Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1074.1: Tội này lão phu không gánh

.Chế quân điền có một khiếm khuyết cực lớn, đó chính là không cần biết ngươi có được loại đất đai gì, ngươi đều phải trồng lương thực, bởi vì từng địa khu của triều Đường đều bị phong bế, thậm chí có thể thu nhỏ thành một thôn xóm, có một số người cả đời cũng chưa từng đi ra khỏi thôn.
.Trừ phi là các đô thị lớn như Trường An, Lạc Dương, nếu không, ai sẽ vận chuyển lương thực qua, vậy thì chỉ có thể dựa vào mình tự trồng, tự cấp tự túc, dù sao con người cũng không rời được lương thực. Đây cũng là lý do vì sao dân tộc Hoa Hạ am hiểu cải tạo địa cầu nhất, đó chính là cày sâu cuốc bẫm, khiến cho các nơi cằn cỗi cũng có thể nuôi sống một vùng người, nhưng điều đó cũng không phù hợp với nguyên tắc kinh tế.
.Rõ ràng mảnh đất này thích hợp để trồng nho, ngươi cứ cố tình muốn trồng lương thực, điều này gây ra tổn thất rất lớn, bất kể là với một cá nhân, hay với cả quốc gia, lại nói ngươi trồng nho ủ rượu, một năm một trăm vò, trồng lương thực một năm được mười vò, đây là hơn kém nhau mười lần a.
.Nếu như có thể giải quyết được vấn đề lương thực, vậy thì có thể tùy theo loại đất đai gì để trồng cây nấy, của cải quốc gia sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Kỳ thật vấn đề lương thực cũng dễ giải quyết thôi, bởi vì không phải là quốc gia không có lương thực, chỉ là lương thực đều nằm trong tay thương nhân cùng thân hào nông thôn thôi, bọn họ ăn không hết lương thực, cònhiện tại thương nhân có nhu cầu về các loại nguyên liệu, bởi vì việc buôn bán đang dần hồi sinh, bởi vậy hiện giờ thương nhân cực kỳ nguyện ý lấy nguyên liệu đổi lương thực, cứ như vậy, hàng hóa sẽ được lưu thông thôi.
.Lý Trị vừa nhìn thấy có nhiều tư liệu như vậy, tạm thời cũng không xem xong được, bèn bảoTrương Đức Thắng thu lại trước, rồi nói với Hàn Nghệ: - Cho dù như thế, thì cũng không thể tăng nhiều thếchứ ?
.Bội số này khiến y cảm thấy vô cùng kinh ngạc
.Hàn Nghệ cười nói: - Bệ hạ, việc gieo trồng cây dâu cũng không phải chỉ gồm mỗi sản xuất ra tơ đâu, cây dâu có thể nói là toàn thân là bảo bối, gỗ dâu có thể làm cung, viên, cày, vỏ cây dây có thể làm giấy, lá dâu có thể ủ rượu, cành khô có thể dùng làm củi, những thứ này đều có thể bán lấy tiền cả. Thực sự là hiện giờ những vùng đất cằn cỗi có sức sản xuất quá thấp, kỳ thật giá trị phỏng đoán này vẫn là tương đối bảo thủ, dù sao còn chưa tiến hành điều tra hiện trường thổ địa nữa. Vốn dĩ những nơi cằn cỗi trồng lương thực, không cần nhiều người, bởi vì có rất nhiều đất bỏ không thể trồng lương thực, nhưng nếu thích hợp trồng dâu, vậy thì cần phải có rất nhiều người quản lý, những người này nhất định phải nộp thuế, vậy nên thuế thu cho quốc gia nhất định sẽ tăng lên.
.Của cải gấp mấy chục!
.Lý Trị khá là kích động, đây không phải là biến phế vật thành bảo vật sao, tuy nói ở mức độ nhất định sẽ đả động đến chế quân điền, nhưng chế quân điền không phải ý chỉ của ông trời, càng thêm không phải tín ngưỡng, mà là để cho quốc gia được yên ổn, cho bách tính được sống tốt hơn, nếu phá hỏng chế quân điền mà có thể cho toàn bộ nhân dân sống tốt, vậy thì sao không phá chứ, hơn nữa còn có thể phòng ngừa đất đai bị thôn tính, đất đai ở trong tay bách tính thì cũng không sợ, chỉ sợ là đất đai bị người khác thôn tính, điều này sẽ làm tổn hại đến lợi ích của hoàng đế, của bách tính, của quốc gia, đất đai bị thôn tính, bách tính tạo phản, hoàng đế chịu tiếng xấu, quốc gia diệt vong, đây chính là vết xe đổ, y chỉ vào Hàn Nghệ cười cười, tiểu tử này thật sự là quá khôn rồi, y nói: - Khanh đã nói tốt như vậy, nếu trẫm không đáp ứng khanh, chẳng phải là thành hôn quân rồi sao, việc này trẫm chuẩn tấu, nếu thật sự có thể lấy được lợi ích như khanh đã nói, thì đến lúc đó trẫm sẽ thi hành chính sách chọn cây thích hợp mà trồng này trên cả nước.
.Trong lòng Hàn Nghệ cực kỳ vui vẻ, vội vàng hành lễ nói: - Vi thần nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của bệ hạ.
.Nhưng Hàn Nghệ vẫn chưa vội đi an ài, vào ngày thứ hai, hắn liền vội vàng đến phủ Tư Không hỏi thăm. Bởi vì chuyện này hết thảy đều là vì tranh đấu giữa Thổ Phiên và Thổ Dục Hồn, nhưng đây không phải là kế hoạch vốn có của Hàn Nghệ, mà chỉ là sách lược ứng đối của hắn thôi, kỳ thật hắn cũng rất gấp gáp, trong lòng không có chút nắm chắc nào, hơn nữa Lý Trị lại để cho hắn phụ trách công việc ngoại giao, nên hắn nhất định phải lập tức biết rõ ràng, mà ở phương diện chiến tranh, đương nhiên phải thỉnh giáo người có quyền uy là Lý Tích rồi.
.Tuy vậy nói gì thì nói, nếu là có cách khác, Hàn Nghệ cũng không muốn tới, bởi vì Lý Tích quá âm hiểm, nói chuyện với ông ta sẽ mệt chết đi.
.Bởi vậy vừa mới thấy mặt, Hàn Nghệ đã không buồn vòng vo, kể lại chuyện Lý Trị sai hắn đi tiếp đãi Lộc Đông Tán và Hà Nguyên quận vương Nặc Hạt Bát cho Lý Tích nghe, kỳ thật hắn rất thích vòng vo, nhưng hắn tự biết mình không vòng vo lại được Lý Tích, nên đành phải trực tiếp một chút.
.Lý Tích mới mặc kệ hắn, dù sao Lý Trị cũng đâu có hạ chỉ bảo ông ta nói đâu, nên ông ta làm như chưa tỉnh ngủ nói: - Lão phu không có bất kỳ ý kiến gì với chuyện này, không biết ngươi tìm lão phu làm gì?
.Hàn Nghệ nghe vậy buồn bực ra mặt, hắn cho rằng mình đã đủ thằng thừng rồi, nên chỉ có thể giải thích nói: - Chuyện ngoại giao phải dựa trên thực lực, ta hy vọng có thể càng thêm hiểu rõ về thực lực của Thổ Phiên và Thổ Dục Hồn để so sánh hai bên, đương nhiên, ta sẽ đi thăm dò một ít tư liệu, nhưng có chút đối lập thực lực quân sự, vẫn là thỉnh giáo Tư không sẽ đáng tin hơn, tuy rằng Tư không không có tham dự vào trận chiến giữa Đại Đường cùng Thổ Dục Hồn lúc trước, nhưng chắc chắn là Tư không hiểu rõ về thực lực của Thổ Phiên và Thổ Dục Hồn.
.Lý Tích cũng rất cẩn thận khi đối mặt với Hàn Nghệ, ông ta chưa bao giờ nhìn Hàn Nghệ như một tiểu bối, ông ta cũng từng được chứng kiến tâm cơ của Hàn Nghệ rồi, n bèn hỏi:
.- Ngươi muốn biết điều gì?
.Hàn Nghệ nói: - Ta muốn biết một khi thực sự phát sinh chiến tranh toàn diện, thì Thổ Dục Hồn liệu có thể chống cự được thế công của Thổ Phiên không?
.- Điều này khó mà nói được, trên chiến trường thiên biến vạn hóa, các trận chiến điển hình của việc lấy ít thắng nhiều có nhiều không kể xiết.
.Lý Trị vĩnh viễn sẽ không nói quá chắc chắn, ông ta phải tiêm một mũi dự phòng trước, rồi mới nói: - Nhưng chỉ nói về thực lực song phương, cùng với thiên thời địa lợi nhân hòa, hiện giờ Thổ Phiên có ưu thế tuyệt đối, kỳ thật trước kia thực lực của Thổ Dục Hồn không kém gì Thổ Phiên, nhưng sau lại do trận chiến với Đại Đường ta, khiến quốc lực tổn hại lớn, mà Thổ Phiên lại thống nhất được cao nguyên, chỉ còn lại có một góc của Thổ Dục Hồn thôi, cho nên cứ một bên tăng một bên giảm, làm chênh lệch của hai bên càng lúc càng lớn.
.Hàn Nghệ lại nói tiếp: - Vậy nếu Đại Đường ta xuất binh viện trợ thì sao? Tỷ như áp dụng cách thuê binh của ta vậy?
.Lý Tích trầm mặc không nói.
.Hàn Nghệ hỏi: - Tư không, có phải là cũng không phòng thủ được phải không?
.- Lão phu từng nói, thế cục trên chiến trường thiên biến vạn hóa, dù là ai cũng không thể dự tính được.
.Lý Tích lại nói tiếp: - Bởi vậy, cho dù Đại Đường ta dốc hết toàn lực, không không dám cam đoan nhất định sẽ thắng lợi đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận