Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 826.1: Nghĩ kế hoạch cứu viện

.Trình Giảo Kim vừa đi, trong lòng Lý Trị lại an ổn hơn một chút, hơn nữa bè phái Trưởng Tôn Vô Kỵ, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, vì thế rốt cục y quyết định triển khai kế hoạch cuối cùng của y, lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu.
.Đây có thể nói là một sự kiện mang tính dấu hiệu.
.Bởi vì cho tới nay nhu cầu của Lý Trị là muốn lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu, mà điều đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ phản đối cũng chính là lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu, kỳ thật Vương hoàng hậu chỉ là vật hi sinh dùng để phụ trợ cho Võ Mị Nương, mà hai nữ nhân các nàng đều là quân cờ để Lý Trị đoạt lại quyền lực, nếu Lý Trị đã đạt thành mục đích rồi, như vậy nói cách khác rằng, lời nói của Hoàng đế, mới là có tính quyết định nhất, đồng thời cũng biểu thị tập đoàn Quan Lũng mất đi sự lũng đoạn thống trị đối với triều cương.
.Kỳ thật lúc ban đầu, đây chỉ là tình cảm riêng tư của Lý Trị, nhưng ở trong quá trình này, chậm rãi biến thành cuộc tranh giành giữa hoàng quyền và tướng quyền, cuối cùng tiến hóa thành tranh giành quyền lực.
.Đương nhiên, việc này không thể do Hoàng đế đề xuất, nhất định phải do thần tử đề xuất.
.Kết quả là, đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền, Vương Đức Kiệm, Viên Công Du bắt đầu liên lạc khắp nơi, khiến quần thần cùng thượng tấu, thỉnh cầu Hoàng đế lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu.
.Bởi vì Trưởng Tôn Vô Kỵ trầm mặc, cùng với sự tương trợ to lớn của Lý Tích, làm cho thế cục trong triều đã sinh ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
.Nhớ rõ vừa mới lúc mới bắt đầu, quần thần đều đứng về phía Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng hiện tại những người này lại đứng về phía Lý Trị, mà những người này chính là quan viên từ Tứ phẩm trở xuống, bọn họ là quần thể đa số, bởi vì người phẩm giai càng cao thì số lượng lại càng ít, người phẩm giai càng thấp thì nhân số lại càng nhiều.
.Bởi vậy có thể thấy được, ở dưới cái chế độ phong kiến này, đa số từ trước đến nay không nói lên cái gì, đa số ngược lại chính là kẻ chạy cờ theo chân nhân vật mấu chốt, lối mòn bình thường đều là do lãnh tụ quyết định.
.Nhưng mà, số người chiếm phần đa này cũng không phải là không có cách nghĩ, chỉ có điều ở dưới cái thể chế này, sẽ không cho đa số người cơ hội biểu đạt ý tưởng của mình, nhiệm vụ của bọn họ chỉ còn lại có giơ tay, đương nhiên, loại giơ tay này cũng không phải là giơ tay biểu quyết, mà là giơ tay hoan hô.
.Về phần vấn đề đạo đức, thật ngại quá, chúng ta là thần tử, chức vụ của chúng ta chính là tận trung với Hoàng đế.
.Tuy nhiên, tập đoàn Quan Lũng ủng hộ Trưởng Tôn Vô Kỵ, vẫn lựa chọn trầm mặc, dù sao bọn họ là một tập đoàn, bọn họ có muôn vàn quan hệ, quan hệ địa duyên, quan hệ gia tộc. Hơn nữa, Trưởng Tôn Vô Kỵ bây giờ còn chưa bại, có nghĩa là có khả năng lựa chọn nhượng bộ ở chuyện lập hậu này, còn bọn họ vẫn có năng lực phản kích.
.Kết quả vô cùng theo lối mòn, đủ loại quan lại thượng biểu, thỉnh cầu lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu. Ở dưới sự yêu cầu "Mãnh liệt"của đủ loại quan lại, Hoàng đế "Đành phải" tôn trọng ý nguyện của mọi người, hạ chiếu mệnh lệnh lập Võ Mị Nương làm hoàng hậu.
.Mà lễ đại điển sắc phong Hoàng hậu, đã định vào bảy ngày sau.
.Trong lúc nhất thời, chính là chúng vọng sở quy, khắp chốn mừng vui a!
.Mà cùng lúc đó, Hàn Nghệ cũng đang tiến hành một hạng mục nhiệm vụ cực kỳ cơ mật.
.Buổi tối ngày hôm đó, Hàn Nghệ đã hẹn gặp Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.- Ngươi thật sự tìm ra biện pháp cứu viện Vương hoàng hậu?
.Từ trước đến nay Trưởng Tôn Vô Kỵ vẫn vững như núi Thái, tại thời khắc này, trong giọng nói thế mà lại mang theo một tia kinh ngạc.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, đem một bình sứ bịt kín và một hỏa chiết tử (dụng cụ tạo lửa thô sơ) đặt lên bàn.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ chỉ vào kia bình sứ nói: - Đây là cái gì?
.Hàn Nghệ nói: - Đây là một loại nhiên liệu kiểu mới, đem nó vẩy vào mặt trên vật dễ cháy, có thể dẫn cháy trong nháy mắt.
.Nhiên liệu kiểu mới trong miệng hắn chính là cồn, bởi vì thiết bị chưng cất của hắn đã có được tiến triển rất lớn, đã sớm luyện ra cồn tinh khiết độ cao.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ hoang mang nói: - Cái này thì có liên quan gì đến việc cứu Vương hoàng hậu ra?
.Hàn Nghệ nói:
.- Thái úy, ở dưới tình huống bình thường, chúng ta căn bản không thể cứu Vương hoàng hậu ra, bởi vì hoàng cung phòng giữ rất nghiêm ngặt. Bởi vậy chúng ta nhất định phải gây ra hỗn loạn trước, lửa cháy đối với hoàng cung mà nói là chuyện vô cùng nghiêm trọng, một khi châm lửa, cấm quân xung quanh chắc chắn sẽ tiến đến cứu hoả trước tiên, đến lúc đó là hoàn toàn có thể quấy rầy bố trí của bọn họ, như vậy chúng ta mới thừa cơ hội mà đi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ quá sợ hãi nói: - Ngươi tính toán đốt hoàng cung?
.- Đúng là như thế!
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Ta đã từng quan sát tình hình xung quanh rồi, bởi vì Vương hoàng hậu và Tiêu Thục phi là trọng phạm, vì vậy ở một viện tử nho nhỏ đơn độc, vô cùng đơn sơ, xung quanh không có vật gì dễ cháy, hơn nữa là dùng tường ngăn bao bọc, nhưng ở cách đó không xa chính là nhà kho lớn, mà nhà kho lớn sợ nhất chính là lửa, bởi vậy xung quanh có đầy đủ nguồn nước, chỉ cần kịp thời, cũng sẽ không bị lan đến những chỗ khác. Vấn đề hiện tại chính là nhất định phải làm cho đột nhiên có lửa cháy lên, không thể cho cấm quân xung quanh có thời gian phản ứng, bởi vậy ta mới chuẩn bị cồn này, chỉ cần Vương hoàng hậu đem vật dễ cháy chất ở tại cửa, sau đó đem cồn này vẩy lên, vừa châm liền lập tức cháy, rồi sẽ không người nào dám xông tới.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ có chút toát mồ hôi hột, mưu kế này thật sự là quá dọa người rồi, nói: - Nhưng kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?
.Hàn Nghệ nói: - Trước tiên, ta tính toán ở điển lễ sắc phong Võ Chiêu nghi châm một mồi lửa, bởi vì trong điển lễ sắc phong, thái giám, cung nữ Nội Thị Tỉnh nhất định sẽ đi ra ngoài làm việc, đây là thời điểm Dịch Đình cung trống không. Ta sẽ an bài trước đó đoàn kịch nói Phượng Phi Lâu ở ngày đó đi tới trại huấn luyện biểu diễn, bởi vì Cảnh sát Hoàng gia lý nên vì thế mà chúc mừng một phen, hợp tình hợp lý như vậy, sẽ không khiến người nào hoài nghi. Bởi vì trại huấn luyện với hoàng cung chỉ được ngăn cách một bức tường, hơn nữa trong hoàng cung cũng chưa bao giờ xảy ra cháy, một khi bén lửa, mặc kệ hỏa thế lớn thế nào, lúc đó trong hoàng cung tất nhiên sẽ bối rối, tất cả mọi người sẽ nghĩ đến đi cứu hỏa, chỉ cần cấm quân xung quanh đều chạy tới cứu hoả rồi, là người của ta có thể thừa dịp loạn bay qua thành cung, tiến vào tiểu viện kia.
.Nói xong, hắn lấy ra một tờ bản vẽ trải ở trên bàn, nói tiếp: - Về phòng vệ Dịch Đình cung, là ngoại trọng nội nhẹ, biểu hiện trên tư liệu, chỉ có hai hộ vệ canh giữ ở cửa chính tiểu viện, mà tiểu viện này nguyên bản có ba cái cửa sổ, nhưng từ sau khi Vương hoàng hậu và Tiêu Thục Phi đến đây, Võ Mị Nương liền đóng kín hai cửa sổ, nhưng chỉ dùng gỗ để đóng kín, rất nhanh là có thể cạy mở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận