Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 870.2:. Đấu mà không phá

.Thôi Bình Trọng nói:
.- Ta lo lắng, nhưng ta không phải lo lắng vì Hàn Nghệ, mà là lo lắng cho Thôi gia chúng ta.
.Nguyên Ưng nói:
.- Ngươi nói cái gì? Vì Thôi gia lo lắng, có phải ngươi uống rượu đến hỏng đầu rồi. Đúng, ta thừa nhận trượng phu của tiểu muội ta thật cơ trí, nhưng nhiều đại gia tộc liên hợp lại như vậy, hơn nữa bọn họ lúc này cũng không giống như chỉ để cho Hàn Nghệ một bài học, mà dường như là thật, dù Hàn Nghệ thông minh nhưng thế lực kém lớn như vậy, hắn cũng không phải thần tiên, làm sao có thể đủ thắng được.
.Thôi Bình Trọng khẽ thở dài, nói:
.- Theo ý ta, đến nay, sợ là trong lòng các đại gia tộc đều vô cùng cảm kích Hàn Nghệ.
.- Cảm kích Hàn Nghệ?
.Nguyên Ưng kinh ngạc nói:
.- Xin chỉ giáo cho?
.Thôi Bình Trọng nói:
.- Hiện giờ Thái úy và Tả Phó Xạ vừa mới lui ra, một phái bọn họ cũng bị thiệt hại nặng, hiện nay tạm thời chỉ sợ khó có khả năng khôi phục lại. Nói một cách khác, triều đình bắt đầu tiến đến sự luân phiên một vòng thế lực mới. Như vậy ngươi nói ai có khả năng nhất thu được nhiều lợi ích trong chuyện này?
.Nguyên Ưng nhíu mày suy nghĩ, nói:
.- Sĩ tộc Sơn Đông các ngươi.
.Thôi Bình Trọng gật gật đầu, nói:
.- Khi tiên đế tại vị, vẫn coi trọng thế phiệt Quan Lũng, chèn ép sĩ tộc Sơn Đông chúng ta, hiện giờ bỗng nhiên thế lực thế phiệt Quan Lũng giảm, cơ hội của sĩ tộc Sơn Đông tất nhiên cũng tới.
.- Ngược lại thật ra không phải không có lý.
.Nguyên Ưng thoáng gật đầu, nói:
.- Nhưng việc này có quan hệ gì đến Hàn Nghệ?
.Thôi Bình Trọng cười nói:
.- Ngươi còn nhớ chính xác tình huống lúc ban đầu tiên đế chỉnh sửa "Thị tộc chí" không?
.- “Thị tộc chí” ?
.Nguyên Ưng nhíu mày suy nghĩ, nói:
.- Chẳng lẽ ý của ngươi là sĩ tộc Sơn Đông các ngươi lại muốn lặp lại chiêu cũ?
.Thôi Bình Trọng gật đầu nói:
.- Sau khi đã trải qua sự hỗn loạn cuối đời Tùy, các sĩ tộc lớn đều gặp phải tổn thất lớn. Vì thế đầu đời Đường, ở trong triều nhân tài điêu linh, kỳ thật ở lúc ấy đã rơi xuống đáy cốc. Vì vậy ở thời điểm ấy, sĩ tộc Sơn Đông chúng ta và đám tân quý trong triều quan hệ thông gia càng chặt chẽ. Lúc này, kỳ thật cũng đều là hành động bất đắc dĩ. Ngay tại lúc này, tiên đế đột nhiên muốn chỉnh sửa "Thị tộc chí", nhưng "Thị tộc chí" này thực chất không phải là đả kích sĩ tộc, mà là xếp hạng danh sách sĩ tộc một lần nữa, sai lầm này trực tiếp khiến kế hoạch của tiên đế như nước chảy về biển Đông. Và khi đó Cao Sĩ Liêm t còn xếp Thôi gia chúng ta hạng thứ nhất, điều này ngược lại làm cho danh vọng của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta đại chấn, lấy được càng nhiều sự tôn sùng của dân chúng.
.Nguyên Ưng cau mày nói:
.- Lần này sĩ tộc Sơn Đông các ngươi lại muốn lập lại chiêu cũ, mượn chuyện Hàn Nghệ tấn công lễ pháp, bốn phía khuếch trương, gây ra tranh luận, và hướng ánh mắt mọi người về phía sĩ tộc Sơn Đông, gia tăng uy danh của bản thân mình, rải đường một lần nữa trở lại trên triều đình.
.Thôi Bình trọng gật gật đầu.
.- Sĩ tộc Sơn Đông các ngươi thật đúng là giảo hoạt. Còn dám lợi dụng một tiểu nhi đến để gia tăng uy danh của mình.
.- Việc vừa đúng dịp.
.Thôi Bình trọng nói:
.- Không ai sẽ nghĩ đến chuyện Hàn Nghệ và Hứa Kính Tông tranh đấu sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, làm cho dư luận xôn xao, sĩ tộc Sơn Đông chúng ta lại là đại biểu của lễ pháp, lúc này đi ra bình định, danh vọng nhất định sẽ được phóng đại, ngươi đi ra bên ngoài hỏi thăm một chút, phàm là những sĩ tộc đại gia tham dự trong đó, hơn phân nửa đều là một vài đại gia tộc thất bại ở trong triều, ngược lại một vài trọng thần triều đình thì lại không tham dự vào trong đó.
.Nguyên Ưng nói:
.- Nhưng dù vậy, Hàn Nghệ vẫn là khá nguy hiểm đấy.
.Thôi Bình trọng nói:
.- Nếu kết thúc ngay lập tức, thì không phù hợp với ích lợi của những sĩ tộc này, bởi vậy bọn họ sẽ không dẫn chiến hỏa vào trong triều, tối đa cũng chỉ là làm cho người ta thượng tấu, yêu cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng đây cũng là làm dáng một chút thôi, bọn họ hy vọng càng náo càng lớn, nhưng phải duy trì đấu mà không phá, cho nên trước mắt mà nói, Hàn Nghệ cũng không có nguy hiểm gì cả, thắng bại cũng sẽ không quá nhanh mà biết được.
.Nguyên Ưng nói:
.- Nhưng chỉ là cách trước mắt mà thôi, vậy sau này thế nào?
.Thôi Bình trọng nói:
.- Hàn Nghệ là muội phu ngươi, ngươi chẳng lẽ còn không hiểu hắn thế nào sao, hắn một bụng toàn chủ ý xấu. Đối phó với loại người như hắn nên trực tiếp đè chết, ngàn vạn lần không cần cho hắn bất kỳ cơ hội nào để thở. Không đè chết được thì đừng có làm, một khi không xong việc, sự việc khả năng sẽ phát sinh thay đổi. Sĩ tộc Sơn Đông chúng ta từ trước đến nay đều tự đánh giá cao bản thân mình, hiện giờ lại liên hợp với nhiều sĩ tộc lớn như vậy, Bọn họ lại càng không để Hàn Nghệ vào trong mắt, chẳng qua vẫn cho rằng Hàn Nghệ là quân cờ của mình. Nhưng vấn đề là, lần này rõ ràng chính là do Hàn Nghệ lựa chọn việc đó trước, nếu như hắn không hề nắm chắc, thì liệu có dám làm như thế? Ta tin tưởng mục đích của Hàn Nghệ tuyệt đối không phải đơn giản chỉ như vậy. Đến cuối cùng ai mới là quân cờ của ai còn chưa chắc chắn đâu.
.Nguyên Ưng có chút lo lắng nói:
.- Điều này chính là sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến Thôi gia các ngươi, chẳng lẽ ngươi không dự tính ra tay?
.Thôi Bình Trọng cười ha hả nói:
.- Với chút bổn sự ấy của ta, ra tay hay không ra tay đều giống nhau, vẫn là giao cho bọn người Tập Nhận tự mình đi đối mặt đi, dù sao tuổi bọn họ cũng tương đương, vậy cũng là kỳ phùng địch thủ, vở tuồng này vừa ranhất định sẽ trở nên vô cùng phấn khích.
.Ngõ Bắc
.- Ôi! Thật hy vọng những người có tri thức trong triều đình có khả năng ngăn cản Hàn Nghệ. Việc này thật sự là hơi quá đáng, lễ pháp sao có thể nói bỏ là bỏ.
.- Hừ! Hàn Nghệ này thật là loạn thần tặc tử, hắn cùng lắm chỉ là một tên nông dân xuất thân nông gia, chưa đọc qua sách vở, vậy mà dám ngông luận về lễ pháp, thật sự là rất vô lý mà.
.- Ai nói không phải
.- Ngược lại, ta cảm thấy Hàn Nghệ nói rất đúng đấy, thần tử còn có thể giúp thiên tử thấy hơn thiệt, hay dở, vì sao con lại không được phép góp ý cha mẹ?
.- Thực sự chỉ là những lời nói bậy bạ. Cổ nhân chẳng đã nói: quân vi thần cương, phụ vi tử cương, phu vi thê cương. Nếu có thể khái quát lại, vì sao phải phân tam cương, tất cả những điều Trịnh lão tiên sinh nói, vậy chẳng phải Hàn Nghệ đơn giản chính là cả vú lấp miệng em. Huống chi phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn, chính là tự nhiên hình thành. Đạo lý kia của hắn tất nhiên giống như phá vỡ lối mòn, giống như hủy thiên diệt địa. Chỉ sợ đến lúc đó sẽ không có thiên lý.
.- Từ Tiền Tần tới nay, chuyện phá hỏng lễ pháp cũng có nhiều rồi, nhưng cũng chưa thấy nghiêm trọng như ngươi nói.
.- Lễ nhạc triều Chu sụp đổ, thất hùng tranh giành, thiên hạ đại loạn. Tần Thủy Hoàng đốt sách chôn người tài, không tôn trọng lễ pháp, thi hành chính sách tàn bạo, dân chúng lầm than. Cuối thời Đông Hán, quân không ra quân, thần không tuân theo quy tắc, ngoại tộc, thái giám chuyên quyền. Sau này lại phân tam quốc, hàng năm giao chiến, dân chúng khổ không thể tả. Chẳng lẽ như vậy vẫn chưa tính là thiên hạ đại loạn sao? Nếu mỗi người đều tuân theo lễ pháp, chắc chắn sẽ không phát sinh việc này. Hừ, đạo bất đồng, bất phân vi mưu, cáo từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận