hàn Nghệ nói: - Không sai! Có câu nói rất đúng, con người có ai không quá, cha mẹ cũng có thời điểm sai lầm, thân là con nhìn thấy cha mẹ mắc sai, chẳng những không vạch ra, ngược lại còn dung túng chho cha mẹ phạm sai lầm, không khác nào vùi cha mẹ vào chỗ bất nghĩa, đây mới thực sự là bất hiếu. Lại nói về Hứa đại học sĩ đi, từng vì nhất thời kích động, vì chuyện gả con gái, mà bị mất chức Lễ Bộ Thượng thư, ta dám khẳng định nếu lại cho Hứa đại học sĩ một lần cơ hội, Hứa đại học sĩ nhất định sẽ không làm như vậy. Lại giả thuyết rằng, nếu thiên kim của Hứa đại học sĩ ngay lúc đó, dũng cảm vạch ra sai lầm của phụ thân, và cự tuyệt phụ thân an bài mối hôn sự này, như vậy cũng sẽ không xảy ra tình huống như thế này.
.Bởi vậy vi thần cho rằng, cha mẹ chi mệnh, cố nhiên là phải nghe, nhưng đồng thời các con cũng phải có được quyền cự tuyệt, bởi vì cha mẹ không nhất định là đúng. Nhưng các con chỉ có quyền cự tuyệt, chứ không có quyền làm chủ, cứ như vậy, cha mẹ chi mệnh vẫn là vô cùng trọng yếu, hơn nữa có thể phòng ngừa một số cha mẹ mặt người dạ thú bởi vì bản thân tư lợi, hãm hại cả đời của các con, hãm hại con dân của bệ hạ. Bệ hạ, nói không chừng trong đó còn vài hiền tài có tài kinh thiên vĩ địa, đây chính là tổn thất của bệ hạ, cũng là tổn thất của Đại Đường ta.
.Không ít đại thần có tầm nhìn xa nghe vậy cũng đều gật đầu, trong đó bao gồm đám người Lý Tích, Tiêu Quân, Hàn Viện, Lai Tể.
.Kỳ thật Đường triều rất là tiến bộ, cho dù là trên chế độ hôn nhân, cũng vô cùng tiến bộ đấy, rất nhiều cha mẹ đều cho phép các con tự do yêu đương, đại gian thần Lý Lâm Phủ kia cũng để cho con gái tự chọn lựa rể hiền, tìm một đám soái ca đến, tự ngươi xem mà chọn đi, cũng không trải qua lời của mai mối, ở điểm này thì bất kỳ triều đại nào cũng kém hơn. Ở Đường triều luật pháp quy định rõ ràng bằng văn bản, nam tử trưởng thành mặc dù chưa được cha mẹ đồng ý, mà tự do trở thành vợ chồng, là thuộc loại hợp pháp, không thể hỏi tội. Giống như Hàn Nghệ, Lư Sư Quái vậy, chính là hành vi hợp pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận