Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1033.1: Tư tưởng tuyệt vời

.- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
.Mấy trăm người cất cao giọng đồng thanh hô "vạn tuế" vang vọng Trường An.
.Thứ trong vở kịch mang đến cho người ta chỉ là sự sảng khoái, nhưng khi bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trong vở kịch thành thực thì đúng là vô cùng chấn kinh, hơn nữa còn có cảm giác mộng ước trở thành sự thật, hắn đã khiến mọi người hưng phấn, một người kéo cả con thuyền lớn như vậy xuống sông, trước đây là chuyện hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
.Cuối cùng Lý Trị cũng đã hạ được trái tim treo lơ lửng xuống, cả người cũng có vẻ hết sức phấn khởi, chỉ cảm thấy mình thật là đỉnh, cuộc chơi này thật là quá sảng khoái, còn Võ Mị Nương thì ở bên cạnh cẩn thận lau mồ hôi giúp y.
.Đợi cuộc tâng bốc qua đi, Lý Trị cảm thấy chấn kinh bội phần nhìn về phía Diêm Lập Bản, Hàn Nghệ nói: - Nhị vị ái khanh, rốt cuộc chuyện này là tại sao, lẽ nào thật sự giống như trong kịch nói sao?
.Diêm Lập Bản lập tức nói: - Hồi bẩm bệ hạ, đúng là như thế, tất cả đều là đến từ Hiền giả lục học của Hàn Thị lang, nếu không có sự xuất hiện của cơ học, chỉ sợ có người nghĩ đến, cũng không thể làm được đến mức khéo léo như hiện nay.
.Lão già này thông suốt rồi, biết làm sao để nịnh hót Hàn Nghệ rồi.
.Tiểu công tử mặt trắng kia kích động nói: - Ta muốn học Hiền giả lục học.
.Hiện tại gã cảm thấy Hiền giả lục học thật là quá tuyệt vời.
.Nhưng rất nhanh, gã đã bị không ít người dùng ánh mắt "hung ác" lườm cho rụt lại phía sau.
.Lý Tích đột nhiên nói: - Nếu Hiền giả lục học này đã có thể khiến một người kéo được con thuyền lớn như vậy, nếu có thể ứng dụng vào việc kéo xe ném đá và cung nỏ, vậy há chẳng phải là như hổ thêm cánh.
.Không hổ là nhà quân sự, lập tức đã liên tưởng đến quân sự ngay.
.Không ít người cũng đều gật đầu.
.Diêm Lập Bản sửng sốt, nói:
.- Tư không nói có lý, tuy ta cũng không nghĩ đến điều này, nhưng tuyệt đối có thể ứng dụng vào vũ khí.
.Lý Tích hai mắt phát sáng, không khỏi nghĩ đến lúc công thành nhổ trại, trực tiếp dùng tảng đá cực lớn đập tan tường thành thằng đất bằng, dùng cung nỏ sức mạnh chém quân địch từ ngoài ngàn dặm, vậy thì Đại Đường nhất định bách chiến bách thắng.
.Diêm Lập Bản lại nói: - Dù không như thế, thì sự xuất hiện của bến thuyền này có thể nói là đã cứu vớt hơn ngàn thợ thủ công, nhớ trước đây Tùy Dương Đế đóng thuyền, thợ thủ công nhất định phải đóng thuyền trong nước, hàng trăm hàng ngàn thợ thủ công vì quanh năm ngâm trong nước mà dẫn đến thân dưới lở loét, do đó mà đánh mất tính mạng, hơn nữa còn phải tiêu phía nhân lực gấp mười lần hiện tại.
.Mười lần? Lý Trị không khỏi cả kinh, nhìn Hàn Nghệ cười nói: - Hàn Nghệ, xem ra Hiền giả lục học này của khanh quả thực có tác dụng rất lớn a!
.Ngươi nói câu này không phải là vô nghĩa sao! Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, không phải vi thần khoe khoang, nếu như không có cơ sở lý luận trong Hiền giả lục học, lần đầu tiên e là cũng sẽ không thuận lợi như vậy, tất cả của tất cả đều là đến từ tính toán, trải qua suy đi tính lại cả ngàn lần, mới ra được một kết quả chuẩn xác, như vậy thì thành công chính là chuyện tất nhiên.
.Võ Mị Nương cũng rất vui vẻ, cười nói: - Khanh còn trẻ như vậy, lại chưa từng học hành gì, vậy mà lại có thể sáng tạo ra học phái tinh diệu như thế, thật là khiến người khác khó mà tin nổi a!
.Hàn Nghệ cũng thấp thỏm lo âu nói: - Không không không, hoàng hậu quá khen rồi, vi thần có thể sáng tạo Hiền giả lục học, thực sự không phải là vi thần thông minh, đây đều là bởi vì bệ hạ và hoàng hậu.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Bởi vì trẫm? Nói xong, y cười lại ha hả, nói: - Khanh đừng nịnh bợ nữa, trẫm đâu có từng giúp gì cho khanh, trẫm cũng không hiểu những thứ này.
.Nhưng Hàn Nghệ lại hết sức chân thành, nói: - Bệ hạ khiêm tốn rồi, vi thần tuyệt không phải là nịnh bợ, mỗi câu vi thần nói đều là xuất phát từ đáy lòng.
.Lý Trị thấy hắn cũng đúng là không giống đang nói đùa, không khỏi hiếu kỳ nói:
.- Vậy khanh hãy nói thử xem.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu vi thần sống ở triều Tần, thì e là sớm đã bị những đại diện Pháp gia kia giết chết rồi, nếu như vi thần sống ở triều Hán, cũng sớm đã để cho những đại học sĩ bảo thủ kia giết chết rồi, nếu vi thần sống ở thời đại Lưỡng Tấn, sợ rằng vi thần cũng sớm đã bị quý tộc giết chết. May mắn là, vi thần sống ở Đại Đường. Đại Đường ta chính trị thanh minh, văn minh tiến bộ, khoáng cổ thước kim1, văn hóa của Đại Đường ta càng là đạt đến mức độ đỉnh cao, đứng đầu thiên hạ. Tần Hoàng Hán Vũ mặc dù vĩ đại, nhưng bọn họ lại hết sức bảo thủ và cấp tiến, hoặc là độc tôn Pháp gia, hoặc là độc tôn Nho thuật, thì sao sánh kịp hải nạp bách xuyên như Đại Đường ta. (1: hình dung thành tự siêu việt cổ kim)
.Nhất là bệ hạ và hoàng hậu, từ cổ chí kim, quân vương đều là trọng nông ức thương, nhưng bệ hạ lại đặc cách một thương nhân như vi thần làm quan, và còn hạ chỉ sáng lập Hiền giả lục viện, còn hoàng hậu cũng tích cực mở học viện, để cho con cháu sĩ nông công thương, cũng không phân nam nữ đều có thể đến học hành. Thái Tông thánh thượng đã từng nói, tự cổ tiện địch di, quý trung hoa, trẫm độc ái như nhất2. Nhưng bệ hạ và hoàng hậu là, tự cổ tiện công thương, quý sĩ nông, tiện nữ, quý nam, nhưng bệ hạ, hoàng hậu lại "độc ái như nhất". Đây mới là yêu dân như con thực sự, đây mới là nhân chính trị quốc chân chính.
.(2: Từ xưa các triều đại đều tôn cao vị trí của Hoa Hạ mà hạ thấp vị trí của các dân tộc thiểu số, trẫm là người duy nhất coi cả hai bên như nhau)
.Nếu không có bệ hạ và hoàng hậu, vậy thì tất cả những chuyện này đều sẽ không xảy ra, thật ra Nho, Pháp, Đạo, Phật, Hiền giả lục học chẳng qua đều là một góc của băng sơn văn hóa Đại Đường ta, có thể thấy văn hóa Đại Đường ta đã dần dần tập đại thành giả, vi thần dám dự đoán, các học phái như Nho, Pháp, Đạo, Phật cũng giống như sự dung hợp Hồ Hán hiện nay dung nhập vào Đại Đường ta, dung nhập vào xương tủy của mỗi một bách tính, tuy hai mà một. Mà tất cả những gì bệ hạ và hoàng hậu làm hiện nay, tất lưu danh muôn thuở, trở thành của cải quý giá nhất của Đại Đường ta, tạo phúc cho con cháu đời sau.
.Lý Trị chẳng qua chỉ là thuận miệng nói như vậy, nhưng lại dẫn ra một phen thao thao bất tuyệt của Hàn Nghệ, lập tức lặng ngắt như tờ, ai nấy đều là trợn mắt há hốc mồm.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, bao gồm cả một số người vừa được lợi đều muốn đứng ra phản đối Hàn Nghệ, bởi vì những lời này của Hàn Nghệ, vừa vặn đặt hết sĩ nông công thương, Phật Pháp Đạo Nho trên cùng một bậc, điều này làm tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của bọn họ, bất luận là Nho gia hay là Đạo gia, bởi vì như vậy đã phá hủy chế độ cấp bậc nghiêm ngặt.
.Nhưng bọn họ không dám, bởi vì Hàn Nghệ còn đặt Lý Trị và Võ Mị Nương vào địa vị người trên người, Lý Trị là người được lợi, hoàng đế ngày ngày hô hào yêu dân như con, dùng nhân chính trị thiên hạ, công thương cũng là con dân của bệ hạ, đứng ở góc độ của Lý Trị mà xem, câu này không có bất cứ vấn đề gì, ai phản đối quan điểm này, chính là phản đối Nho Gia nhân chính, phản đối khẩu hiệu lôi kéo lòng người của hoàng đế, điều quan trọng hơn là, Hàn Nghệ khéo léo ám chỉ Lý Trị đã vượt qua Lý Thế Dân.
.Theo lý nói Lý Thế Dân vĩ đại như vậy, thiên khả hãn duy nhất, mà Lý Trị lại trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể vượt qua Lý Thế Dân, nhưng Hàn Nghệ lại đã chứng minh điều này từ một phương diện khác, ít nhất đã chứng minh Lý Trị hoàn toàn có thể vượt qua Lý Thế Dân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận