Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1044: Hiện tượng duy nhất

.Từ đầu đến cuối, triều đình đều kiên định không rời đứng về phía dân chúng, đây là điều mà Hàn Nghệ vẫn luôn luôn đề xướng, triều đình quyết không thể đứng ở mặt đối lập với dân chúng, còn về tào vận, thì chính là triều đình đứng ở mặt đối lập với dân chúng, đây là không cách nào tránh khỏi, hiện tại có thương nhân tham gia vào gánh vác cùng, triều đình ngay lập tức biến thành chính nghĩa rồi.
.Mục tiêu của đám người Nguyên Triết, Vương Huyền Đạo chỉ có một, chính là tiêu diệt tào vận vận chuyển đường thủy, tào vận vẫn còn, thì bọn họ không cạnh tranh được với tào vận, tào vận đều là dân chúng phục dịch miễn phí.
.Mà bọn họ hoàn toàn phản đối dự luật lao động chính là mấu chốt khiến cho tào vận giải thể một cách tự nhiên, triều đình không tiện trực tiếp giải tán tào vận, dù sao tào vận nhiều người như vậy, đột nhiên giải tán hiển nhiên không quá thực tế, triều đình nhiều nhất chỉ có thể cam đoan ủng hộ các ngươi chèn sập tào vận.
.Quan Trung, Sơn Đông hai đại tập đoàn liền vô cùng xấu hổ, tiền này nếu ngươi không bỏ ra, tào vận cũng sẽ không suy sụp, tào vận không suy sụp, các ngươi sẽ suy sụp, không có tư nhân nào có thể làm được thắng quốc gia, cân nhắc lợi hại, bọn họ nhất định phải ủng hộ dự luật lao động, bởi vì tào vận tự bản thân đã không có khả năng phát tiền cho lao dịch, như vậy nếu triều đình không phát, khẳng định tào vận sẽ giải thể.
.Sau khi đàm phán xong, Nguyên Triết, Vương Huyền Đạo, Đậu Hành, Trâu Phượng Sí liền rời đi.
.Khi bốn người đi ra đến cửa chính, Đậu Hành và Trâu Phượng Sí ngừng lại, ánh mắt nghiêng nghiêng nhìn sang hai bên, làm bọn họ vô cùng thất vọng chính là, Nguyên Triết chỉ nói với Vương Huyền Đạo một tiếng cáo từ, liền hướng về phía tây mà đi, còn Vương Huyền Đạo thì lên xe ngựa đi về hướng đông, từ đầu tới đuôi, vốn không có nói với bọn họ một câu.
.Đậu Hành, Trâu Phượng Sí sắp khóc rồi, đã nói các ngươi tới cầu chúng ta rồi cơ mà, như thế nào lại xa cách đối với chúng ta như vậy.
.Chợt nghe phía sau có người cười nói: - Tính toán sai rồi đi!
.Hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hàn Nghệ đứng ở bên trong cửa cười dài nhìn bon họ.
.Hai người vội vàng đi tới bên cạnh Hàn Nghệ, Đậu Hành vẻ mặt đưa đám nói: - Hàn Thị lang! Bọn họ đều không để ý đến chúng ta, vậy thì phải làm thế nào cho phải a?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đổi lại là ta ta cũng sẽ không để ý a! Bọn họ biết rõ thực lực của các ngươi như lòng bàn tay, các ngươi bỏ ra ba vạn quan, đã là toàn bộ gia sản rồi, bọn họ thì có tiền, cho nên bọn họ kéo dài một hai năm cũng không sao cả, nhưng các ngươi thì không keo nôi, nếu các ngươi có nguồn vốn hùng hậu, vậy chắc chắn bọn họ sẽ đến cầu các ngươi.
.Trâu Phượng Sí một lòng đều lạnh như băng, đây là hoàn cảnh xấu của bọn họ, nếu như là những quý tộc kia trúng thầu, đều là người có tiền, ai sợ ai, mà bọn họ còn gánh vác cả áp lực trong trong tập đoàn, bọn họ đều là thương nhân, thật sự bọn họ tương đối xui xẻo, đụng phải Nguyên gia và Trường An tứ tử, những người này đều là độc nhân vật, sẽ không thể nào để cho bọn họ dắt mũi.- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Các ngươi cùng bọn họ chính là cá với nước, là chỉ có thể trao đổi lẫn nhau, hiện tại các ngươi là cá, mà nước rời khỏi cá, thì vẫn sẽ tiếp tục lưu động, nhưng cá rời khỏi nước, vậy đó chính là một con đường chết, cái này cần các ngươi phải dùng trí tuệ để giải quyết xoay chuyển cục diện này rồi, ta thân là Hộ bộ Thị lang không thể trợ giúp bất kỳ bên nào, hơn nữa ta cũng cho các ngươi đầy đủ trợ giúp rồi.
.Nói xong, hắn liền xoay người lại.
.Đậu Hành, Trâu Phượng Sí liếc mắt nhìn nhau một cái. Đậu Hành nói: - Hàn Thị lang nói đúng, hiện tại chúng ta yếu, bọn họ cường, chúng ta nhất định phải không bỏ xuống mặt mũi đi tìm bọn họ, ta thấy bọn họ chính là cố lấy mặt mũi quý tộc, nếu chúng ta không sống được tử tế, bọn họ cũng sẽ không sống được tốt, thế này chỉ biết sẽ lưỡng bại câu thương.
.Trâu Phượng Sí gật đầu nói: - Cho nên hiện tại chúng ta cũng không thể nội đấu, chúng ta phải đoàn kết lại, như vậy đi, chúng ta cùng tìm một phương, như vậy một phương khác nhất định sẽ tới tìm chúng ta.
.Hai người này hợp lại mà tính, lập tức đuổi theo Nguyên Triết, bởi vì Nguyên gia vốn là thương nhân, điều này có sự khác biệt rất lớn đối với sĩ tộc Sơn Đông, sĩ tộc Sơn Đông cao cao tại thượng, bọn họ cũng không biết nên giao tiếp với đối phương như thế nào.
.Hàn Nghệ trở lại bên trong, gặp ngay Trịnh Thiện Hành từ cửa hông đi ra, y nhìn thấy Hàn Nghệ, lúc này ha hả cười nói: - Xem ra tính toán của ngươi khó có thể thành công nhỉ?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chỉ giáo cho?
.Trịnh Thiện Hành cười nói: - Ngươi nghĩ hết biện pháp để thương nhân nhận được bến thuyền, đơn giản chính là sợ hãi quý tộc chúng ta đạt thành đồng minh, bất lợi với sự quản khống của triều đình, bởi vậy cho phú thương nhận để giữ cân bằng với quý tộc chúng ta, ngươi cho rằng bến thuyền mới là chỗ căn bản của chuyển vận, hơn nữa ngươi nhận định sĩ tộc Sơn Đông chúng ta sẽ không liên hợp với quý tộc Quan Trung, là có thể cân bằng địa vị giữa thương nhân và quý tộc. Nhưng ngươi đã bỏ qua, thương nhân không có đủ thực lực chống lại quý tộc, kết quả là bọn họ còn phải cầu cạnh quý tộc chúng ta.
.Hàn Nghệ cười nói: - Thì tính sao?
.Trịnh Thiện Hành cau mày nói: - Chẳng lẽ ngươi còn có hậu chiêu?
.- Cái này thực không có rồi! Hàn Nghệ lắc đầu, nói: - Nhưng bất kể như thế nào, bến thuyền cùng tập đoàn vận chuyển khẳng định phải hợp tác, như vậy sẽ không ngoài hai loại tình huống, một loại là đều tự tìm đến bến thuyền hợp tác, nếu cứ như vậy, địa vị của mọi người vẫn là bình đẳng, ai cũng không rời khỏi ai, loại tình huống thứ hai chính là, tất cả mọi người không liên minh, nếu cứ như vậy, lúc đó chẳng phải kiềm chế lẫn nhau sao? Kỳ thật đây là hiện tượng duy nhất.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Cái gì là hiện tượng duy nhất?
.Hàn Nghệ nói: - Chính là bọn họ tuy rằng đều có lựa chọn, nhưng đều là duy nhất của nhau. Nếu chỉ còn lại có một bến thuyền, như vậy hai tập đoàn vận chuyển đều phải đến cầu ơ một bến thuyền còn lại này, quyền chủ động liền toàn bộ ở trong tay bến thuyền, y có thể rao giá trên trời, ngươi cũng không làm gì được y, cùng lý mà nói, nếu chỉ còn lại có một tập đoàn vận chuyển, như vậy hai bến thuyền đều phải mang thuyền tới tìm tập đoàn vận chuyển kia, nói như vậy, quyền chủ động liền toàn bộ giao cho tập đoàn vận chuyển, tập đoàn vận chuyển có thể không kiêng nể gì mà ép giá, chỉ cần không đói chết ngươi là được rồi.
.Bởi vậy bốn phương bọn họ đều đã bảo vệ sự tồn tại của mỗi một phương, như vậy thì mọi người mới có thể thuận lợi, sẽ không bị quản chế bởi bất kỳ bên nào, mới vừa rồi Nguyên Triết và Vương Huyền Đạo làm như vậy, chỉ là không nghĩ ngay từ đầu đã mất đi quyền chủ động, dù sao bọn họ có ưu thế trời sinh, nhưng theo nghiệp vụ lui tới của mọi người, bến thuyền lớn mạnh, địa vị của mọi người liền sẽ từ từ bình đẳng, trừ phi nhiều thêm một người nhảy vào, nếu không, thế cân bằng này không thể nào bị đánh vỡ.
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt hồi lâu, cười khổ nói: - Chính là vì như thế, ngươi mới dám nói cho ta biết toàn bộ.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Cũng không phải thế, sở dĩ ta nói cho ngươi biết, là bởi vì tin tưởng sự chuyên nghiệp của ngươi, cái này chỉ giới hạn nói chuyện trong nội bộ Hộ bộ, chứ không phải là nói chuyện riêng tư. Bọn họ đều là người thông minh, bởi vậy bọn họ cũng sẽ không nói toạc ra, nếu như nói toạc ra, như vậy mọi người đều bất chấp mọi thứ không có gì sợ hãi, ích lợi cũng sẽ bị chia đều, đây không phải điều mà thương nhân mong gặp phải, ai cũng muốn kiếm nhiều một chút. Hơn nữa, nếu lập tức chém đứt một đôi, như vậy hiện tượng duy nhất này cũng sẽ bị đánh vỡ, thương nhân tham lam nhất định sẽ muốn độc chiếm tất cả lợi nhuận, bởi vậy phương diện này vẫn tồn tại rất nhiều biến số.
.- Ngươi sẽ không để cho bọn họ thành công?
.- Đây là đương nhiên. Khi tất yếu, triều đình sẽ ra tay.
.Trịnh Thiện Hành hoàn toàn phục rồi, cái loại thiết kế tứ giác này của Hàn Nghệ, khiến bốn phương đều phải duy trì cạnh tranh nhất định, nhưng lại nhất định phải cam đoan cơ cấu tứ giác này không bị phá hư, thời điểm mấu chốt triều đình còn ở bên cạnh bảo hộ.
.Lúc bọn họ nói chuyện, Đậu Hành, Trâu Phượng Sí hai người đang nửa đường đuổi theo Nguyên Triết.
.- Nguyên công tử, hiện tại có thời gian rảnh không?
.Lúc Đậu Hành nói chuyện, là tất cung tất kính, hết cách rồi, bọn họ quá độc ác.
.Nguyên Triết liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, gật đầu nói: - Chúng ta đi Sùng Nhân phường nói đi.
.- Dạ dạ dạ.
.Ba người tới đại viện của Nguyên gia ở Sùng Nhân phường.
.- Hai vị mời ngồi.
.- Đa tạ, đa tạ!
.Ba người vừa mới ngồi xuống, không đợi tôi tớ tiến đến châm trà, Trâu Phượng Sí liền khẩn cấp nói: - Cho tới nay, thương nhân chúng ta đều muốn Nguyên gia trở thành người đứng đầu thương nhân thiên hạ, nhắc tới buôn bán, sĩ tộc Sơn Đông kia sao có thể là đối thủ của Nguyên gia, bởi vậy chúng ta đều hy vọng có thể hợp tác với Nguyên gia, tạo thuyền cho tập đoàn các ngươi.
.Đậu Hành cũng vội vàng nói: - Không sai! Không sai! Cổ nhân vẫn thường nói, chim khôn chọn cây mà đậu, chúng ta đều hy vọng có thể hợp tác với Nguyên gia.
.- Không dám! Không dám! Hai vị quá khen! Nguyên Triết khoát tay, lại nói: - Tuy nhiên một khi hai vị đã có tâm ý như vậy, vậy chúng ta cũng nguyện ý cùng các ngươi hợp tác.
.- Thật sao?
.Hai người mừng rỡ, thế này so với trong dự tính của bọn họ còn thuận lợi hơn.
.Nguyên Triết gật gật đầu, lời nói xoay chuyển, nói: - Tuy nhiên ta có một điều kiện.
.Trâu Phượng Sí cẩn thận nói: - Điều kiện gì?
.Nguyên Triết cười nói: - Mới vừa rồi các ngươi cũng đều nghe thấy Hàn Thị lang nói về dự luật lao động, nếu mà như vậy, về chuyển vận mà nói, đắt tiền nhất không phải thuyền, mà là nhân lực, bởi vậy ta sẽ từ chỗ hai nhà các ngươi chọn xem người nào ưu tú, mà 'Ưu' này ở ngay mặt nhân lực, bởi vậy ai tạo được thuyền cần càng ít nhân lực, chúng ta liền mua thuyền của người đó.
.Đậu Hành, Trâu Phượng Sí liếc mắt nhìn nhau một cái, đây rốt cuộc ai đang ly gián ai nha?
.Nguyên gia đã định ra sách lược phi liên kết, hơn nữa hành động hôm nay của Vương Huyền Đạo, cũng làm cho Nguyên Triết càng thêm yên tâm, hắn biết rằng hai nhà này cũng sẽ không thật tâm giúp đỡ mình rút tiền của sĩ tộc Sơn Đông, một khi sĩ tộc Sơn Đông xong rồi, vậy bọn họ sẽ phải sống những ngày như đi trên băng mỏng, bọn họ chỉ muốn lợi dụng mình để chế tạo khủng hoảng với sĩ tộc Sơn Đông.
.Đậu Hành khó xử nói: - Nguyên công tử, thứ này không phải chúng ta có thể định đoạt, nếu có thể giảm bớt nhân lực, vậy triều đình đã sớm làm rồi, sao có thể đợi đến hôm nay. Trong lòng thầm mắng, ngươi tên gian thương này, chúng ta cũng phải gánh vác dự luật lao động đấy, dựa vào cái gì đẩy áp lực này cho chúng ta.
.Nguyên Triết ha hả nói: - Cũng không thể nói như vậy, theo ta được biết, trước đó, để tạo thuyền cần nhân lực hơn bảy tám lần so với hiện tại, cái loại bến thuyền kiểu mới này giúp các ngươi giảm ít đi không ít nhân lực, bởi vậy ta tin tưởng vững chắc thuyền phu cũng có thể giảm bớt đấy.
.Ngụ ý, chính là nghề tạo thuyền các ngươi giảm bớt thợ thủ công, ngành vận tải chúng ta đương nhiên cũng phải giảm bớt thuyền phu, cái này không phải là không được.
.Hai người không nói gì nữa, nghĩ thầm rằng Nguyên gia này quả nhiên đủ gian trá, sĩ tộc Sơn Đông một đám quân tử kia phỏng chừng dễ tiếp xúc.
.Kết quả là, hai người vô cùng thất vọng rời khỏi Nguyên gia, nhưng lập tức chạy đi tìm Vương Huyền Đạo, tỏ vẻ hai chúng ta nguyện ý ủng hộ sĩ tộc Sơn Đông các ngươi.
.Nhưng điều bọn họ thất vọng chính là, đáp án của Vương Huyền Đạo không ngờ là giống như đúc, vẫn là cường điệu nhân lực, thuyền của ai cần nhân lực càng ít, chúng ta liền mua thuyền người đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận