Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1282: Có cạnh tranh mới có kích tình

.Thế mà, điều làm người ta không ngờ đến là, trò diễn lần này của Tiêu Vô Y, khiến càng nhiều người chú ý đến Đại hội vận động hơn..
.Dù sao sự hấp dẫn của Đại hội vận động này là dựa vào sự tranh đua, cạnh tranh càng kịch liệt, càng mẫn cảm, thì sẽ càng sôi động, giống như một số cuộc thi thể dục của hậu thế, nhưng phàm là oan gia đối đầu, như Hoàng Mã với Ba Tắc, người Hồ với người Khải Nhĩ Đặc, đó nhất định là sự quyết liệt chưa từng có.
.Ở lúc mới bắt đầu, mọi người cũng chỉ là muốn cảm giác mới mẻ, vì có khá nhiều khán giả đều ôm thái độ hiếu kỳ đến đây, không có ủng hộ đội ngũ và tuyển thủ, chẳng qua muốn chút thú vui, thế nhưng trò này của Tiêu Vô Y, tạo thành cuộc đối kháng giữa nam và nữ, khán giả lập tức phân ra thành hai phái, ủng hộ Học viện Chiêu Nghi tây ngoại ô đương nhiên đa số là nữ nhân, nhưng cũng có một số nam nhân ủng hộ nữ nhân, đồng thời cũng có một số nữ nhân ủng hộ bên phái nam nhân.
.Đây là vì nam ngoại ô và tây ngoại ô có sự tranh giành địa vực, dân chúng ở nam ngoại ôđương nhiên ủng hộ nam ngoại ô, nam nữ chỉ là thứ yếu, tây ngoại ô cũng như vậy.
.Vì vậy thời khắc nào cũng tụ tập không ít người trước bảng Bạch Lam, theo dõi biến hóa của điểm số và thứ bậc.
.Lúc này nếu có thể mở bàn cá cược, tuyệt đối sẽ kiếm được nhiều lợi nhuận.
.Nhưng Hàn Nghệ cũng không có kế hoạch này, vì cá độ ở triều Đường không những không có giá trị phát triển, trước mắt triều Đường chưa phát triển đến mức ấy, trước tiên cũng phải nâng cao sức sản xuất, cho dân chúng một cuộc sống chất lượng tốt hơn.
.Nhưng bất kể nói như thế nào, sách lược này Vô Y tỷ đã đạt được thành công trước mắt, dẫn tới chấn động rất lớn.
.Sĩ đại phu đương nhiên công kích hành vi này của Tiêu Vô Y, nhưng Tiêu Vô Y vẫn nhằm về phía bọn họ, chỉ muốn chứng minh rằng, nữ nhân làm lão sư còn thắngnam nhân.
.Võ Mị Nương đương nhiên là có thái độ ủng hộ, thậm chí nàng ta là cùng phe với Tiêu Vô Y, trên điểm này, hai người rất giống nhau.
.Vì ngày thứ hai đã có quyết đấu của một số hạng mục rồi, vì vậy so với ngày hôm qua còn sôi nổi hơn nữa, tiếng của khán giả cũng từ từ khàn lại, mọi người đều toàn tâm vùi đầu vào trong đó, dường như điên hết cả lên.
.Trên bảng Bạch Lam cũng có sự cạnh tranh kịch liệt dị thường, mà không so đấu vị trí thứ nhất, chỉ là tổng điểm, người thứ nhất bao nhiêu điểm, người thứ hai bao nhiêu điểm, người thứ ba bao nhiêu điểm, đáng lẽ Tiêu Vô Y dự định chỉ so thứ nhất, nhưng lão sư hai bên đều cảm thấy không thỏa đáng, vì như vậy, thứ hai và thứ ba sẽ mất đi ý nghĩa, thế nên mới làm ra bảng đọ điểm, điểm số hai luân phiên tăng lên cao.
.Đợi đến ngày thứ ba, cũng là ngày cuối cùng của Đại hội vận động, đối kháng đã đạt đến sự cao trào.
.Lý Trị cùng với một số đại thần cũng đến, tương lai của ngày này, bầu không khí hoàn toàn khác hẳn, ngày thứ nhất toàn là màu xanh dương, nhưng ngày hôm nay thì lại có thêm mấy lá cờ nhỏ màu trắng xám, hơn nữa khán giả cũng đều chọn y phục hoặc là màu xanh, hoặc là màu trắng xám, mặc dù đều không phải hai loại này, màu sắc đó cũng nhất định rất tương đồngvới một trong hai màu.
.Ngày thứ ba này chỉ có thi đấu vào buổi sáng, buổi trưa là nghi lễ trao giải, cùng với nghi thức bế mạc. Và thi đấu buổi sáng chỉ có hai trận quyết đấu, chạy cự ly ngắn, thi tiếp sức.
.Mà căn cứ vào điểm số của bảng Bạch Lam, bất lợi đối với Học viên Chiêu Nghi nam ngoại ô, tuy vị trí thứ nhất nam ngoại ô đang nhỉnh hơn một chút, nhưng thứ hai và thứ ba thì Học viên Chiêu Nghi tây ngoại ô đang chiếm số điểm rất lớn, vì vậy Học viện Chiêu Nghi nam ngoại ô nhất định phải thắng cuộc thi chạy cự ly ngắn, và cả một vị trí trong thứ hai và thứ ba mới có tư cách cạnh tranh cao thấp với tây ngoại ô ở trận tiếp sức cuối cùng.
.- Nam ngoại ô tất thắng! Nam ngoại ô tất thắng!
.- Tây ngoại ô tất thắng! Tây ngoại ô tất thắng!
.Ở lúc mới bắt đầu cuộc chạy cự ly ngắn, làn sóng âm thanh càng ngày càng cao, hơn nữa còn rất đều nhịp, thật là hùng tráng.
.Lý Trị cùng với một loạt đại thần đứng trên khán đài xem, cũng xem đến trợn tròn mắt, sao lại diễn biến thành như thế này, đây chẳng qua chỉ là một cuộc thi của Đại hội vận động, hơn nữa các tuyển thủ còn là con nít.
.Nhưng không ai để ý đến hoàng đế nghĩ như thế nào, khán giả đã sa vào sự điên cuồng.
.Trong đó đã bao gồm cả thái tử Lý Hoằng và đám thái tử đảng như Lý Trạm, bọn họ đều đang cao giọng hô: - Nam ngoại ô tất thắng, nam ngoại ô tất thắng.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Hoằng Nhi, vì sao con lại ủng hộc cho nam ngoại ô!
.Lý Hoằng cười hì hì nói: - Vì nếu nam ngoại ô thắng, thì cuộc thi tiếp sức cuối cùng mới càng thú vị a!
.Lý Trị nghe thấy vậy cũng có chút đạo lý a!
.- Chuẩn bị!
.Nghe được một giọng hô to, âm thanh của trọng tài đang run rẩy, áp lực của ông ta rất lớn a.
.Tuyển thủ lập tức hơi khom người xuống, người nào người nấy ánh mắt đều tràn đầy sát khí.
.Choang một tiếng vang lên!
.Các tuyển thủ như mũi tên xông thẳng lên.
.Cảm xúc của khán giả lập tức đạt lên một điểm cực hạn, kêu gào như điên cuồng, múa may nắm đấm.
.Một trăm bước ngắn ngủi, dường như khu vui chơi này cũng muốn nổ tung.
.Chỉ mình Hàn Nghệ không xem đường chạy gì mấy, vẫn luôn nắm tay Tiêu Vô Y, đáng ra Tiêu Vô Y cũng không chịu đứng chung với hắn, thật vô nghĩa, vì đối với Hàn Nghệ thắng thua không quan trọng, mục đích của hắn đã đạt được rồi, nhưng Hàn Nghệ sợ nàng cảm xúc quá kích động, ảnh hưởng đến thai nhi, kiên quyết đưa nàng về bên cạnh mình, còn nói nhỏ là: - Phu nhân, thật ra đến bước này rồi, các nàng đã thắng rồi.
.Nhưng Tiêu Vô Y căn bản không hề nghe lọt tai, tầm mắt luôn nhìn về tuyển thủ đang chạy ở trước mặt, trong quan niệm của nàng, thắng là thắng, thua là thua, còn rõ ràng hơn cả trắng đen một chút.
.- A !
.- Hú!
.Ngay tại thời điểm chạy qua vạch đích, cả một khu vui chơi đều sôi trào!
.Học viện Chiêu Nghi nam ngoại ô y đã giành được vị trí thứ nhất và thứ ba như ý nguyện, bỏ lại sự hồi hộp về phía sau.
.- Thắng rồi... ! Thắng rồi... ! La la la!
.Hùng Đệ trong đám đông lại nhảy lên điệu múa thương hiệu của cậu ta, đương nhiên là cậu ta ủng hộ nam ngoại ô.
.Lý Hoằng, Lý Trạm bọn chúng cũng giơ tay hoan hô.
.- Còn một trận nữa, còn một trận nữa!
.Ngược lại Tiêu Vô Y nhịn không được vỗ vỗ ngực, trong miệng lầm bầm nói.
.Hàn Nghệ xem cũng trở nên hồi hộp, thầm nói, trước khi Vô Y thuận lợi sinh con, lão tử sẽ không tổ chức cuộc thi gì nữa. Đệch, mùa đông còn có thi cuối học kỳ a! Trời ạ! Lại nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng ấy.
.Tiêu Vô Y quay đầu lại, nói: - Làm gì vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Nàng đừng có căng thẳng như vậy được không, nàng là thai phụ a!
.- Ta có căn thẳng đâu! Phản ứng đầu tiên của Tiêu Vô Y là phủ định.
.- Nàng còn nói là không căng thẳng, nàng xem tay nàng đã ra bao mồ hôi?
.- Nói bậy! Rõ ràng là mồ hôi của tay chàng!
.Hàn Nghệ chỉ thiếu chút nữa phun một tràng vào mặt Tiêu Vô Y, tức khắc giơ tay còn lại lên: - Nàng xem xem !
.Mới nói được một nửa, hắn đã ngừng lại, ngơ ngác nhìn tay của mình.
.Tiêu Vô Y nhíu nhíu lông mày thanh mảnh, giơ tay còn lại lên, đắc ý khua khua trước mặt Hàn Nghệ.
.Thì ra Hàn Nghệ không hề biết thật ra hắn còn hồi hộp hơn cả Tiêu Vô Y, chẳng qua là hắn đang lo lắng cho Tiêu Vô Y, không chỉ có tay, mà khuôn mặt cũng đang toát đầy mồ hôi. Lại nắm lấy tay Tiêu Vô Y, cười nói: - Thật không có cách nào với nàng, ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi.
.- Ừ!
.Và các vị khán giả cũng lần lượt ồ ạt qua bên khu nghỉ ngơi, nhanh chóng bổ sung thức ăn, tuy nhiên đó chỉ là thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng đã hao phí không ít thể lực của bọn họ.
.- Thật không ngờ rằng, Đại hội vận động lần này lại trở nên kịch liệt như vậy!
.Lý Trị quay về trong rạp, nhìn về phía Võ Mị Nương nói.
.Võ Mị Nương cười nói: - Cái này đều là do lúc ban đầu học viện chiêu nữ lão sư, từng gặp chút trở ngại, bọn họ đều muốn chứng minh bản thân, vì vậy mới đối kháng kịch liệt như thế này.
.Lý Trị gật gật đầu, lại rất hứng thú quay sang nhìn một loạt đại thần nói: - Chư vị ái khanh cảm thấy vấn đề này như thế nào, nữ nhân rốt cuộc có thích hợp đương nhiệm lão sư hay không.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức nói: - Hồi bẩm bệ hạ, thần nghĩ rằng lão sư đáng phải lấy tài hoa, phẩm chất để quyết định, không nên phân biệt là nam hay nữ.
.Tên này không có nguyên tắc gì hết, tất cả đều nhìn vào lợi ích, lão ta đương nhiên ủng hộ Võ Mị Nương.
.Lý Trị cười nói: - Ái khanh nói có đạo lý a!
.Lư Thừa Khánh lại nói: - Thần lại nghĩ rằng nữ nhân vẫn có nhiều kiêng dè, dạy dỗ trẻ nhỏ, vốn là thiên tính của nữ nhân, thần cho rằng nữ nhân lại càng thích hợp hơn so với nam nhân, hơn nữa cũng không cần tri thức quá cao. Nhưng nói đến giáo dục nam nhi trưởng thành, thì còn có khá nhiều bất tiện, vì vậy việc này vẫn phải xem tình huống mà định.
.Lý Trị cũng gật đầu nói: - Lư ái khanh nói cũng không phải không có đạo lý. Hàn Nghệ Hàn Nghệ đâu?
.Võ Mị Nương cười nói: - Lúc nãy thần thiếp hình như nhìn thấy Hàn Nghệ đi chung với Vô Y qua bên nhà nhỏ nghỉ ngơi rồi.
.Lý Trị cười ha hả nói: - Suýt nữa ta quên, Vô Y vẫn còn đang mang bầu.
.Sau khoảng thời gian ăn xong bữa cơm này, trận quyết đấu cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi, xung quanh lại vang lên từng trận thảo luận.
.Mà Lý Trị người còn trong rạp rất hăng hái nhìn về hướng Tiêu Vô Y mới quay lại hỏi:
.- Vô Y, con có tự tin đối với trận đấu hay không?
.Tiêu Vô Y khóe miệng giương lên nói: - Hồi bệ hạ, trận đấu này chúng con thắng chắc.
.Nàng mãi luôn tự tin như vậy, bất luận người trước mặt là ai.
.Lý Trị từ nhỏ đã quen với Tiêu Vô Y, mỗi lần thấy nàng tự tin như vậy lại muốn đả kích nàng một chút, không mặn không nhạt nói: - Vậy sao?
.Tiêu Vô Y nói: - Không giấu bệ hạ, Vô Y lo nhất là cuộc chạy cự ly ngắn một trăm bước đó, còn thi đấu tiếp sức, nói về hợp tác, mấy nam lão sư đó ai nấy cũng đều thô tâm đại ý, tốt về mặt đơn đả độc đấu, không tỉ mỉ và đoàn kết như nữ nhân chúng con, vì vậy trận này chúng con tất thắng là không thể nghi ngờ.
.Võ Mị Nương nghe hiểu được liền cười, trong lòng cũng khâm phục Tiêu Vô Y, ngay trước mặt bao nhiêu nam nhân, kể lể bọn họ.
.Quả nhiên, Hứa Kính Tông bọn họ nghe được liền cười nhạt, chỉ ngại do bản thân là trưởng bối, không tiện cùng nàng tranh luận.
.Lý Trị là cữu cữu của Vô Y, cũng không tiện tranh với nàng, chợt liếc mắt nhìn, nói: - Hàn Nghệ, khanh cũng nghĩ vậy sao? Trong ánh mắt mang vài phần ý vị cảnh cáo, ngươi cũng phải quản phu nhân ngươi, đừng để nàng quá kiêu ngạo.
.Hàn Nghệ rất nghiêm túc nói: - Bệ hạ, thần nghĩ rằng nội tử nói rất có đạo lý, trận đấu tiếp sức này là chú trọng hợp tác đoàn đội, trên phương diện này nữ nhân mạnh hơn so với nam nhân, dù sao nam nhân có tâm hiếu thắng, còn nữ nhân quen với việc phụ trợ nam nhân, vì vậy đoàn kết là thiên tính của nữ nhân.
.Phân tích đạo lý rõ ràng ràng mạch, nhưng vấn đề ở đây là Lý Trị không muốn nghe hắn phân tích.
.Tiêu Vô Y khen nói: - Phu quân nói quá đúng.
.Phản đồ! Phản đồ trong số nam nhân.
.Lý Trị thoáng nhìn Hàn Nghệ bằng ánh mắt khinh bỉ, không có lên tiếng.
.Hàn Nghệ vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc, ngồi vững vàng, giống như là chuyên gia, hắn đương nhiên biết tâm tư của Lý Trị, nhưng hắn cũng không còn cách nào, lên tiếng giúp nữ nhân, nhiều lắm thì Lý Trị nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, nếu muốn giúp nam nhân, thì lúc nữa khi về nhà, ngày tháng sẽ khó mà qua, khoản này không khó tính, chỉ xem thời gian trong một ngày ngươi đối mặt với ai nhiều hơn thôi a!
.Khi nói chuyện, tuyển thủ thi đấu cũng đã chuẩn bị về vị trí.
.Lý Trị bọn họ cũng đến đứng trước khán đài, có thể nhìn ra được biểu cảm của bọn họ cũng có chút khác biệt.
.- Sao còn có nữ nhân?
.Lý Trị đương nhiên đã biết cách chơi của trận tiếp sức, nhưng y nhìn thấy còn có nữ nhân trên đường đua, không khỏi cảm thấy cả kinh.
.Hàn Nghệ vội giải thích nói: - Hồi bẩm bệ hạ, Học viện Chiêu Nghi chúng thần không phân học sinh nam nữ, hơn nữa chúng thần thích sự biết cách tương trợ lẫn nhau của bọn họ, vì vậy sắp xếp nam nữ hỗn chiến.
.Hứa Kính Tông không nhịn được nói: - Bọn chúng cũng chỉ là nhóc con, thì cũng không có vấn đề, nếu như đổi thành người lớn vẫn là nhất định không được.
.Hàn Nghệ bất ngờ không tranh luận với lão nói: - Đương nhiên, đương nhiên, vì vậy lão sư của Học viện Chiêu Nghi chúng ta cũng là phân tách nam nữ riêng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận