Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 730.2: Lĩnh vực chưa biết

.Hàn Nghệ, Nguyên Mẫu Đơn, Nguyên Triết sau khi hành lễ liền lui ra ngoài, dù Nguyên Mẫu Đơn và Nguyên Ưng cùng một vai vế, nhưng Nguyên Ưng có địa vị đặc biệt ở Nguyên gia, dù ông ta không là thành viên của nghị hội, nhưng nếu ông ta muốn thì ông ta cũng có thể tham gia, trường hợp bình thường thì ông ta đương nhiên không muốn tham gia rồi, nhưng chuyện này do ông ta sắp xếp, hơn nữa còn mệnh hệ đến tiểu muội của ông ta, bởi vậy ông ta mới ở lại, ông ta thà đối diện với sài lang hổ báo cũng chẳng muốn đối diện với đám lão già này.
.Sau khi rời khỏi nghị sự đường, Nguyên Triết nhìn Hàn Nghệ cười một cái, chưa kịp mở miệng, Hàn Nghệ liền đưa tay nói:
.- Nếu có thể thì không cần gọi ta dượng đâu, vậy sẽ khiến ta cảm giác mình già cả, vì không để người ngoài nghi ngờ, ngươi cứ gọi ta là Hàn Nghệ đi.
.Nguyên Triết sững sờ, bảo:
.- Vâng.
.Một lúc sau, y lại nói:
.- Lần tranh tài lần này với ngươi, Nguyên Triết học được không ít, nói thật đấy, những lời ban nãy của ngươi khiến ta lòng ta tràn đầy chờ mong, ta rất mong đợi ngươi sẽ sớm giao nhiệm vụ cho ta.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ta cũng nghĩ vậy, nhưng trước đó ta cần tìm hiểu kỹ càng hơn về tổ chức nhân viên trong nội bộ Nguyên gia.
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ cười nói:
.- Lát nữa ta sẽ nói với ngươi.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, thầm nghĩ sao ta lại nhìn ra dấu hiệu mưu sát thân phu từ nụ cười kia của nàng nhỉ?
.Đột nhiên Nguyên Mẫu Đơn nói với Nguyên Triết:
.- Nguyên Triết, ta muốn nói vài câu với Hàn Nghệ.
.Nguyên Triết vội bảo:
.- Vậy cháu họ xin cáo lui.
.Nói xong, y liền xoay người rời khỏi. Còn Nguyên Mẫu Đơn thì bỗng trừng mắt nhìn Hàn Nghệ.
.- Đi theo ta.
.Nói xong ba chữ này liền đi về hướng đông.
.- Chẳng lẽ đây chính là ăn nhờ ở đậu trong truyền thuyết? Mịe! Ở rể thật không dễ dàng chút nào.
.Hàn Nghệ thở dài đi theo.
.Nguyên Mẫu Đơn dẫn Hàn Nghệ đến một vườn nhỏ bên góc đông nam, nàng bảo hạ nhân rời khỏi trước, sau đó đậy kín cửa sổ lại.
.Cửa sổ vừa đóng lại, nụ cười trên mặt Nguyên Mẫu Đơn liền biến mất ngay, thay vào đó là khuôn mặt giận dữ,
.- Tên lừa gạt này!
.- Làm sao cô biết —— ồ không, làm ơn, đây là liên hôn giả, sách lược hợp tác do cô đề ra đấy, sao ta lại thành lừa gạt rồi.
.Hàn Nghệ phủ nhận, không kẻ lừa đảo nào tự nhận mình là lừa đảo cả, vì đây chính là sự thật.
.Nguyên Mẫu Đơn kích động nói:
.- Ngươi cũng biết đây là liên hôn giả hợp tác thật, chúng ta đã bàn bạc trước đó, chuyện ai nấy lo, sao ngươi có thể lật lọng.
.Hàn Nghệ giải thích:
.- Ta lật lọng hồi nào, chẳng phải ta lên làm chủ quản rồi sao, đây là cô yêu cầu đó nha.
.Nguyên Mẫu Đơn phản bác:
.- Ban nãy ngươi đã nói gì trên nghị hội, rõ ràng ngươi đang can thiệp vào sách lược của Nguyên gia ta.
.Hàn Nghệ trợn trắng mắt nói:
.- Làm ơn đi! Ta không nói vậy thì sao thuyết phục những vị trưởng lão Nguyên gia đồng ý tán thành ngõ Bắc và Nguyên gia sẽ tồn tại độc lập nhau, ta tưởng cô sẽ vui mừng đấy chứ.
.- Ngươi đừng cố làm ra vẻ huyền bí ở đây.
.Nguyên Mẫu Đơn hừ một tiếng,
.- Muốn đạt được mục đích có rất nhiều cách, nhưng sao ngươi lại nói vậy, rõ ràng là có mưu đồ khác.
.- Vu tội! Cô đây là vu tội trắng trợn.
.Hàn Nghệ ủy khuất nói:
.- Ta không biết là có rất nhiều cách, cho dù là có nhưng ta chỉ nghĩ được nhiêu đó, ta không cho rằng những gì ta nói là vi phạm hợp tác giữa chúng ta.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Không vi phạm ư? Ngươi hứa đủ điều với đại bá bọn họ, nhưng lại để ta đi hoàn thành, đây chẳng qua là lời nói hươu nói vượn của ngươi, nếu ta không làm được thì sao ăn nói với họ đây.
.Hàn Nghệ nói:
.- Mẫu Đơn a! Cô đây là đang già mồm át lẽ phải rồi, cô nói ta nói hươu nói vượn, vậy trước tiên cô phải nói ta biết lời ta nói sai ở chỗ nào, phản bác cô cũng không phản bác thì đã nói ta ăn nói ngông cuồng, cô đây rõ ràng là già mồm át lẽ phải.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Cho dù ngươi có đạo lý, nhưng đó chỉ là cách nghĩ của ngươi, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác với nhau, dựa vào đâu bắt Nguyên gia ta đi theo suy nghĩ của ngươi.
.Hàn Nghệ cười hề hề nói:
.- Vậy cách nghĩ của cô là gì nào?
.- Ta ——!
.Nguyên Mẫu Đơn muốn nói lại thôi, hừ một tiếng, bảo:
.- Sao ta phải nói cho ngươi biết.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Cô không nói ta cũng biết, đơn giản là cô muốn hợp tác với ngõ Bắc, lũng đoạn nguyên liệu mà thương phẩm ngõ Bắc cần, từ đó gia tăng tính ỷ lại của ngõ Bắc chúng ta vào Nguyên gia các ngươi, cô nghĩ ta ngu đến nỗi đồng ý với cô sao. Dù là bây giờ vẫn thế, ta chỉ mưu cầu sự hợp tác đa phương, chứ không phải dính chung nồi với Nguyên gia các ngươi, cô đừng trừng mắt vội, nghe ta nói xong đã, thương phẩm của Nguyên gia có tiếng là tốt nhất, vì thế ngõ Bắc chúng ta mới đạt thành một hiệp nghị với Nguyên gia cô, cùng tung ra thị trường một dẫy nước hoa, là loại nước hoa tốt nhất trên đời, chỉ chuyên cung cấp cho hoàng thất các nước sử dụng. Còn những loại nước hoa giá rẻ, thì theo thị trường mà phân bố. Nhưng phàm là sản phẩm hợp tác của Nguyên gia và ngõ Bắc thì nhất định là tốt nhất, cứ như trái cây của Nguyên gia cô, đương nhiên, nếu cô gật đầu thì tạm thời ta sẽ hợp tác toàn diện với cô, nhưng đồng thời ta cũng sẽ tìm kiếm nhiều sự hợp tác hơn, ta cần lợi dụng điểm này để tăng cường điểm mạnh về ưu thế chính trị của ta.
.Nói tới đây, hắn dừng một chút lại nói:
.- Đây cũng chỉ là việc vặt, mấu chốt là tầm nhìn của cô quá ngắn rồi, chỉ với cách nghĩ của cô thì hoàn toàn không phù hợp với giá trị của Nguyên gia bây giờ, quả thực là giết gà dùng dao mổ trâu.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Chuyện này không nằm ở việc ta nghĩ sao, mà là ngươi đang muốn khống chế Nguyên gia ta.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vì sao cô không thể cho rằng đây là một kiến nghị thiện ý của bạn cùng hợp tác, làm ăn cũng cần sự lý giải từ ngữ sâu rộng nha.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Những gì ngươi nói ban nãy ta hoàn toàn không hiểu gì cả, vậy đến cuối cùng vẫn phải nghe lời ngươi, ngươi tưởng ta không biết âm mưu của ngươi sao.
.Nếu nàng có khả năng thấu hiểu, hơn nữa việc này có lợi cho Nguyên gia thì nàng còn gấp gì, mấu chốt những gì mà Hàn Nghệ nói là một lĩnh vực mới mà nàng hoàn toàn không biết làm gì với nó, cũng không biết là có đem lại lợi ích cho Nguyên gia hay không, vậy đương nhiên là nàng sẽ nghĩ Hàn Nghệ có dụng ý khác.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Đừng đem sự bất lực của bản thân áp đặt vào thuyết âm mưu của người khác, ta hoàn toàn là thiện ý đấy, nhân tài Nguyên gia ngươi vô số, một mình ta lấy gì khống chế các ngươi.
.Nói rồi hắn giơ cao hai tay, nói:
.- Được được được, chuyện này xem như là ta có lỗi, cứ làm theo ý cô đi, ta đi ứng phó nghị hội giùm cô, vậy được rồi chứ.
.- Không cần ngươi đi ứng phó giùm ta.
.Nguyên Mẫu Đơn hừ nói:
.- Ta khuyên ngươi đừng động lòng dối trá, ta tuyệt đối không để Nguyên gia vì ta mà lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
.- Không khoa trương như vậy chứ.
.Hàn Nghệ mỉm cười một tiếng nói:
.- Nói thật, bên ngõ Bắc ta có rất nhiều chuyện cần ta giải quyết, vốn không có thời gian rỗi mà quản Nguyên gia các ngươi, ta chỉ mong đến lúc đó cô đừng đến làm phiền ta.
.Trong lòng đắc ý cười, cho dù cô nhìn thấu thì sao nào, lời đã nói ra ngoài cứ như nước đã tạt ra cửa, đã gieo mầm mơ ước thì không thể thu về đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận