Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 205.1: Ý không ở trong lời..

..
.Trôi qua một lát, Trưởng Tôn Diên được Trà Ngũ dẫn theo, đi đến.
.Hàn Nghệ sớm đã đợi đại giá, chắp tay đón chào nói: - Trưởng Tôn công tử đại giá quang lâm, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này nha.
.Trưởng Tôn Diên liếc nhìn Hàn Nghệ, cũng chỉ nói: - Xem ra ta còn có thể nhìn đến kết cục "Bạch sắc sinh tử luyến".
.Hàn Nghệ cười, hướng tới Trà Ngũ phất tay, Trà Ngũ lập tức lui ra ngoài, sau đó hắn lại đưa tay nói:
.- Trưởng Tôn công tử mời ngồi.
.Trưởng Tôn Diên ngồi xuống.
.Hàn Nghệ rót cho y một chén trà, cười nói: - Không dối gạt Trưởng Tôn công tử, đây hết thảy đều là ta làm ra.
.Số lần Hàn Nghệ cùng Trưởng Tôn Diên giao tiếp không nhiều, nhưng hắn cũng biết Trưởng Tôn Diên không phải một người thích nói vô nghĩa, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, đây là rèn luyện cơ bản hàng ngày của một kẻ lừa đảo, cho nên hắn lựa chọn phương thức trực tiếp nhất.
.Trên khuôn mặt yên tĩnh như nước giếng kia của Trưởng Tôn Diên rốt cục lộ ra một tia ngây người, hiển nhiên y cũng không ngờ rằng Hàn Nghệ sẽ trực tiếp nói cho y biết như vậy, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, cười nói: - Hàn tiểu ca đang nói đùa đi.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Chuyện bực này ta sao dám đem ra để nói đùa, hết thảy đây đều là ta âm thầm an bài.
.Trưởng Tôn Diên hơi hơi hí mắt nói: - Vậy tại sao ngươi phải làm như vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Ta hy vọng có nhiều người hơn nữa có thể được xem "Bạch sắc sinh tử luyến".
.Trưởng Tôn Diên thoáng gật đầu, dường như đã hiểu rõ hơn một ít.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói: - Tuy rằng từ khi Phượng Phi Lâu chúng ta khai trương tới nay, không ít người đã dần dần quên cái xú danh ban đầu của ngõ Bắc này, giống Trưởng Tôn công tử ngươi cũng thường xuyên tới nơi này, nhưng đây chỉ là một hiện tượng mặt ngoài, thanh danh ngõ Bắc vẫn chưa có thay đổi, mặt khác còn có rất nhiều người không dám ở chỗ này rồi.
.- Rất nhiều người?
.- Nữ nhân.
.- Nữ nhân?
.Trưởng Tôn Diên hơi hơi nhíu mày.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Cứ theo giai thich của ta, kỳ thật nữ nhân cũng rất muốn tới nơi này xem "Bạch sắc sinh tử luyến", nhưng xét thấy thanh danh ngõ Bắc, thì các nàng không thể nào tới đây, nhưng mà nữ nhân ở trong hôn nhân là bộ phận không thể thiếu, hơn nữa nữ nhân ở trên một số vấn đề, dám nói điều mà nam nhân không dám nói, dám làm điều mà nam nhân không dám làm, nếu nữ nhân bắt đầu thấy bất mãn đối với một số tập tục xấu, như vậy có lẽ có thể bù lại rất nhiều phương diện không đủ.
.Tuy rằng trước mắt mà nói, nữ nhân là một quần thể yếu thế, nhưng nếu tập trung lại, ta nghĩ có lẽ có thể tạo được hiệu quả làm người ta không tưởng tượng nổi. Nhưng nếu không trừ đi giao dịch dơ bẩn ở ngõ Bắc này, thì nữ nhân không thể nào tới nơi này.
.Trưởng Tôn Diên sau khi nghe xong. Trầm ngâm một lát, ừ một tiếng:
.- Ngươi nói không sai, kỳ thật mấy muội muội của ta đều muốn đến xem vở "Bạch sắc sinh tử luyến" này.
.Nói đến đây, y cũng không nói thêm gì nữa.
.Nhưng này đối với Hàn Nghệ mà nói, đã đầy đủ rồi, bởi vì như vậy thuyết minh Trưởng Tôn Diên đã ủng hộ Hàn Nghệ.
.Nhưng điều Hàn Nghệ tò mò chính là Trưởng Tôn Diên vẫn chưa hỏi Hàn Nghệ tại sao lại thẳng thắn nói cho y biết như vậy, cùng với bước tiếp theo kế hoạch của Hàn Nghệ.
.Tựa hồ đối với hết thảy y đều không cảm thấy tò mò.
.Nhưng vào lúc này, Trà Ngũ lại đi đến, cả một đầu đổ mồ hôi: - Trưởng Tôn công tử, tiểu Nghệ ca, Trịnh công tử đến đây.
.Trưởng Tôn Diên hơi sững sờ: - Trịnh Thiện Hành?
.- Vâng.
.Trà Ngũ gật gật đầu.
.Không thể nào, Trường An Thất Tử này thật đúng là có ăn ý, nhưng các ngươi làm như vậy, có từng suy nghĩ đến cảm thụ của ta hay không. Hàn Nghệ đầu tiên là nói với Trà Ngũ: - Mau mời Trịnh công tử tiến vào.
.- Vâng.
.Trà Ngũ vội vàng đi ra ngoài, từ khi Hàn Nghệ đến đây, khách nhân tới nơi này người này so với người khác lại lớn hơn, y làm quản gia thật đúng là phải cẩn thận nha.
.Hàn Nghệ lại nói với Trưởng Tôn Diên:
.- Trưởng Tôn công tử, ta đánh bậy đánh bạ cùng Trịnh công tử có chút việc làm ăn.
.Trưởng Tôn Diên cười gật đầu nói: - Thì ra là thế.
.Nhưng cũng không nhiều lời, mà chỉ đứng dậy, đi tới cửa viện.
.Y đã như vậy rồi. Hàn Nghệ đâu còn không biết xấu hổ mà ngồi tiếp, cũng khẩn trương đứng dậy cùng đi tới.
.Trôi qua một lát, đã thấy Trịnh Thiện Hành đi đến, vẫn là một thân quần áo mộc mạc, bước đi sang sảng không câu nệ.
.- Tiểu đệ bái kiến Trịnh huynh, Trịnh huynh đã lâu không gặp rồi.
.Trưởng Tôn Diên vươn người vái chào, vô cùng cung kính.
.Đây hoàn toàn chính là chỗ mà Hàn Nghệ nghi hoặc nhất, Trưởng Tôn Diên này bỏ qua việc muốn đối phó sĩ tộc Sơn Đông, thì bất kể là đối với Thôi Tập Nhận, hay là Trịnh Thiện Hành đều lộ ra vẻ vô cùng tôn kính, kỳ thật chỉ bằng địa vị gia gia của y hiện giờ, y kiêu ngạo một chút, lại có ngại gì.
.Nhưng ngược lại Hàn Nghệ cũng không trang trọng như Trưởng Tôn Diên. Chắp tay nói: - Hàn Nghệ gặp qua Trịnh công tử.
.Trịnh Thiện Hành hướng tới hai người chăp chăp tay, lại hướng tới Trưởng Tôn Diên cười nói: - Hoá ra Trưởng Tôn ngươi thật sự ở đây nha, trước đó ta nhìn thấy xe ngựa của ngươi, còn tưởng rằng nhìn lầm rồi.
.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Ta định tới hỏi xem vở "Bạch sắc sinh tử luyến" khi nào thì diễn lại.
.Trịnh Thiện Hành trong lòng hiểu rất rõ, ha hả nói: - Ta cũng không có nhã hứng như ngươi, ta là vì một chút tục sự mà đến, ồ, gần đây ta cùng Hàn tiểu ca có một chút hợp tác làm ăn.
.- Thì ra là thế. Trưởng Tôn Diên cười gật gật đầu, nhưng cũng không biểu lộ ra vẻ mặt y đã biết rồi, nói: - Nếu vậy ta liền cáo từ trước, để tránh quấy rầy đến các ngươi đàm luận.
.Trịnh Thiện Hành không bám vào một khuôn mẫu nói: - Đây chỉ là việc nhỏ, có cái gì mà quấy rầy với không quấy rầy chứ, đợi lát nữa chúng ta cùng đi đi.
.Trưởng Tôn Diên gật đầu nói: - Như thế cũng tốt, ta cũng đã lâu chưa thỉnh giáo Trịnh huynh ngươi rồi.
.Một bên Hàn Nghệ càng nghe càng mơ hồ, thầm nghĩ, giữa bọn họ đến tột cùng là tình hữu nghị sâu đậm nha.
.Hàn Nghệ cảm thấy Trường An Thất Tử bọn họ dường như cũng không giấu diếm đối phương bất cứ chuyện gì, giống như chính là ngươi hỏi ta đáp, nhưng từ ở bên ngoài nhing vào, bọn họ hẳn là đối địch.
.Không hiểu nổi!
.Thật tâm không hiểu nổi a!
.Trịnh Thiện Hành ha hả nói: - Hàn tiểu ca, ta thật vất vả đến chỗ ngươi một chuyến, chẳng lẽ ngươi liền định để cho chúng ta đứng nói sao.
.Hàn Nghệ ngẩn ra, vội hỏi: - Hai vị mời vào phòng ngồi, vào phòng ngồi.
.Hàn Nghệ mời hai người vào trong phòng, lại rót trà nóng cho bọn họ.
.Trịnh Thiện Hành cũng không phải là một người quanh co lòng vòng, nói ngay vào điểm chính: - Hàn tiểu ca, hiện giờ việc này đã truyền đi ồn ào huyên náo, ta nghe nói quan phủ cũng đã tham dự, hiện giờ không người nào dám tới Phượng Phi Lâu, ngươi định làm như thế nào?
.Bọn họ hợp tác giờ mới bắt đầu, kết quả là gặp phải chuyện phiền toái này, Trịnh Thiện Hành tất nhiên vô cùng sốt ruột.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Trịnh công tử, không được sốt ruột, việc này đối với việc hợp tác của chúng ta mà nói, chưa chắc đã là một chuyện xấu.
.Trịnh Thiện Hành ồ một tiếng: - Lời là thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận