Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 849.1: Hai mặt thụ địch

.Một người đàn ông đã có vợ, ngang nhiên chạy đến trong nhà người ta, còn chuẩn bị hôn khuê nữ nhà người ta, càng thêm muốn chết là còn bị cha đối phương bắt ngay tại trận.
.Giờ nếu không lôi ra bắn bỏ, vậy thì thật là không có thiên lý mà!
.Dương Phi Tuyết sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, thế này thật sự là quá quá kinh khủng, nàng cũng không dám nghĩ tiếp nữa rồi.
.Dương Tư Nột sắc mặt trầm xuống, giận nói: - Các ngươi vừa rồi đang làm gì đó?
.Thân là kẻ lừa đảo, tâm lý tố chất kia cứ gọi là cao chất ngất, Hàn Nghệ mặt không đổi sắc nói: - Ồ, mới vừa rồi có hạt cát bay vào mắt Phi Tuyết, ta giúp nàng thổi thôi.
.Dương Phi Tuyết bây giờ đang sợ đến choáng váng, không quan tâm lý do này gượng ép cỡ nào, nàng cũng chỉ có cách gật đầu.
.Tiểu tử ngươi thật sự là càng ngày càng không biết xấu hổ. Dương Tư Nột thấy Hàn Nghệ mặt không đỏ hơi thở không gấp, cùng nữ nhi của mình rõ ràng dứt khoát đối mặt với nhau, ánh mắt uy nghiêm đảo qua ở trên mặt hai người, đơn giản sáng tỏ nói:
.- Phi Tuyết, con về phòng trước đi. Hàn Nghệ, ngươi đi theo ta.
.Nói xong, xoay người liền đi ra phía ngoài.
.Dương Phi Tuyết gấp đến độ sắp khóc rồi, cuống cuồng hô lên: - Cha !
.- Đừng nóng vội!
.Hàn Nghệ vội vàng ngăn nàng lại, nói: - Ta đi thu phục cha nàng, đợi lát nữa lại tiếp tục chuyện chúng ta đang làm vừa rồi.
.Nói xong, hắn liền đuổi theo Dương Tư Nột.
.Dương Phi Tuyết nghe vậy, gương mặt trái xoan xinh đẹp tuyệt trần kia liền đỏ ửng lên, lan xuống tận chiếc cổ trắng muốt, nhưng trong mắt vẫn lộ ra lo lắng, nàng hiểu rất rõ cha nàng, cũng là người trong mắt không chứa được một hạt cát
.- Vãn bối gặp qua Dương công.
.Hàn Nghệ đuổi theo đến, chắp tay thi lễ.
.Dương Tư Nột hơi nhìn lướt qua một cái, tức giận không vui nói:
.- Hàn Nghệ, ta thật đúng là xem nhẹ ngươi rồi, ngươi có biết ngươi vừa mới làm gì hay không?
.- Biết!
.Hàn Nghệ bình tĩnh cười, nói: - Kỳ thật việc này vãn bối cũng tính toán hôm nay thẳng thắn Dương công đấy. Nói xong, hắn đột nhiên trịnh trọng nói: - Không dối gạt Dương công, vãn bối cùng Phi Tuyết lưỡng tình tương duyệt, mong rằng Dương công có thể thành toàn.
.Trên mặt Dương Tư Nột không có chút kinh ngạc nào, hiển nhiên cũng đã biết chuyện này, nhưng ông ta cũng không thể không bội phục độ dày da mặt của Hàn Nghệ, trước kia ông ta thật đúng là chưa phát hiện điểm này, chỉ than quan trường hại người nha! Hừ một tiếng, giận nói: - Thật sự là buồn cười, ngươi một đàn ông đã có vợ, lại vẫn dám ở trước mặt ta đề cập đến việc này, ta biết ngươi hiện tại vô cùng được, nhưng thế thì sao, Dương gia ta cũng không phải dễ chọc, việc này cho dù là đưa đến tận chỗ bệ hạ, ta cũng không sợ đâu, ngươi hãy tỉnh lại đi.
.Dương gia ngươi đích xác không phải dễ chọc, bằng không cũng sẽ không ở trong vòng quy hoạch thế lực của ta, thế lực chủ yếu của tập đoàn Quan Lũng ấy mà, một kẻ cũng đừng mong chạy thoát. Hàn Nghệ vội hỏi: - Dương công, ngươi đã hiểu lầm rồi, đây chỉ là khẩn cầu của người làm vãn bối, không liên quan đến những chuyện khác.
.Dương Tư Nột hừ lạnh nói: - Đổi lại ngươi là ta, ngươi có đáp ứng không?
.Thế thì phỏng chừng sẽ không! Hàn Nghệ lặng lẽ trả lời trong lòng, ngoài miệng lại nói: - Nhưng trừ đó ra, các phương diện còn lại của vãn bối đều đủ để gánh vác, nhân vô thập toàn mà, Dương công cũng không thể tìm đâu ra được một con rể hoàn mỹ.
.Dương Tư Nột nói: - Chỉ dựa vào điểm này, thì chính là không được, nữ nhi của Dương gia ta còn chưa bao giờ làm thị thiếp cho người ta, giờ mà truyền ra ngoài, chẳng phải là ta làm mất hết mặt mũi của liệt tổ liệt tông rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Vãn bối lúc nào thì từng nói để cho Phi Tuyết làm thiếp.
.Dương Tư Nột cười hỏi: - Chăng lẽ lai ngươi còn tính toán bỏ vợ rồi lại cưới Phi Tuyết.
.- Vậy cũng không phải.
.Hàn Nghệ khẩn trương lắc đầu, trong lòng cũng buồn bực, ta vẫn bảo đây là khuyết điểm duy nhất của ta rồi, ngươi còn cứ thích rối rắm ở điểm này, như vậy thì còn bàn bạc tiếp thế nào được nữa a! Đôi mắt vừa chuyển, nói: - Dương công, ngươi cũng biết đấy, văn hóa của Phượng Phi Lâu chúng ta là đề xuất công bình, bình đẳng, tự do, danh phận ở Phượng Phi Lâu chúng ta căn bản là không tồn tại, vãn bối tuyệt đối cam đoan đối xử bình đẳng, tuyệt sẽ không để cho Phi Tuyết chịu nửa điểm ủy khuất đâu.
.Dương Tư Nột nói: - Ta hiểu rồi, ngay cả cái danh phận ngươi cũng không muốn cho Phi Tuyết.
.Ngươi đây không phải đang làm khó dễ ta sao. Hàn Nghệ đột nhiên nhớ tới hình thức của Nguyên gia, thật cẩn thận hỏi: - Vậy lén lén lút lút cho thì có được không?
.- Đồ khốn khiếp! Dương Tư Nột giận quát một tiếng, nói: - Việc này cũng có thể lén lút?
.Không phải đâu, mọi người đều là người quen cũ, làm gì dữ dội tàn nhẫn như vậy, có cái gì là không thể bàn bạc được cơ chứ. Hàn Nghệ nói: - Không dối gạt Dương công, ta nhất định phải cưới Phi Tuyết đấy, Phi Tuyết cũng nhất định là không phải ta không lấy chồng, làm căng ở trong này đối với tất cả mọi người đều không tốt, không biết đến tột cùng Dương công muốn như thế nào mới chịu đáp ứng, vãn bối nhất định kiệt tâm hết sức thỏa mãn điều kiện của Dương công! Hàn Nghệ dứt khoát đem vấn đề vứt cho Dương Tư Nột.
.Dương Tư Nột lạnh lùng nói: - Ngươi là đang uy hiếp ta?
.- Không dám!
.Hàn Nghệ đúng sự thực nói: - Việc này nói cho cùng đều là lỗi của vãn bối, nhưng việc đã đến nước này, vãn bối cũng sẽ không để cho Phi Tuyết một mình chịu đựng hết thảy, tóm lại một câu, con gái của ngài vãn bối là cưới định rồi, mặc kệ phải trả cái giá nào đi nữa.
.Mới vừa rồi hắn nhìn thấy bộ dáng Dương Phi Tuyết tiều tụy như vậy, trái tim tan nát, hắn thực không đành lòng cứ tiếp tục như vậy nữa, kéo dài nữa chỉ biết càng kéo càng phiền toái, hơn nữa sau này hắn còn phải bận bịu rất nhiều việc, kéo dài tới sau này chỉ sợ cũng không có thời gian rảnh mà đi xử lý, vậy cũng có thể sẽ chậm trễ cuộc đời của Dương Phi Tuyết, chuyện như thế này hoặc là đừng có bắt đầu, khi đã bắt đầu thì nhất định phải dao sắc chặt đay rối, hắn cũng triệt để trả bất cứ giá nào rồi, không cần mặt mũi nữa, dù sao cũng đã cưa đổ được Dương lão phu nhân rồi, duy nhất chắn ở phía trước chính là Dương Tư Nột, đương nhiên phía sau Dương Tư Nột còn có toàn bộ Dương gia.
.Dương Tư Nột hơi kinh hãi, tiểu tử này từ khi nào đã trở nên cường ngạnh như vậy. Trong lòng có chút khó chịu, không lâu trước đó, Hàn Nghệ vẫn chỉ là một tên nông dân quèn, hiện giờ cũng dám ở trước mặt ông ta nói như vậy, loại chênh lệch này làm ông ta có chút khó có thể chấp nhận, cười lạnh nói:
.- Kẻ không biết xấu hổ ta đã gặp nhiều rồi, nhưng không biết xấu hổ giống ngươi, thì thật đúng là lần đầu tiên ta gặp được.
.- Đây thật đúng là khẳng định lớn nhất của Dương công đối với vãn bối. Hàn Nghệ nói: - Dương công không ngại suy nghĩ một chút, một nam nhân có thể vì con gái của ngươi mà ngay cả mặt cũng không cần, ngươi còn có lý do gì không thành toàn cho người nam nhân này nữa.
.Dương Tư Nột bị mấy khẩu lệnh vớ vẩn này lừa đến sửng sốt, lập tức hừ nói:
.- Ngươi không cần mặt mũi, nhưng ta thì vẫn cần mặt mũi đấy. Lui mười ngàn bước mà nói, cho dù ta không cần mặt mũi đi nữa, thì Lan Lăng Tiêu thị có đáp ứng không?
.Hàn Nghệ giật mình nói: - Dương công, ngươi làm sao ngươi biết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận