Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1055: Buổi lễ tốt nghiệp (Thượng)

.- Dương Nhị, có thấy không, con trai ta Chu Hàng?
.Mộ Dung Bảo Khiết túm chặt tay áo của hảo hữu Dương Tư Huấn, vô cùng kích động nói.
.Bản thân Dương Tư Huấn cũng rất kích động, cùng với Nguyên thị ngồi bên trên nhìn Dương Mông Hạo tư thế hiên ngang, dường như cũng không dám tin vào mắt mình, mới chỉ qua ba năm mà thôi.
.- Thiếu Phong!
.- Vân Nhi.
.Các bậc phụ huynh này không kìm lòng nổi mà gọi to tên của con trai mình, nhìn thấy con cháu mình soái khí, khí phách như vậy, trong lòng sao có thể không vui.
.Khách quý bên trên thì không thể hô hào, chỉ có thể nhìn theo với ánh mắt ghen tị.
.Còn các hoàn khố như Bùi Thanh Phong, Vi Quý kỳ thực từ trước đến nay đều cảm thấy đệ đệ của mình không nên tham gia trại huấn luyện, thật ra thanh danh của trại huấn luyện ở bên ngoài không tốt, bởi vì những người bị đuổi ra ngoài như Lưu Tuấn Anh đi rêu rao khắp nơi, nói trại huấn luyện tệ hại như thế nào, nhưng bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy tận mắt, hiện giờ được thấy, hoàn toàn là một chuyện khác, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy cảm xúc dâng trào, bọn họ cũng không biết là sẽ như thế này.
.Đội ngũ rất nhanh đã đi đến trước đài, đội hình bắt đầu thay đổi, tiếng bước chân vẫn chỉnh tề đều đặn, dần dần biến thành một hình tam giác.
.Uất Trì Tu Tịch đứng ở phía trước nhất đi lên trước đài, chân phải giậm mạnh một cái, mọi người đồng thời dừng giậm chân tại chỗ.
.Các khách quý đều đã xem ngây người rồi, quả là có nghe có nhìn thật kích thích.
.Uất Trì Tu Tịch dùng sức vung tay lên, hướng tới Lý Trị kính lễ, một tiếng soạt nhất tề vang lên, tất cả mọi người phía sau đồng thời vung tay lên kính lễ, động tác vô cùng chỉnh tề, hết sức hữu lực.
.Bọn họ vừa làm động tác này, trái tim mọi người đã khẽ rung lên, sao các người có thể soái như vậy.
.Có mấy đại thần không hiểu đây là làm gì lắm, hỏi han lẫn nhau, lúc này mới biết là kính lễ đặc biệt của cảnh sát hoàng gia.
.Lý Trị cũng rất kích động, gật gật đầu, cũng không biết nên nói gì.
.Uất Trì Tu Tịch vừa thu tay lại, những người còn lại cũng thu tay về.
.Uất Trì Tu Tịch đột nhiên giơ cao tay phải lên, những người còn lại cũng giơ tay lên theo.
.Đây cũng là kính lễ sao?
.Có rất nhiều người không hiểu những thứ này, Lý Trị, Võ Mị Nương là người biết, bởi vì ngay từ hôm qua, Hàn Nghệ đã nói với bọn họ một lượt rồi.
.- Bổn nhân Uất Trì Tu Tịch.
.Uất Trì Tu Tịch đột nhiên cất cao giọng nói.
.- Bổn nhân Tiêu Hiểu (Thôi Hữu Du, Lư Khai Minh).
.Các học viên phía sau cũng đọc theo.
.- Lúc này thành tâm thành ý tuyên thệ với hoàng đế, hoàng hậu Đại Đường.
.Gã nói một câu, người phía sau nói một câu, tại sao Hàn Nghệ lựa chọn Uất Trì Tu Tịch, cũng là bởi vì tên này da mặt rất dày, sẽ không luống cuống, dù sao thì đối diện với nhiều đại thần như vậy, người bình thường vẫn sẽ hồi hộp.
.Mà Hàn Nghệ an bài, luôn phải có thêm hoàng hậu, đây chính là chi tiết.
.Võ Mị Nương biết có một khâu tuyên thệ, nhưng không biết nội dung, vừa nghe lời thề này, bất giác thấy vui vẻ, cảnh sát hoàng gia này cũng có phần của ta.
.- Ta sẽ toàn tâm toàn ý chiếu theo pháp luật bảo vệ con dân của bệ hạ, bảo vệ tính mạng và tài sản của bọn họ không bị tổn hại, bảo vệ người vô tội không bị oan khuất, bảo vệ người yếu đuối không bị ức hiếp, đả kích bạo lực, duy trì trật tự xã hội hòa bình. Ta tuyệt không thỏa hiệp với bạo lực và phạm tội, ta sẽ dùng thái độ văn minh chấp pháp, không sợ hãi, không làm việc thiên tư, không mang ác ý với người khác, không thù hằn người khác cùng với trung thành nỗ lực để hành sử chức quyền, chấp hành chức vụ, và không hề nghi ngờ tất cả mệnh lệnh hợp pháp của cấp trên.
.Tuyên thệ vô cùng nghiêm trang, mọi người nghe vậy cũng kính nể hẳn lên. Nói đến đây, Uất Trì Tu Tịch đặt tay phải lên ngực trái của mình, những người còn lại cũng làm theo, cùng đồng thanh nói: - Khẩn cầu bệ hạ ban danh xưng quang vinh cho cảnh sát hoàng gia thần.
.- Tốt tốt tốt!
.Tuy Lý Trị biết có khâu tuyên thề, nhưng khi thực sự nghe được lời thề này, trong lòng cũng có chút kích động, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế nghe phiền chán, nghe câu này, có cảm giác hết sức mới mẻ.
.Hàn Nghệ đi ra phía sau các đại thần này, nói với vài đại thần mấy câu, bọn họ chưa từng trải qua diễn tập.
.Lý Trị và Võ Mị Nương đứng dậy, Lý Tích, Trình Xử Lượng, Vi Đãi Giới, Lý Tư Văn lần lượt đứng dậy, mấy người đi xuống bậc thang, đến trên đài gỗ, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vừa thấy không có phần của mình, trong lòng cũng hiểu, Hàn Nghệ không thể nào để cho bọn họ ra mặt được, an tâm ngồi đi thôi. Bọn họ không nghĩ sai, Hàn Nghệ có thể để bọn họ đi, cũng có thể không cho bọn họ đi, ngoài hoàng đế hoàng hậu ra, bốn người còn lại đi ra, duy chỉ có Lý Tích không phải lãnh đạo của Cục Dân An, nhưng Lý Tích vị cực nhân thần, ông ta có tư cách này, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng có tư cách này, chỉ là Hàn Nghệ cho rằng để những tên tiểu nhân này đi, có thể cảnh sát hoàng gia sẽ trở thành đạo tặc hoàng gia.
.Chỉ thấy từng thiếu nữ một bưng khay bằng gỗ đi lên, bên trên để rất nhiều huy chương bằng đồng và một cuốn văn thư.
.- Phu quân, đó là cái gì?
.Tiêu Vô Y không kìm nổi tò mò hỏi Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nói: - Cảnh huy.
.- Cảnh huy!
.Tiêu Vô Y vừa nhìn đi, vừa nhỏ giọng nói: - Sao chàng không đi?
.Hàn Nghệ nhỏ giọng nói: - Ta quá soái rồi!
.- Phụt!
.Dương Phi Tuyết nghe thấy rõ ràng, lập tức bật cười ra tiếng, một vài quý phụ, thiếu phụ xung quanh cũng che miệng cười.
.Uất Trì Kính Đức ở bên dưới tuy không biết trong khay là thứ gì, nhưng cũng đoán được sẽ làm gì đó, khẩn trương vẫy tay gọi Hàn Nghệ đến, thấp giọng nói: - Sao ngươi không bảo lão phu lên, lão phu muốn ban cho tôn nhi ta mấy thứ đó.
.Hàn Nghệ nói: - Ngạc Quốc Công xin chớ nóng lòng, đây chỉ là ban, lát nữa sẽ do trưởng bối đích thân đội lên cho bọn họ.
.Uất Trì Kính Đạo cười nói: - Vậy thì cũng còn được.
.Trình Giảo Kim khó chịu nói: - Vậy lão phu có thể di a!
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Thật sự xin lỗi, ta tưởng là Lư Quốc Công ngài hiện giờ đi lộ tuyến khiêm tốn rồi.
.Là người bên cạnh! Uất Trì Kính Đạo vui vẻ nói: - Nói hay, nói thật sự hay, ngươi đi làm việc đi, cứ kệ chúng ta. Mau chóng cho Hàn Nghệ rời đi.
.Còn nghi thức ban cảnh huy, thư bổ nhiệm đã bắt đầu rồi.
.Lý Trị và Võ Mị Nương đều đã từng thấy cảnh huy này rồi, nhưng Lý Tích bọn họ và học viên đều chưa từng thấy, cầm lên xem, hết sức tinh mỹ, một con rồng ẩn mình trong mây, bên dưới là sóng, cảnh sát hoàng gia tồn tại, chính là bệ hạ muốn ban mưa gió cho bách tính, nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền, nước chính là bách tính, dụng ý vừa nhìn là hiểu được.
.Lý Tư Văn thì thầm với Trình Xử Lượng ở bên cạnh: - Cảnh huy này thật là đẹp, không biết chúng ta có hay không.
.Trình Xử Lượng nói: - Không có thì ta đi đòi tiểu tử Hàn Nghệ kia.
.Sáu người một lượt, từ bên phải lên đài, đám người Lý Trị, Võ Mị Nương lần lượt ban cho học viên một thư bổ nhiệm và một cảnh huy, nhưng không đích thân đeo lên giúp bọn họ, dù sao thì hơn hai trăm người, nếu đeo lên thì Võ Mị Nương có thể trụ được hay không là một vấn đề, sau khi nhận lấy, học viên kính lễ với họ, ngoài Võ Mị Nương ra, những người khác đều tự động đáp lễ.
.Cảnh sát hoàng gia chẳng qua chỉ là cửu phẩm, vốn không có quan viên cửu phẩm nào có thể khiến hoàng đế đích thân sắc phong.
.Bắt đầu từ giờ khắc này, bọn họ chính thức từ học viên trại huấn luyện tấn thăng thành cảnh sát hoàng gia.
.Phụ huynh dưới đài bắt đầu lau nước mắt, cảnh tượng này thật sự là quá cảm động rồi.
.Các học viên kia biết có cảnh huy, nhưng không biết là thứ gì, lúc này cầm trong tay, hết sức kích động, xuống dưới đài liền len lén trao đổi với nhau, ai nấy cũng vô cùng vui vẻ.
.Đám hoàn khố Vi Quý thấy vậy, trong lòng ghen tị muốn chết, chỉ nghe có người dã nhỏ giọng hỏi, trại huấn luyện này còn mở nữa hay không?
.Qua một hồi lâu, cuối cùng cũng đã phát hết toàn bộ, lúc này Hàn Nghệ mới lên trên đài, nói với Lý Trị giọng nịnh nọt: - Bệ hạ, hoàng hậu chịu cực rồi.
.Lý Trị cười nói: - Bọn họ ở đây đã rơi nhiều mồ hôi như vậy, trẫm rơi một chút mồ hôi này thì có là gì.
.- Mời bệ hạ, hoàng hậu, Tư không lên trên nghỉ ngơi một chút.
.Đợi sau khi bọn họ đi lên, Hàn Nghệ đứng ở trên đài lại nói với mọi người: - Hiện tại xin mời các vị gia trưởng đeo cảnh huy cho con cháu của các vị. Nói xong, hắn lại định giơ tay ra hiệu cho các quý phụ, thiếu phụ trên bậc thang.
.Tiêu Vô Y bọn họ sớm đã không kìm nén nổi, lũ lượt từ trên bậc thang bên cạnh đi xuống, tìm kiếm thân nhân của mình.
.- Tỷ! Đệ ở đây.
.Tiêu Hiểu vẫy tay gọi to.
.Tiêu Vô Y khẩn trương đi tới.
.Tiêu Nhuệ cười ha hả nói: - Cảnh huy này sẽ do tỷ con đeo cho con.
.Tiêu Hiểu nói: - Cảm ơn cha.
.- Cha, sao cha có thể.
.- Cha tin là mẹ con ở trên trời nhìn thấy tất cả, cũng sẽ vô cùng vui mừng.
.Tiêu Vô Y hiểu, nàng thay mặt mẫu thân của nàng.
.Bên kia Dương Phi Tuyết, Dương Tư Nột cũng chạy đến bên cạnh Dương Mông Hạo.
.Uất Trì Kính Đức dùng đôi tay run rẩy đeo cảnh huy cho Uất Trì Tu Tịch xong, lại giơ tay xoa mặt cháu trai, quả thực chính là Uất Trì Kính Đức phiên bản thanh xuân a, miệng lẩm bẩm nói: - Tôn nhi ngoan, không khiến gia gia thất vọng. Đủ rồi! Đủ rồi!
.Trình Giảo Kim đứng bên cạnh liếc xéo Uất Trì Kính Đức, nhưng trong mắt lại hiện lên một chút thương cảm.
.Lư Tử Thiên tự tay đeo cảnh huy cho Lư Khai Minh, nhìn rất thoải mái, người đeo rồng, trong thiên hạ có thể có mấy người, nói: - Khai Minh, trước đây cha luôn cho rằng sau này con không bằng ca ca con, bây giờ xem ra, con còn có tiền đồ hơn ca ca con nhiều. Nói xong lại bất mãn lườm Lư Sư Quái, đệ đệ ngươi làm cảnh sát hoàng gia, ngươi làm khám nghiệm tử thi, ngươi có xấu hổ không.
.Lư Khai Minh cười nói: - Sao cha nói vậy, con đâu có thông minh như ca.
.Lư Sư Quái không để ý chút nào, cười ha ha nói: - Cha nói không sai, đệ có tiền đồ hơn ta nhiều.
.Ngôn hào của cha mẹ đều là lão lệ hoành tiêu, vừa vui vẻ, lại kiêu ngạo, rất phức tạp, cũng không biết nên nói những gì với con trai, lúc đầu đến làm cảnh sát hoàng gia chỉ là mưu cầu đường sống, nhưng không ngờ rằng lại chơi lớn như vậy.
.Một lát sau, Hàn Nghệ thấy cũng đã được rồi, gọi Uất Trì Tu Tịch đến, nói: - Tập hợp đi!
.Uất Trì Tu Tịch đi đến bãi đất trống bên cạnh, hô:
.- Tập hợp!
.Cảnh sát hoàng gia vừa mới nhậm mệnh lập tức hoàn tất tập hợp trước mặt Uất Trì Tu Tịch.
.Vẫn còn hoạt động?
.Mọi người ngây người, bọn họ tưởng rằng đến đây là kết thúc rồi, bởi vì đã nhậm mệnh rồi thì là tốt nghiệp rồi.
.Hàn Nghệ lại lên trên đài, nói: - Mời mọi người bên dưới tham gia nghi thức kéo cờ của trại huấn luyện hoàng gia chúng ta.
.- Nghi thức kéo cờ?
.Tất cả mọi người sửng sốt, hoàn toàn chưa từng nghe qua, tất cả hỏi dò lẫn nhau.
.Đương nhiên là Lý Trị biết, dẫn đầu quần thần đi đến thao trường, cảnh sát hoàng gia đi đều đến phía dưới cột cờ ở thao trường gần hoàng cung, đây cũng là cột cờ mới dựng lên gần đây, mọi người đều chưa từng nhìn thấy.
.Một đám người đứng ở đây, cờ đâu?
.Đang lúc mọi người ngó nghiêng trái phải, chỉ thấy một đội ngũ nhỏ do sáu thiếu niên tạo thành, nâng một lá cờ màu đỏ lam đi đến, trên lá cờ này có một hình vẽ giống như cảnh huy, chẳng qua là rõ ràng hơn một chút. Cảnh sát hoàng gia nhìn thấy những thiếu niên này, đều không khỏi lộ ra nụ cười mỉm.
.Lý Trị, Võ Mị Nương bọn họ nhìn những nhóc con này đang bước đều, thật là đáng yêu, cũng không khỏi mỉm cười.
.Trình Xử Lượng nói: - Đây không phải là Tiểu Bất Điểm bọn chúng sao?
.- Tiểu Bất Điểm cái gì?
.Lý Tư Văn hỏi.
.Trình Xử Lượng nói: - Chính là lão sư sinh hoạt của cảnh sát hoàng gia, lúc đầu những người này ngay cả chăn cũng không biết gấp, Hàn Nghệ chuyên môn để những nhóc con này dạy bọn họ giặt quần áo gấp chăn như thế nào.
.Những lão sư sinh hoạt này ban đầu là Hàn Nghệ dùng để chỉnh những hoàn khố đó, cho đến sau này, các học viên đều đối đãi với bọn chúng như đệ đệ, bình thường cũng lén lút mang một ít đồ ăn vặt cho bọn chúng ăn.
.Lý Tư Văn nghe thấy có chút kỳ lạ, nói: - Vậy không phải là làm nhục người khác sao?
.Trình Xử Lượng nói: - Lúc đó ngươi chưa đến, nếu so với các thủ đoạn khác của Hàn Nghệ, đây đã được coi là ban ân rồi, tiểu tử Hàn Nghệ đó đúng là một bụng âm mưu a.
.Thôi Hữu Du, Bùi Thiếu Phong, Tiêu Hiểu ba người bước ra khỏi hàng, đón Tiểu Bất Điểm bọn chúng đi đến, chẳng biết lúc nào, bọn họ đã đeo găng tay trắng, càng có vẻ oai hùng hơn.
.Uất Trì Kính Đức nhìn thấy, đến đây sao lại đổi người rồi, quay sang Hàn Nghệ nhỏ giọng nói: - Sao không để tôn nhi ta đi a?
.Hàn Nghệ giải thích: - Ngạc Quốc Công chớ trách, không an bài Tu Tịch đi, là vì hắn quá cao, không cân xứng với hắn.
.Lý do này khiến Uất Trì Kính Đức hết sức buồn bực, người cao cũng là sai?
.Tiểu Bất Điểm trịnh trọng giao hoàng gia cảnh kỳ vào tay đôi oan gia Tiêu Hiểu và Bùi Thiếu Phong này, hai bên lại kính một lễ, khiến cho không ít nữ nhân bật cười, quá là đáng yêu.
.Tiểu Bất Điểm bọn chúng lại tiếp tục đi về phía đội ngũ, còn Tiêu Hiểu ba người thì đi về phía cột cờ, lắp hoàng gia cảnh kỳ lên cột cờ, bởi vì hiện tại vừa mới có gió bắc không lâu, phía bắc này trống trải, không sợ không có gió.
.Tiêu Hiểu tiêu sái phất cảnh kỳ lên.
.Tiểu Bất Điểm lập tức tiến lên một bước, dùng cổ họng non nớt của cậu cất giọng hát: - Trong lòng ta, từng có một ước mơ.
.Đồng thời tiếng đàn cũng vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận