Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 499.1: Ý nghĩa chân chính

.Ngươi đều nói rõ ràng như vậy, ai còn có thể giải thích nghi hoặc giúp ngươi được nữa.
.Miệng đều không mở ra được nha!
.Cả giáo đường hoàn toàn yên tĩnh.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bình thường không phải các ngươi rất thích nói sao, bây giờ cho các ngươi nói thoải mái, các ngươi sao lại không nói rồi.
.Thôi Hữu Du cười nói: - Học thức chúng ta còn nông cạn, không dám ngông cuồng nghị luận thánh nhân như Phó Đốc Sát.
.- Ngông cuồng nghị luận?
.Hàn Nghệ nói: - Không biết ta ngông ở chỗ nào?
.Thôi Hữu Du sửng sốt, cố gắng lấy mượn lực đẩy lực nói: - Nói như vậy, Phó Đốc Sát nghĩ rằng thánh nhân sai.
.- Ta chưa từng nói như vậy.
.Hàn Nghệ nói: - Từ đầu đến cuối ta chưa bao giờ nói rằng tiết học này dùng để phê phán thánh nhân, ta chỉ muốn trình bày quan điểm của ta, dùng thái độ hoài nghi khi đọc sách, không chính xác không nhất định là sai, quan điểm này ngươi nhất định phải phân biệt rõ ràng.
.Bùi Thiếu Phong nói: - Vậy không biết Phó Đốc Sát giải thích câu nói này như thế nào?
.- Thật ra ta cũng có chút lý giải.
.Hàn Nghệ cầm bút than khoanh câu này lại: - Theo ý ta, câu này nhất định là sai.
.Bên dưới xôn xao.
.Không ít ngươi đang tính toán làm thế nào công kích Hàn Nghệ
.Nào biết Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Nhưng Khổng thánh nhân chưa chắc đã sai.
.Uất Trì Tu Tích mờ mịt nói: - Đến tột cùng ngươi có ý gì, là đúng hay là sai.
.Hàn Nghệ nói: - Ý của ta rất đơn giản, ta tuyệt đối tin tưởng Khổng thánh nhân sẽ không bao giờ nói xấu nữ nhân, bởi vì ông ta rất hiếu thuận với mẫu thân ông ta, điều này đã được ghi lại, mà mẫu thân ông ta là nữ nhân, chuyện này mâu thuẫn nha! Ông ta vừa tôn sùng đạo hiếu vừa châm chọc các vị mẫu thân trong thiên hạ, sao có thể có chuyện này? Cho nên ta suy đoán, hoặc nữ nhân này nói về một loại phụ nữ khác, bởi vì nữ nhân cũng có tốt xấu, thậm chí ông ta có thể nói tiểu nhân trong nữ nhân.
.- Nhưng Khổng thánh nhân thật sự không bao giờ sai sao? Ta thấy cũng không chắc, bởi vì những lời này của ông ta không cẩn thận, nghiêm túc làm liên lụy không ít nữ nhân vô tội, là một nhà tư tưởng, đây là sai lầm không nên phạm phải. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta nghĩ lúc đấy Khổng thánh nhân cũng không ngờ, mình sẽ được hậu nhân tôn sùng là thánh nhân, càng không ngờ, mỗi câu nói của ông ta sẽ được tôn sùng như danh ngôn đạo lý, nếu Khổng thánh nhân sống lại bây giờ, ông ta nhất định sẽ hoàn thiện những lời này.
.- Cái sai là người khác lợi dụng những lời này mà khinh mạn nữ nhân trong thiên hạ. Nhưng những người này cũng không nghĩ chính mình do nữ nhân sinh ra, căn cứ tiêu chuẩn quý tộc của các ngươi, con cháu quý tộc thì quý, con cháu thứ tộc thì ti tiện, nhi tử do tiểu nhân sinh ra cũng là tiểu nhân, nếu quý tộc các ngươi tán thành những lời này, vậy các ngươi cũng là tiểu nhân, cho nên ta khẳng định những lời này sai. Nhưng không phải là Khổng thánh nhân sai, một câu nói vốn dĩ rất đúng nhưng xuất hiện trong thời khắc sai lầm thì lập tức biến vị.
.Mọi người ôm đầu không nói, lời nói của Hàn Nghệ bọn họ không phản đối được, dù sao ai cũng đều do mẹ dưỡng.
.Hàn Nghệ chăm chú nhìn bọn họ một lúc, đột nhiên cười nói: - Thật sự là gỗ mục, không thể điêu khắc.
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Chúng ta đều không nói gì, tại sao ngươi còn làm nhục chúng ta.
.Nếu là lúc trước, nhất định bọn họ đã nổi giận lôi đình, nhưng hôm nay bọn họ bị Hàn Nghệ làm nhục quá nhiều lần rồi, đã chết lặng rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Bởi vì ta chỉ thấy trong mắt các ngươi sự khinh thường, khó chịu, lại không thấy được lĩnh ngộ, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta nói những thứ này chỉ để thể hiện học thức uyên bác, chỉ là phê phán thánh nhân thôi sao?
.Thôi Hữu Du hừ nói: - Chẳng lẽ không phải?
.- Ngươi nói đi?
.Hàn Nghệ nói: - Các ngươi nghĩ ta thật nhàm chán, không có việc gì liền lôi những việc này nói với các ngươi, chúng ta huấn luyện các ngươi thành Cảnh sát Hoàng gia, thánh nhân nói đúng hay sai liên quan rắm đến đúng sai của Khổng thánh nhân, các ngươi muốn học những thứ này, sao không đi về nhà mà học, cần gì tới nơi này.
.Tiêu Hiểu cũng nổi giận nói: - Phó Đốc Sát, ngươi nói như vậy là sao, là ngươi chủ động nói đến, cũng không phải chúng ta bảo ngươi nói, ngươi ngược lại mắng chúng ta.
.Hàn Nghệ nói: - Vấn đề là ta nói nhiều như vậy, lý giải của các ngươi chỉ là ta đang ngồi ra vẻ. Ồ, ý của ta là các ngươi cảm thấy ta đang khoe khoang, các ngươi có đầu óc hay không, cũng không tự hỏi xem ta nói những lời này có ý nghĩa gì hay không?
.Uất Trì Tu Tịch vỗ bàn đứng lên nói:
.- Ngươi mới không có đầu óc, được, ngươi nói đi, ngươi nói với chúng ta những chuyện này có ý gì.
.- Thái độ hoài nghi?
.Hàn Nghệ dùng sức vỗ tấm ván gỗ, nói: - Ngươi còn nói ngươi có đầu óc, ta đều nói rõ ràng như vậy, các ngươi vẫn không rõ, ý của ta là mỗi một Cảnh sát Hoàng Gia đều phải có thái độ hoài nghi, Cảnh sát Hoàng Gia liên quan đến an toàn tính mạng của mấy vạn dân chúng Trường An, nếu một Cảnh sát Hoàng Gia chỉ vừa nghe tiếng gió đã bảo là mưa, thì dân chúng sẽ phải chịu nạn. Ta hỏi ngươi, nếu Khổng thánh nhân nói cho các ngươi ta đã giết người, các ngươi tin hay không tin?
.Tiêu Hiểu nói:
.- Người khác ta không tin, nói ngươi ta sẽ tin.
.Hàn Nghệ dứt khoát nói: - Tốt lắm, ta thay đổi một chút. Nếu Khổng thánh nhân nói ai khác giết người, ngươi tin hay không tin?
.Tiêu Hiểu ngây người, ngươi nói như vậy là gian trá a!
.Hàn Nghệ nói: - Thu hồi vẻ mặt khinh mạn của các ngươi, làm Cảnh sát Hoàng Gia không đơn giản, mỗi việc các ngươi làm, mỗi lời các ngươi nói đều có thể làm hại người khác, tương lai các ngươi sẽ gặp rất nhiều hạng người, rất nhiều biểu hiện giả dối hư ảo, nếu các ngươi không có tư tưởng nghi ngờ cả thánh nhân, như vậy các ngươi không xứng làm Cảnh sát Hoàng Gia. Lời của thánh nhân có sai hay không, phải xem là hoàn cảnh nào, ai nói ra, dùng giọng điệu gì để nói, những thứ này đều là mấu chốt, các ngươi không thể chỉ nhìn ý nghĩa lời nói. Giống như một con dao làm bếp, nó đặt trên thớt ngươi gọi nó là dao bếp, nói không chừng đây là hung khí giết người thì sao?
.- Nếu can hệ tới tính mạng, lão sư của các ngươi cũng có thể lừa ngươi, thậm chí thân nhân của các ngươi, người khác cũng có thể lợi dụng lời nói của thánh nhân để lừa các ngươi. Đầu của các ngươi không hoàn toàndùng để tiếp thu, còn phải dùng để suy nghĩ. Trước kia các ngươi đọc sách như thế nào, lão sư nói một câu, ngươi nói lại một câu, các ngươi có bao giờ tự hỏi, rốt cuộc lão sư đọc đúng hay đọc sai?
.Tiêu Hiểu nói: - Nói như vậy, chúng ta cũng có thể nghi ngờ ngươi.
.- Đương nhiên.
.- Vậy vì sao lúc trước ngươi còn nói, chúng ta phải tuyệt đối phục tùng.
.- Đúng vậy.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Nhưng ta cũng không nói không cho phép các ngươi nghi ngờ mệnh lệnh của ta. Việc này không liên quan đến việc có phục tùng hay không, chúng ta đều là người trưởng thành, ngươi muốn nghi ngờ ta, có thể, nói ra nghi ngờ hợp lý, ta vô cùng nguyện ý nhận, bởi vì như thế các ngươi mới có thể tiến bộ. Bây giờ các ngươi có thể nghi ngờ ta, chỉ cần hợp lý, ta tuyệt đối nhận.
.- Giặt quần áo
.Uất Trì Tu Tịch lập tức nói: - Vì sao ngươi không tìm ngươi giặt quần áo giúp chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận