Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1018.2: Cuối cùng cũng phải đối mặt

.Tờ mờ sáng ngày hôm sau, Hàn Nghệ đã ngồi xe ngựa đến Nguyên Gia Bảo!
.Đi đến phòng hội nghị, chỉ thấy một mình Nguyên Triết ngồi bên trong, đang cầm một bản tài liệu chăm chú đọc, dường như nghe thấy tiếng động bên ngoài, Nguyên Triết quay đầu lại, thấy Hàn Nghệ đứng ở cửa, vội vàng đứng dậy: - Cô phụ, người đến rồi!
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Sao chỉ có một mình ngươi?
.Nguyên Triết nói: - Đêm qua mọi người làm đến tận canh bốn, bây giờ đều vừa mới ngủ.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy còn ngươi?
.Nguyên Triết nói: - Ta vừa mới từ địa khu Lũng Hữu về sáng nay.
.Y cũng là một người cuồng công việc, y khao khát nhiều của cải hơn nữa, kiếm tiền cho Nguyên gia chính là việc vui vẻ đối với y, không giống như Nguyên Kiệt, Nguyên Kiệt bị Nguyên Ưng làm hư rồi, cho rằng kiếm tiền cho Nguyên gia là sứ mệnh, nhưng bản thân cũng phải hưởng thụ cuộc sống.
.Hàn Nghệ bước lên, ngồi xuống cùng với Nguyên Triết, hỏi: - Tình hình bây giờ như thế nào?
.Nguyên Triết nói: - Xem như cũng khá thuận lợi.
.- Xem như?
.- Ở địa khu Thái Nguyên chúng ta gặp phải cản trở của Thái Nguyên Vương thị, bởi vậy cô cô quyết định từ bỏ địa bàn của các đại gia tộc Sơn Đông này, tập trung nhân lực xuôi nam.
.- Ngươi nghĩ thế nào? Hàn Nghệ hỏi mà mặt không chút cảm xúc.
.Nguyên Triết nói: - Tuy cô cô làm như vậy có lý nhất định, nhưng địa khu Sơn Đông từ xưa đến nay đã là nơi nông canh vô cùng phát đạt, nhân khẩu cũng hết sức dày đặc, dễ dàng từ bỏ như vậy, không giấu cô phụ, ta cũng có chút không cam lòng.
.Thật ra trong lòng Hàn Nghệ vô cùng tán đồng quyết định này của Nguyên Mẫu Đơn, bởi vì hắn biết sớm muộn gì Giang Nam cũng sẽ phát triển thành trung tâm kinh tế, nhưng ý tưởng của Võ Mị Nương là muốn chuyển trung tâm Đại Đường về phía địa khu Sơn Đông, nếu như Nguyên gia rút ra khỏi địa khu Sơn Đông, vậy thì sau này hắn làm việc sẽ thiếu đi một trợ thủ mạnh, trầm tư hồi lâu, nói: - Ngươi cũng đã nói, nông canh của Sơn Đông đã vô cùng phát đạt rồi, cũng chính là nói đã bão hòa, còn Giang Nam vẫn là vừa mới bắt đầu, so với tốn nhiều tiền đầu tư vào địa khu Sơn Đông, chi bằng đầu tư vào Giang Nam, nhưng nhân khẩu của địa khu Sơn Đông cũng là tài nguyên hết sức quan trọng, bởi vậy chúng ta có thể xây công xưởng ở địa khu Sơn Đông, nhưng trọng tâm nông canh đặt ở Giang Nam, như vậy là chúng ta có thể làm được nam bắc kiêm cố.
.Nguyên Triết gật gật đầu, như thoáng chút suy nghĩ, nói: - Sắp xếp như vậy cũng không tệ, công xưởng chiếm đất không nhiều, cho dù những đại gia kia muốn quấy nhiễu thì cũng chẳng có cách nào, còn về người thì, nước chảy về chỗ thấp, người đi lên chỗ cao, chắc chắn bọn họ không giành được với cô phụ, cũng giống như lần này vậy.
.Hàn Nghệ cười, nói: - Nói xem thành quả mấy ngày nay của các ngươi đi!
.Kỳ thật toàn bộ quá trình đều hết sức thuận lợi, dù sao thì ngay cả Nguyên Hi cũng đã đích thân ra mặt, mà bên phía Lĩnh Nam cũng có tin tức về, người của Nguyên gia phái đi đã tiếp xúc với nguồn nô lệ, nhưng trước mắt vẫn phải tốn tiền mua, Nguyên gia tạm thời vẫn chưa có khả năng có thể chủ đạo cuộc vận động mua bán nô lệ này, Nguyên gia dự tính lập tức cho gia nô xuôi nam, bởi vì hiện giờ vừa thu hoạch vụ thu xong, là thời điểm nông phu nhàn rỗi nhất, nếu còn chờ đợi thì đến vụ xuân năm sau, lượng lớn năng lực sẽ bị lãng phí trên đường.
.Kế hoạch của Nguyên Mẫu Đơn, chia gia nô xuôi nam đi thành mấy nhóm, đi luôn một lần thì quá rình rang, dù sao ở triều Đường bách tính di chuyển là chuyện rất được người khác chú ý, khi nhóm gia nô đầu tiên chuyển đến địa khu Giang Nam, ở Giang Nam giúp đỡ làm vụ xuân, cũng chính là trồng bông, hai năm nay thử nghiệm trồng bông đạt được thành công, năm sau sẽ trồng với quy mô lớn, Giang Nam quả thực cũng rất cần người.
.Sau khi làm vụ xuân, nhóm gia nô thứ nhất sẽ tiếp tục xuôi nam, đồng thời nhóm gia nô thứ hai đi đến địa khu Giang Nam, hỗ trợ thu hoạch vụ thu.
.Nguyên Mẫu Đơn tuy tương đối bảo thủ, nhưng là một người quản lý, không ai làm tốt hơn Nguyên Mẫu Đơn, cho dù là Hàn Nghệ, ở Phượng Phi Lâu cũng là Tang Mộc đang quản lý, Hàn Nghệ chỉ nói cho họ biết phương hướng đại khái, thật ra tất cả tài năng của Hàn Nghệ đều là vẻ bề ngoài, hắn biết phương hướng nên đi đến đâu nhưng thực hiện chi tiết cụ thể thì thật ra hắn cũng chỉ như vậy, để cho hắn làm chưa chắc hắn đã làm tốt, nhưng ở phương diện này thì Tang Mộc cũng kém xa Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ vô cùng hài lòng với việc này, chỉ cảm thấy áp lực trên vai đã nhẹ đi nhiều, nếu không thì một mình hắn lãnh đạo, hắn thật sự sẽ bị mệt chết luôn. Hắn vừa xem tài liệu vừa nói chuyện với Nguyên Triết, dù sao thì kế hoạch này quá khổng lồ, mà Hàn Nghệ lại không tham gia vào, có rất nhiều chỗ cần phải hỏi Nguyên Triết, bất giác, đã sắp đến giữa trưa rồi.
.Hai người nói chuyện xong, Hàn Nghệ liền đi đến tiểu viện của Nguyên Mẫu Đơn.
.Cửa viện chỉ khép hờ, nhưng cửa phòng thì lại đang đóng chặt, Hàn Nghệ không vội đi gõ cửa, mà đến giữa sân ngồi xuống, suy nghĩ thất thần, hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì, khi đối mặt với Võ Mị Nương, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lý Trị, hắn đều có thể đối phó được, nhưng đối diện với mối quan hệ tay ba giữa hắn và Nguyên Mẫu Đơn, Tiêu Vô Y này, trong lòng lại hoàn toàn bất lực.
.Cứ ngồi ngẩn người ra như vậy, không biết trôi qua bao lâu, chợt nghe một tiếng "á" vang lên, Hàn Nghệ giật mình, quay đầu lại nhìn theo bản năng, chỉ thấy một thiếu phụ dáng người cao gầy đang đứng ở ngưỡng cửa, hôm nay nàng mặc nhu quần2 tao nhã, vẻ trưởng thành chín chắn đó quả thực không thể che lấp được, nữ nhân này đúng là cái mắc áo trời sinh, bộ nhu quần đơn giản, mộc mạc này mặc trên người nàng, giống như là đại sư Linh Quang thiết kế ra vậy. Nhưng Hàn Nghệ biết, bất cứ cái váy nào chỉ cần mặc trên người nàng đều sẽ cho người khác cảm giác này. (2: một kiểu hán phục thời cổ đại, xuất hiện thời Ngụy Tấn Nam Bắc Triều, áo ngắn mặc bên trên kết hợp với váy mặc bên dưới)
.- Chàng sao chàng ở đây? Nguyên Mẫu Đơn vừa mới mở cửa, thấy Hàn Nghệ ngồi cạnh bàn đá trong sân, không khỏi sửng sốt.
.Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Ta vốn định đến xem thử chuyện giao dịch đất đai, nhưng nghe Nguyên Triết nói, đêm qua nàng làm việc rất muộn, nghĩ nhất định là hôm nay tinh thần không tốt, vì thế ta lập tức đến nói với nàng về chuyện của chúng ta, nàng đã chuẩn bị để ta thừa cơ tiến vào xong chưa?
.Nguyên Mẫu Đơn sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại, lại quay người vào trong phòng.
.Shit! Nữ nhân ngủ không ngon giấc tâm trạng đều sẽ không tốt lắm, cũng thật là không nên đến lúc này. Hàn Nghệ khổ não lắc lắc đầu, đứng dậy đi vào trong, chỉ thấy Nguyên Mẫu Đơn ngồi bên cạnh cái bàn tròn nhỏ, hơi liếc nhìn hắn, rồi đưa ánh mắt vào góc tường, nhưng vẻ mặt lại có vẻ hơi căng thẳng. Hàn Nghệ đi đến, ngồi trước mặt Nguyên Mẫu Đơn, nói: - Thật ra hôm nay ta đặc biệt đến nói với nàng về chuyện giữa chúng ta, nhân tiện nói chuyện với Nguyên Triết một chút, ta thật sự mang trái tim nghiêm chỉnh đến.
.Trái tim nghiêm chỉnh? Trên trán Nguyên Mẫu Đơn lập tức xuất hiện ba đường kẻ đen.
.Hàn Nghệ dè dặt liếc nhìn nàng, nói: - Nàng nàng vẫn giữ quyết định ban đầu sao?
.- Quyết định ban đầu? Nguyên Mẫu Đơn sửng sốt, nhưng nhưng ngay lập tức hiểu được, thoáng nhíu mày, trầm ngâm không nói.
.Không ổn! Hàn Nghệ lập tức nói: - Hay chúng ta nói công sự đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận