Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 489: Bức tường vinh quang

.Bên trong phòng đều là có sẵn cả, chỉ là sửa chữa, làm mới lại một ít, thêm vào vài dụng cụ, vật dụng vân vân.
.Lúc này bên trong giáo trường có một hàng bàn dài, phía sau hàng bàn là một vài văn lại đang ghi ghi chép chép gì đó, mà đối diện bọn họ là đội ngũ xếp thành từng hàng.
.Những người này đều là người của Thập Lục Vệ Quân, họ đã đến từ rất sớm rồi.
.Đợi các công tử đến, những mỹ nữ này nhiệ tình bưng ngay những khay trà nóng và bánh ngọt đến cho những công tử đang xếp hàng ghi danh thưởng thức, phục vụ rất chu đáo, khiến cho những vị công tử này có cảm giác như đang ở nhà, vô cùng thoải mái.
.Một vị công tử anh tuấn đột nhiên hỏi:
.- Vị tiểu nương tử này, những thứ đó dùng để làm gì vậy?
.Người này chính là đệ đệ của Tiêu Vô Y, Tiêu Hiểu, tay y chỉ vào những thứ cổ quái trên giáo trường.
.Vị tiểu nương tử bưng trà dâng nước kia lập tức đáp:
.- Cái này nô tỳ cũng không biết ạ.
.Tiêu Hiểu nhìn những cỗ thiết bị to đùng ấy, cau mày.
.Một vị công tử sau lưng hắn hỏi:
.- Hiểu ca, huynh đang nghĩ gì vậy?
.Người này tên Nguyễn Văn Quý, xuất thân từ Trần Lưu Úy thị, đều thuộc tập đoàn Giang Tả với Lan Lăng Tiêu thị, nhưng ở khu vực QuanTrung, thế lực còn cách xa Lan Lăng Tiêu thị.
.Tiêu Hiểu nói:
.- Ta cảm giác nơi này có gì đó không đúng.
.Nguyễn Văn Quý nói:
.- Thật à?
.Ta cảm thấy nơi này rất tốt đấy chứ, có cái ăn, có cái uống, lại có mỹ nhân hầu hạ.
.Tiêu Hiểu nói:
.- Chính vì như thế ta mới cảm thấy có gì đó không đúng Ngươi nói xem, chúng ta chẳng qua chỉ là những người đến để ghi danh, sao lại nhiệt tình tiếp đãi chúng ta đến vậy.
.Nguyễn Văn Quý nói:
.- Ta nói Hiểu ca, sao huynh đi rồi một chuyến Lạc Dương liền trở nên đa nghi như thế.
.Nơi này là Hoàng cung, đương nhiên phải có khác rồi.
.Tiêu Hiểu gật đầu, dường như cũng cảm thấy mình quá đa nghi rồi.
.Sau khi báo danh xong, một vài người hầu dẫn họ đến phòng của mình.
.Những căn phòng nơi đây đa số đều đã được tu sửa qua, cũng có không ít phòng được xây mói.
.Nhìn bề ngoài trông rất bình thường nhưng bên trong được trang hoàng hoàn toàn mới, một phòng ở bốn người, hai chiếc giường trên dưới, đệm chăn các thứ đều có sẵn, còn có tủ quần áo, hai chiếc bàn dài, tuy nhỏ, nhưng thứ gì cũng có, hơn nữa còn rất sạch sẽ gọn gàng.
.Những vị công tử này chưa từng sống qua cuộc sống tập thể, vừa trông thấy những chiếc giường trên dưới này đều rất hiếu kỳ, vô cùng háo hức, vốn dĩ còn muốn rủ rê bạn bè ở cùng nhau, nhưng Hàn Nghệ sớm đã sắp đặt cho bọn họ ổn thỏa cả rồi, dù sao bốn chỗ nằm bao gồm sĩ tộc Sơn Đông, thế phiệt Quang Trung, sĩ tộc Giang Tả và một tộc khác.
.Nếu không làm như vậy sẽ có thể gây ra xung đột về địa vực, giai cấp.
.Hàn Nghệ hi vọng họ có thể đoàn kết, không làm ra những phiền phức không đáng.
.Mặc dù mọi người đối với việc sắp xếp này có phần bất mãn nhưng cũng không cũng không cách gì khác.
.Đây là Hoàng cung, không phải là nơi họ có thể giương oai, có điều, chuyện này cũng không cản trở họ đi tìm bằng hữu tốt của mình, hành lý vừa đặt xuống là chuồn ra khỏi cửa.
.Đương nhiên, năng lực tự chăm sóc kém cỏi của bọn họ, có muốn làm cũng chỉ có thể đặt nó xuống mà thôi.
.Mà phía đông nơi huấn luyện có một số gian phòng san sát nhau, nơi này chính là nơi làm việc của các quan viên huấn luyện của Trại huấn luyện.
.- Hoàng gia Trại huấn luyện?
.Hay cho cái tên Hàn Nghệ ngươi, ngươi cũng thật quá đáng rồi đấy, ta dầu gì cũng là Tổng Cảnh Ti của Hoàng gia Trại huấn luyện, không ngờ ngươi giấu diếm ta đến hôm nay.
.Mãi đến giờ này, Trình Xử Lượng mới biết được chân tướng, không khỏi giận tím mặt.
.Hàn Nghệ ngồi bên cạnh lên tiếng:
.- Tướng quân, xin ngài nghe ta giải thích đã!
.- Còn gì để giải thích nữa.
.Trình Xử Lượng tức giận không thôi nói:
.- Ngươi và Trưởng Tôn huynh đều biết, chỉ mỗi mình ta là chẳng hay biết gì, các người nếu đã không tín nhiệm ta, chỉ cần nói thẳng ra có phải hơn không, cái danh Tổng Cảnh Ti này ta không làm nữa.
.Gã thật sự rất tức giận, cảm thấy bản thân như một con khỉ bị người ta đùa giỡn vậy.
.Chợt nghe ngoài cửa có tiếng vọng vào:
.- Vậy không thể được.
.Mấy người quay đầu lại nhìn, ngoài cửa bước vào một toán người, đi đầu là đương kim Hoàng thượng Lý Trị, đi theo bên cạnh còn có Độc Cô Vô Nguyệt và Trưởng Tôn Diên.
.Hàn Nghệ, Trưởng Tôn Xung, Trình Xử Lượng vội vã bước đến hành lễ.
.- Miễn lễ.
.Lý Trị nhìn sang Trình Xử Lượng nói:
.- Trình nhị, trẫm tin tưởng ngươi như vậy, giao cả an nguy của dân chúng cho ngươi, ngươi sao có thể nói không làm là không làm được chứ.
.Trình Xử Lượng vội đáp:
.- Bệ hạ, đây tuyệt không phải là câu nói nhất thời của vi thần.
.- Tức giận cũng không thể nói như thế.
.- Vi thần biết tội.
.Lý Trị thở dài một hơi rồi nói:
.- Trình tướng quân, chuyện này ngươi không thể trách Hàn Nghệ, cũng không thể trách trẫm, ngươi muốn trách thì hãy trách cha ngươi.
.Trình Xử Lượng mặc dù lớn hơn hắn, nhưng lại là muội phu y, vì thế nói chuyện cũng không câu nệ quá.
.- Cha vi thần?
.Trình Xử Lượng sửng sốt.
.Lý Trị nói:
.- Là cha ngươi căn dặn Hàn Nghệ không được nói cho ngươi biết.
.Trình Xử Lượng hỏi một cách ngạc nhiên:
.- Tại sao?
.Lý Trị bèn nói:
.- Cha ngươi nói con người ngươi thích uống rượu, tính tình lại cương trực thẳng thắn, không giấu nổi bí mật.
.Nhưng việc trong Trại huấn luyện trẫm đã hạ lệnh tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, đại thần trong triều cũng chỉ có bọn Thái Úy biết chuyện, thậm chí ngay cả con cái họ cũng không được biết.
.Trình Xử Lượng vẻ mặt có phần ngượng ngùng đáp:
.- Nhưng bệ hạ, sao lại phải làm như thế?
.Lý Trị cười nói:
.- Trẫm làm như thế ắt có lý của trẫm.
.Mặt khác, chức trách của ngươi là cả Dân An Cục chứ không phải ở Trại huấn luyện này, ngươi cần phải học cách lấy đại cục làm trọng, không thể xử sự như trước đây nữa.
.Trình Xử Lượng nghe đây là chủ ý của Trình Giảo Kim, nộ khí liền tan biến hết, vì gã biết Trình Giảo Kim nhất định không làm hại gã, liền nói:
.- Vi thần biết tội, xin bệ hạ giáng tội.
.Lý Trị lớn tiếng rồi nói:
.- Vậy thì không cần, ngồi đi, tất cả đều ngồi xuống cả đi.
.Mọi người đều ngồi cả xuống.
.Lý Trị hướng nói với Hàn Nghệ:
.- Hàn Nghệ, việc ghi danh tiến hành thế nào rồi?
.Hàn Nghệ đáp:
.- Hồi bẩm bệ hạ, tất cả đều rất thuận lợi.
.- Vậy thì tốt rồi.
.Lý Trị nói:
.- Về việc Trại huấn luyện Hoàng gia, vì không tiện tiết lộ ra ngoài nên trước đó chưa giao nhiệm vụ cho các ngươi, hơn nữa trong số các ngươi cũng chỉ có Hàn Nghệ và Bí Thư Giám biết được chuyện này, nay trẫm sẽ đích thân phân phó cụ thể cho các ngươi.
.Vừa nói xoay qua Trình Xử Lượng nói:
.- Trình nhị, giờ ta bổ nhiệm ngươi làm Tổng Đốc Sát của Trại huấn luyện, có điều Thập Lục Vệ Quân và Dân An Cục đang lúc chuyển giao quyền lực, việc này hết sức quan trọng.
.Hơn nữa, hai bên với ngươi mà nói đều là chỗ quen biết, trẫm hi vọng ngươi lấy bên kia làm trọng, cùng lúc chuyển giao, thì phải duy trì trị an.
.Trình Xử Lượng hành lễ đáp:
.- Vi thần tuân lệnh.
.Nhưng trong ánh mắt vẫn lộ ra chút suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận