Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 753: Kế hoạch nam tiến

.- Thật không ngờ lại thông qua nhanh đến vậy, ta cứ nghĩ ít ra cũng phải cả tháng sau.
.Hàn Nghệ có vẻ hơi phấn khích nói.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nghị hội chủ yếu cân nhắc tới hậu quả của thất bại, đối mặt với những vùng đất rộng người thưa hoang vu như Lĩnh Nam, Kiếm Nam, nghị hội cho rằng, cho dù là thất bại, thì tổn thất phải chịu cũng sẽ không ảnh hưởng tới gốc rễ của Nguyên gia.
.Sách lược buôn bán của Nguyên gia đều là kế hoạch người chủ sự, không có lợi nhuận thì sẽ thay người khác, cho nên bọn họ chỉ cân nhắc vấn đề nguy cơ, đây là thứ mà nghị hội thường thảo luận, bởi vì thành viên nghị hội đều từ tứ tuần trở lên, trải nghiệm xã hội có thể khiến họ suy nghĩ rất toàn diện, không đến mức xuất hiện sai lầm to lớn. Lúc đầu Nguyên gia chuyển đổi mô hình đã phải tranh luận hơn một tháng, chủ yếu là vì sách lược chuyển đổi đã vứt bỏ lợi ích, hay chính là thôn tính đất đai, từ đó chuyển sang mậu dịch, đây là một lựa chọn vô cùng gian nan.
.Còn kế hoạch này của Hàn Nghệ nhìn thì tưởng vô cùng to gan, mạo hiểm, nhưng nghĩ kĩ một chút, thì nguy cơ không hề lớn, thất bại chỉ là tổn thất một ít tiền bạc, không ảnh hưởng tới gốc rễ, còn thành công rồi, thì sẽ giành được lợi nhuận không thể đong đếm được.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nhưng thấy thần sắc bình thản của Nguyên Mẫu Đơn, thế là nói: - Nhưng dường như cô không tán thành cho lắm?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Đối với kế hoạch này, ta chỉ là có sự bảo lưu, thứ ta không tin tưởng là ý đồ của ngươi.
.Hàn Nghệ buồn bực nói:
.- Cô có cần thiết phải thẳng thắn thế không chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Bởi vì ta không phải là ngươi.
.Hàn Nghệ nhún vai nói: - Điều này để thời gian trả lời đi.
.Trong xe lập tức yên lặng.
.Đi tới Nguyên gia trang, Nguyên Hi đã sớm đợi sẵn.
.- Đại bá!
.Hàn Nghệ, Nguyên Mẫu Đơn hành lễ.
.Nguyên Hi mỉm cười gật đầu nói: - Ngồi đi.
.Nguyên Hi bình thường không nói năng thận trọng như vậy, nhưng hôm nay gặp Hàn Nghệ, liền mặt mày tươi cười, có thể thấy địa vị của Hàn Nghệ ở Nguyên gia đã dần được nâng cao.
.Đợi sau khi Hàn Nghệ ngồi xuống, Nguyên Hi liền cười nói:
.- Tin là Mẫu Đơn đã nói kết quả với ngươi rồi.
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Nguyên Hi cười nói: - Mấy ông lão bọn ta đều rất tán thành kế hoạch của ngươi, nhưng quan trọng hơn là vô cùng đánh giá cao ngươi, bọn ta đều tin là nếu như để ngươi lãnh đạo Nguyên gia, Nguyên gia sẽ ngày một tốt hơn, cho nên ngươi cũng đừng lo lắng gì, cứ mạnh dạn hành động, theo kế hoạch của ngươi mà làm, không phải chịu ảnh hưởng của người khác.
.Nửa câu cuối cùng rõ ràng là đang cảnh cáo Nguyên Mẫu Đơn, không được can dự vào kế hoạch của Hàn Nghệ quá nhiều.
.Ông ta cũng chẳng cần Nguyên Mẫu Đơn giám sát Hàn Nghệ, bởi Hàn Nghệ lúc đầu đã hứa, hắn sẽ không dẫn theo ai tham dự vào việc buôn bán của Nguyên gia, đội ngũ chắc chắn vẫn là những thành viên chủ chốt của Nguyên gia, vì thế ông ta không phải lo lắng vì điều đó.
.Nguyên Hi thì ngược lại lo lắng Nguyên Mẫu Đơn tu hú chiếm tổ chim khách, hủy hoại quy tắc của Nguyên gia, điều này ông ta vô cùng xem trọng, trong con mắt của những trưởng bối như thế, gia pháp của Nguyên gia là thứ không thể hủy hoại, cho dù Hàn Nghệ không mang họ Nguyên, thậm chí cho dù hắn có ý đồ gì khác, nhưng chỉ cần hắn ngồi ở vị trí người chủ sự, thì hắn sẽ có tất cả quyền lực của người chủ sự phải có, nếu không thì ngươi đi mà thay hắn đi.
.Những thứ hắn nghĩ rõ ràng là khác với Nguyên Mẫu Đơn. Nguyên Mẫu Đơn nghĩ nhiều hơn về ý đồ của Hàn Nghệ, bởi vì trong đó đích xác là có nhiều uẩn khúc, nhưng Nguyên Hi không suy xét những điều này, thứ mà ông ta quan tâm nhất là quy tắc, đây là thứ không thể động vào được.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đa tạ sự tín nhiệm của đại bá, cháu nhất định sẽ không làm đại bá thất vọng.
.Nguyên Hi cười nói: - Ta đương nhiên là tin tưởng ngươi. Bọn Nguyên Triết đang đợi ngươi, ngươi tới nói chuyện với bọn họ đi.
.Hàn Nghệ sửng sốt, kinh ngạc nhìn Nguyên Hi.
.Nguyên Hi tò mò hỏi: - Còn việc gì nữa?
.Hàn Nghệ nói: - Ta cứ nghĩ đại bá sẽ dặn dò ta mấy câu.
.Nguyên Hi cười ha hả nói: - Xem ra Mẫu Đơn vẫn chưa nói rõ quy tắc của gia đình ta, mấy ông lão bọn ta sớm đã lực bất tòng tâm rồi, đâu còn tinh lực mà quan tâm đến việc buôn bán nữa, đây là việc của người trẻ các ngươi.
.- Vâng! Vậy ta và Mẫu Đơn xin phép.
.- Đi đi, đi đi.
.Sau khi ra khỏi cửa, Hàn Nghệ nói nhỏ với Nguyên Mẫu Đơn: - Những gì đại bá nói, cô không cần phải để bụng, ta vẫn sẽ tuân thủ những quy ước giữa chúng ta chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn không trả lời mà hỏi ngược lại: - Vậy lát nữa ta sẽ nói với ngươi nên sắp xếp thế nào.
.Hàn Nghệ hấp háy mắt, thở dài nói: - Vì lợi ích của Nguyên gia các cô, cho dù phải hi sinh nhiều danh dự hơn nữa, ta cũng cam lòng.
.Nguyên Mẫu Đơn trầm giọng mắng: - Vô sỉ!
.Hàn Nghệ đương nhiên coi như không nghe thấy, đoạn nói: - Nguyên Triết bọn họ ở đâu vậy?
.Nguyên Mẫu Đơn chẳng nói gì đi thẳng về phía trước.
.Hàn Nghệ cười khổ lắc lắc đầu, sau đó đi theo sau. Thực ra Nguyên Mẫu Đơn châm chọc hắn vô sỉ thì cũng đúng, mục đích cuối cùng của Hàn Nghệ là muốn lãnh đạo Nguyên gia, cho dù không có quan hệ hôn nhân, hắn cũng sẽ tận lực nghĩ cách đạt được điều này, bởi vì Nguyên gia có thể giúp hắn đỡ phải phấn đấu cả chục năm, thậm chí hai chục năm, trừ khi Nguyên Mẫu Đơn nguyện ý làm theo kế hoạch của hắn, nếu không thì hắn sẽ quyết không buông tay.
.Vào trong một căn phòng lớn, chỉ thấy bên trong có hơn chục người ngồi đó, trừ Nguyên Triết, Nguyên Phỉ, Nguyên Thịnh, Nguyên Chí, Nguyên Kiệt, Nguyên Không ra, còn có một số gương mặt xa lạ. Bọn họ thấy Hàn Nghệ tới, lập tức đứng dậy hành lễ.
.Một cuộc giới thiệu là khó tránh, những người này cơ bản là người phụ trách lưu vực Trường Giang, còn có ba người ở phòng thu chi Nguyên gia, tên gọi lần lượt là Nguyên Thương, Nguyên Hâm, Nguyên Khai, tuổi đời bọn họ khá lớn, đều trên 35 cả, là cùng thế hệ với Nguyên Ưng, Nguyên Mẫu Đơn, quyền lực cũng rất lớn, nắm giữ ngân khố của Nguyên gia, nhưng bọn họ cũng phụ trách cả nghị hội, người chủ sự chỉ có chức năng chi phối quyền lực, nhưng tiền thì không qua tay người chủ sự, chỉ căn cứ vào yêu cầu của người chủ sự để đầu tư vào chỗ thích hợp, hơn nữa, nếu như vượt qua hạn mức nhất định, thì bắt buộc phải thông qua nghị hội phê chuẩn mới được thi hành.
.Sau một hồi hàn huyên, Hàn Nghệ và Nguyên Mẫu Đơn ngồi chính giữa cười nói: - Mọi người đều ngồi cả đi.
.Lúc này mọi người mới ngồi xuống, nhưng trên khuôn mặt đều tràn đầy một vẻ phấn khích.
.Nguyên Mẫu Đơn thấy vậy, đột nhiên cảm thấy sách lược của nàng đã quá cũ kĩ, chẳng thể khiến mọi người hứng thú nữa, còn sách lược của Hàn Nghệ thì lại thích hợp với Nguyên gia bây giờ hơn.
.Hàn Nghệ cười nói: - Tin là các vị cũng đều biết nghị hội đã phê chuẩn kế hoạch của ta, ta chính thức đặt tên kế hoạch này là kế hoạch nam tiến, ta có thể khẳng định với mọi người rằng, đây là một kế hoạch vô cùng vĩ đại, nó không những giúp cho Nguyên gia chúng ta giành được lợi ích không thể đong đếm được, mà còn có thể khiến thực lực của Đại Đường chúng ta nâng lên một tầm cao mới, nếu như các vị muốn làm nên một sự vĩ đại, thì phải dồn tất cả tâm sức vào đó, chứ không thể lười nhác như trước kia được nữa.
.Nguyên Kiệt cười nói: - Điều này người chủ sự cứ yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị kĩ càng rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy không hay thúc đã chuẩn bị kĩ việc đoạn giao với chủ Nguyên gia trang chưa?
.- Ha ha!
.Cả đám người cười lớn, ngay cả Nguyên Mẫu Đơn cũng phải bật cười.
.Nguyên Kiệt lúng túng nhìn Nguyên Mẫu Đơn, thầm nghĩ, cặp phu thê này quả là cùng một ruộc cả, còn có ý kiến lớn như vậy với thúc thúc, thực ra thúc thúc là người rất tốt đó chứ.
.- Được rồi, đây chỉ là câu nói đùa thôi!
.Hàn Nghệ khẽ ho một tiếng rồi nói: - Thứ vĩ đại này nói thì dễ, nhưng bắt tay vào làm thì mới khó, chúng ta bắt buộc phải dồn hết sức lực vào đó, vì thế, trước khi ta thực hiện kế hoạch này, sẽ thành lập hai đội ngũ vô cùng quan trọng, Lĩnh Nam, Kiếm Nam hai nơi này cách Trường An rất xa, mà chúng ta tạm thời cũng không thể tới được Lĩnh Nam, tuy nhiên ta bắt buộc phải nắm tất cả những gì xảy ra ở đó, việc truyền tin tức trở nên vô cùng quan trọng, Nguyên gia chúng ta cần có một phương thức truyền tin như trạm nghỉ của triều đình, các vị nhất định phải căn cứ vào cứ điểm buôn bán của Nguyên gia trên con đường nam tiến mà thiết lập ra tuyến thông tin này, ta muốn biết tình hình tường tận của Lĩnh Nam, Kiếm Nam trong thời gian sớm nhất có thể.
.Nguyên Thương cau mày nói: - Việc này đòi hỏi một lượng ngựa rất lớn, còn ngựa thì lại rất đắt, cần đầu tư rất nhiều tiền, hiện tại chỉ có triều đình mới có khả năng sở hữu hình thức vận chuyện theo trạm nghỉ.
.Hàn Nghệ nói:
.- Cần nhiều tiền hơn nữa mà có được tin tức sớm nhất thì cũng đáng. Hơn nữa, chúng ta chỉ phụ trách tuyến đường nam tiến, không cần bao nhiêu tiền. Tuy nhiên, để giảm nhẹ áp lực cho ngân khố, ta hi vọng mỗi tử đệ Nguyên gia đều có thể quyên góp một lượng ngựa nhất định, ngoài ra, giảm bớt vận chuyển đường bộ, dựa nhiều vào đường thủy, còn mậu dịch tây vực nhất loạt sử dụng lạc đà, đây chính là dốc toàn bộ sức lực mà ta vừa nói đến.
.Nguyên Kiệt buồn bã nói: - Vậy không hay phải quyên góp bao nhiêu ngựa đây? Thằng nhãi này nuôi bao nhiêu ngựa hả? Hàn Nghệ nói: - Giữ lại cho các ngươi dùng, ngoài ra đều quyên hết, còn lại thì sẽ lấy tiền ngân khố bổ sung.
.Bọn Nguyên Thương nghe vậy, cảm thấy cũng đã giảm bớt được không ít áp lực, liền gật đầu đồng ý.
.Nhưng bọn Nguyên Kiệt, Nguyên Phỉ thì buồn chán, bọn họ đều là những người yêu ngựa cả.
.Nhưng rõ ràng là Hàn Nghệ không cho bọn họ cơ hội được kì kèo mặc cả.
.Nguyên Triết gật đầu trước nói:
.- Chúng tôi sẽ làm theo.
.Bọn Nguyên Kiệt liếc nhìn nhau một cái, rồi đều gật đầu đồng ý.
.Nguyên Mẫu Đơn trong lòng có chút kinh ngạc, nàng vốn cho rằng Hàn Nghệ đầu tiên phải mua chuộc lòng người, dù sao thì hắn họ Hàn, không phải họ Nguyên. Nào ngờ Hàn Nghệ vừa lên đã tước đi phúc lợi của bọn họ, hơn nữa bọn Nguyên Kiệt lại rất nhanh chóng đồng ý, có thể thấy trong lòng bọn họ, kế hoạch này cũng vô cùng quan trọng, tất cả là bởi việc kinh doanh của Nguyên gia mặc dù vẫn là lớn nhất, nhưng đã dần mất đi sự hứng thú, trên dưới Nguyên gia chẳng đâu thiếu tiền, làm kinh doanh cốt ở tìm thấy sự hứng thú, việc buôn bán mười năm như một thì chẳng thể khích lệ tinh thần, cũng chẳng cần bọn họ phải quản lí, người phía dưới sẽ lo liệu hết, nhưng bọn họ còn trẻ, thích sự mạo hiểm, kế hoạch này của Hàn Nghệ rất hợp với nhu cầu đó của họ.
.Thứ càng khiến Nguyên Mẫu Đơn khó hiểu hơn là Hàn Nghệ ngồi đây ra lệnh, chẳng có chút kiêng dè gì, cứ như thể ở ngay trong nhà mình vậy.
.Hàn Nghệ nói tiếp: - Còn về đội thứ hai, đó là đội tài vụ.
.Nguyên Mẫu Đơn không khỏi cả kinh, lập tức nói khẽ:
.- Ngươi không có quyền can dự vào tài vụ.
.Nguyên Thương, Nguyên Hâm, Nguyên Khai cảnh giác nhìn Hàn Nghệ.
.Nguyên Thương nói: - Người chủ sự, nếu ngươi làm vậy thì sẽ phá hỏng quy tắc đó.
.Hàn Nghệ cười nói: - Các vị hiểu lầm rồi, thành lập đội tài vụ không liên quan gì nhiều tới khố phòng, chủ yếu phụ trách thống kê đất đai, nhân lực, thu nhập lương thực ở hai vùng Lĩnh Nam, Kiếm Nam, thứ ta cần là tư liệu, là số liệu, không phải là quyền lực, cũng không phải tiền tài. Kế hoạch nam tiến vô cùng to lớn, ta buộc phải có một đội tài vụ có đủ khả năng gánh vác kế hoạch này, thống kê cho ta thông tin tường tận. Tại sao ta phải thành lập đội thông tin, chủ yếu là để truyền những tin tức thống kê này.
.Nguyên Thương gật đầu nói: - Vậy thì không vấn đề gì.
.Hàn Nghệ nói: - Ta cần có 100 nhân tài về phương diện này.
.Nguyên Triết nói:
.- Vậy thì nhiều quá, nếu như điều động nhiều người ở phòng thu chi đi như vậy thì việc buôn bán ở những nơi khác sẽ tính sao.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy thì bồi dưỡng thêm nhân tài về mảng này, nhưng buộc phải là những người trung thành với gia tộc, ta cũng sẽ đưa cho các vị một bộ phương pháp thống kê hoàn toàn mới. Thực ra cần 100 người là do ta lo lắng nhân lực hiện tại không đủ, ta dự tính đội tài vụ sẽ đạt tới quy mô 500 người.
Viptruyenfull.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận