Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 720.1: Hồi mã nhất thương, phong vân tái khởi

.Hàn Nghệ và Dương Phi Tuyết đúng là suýt nữa đã chọc thủng lớp giấy kia, nếu nụ hôn đó thành thật thì đúng là bát nước hắt đi khó lấy lại.
.Tuy nhiên Hàn Nghệ cũng không cảm thấy ảo não, bởi vì hắn cho rằng hai người bọn họ đều không có cùng nỗi băn khoăn, cũng đều muốn giữ lại đường lui cho mình.
.Hơn nữa, nhìn thế cục trước mắt, cho dù Dương gia không quan tâm Hàn Nghệ là người đã có thê tử, là người xuất thân nông phu, nhưng bọn họ cũng sẽ để ý đến việc hiện giờ Hàn Nghệ đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, lúc này kết đồng minh chặt chẽ hơn nữa hiển nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt, bởi vì tương lai của Hàn Nghệ thật sự không chắc chắn, hơn nữa kiểu không chắc chắn này lại hết sức cực đoan, hoặc là cá chép vượt long môn, thăng quan tiến chức, hoặc là tan xương nát thịt, vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên được.
.Mà Dương gia lại là thương hiệu quý tộc lâu đời, tính không chắc chắn kiểu này là điều bọn họ không muốn gặp phải nhất.
.Kiểu quan hệ hiện giờ của bọn họ, Dương Tư Nột hết sức hài lòng, không cần nghĩ cũng biết, ông ta không muốn có bất cứ sự thay đổi gì.
.Hàn Nghệ cũng không vội, trước mắt hắn còn có rất nhiều việc phải làm, ví dụ như chỉnh sửa khế ước quân tử thần thánh.
.Từ Hồng Ân Tự trở về, hắn ở lại một đêm rồi đi đến trại huấn luyện, thấy các học viên đều có biểu hiện nhiệt tình tăng vọt đối với nhiệm vụ lần này, giờ học buổi tối gần như đều thảo luận chuyện này.
.Vì đây là lần đầu tiên lấy dân ý để chỉnh sửa pháp luật, là tiền lệ khai sáng nên cũng khiến nhiều người như vậy tham gia, đây cũng không phải là huấn luyện tẻ nhạt, cho nên bọn họ cảm thấy hết sức phấn khởi, cảm thấy mình đang làm việc của các tể tướng, thậm chí còn đều tràn đầy hy vọng đối với tương lai, đều tận tình chúi đầu vào đó.
.Còn trong ngày thứ hai, Hàn Nghệ lại cùng với Trưởng Tôn Diên và tất cả các học viên cùng đến ngoại thành làm điều tra, hắn cũng không có giao lưu với bách tính, mà là đứng một bên quan sát việc giao lưu của bọn họ, thấy mọi người đều vô cùng nghiêm túc, trưng cầu ý kiến hết sức cẩn thận, một ngày cũng thu hoạch được rất nhiều.
.Nhưng chính trong lúc này, trong triều đột nhiên xảy ra một chuyện lớn.
.Thân cữu cữu của hoàng hậu Lại bộ thư Liễu Thích bị giáng chức ra khỏi Trường An, đi đến Kỳ Châu làm Thứ sử.
.Nhưng so với quá trình, kết quả này cũng chẳng là gì.
.Đây là một lần công kích xuất kỳ bất ý do tập đoàn Ngự sử đại phu Thôi Nghĩa Huyền, Hoằng Văn Quán học sĩ Hứa Kính Tông, Trung thư xá nhân Lý Nghĩa Phủ làm đại diện phát động, lần đầu chính diện đối chọi với tập đoàn Quan Lũng với Trưởng Tôn Vô Kỵ cầm đầu.
.Bọn họ liên danh thượng tấu, yêu cầu Lý Trị nghiêm trị Vương hoàng hậu, lý do cũng rất đơn giản, luật pháp văn bản quy định rõ ràng, hậu cung làm thuật yểm bùa, chính là đại tội, thân là hoàng hậu càng nên lấy mình làm gương, sao có thể dễ dàng cho qua, đây không phải là cỗ vũ oai gió tà khí sao, nhất định phải nghiêm trị không tha.
.Dù sao bọn họ cũng đưa ra đủ mọi chứng cớ điển tích, hình như từ xưa vong quốc, đều là bắt đầu từ hậu cung tà thuật.
.Bọn họ đột nhiên làm khó dễ, Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ không hề chuẩn bị, đã sắp quên chuyện này rồi, bây giờ thấy đối phương khí thế hung hung, trong lòng còn tưởng rằng hoàng đế muốn quyết chiến. Chử Toại Lương, Hàn Viện, Lai Tể vội vàng đứng ra phản đối, nhưng mà trước đó bọn họ không có phản đối, cũng chính là đã mặc nhận chuyện này, căn bản là chân đứng không vững, hơn nữa chuẩn bị không đủ, nhất thời rơi vào thế hạ phong.
.Mắt thấy sự tình đã sắp đến bước đường không thể xoay chuyển, Chử Toại Lương đã sắp hét lên khẩu hiệu lật lại vụ án rồi, Lý Nghĩa Phủ đột nhiên điều chuyển thương khẩu, hướng mũi nhọn về phía Liễu Thích, tử bất giáo, phụ chi quá, là Liễu gia các người mang tà thuật yểm bùa vào hậu cung, không trừng phạt Vương hoàng hậu, được, vậy do Liễu Thích ngươi chịu phạt thay hoàng hậu, chuyện này nhất định phải có một sự trừng phạt, nếu không lấy gì để mọi người phục tùng.
.Sau một phen giương thương múa kiếm, bởi đám người Chử Toại Lương chuẩn bị không đủ, lại không thắng lý, trong lòng cũng sợ, mấu chốt là cũng không có một mục tiêu thống nhất, rốt cuộc là bảo vệ hoàng hậu, hay là bảo vệ Liễu Thích, kết quả là thua toàn diện. Thôi Nghĩa Huyền, Lý Nghĩa Phủ bọn họ thừa dịp thắng truy kích, hò hét phải trừng phạt Liễu Thích, trong việc này Ngự sử đại phu đã phát huy tác dụng cực lớn. Ngự sử đại phu chính là chuyên chưởng giám sát chấp pháp, chính là người quản việc này, ông ta có tư cách lên tiếng, các ngươi đây là quân thần bao che, uổng cố luật pháp triều đình, việc này sao có thể được.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ vẫn luôn trầm mặc nhìn Thôi Nghĩa Huyền từng đao từng đao chém ra, trong lòng rất không thoải mái, lúc đầu ông ta bồi dưỡng Trương Minh chính là để phòng ngừa chuyện hôm nay xảy ra, kết quả vẫn là không phòng được.
.Lý Trị quyết định miễn trừ chức Lại bộ thư của Liễu Thích, điều đến Kỳ Châu làm Thứ sử.
.Thứ sử Kỳ Châu này cũng là người có học vấn, chính là Phượng Tường Phủ sau này, là trọng địa quân sự, không phải địa khu xa xôi, Thứ sử Kỳ Châu quyền lực cũng không phải xử lý theo chiều rộng.
.Chử Toại Lương bọn họ vừa nghe, trong lòng còn có thể chấp nhận, mấu chốt là tranh giành không thắng, chỉ có thể dùng sự trầm mặc để kháng nghị.
.Khi mọi chuyện đều đã kết thúc, trong lòng Lý Trị cực kỳ cao hứng, lần này đúng là dựa vào đánh giáp lá cà, giành được thắng lợi, là sự va chạm của thế lực và thế lực, cũng là lần đầu tiên trực tiếp công kích thành viên trung tâm của tập đoàn Quan Lũng, là một hoàng đế nửa bù nhìn thì đây là một thắng lợi rất tuyệt.
.Đồng thời, Lý Trị cũng đã nhìn thấy sơ hở của Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ ở chỗ nào,
.Đó chính là hậu cung.
.Trên vấn đề hậu cung, Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ chỉ có thể bị động chịu đòn, dù sao thì hậu cũng là y và Võ Mị Nương định đoạt.
.Hơn nữa giáng chức Liễu Thích, chính là tiến thêm một bước kìm hãy sự khống chế của Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ đối với hậu cung, điều này hiến y càng tin tưởng hơn rằng hậu cung là bước đột phá trong việc y giành lại quyền lực, vô hình trung cũng đã tăng cường quan hệ đồng minh chính trị của y và Võ Mị Nương.
.Phủ Thái Úy.
.- Lão thất phu Thôi Nghĩa Huyền này, uổng ông ta xuất thân danh môn, không ngờ lại trợ Trụ vi ngược, còn cả tên tiểu nhân vô liêm sỉ Lý Nghĩa Phủ kia, đúng là tức chết ta mà.
.Sau khi bãi triều, Chử Toại Lương càng nghĩ càng tức, các ngươi làm như vậy đúng là quá vô liêm sỉ rồi, lúc đó chúng ta đã đạt thành mặc khế, sao các ngươi lại lôi chuyện này ra nói, có bản lĩnh thì lúc đó ngươi nên đứng ra nói a!
.Hồi mã nhất thương lần này khiến bọn họ không thể chống đỡ.
.Hàn Viện cũng cảm thấy quá đáng, nói: - Tử Thiệu vẫn luôn tận tụy, ra sức vì nước, vì quân phân ưu, sao bệ hạ có thể khinh suất điều Tử Thiệu rời khỏi Trường An như vậy.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Lão phu thấy có thể việc này không có quan hệ gì với bệ hạ, có thể là một tay Võ Chiêu nghi và đám người Lý Nghĩa Phủ bày ra, mấy ngày trước lão phu từng nghe bên phía Tiêu gia nói, gần đây Võ Chiêu nghi thường xuyên làm ầm ĩ ở hậu cung, hiện giờ cô ta sắp lâm bồn, tất nhiên bệ hạ phải sủng ái cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận