Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 299.1: Đại Đường phóng khoáng.

.Bởi vì nhiều người như vậy dời đến Vạn Niên cung, nên có rất nhiều chuyện cần làm, hơn nữa người kiệt sức, ngựa hết hơi, bao gồm Lý Trị, cũng cảm thấy có chút mỏi mệt, vì vậy cũng không vội vã mở tiệc chiêu đãi quần thần, mà nghỉ ngơi hai ngày, sau đó mới triển khai yến hội ở Vạn Niên cung lần đầu.
.Địa điểm ngay tại Bài Vân điện.
.Bởi vì Đường triều thi hành cấm tiêu, vì vậy rất nhiều đại thần đều không quen hoạt động buổi tối, hơn nữa buổi tối lúc trở về, cũng rất không tiện, dù sao cung điện này là dựng ở trên sườn núi, vì vậy thời gian liền được sắp xếp từ giữa trưa tới buổi chiều, cơm trưa, cơm chiều cùng nhau làm luôn một thể.
.Tiết mục biểu diễn chính của ngày hôm nay tất nhiên là tiểu phẩm và kịch nói của Phượng Phi Lâu.
.Đám người Hàn Nghệ đã đi tới Bài Vân điện từ sớm, bố trí đạo cụ và các hạng mục cần thiết, vì để Lý Trị xem kịch nói, sân khấu đều là phỏng theo của Phượng Phi Lâu, cũng có vải đỏ làm người ta chờ mong và oán hận nhất kia.
.Khi canh giờ sắp đến, chỉ thấy văn võ cả triều mang theo gia quyến đi tới Bài Vân điện, nếu theo lễ pháp Nho gia, yến hội như thế này bình thường đều là nam nữ tách ra đi riêng, nhưng Đường triều khá thoáng, mang theo phu nhân cùng đi tham gia yến hội, cũng là chuyện thường xảy ra, hơn nữa Hoàng hậu còn chưa tới, lấy thân phận và địa vị hiện tại của Võ Mị Nương, còn chưa đủ để làm nữ chủ nhân đi mở tiệc chiêu đãi những phu nhân sĩ tộc này, những sĩ tộc này đều rất là trâu bò đấy, nếu người ta chướng mắt Võ Chiêu nghi ngươi, có thể mượn cớ từ chối, nếu chẳng may mời rồi, mà người ta lại không đến, thì đây chằng phải là chuyện rất mất mặt sao.
.Nhưng cũng không phải giống như ở hậu thế, dìu lão bà ngồi chung, mà nữ nhân thống nhất ngồi ở sau bình phong, hoặc là phía sau bức rèm che, còn nam thì an vị ở phía trước.
.Ăn ngay nói thật, những đại thần này mới không thích an bài kiểu này, vì phu nhân không ở đây, còn có cung kỹ ở một bên hầu hạ, có thể danh chính ngôn thuận phong lưu khoái hoạt, hiện giờ phu nhân liền ở phía sau nhìn chằm chằm, ai còn dám trái ôm phải ấp.
.Tới tham gia loại yến hội như thế này, hơn phân nửa đều là cấp bậc phu, cũng đều mặc lễ phục tham dự, tóc búi cao, áo ngực quần sam, áo khoác ngắn tay lụa mỏng đỏ, tay áo áo ngắn điểm màu vàng, hoặc là màu đỏ, váy dài màu lục hoặc là màu trắng, đai lưng buông xuống màu đỏ, thật sự là năm màu rực rỡ, hoa lệ đến cực điểm.
.Kỳ thật nữ nhân Đường triều đối với phục sức rất là cuồng nhiệt, hơn xa các triều đại khác, trong những buổi yến hội loại này cũng có ý tứ ganh đua so sánh nhất định, xem ai mặc càng thêm đẹp.
.Rốt cục lộ ngực rồi!
.Nhưng Hàn Nghệ cũng không có cơ hội nhìn thấy.
.Đến chính ngọ, trong đại điện cũng đã ngồi đầy người, một bàn vuông rất lớn, bởi vì hiện nay còn chưa có ghế dựa, nhưng lần yến hội này cũng không phải ngồi dưới đất, mà là ngồi ở trên sạp thấp thật dài, gần giống với giường mát của hậu thế, một tấm sạp thấp có thể ngồi được bốn người, tương đương một cái bàn lớn chính là mười sáu người, đương nhiên những quan to kiểu như Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương, thì lại có vị trí của riêng mình, vòng ngoài đều là các bức bình phong xinh đẹp.
.Lý Trị là một Hoàng đế, đương nhiên một mình ngồi ở một tấm sạp, phía sau sạp cũng có một bức bình phong, không cần phải nói cũng biết là Võ Chiêu nghi ngồi ở phía sau.
.Trung gian còn có một khu đất trống, nguyên bản là biểu diễn ở trong này, nhưng do tính đặc thù của kịch nói, vì vậy mới lùi sân khấu về phía sau, tuy nhiên Bài Vân điện này vô cùng rộng rãi, một sân khấu mà thôi, thoải mái chứa đủ.
.Đám người Hàn Nghệ là nhân sĩ biểu diễn, hiện tại cũng không có cơm ăn, ở phía sau đài ngoan ngoãn chờ. Không phải là bọn họ sắp xếp thời gian biểu diễn, mà xem tâm tình của Hoàng đế, Hoàng đế muốn bọn họ diễn khi nào thì liền diễn khi đó.
.Khi yến hội bắt đầu, Lý Trị liền nâng chén rượu lên đứng dậy, vừa nói cảm tạ một trận, quả thật y nên cảm tạ, lúc y mới chấp chính, toàn bộ đều dựa vào một bang lão thần Trưởng Tôn Vô Kỵ này giúp y xử lý triều chính, thống trị quốc gia một cách gọn gàng ngăn nắp, ở điểm này, cũng đích thật là không thể bỏ qua công lao của đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, ít nhất trong năm Vĩnh Huy, Đại Đường phát triển không ngừng, vững bước bay lên, không hề đi xuống dốc.
.Hàn Nghệ đối với cái loại đánh rắm này là hoàn toàn không có hứng thú, đã sắp ngủ gà ngủ gật mất rồi.
.Nhưng Hùng Đệ đối với mấy cái này khá cảm thấy hứng thú, núp ở phía sau nghiêng tai nghe xem Lý Trị đang nói cái gì, với một bộ bộ dáng khá là kích động.
.Sau khi nói cảm tạ qua đi, mọi người bắt đầu vui chơi giải trí, nhưng đều không hề đàm luận chính trị, càng nhiều là đàm luận phong nguyệt, tỷ như tranh chữ, âm nhạc vân vân..
.Trôi qua cả nửa ngày, chợt nghe thấy phía trước đột nhiên vang lên tiếng tấu nhạc.
.Chẳng lẽ là biểu diễn ca múa trước, không nghe nói nha! Trong lòng Hàn Nghệ tò mò, đi đến phía trước, vụng trộm nhìn ra phía ngoài, cảnh tượng phía ngoài, tới mức khiến hắn sợ thiếu chút nữa là kêu ra tiếng, chỉ thấy Lý Trị bắt đầu nhảy múa, bưng chén rượu, đi tới trước mặt Trưởng Tôn Vô Kỵ, hoa chân múa tay vui sướng, nhảy cả nửa ngày, Trưởng Tôn Vô Kỵ đột nhiên cũng đứng dậy bắt đầu nhún nhảy theo.
.Đây là tình huống gì thế hả?
.Hàn Nghệ thật lòng bị dọa đến rồi, mồ hôi ướt đẫm, thầm nghĩ, đây chớ không phải là Brokeback Mountain (bộ phim về đồng tính luyến ái nam) trong truyền thuyết đấy chứ?
.Hùng Đệ ghé vào bên cạnh, một cái đầu ló ra, nhìn xem rất hưng phấn, cũng theo tiếng nhạc mà bắt đầu lắc lắc cái mông to.
.Hết người này đến người khác, cho tới cuối cùng, trong đại điện, biến thành quần ma loạn vũ.
.Đây là cắn thuốc rồi hả?
.Hàn Nghệ hoàn toàn xem không hiểu, nhỏ giọng quay sang Mộng Nhi dò hỏi: - Mộng Nhi, cô có biết đám người bệ hạ bọn họ đang làm gì đây không?
.Mộng Nhi hơi có vẻ kinh ngạc nói: - Ngươi không biết?
.Hàn Nghệ lắc đầu.
.Mộng Nhi lập tức giải thích một lần.
.Hoá ra cái này gọi là lấy vũ để chúc, là một điệu khiêu vũ giao lưu tình cảm của người Hán, cũng là một loại lễ nghi, là một loại hoạt động vô cùng phong nhã thời thượng. Bình thường đều là chủ nhân nhảy múa trước, rồi khách nhân mới nhảy múa, cũng giống như chơi tửu lệnh vậy, chủ nhân muốn mời ai nhảy múa, thì người đó sẽ đứng dậy nhảy múa, không nhảy chính là không nể tình, nhưng nhảy múa kiểu này rất là có chú ý đấy, nếu ngươi nhảy sai mất, đó có thể coi là cử chỉ vô lễ.
.Tuy nhiên ở giai tầng quý tộc, vô cùng thích ca múa, con dòng cháu giống từ nhỏ đã được bồi dưỡng ca múa, đây là môn học bắt buộc.
.Đương nhiên, đây cũng không có nghĩa, mỗi một lần yến hội đều phải nhảy múa, bình thường thì đều là xem ca kỹ nhảy múa, chủ yếu vẫn là xem tâm tình của chủ nhân, tâm tình tốt, chủ nhân muốn nhảy, thì ngươi nhất định phải nhảy theo, đương nhiên, ngươi còn có thể ca hát, đánh đàn.
.Có thể thấy được tâm tình của Lý Trị hôm nay là vô cùng tốt, y là lần đầu tiên đi tới Vạn Niên cung này, khẳng định là vui vẻ nha, hơn nữa ở phương diện âm nhạc, y cũng vô cùng có thiên phú, nghe tiếng chim hót, liền soạn ra được một thủ khúc, rất là thích mấy thứ này.
.Nhưng loại nhảy múa giao lưu này, đối tượng không phải là phụ nữ đàng hoàng, bình thường đều là nam nam mời nhau, ca kỹ đều cực ít khi tham dự vào.
.Quý phụ chỉ ở trong yến hội của nữ nhân, thì có thể sẽ nhảy múa một chút.
.Trong nháy mắt, ngoại trừ cung kỹ ra, rất nhiều đại thần cũng bắt đầu đánh đàn chơi nhạc khí, cả một đám đều là nghệ thuật gia nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận