Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 272.2: Nhất định phải làm lớn một trận.

.- Hàn đại ca, chúng ta mau mau trở về đi thôi, cho mấy tỷ tỷ một niềm vui bất ngờ.
.Hùng Đệ kích động lôi kéo Hàn Nghệ tiến tới.
.Mấy người mới vừa tới trước cửa Phượng Phi Lâu, liền nghe được một tiếng rít lên: - A... Tiểu Nghệ ca trở về. Tiểu Nghệ ca trở về.
.Hàn Nghệ cảm giác nghe có chút giống như "Quỷ đến rồi", nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười.
.Lại nghe được một loạt tiếng bước chân, chỉ thấy một đám người từ sau ngõ vọt ra.
.- Hàn tiểu ca ở nơi nào? Ở nơi nào?
.- Lưu tỷ, ta ở nơi này!
.Hàn Nghệ giơ tay lên.
.Mấy người Lưu Nga hoả tốc chạy qua.
.- Hàn tiểu ca, cuối cùng ngươi cũng trở lại rồi.
.- Tiểu Nghệ ca, ngươi đúng là đã trở lại rồi, thật sự là quá tốt.
.Mỗi người đều là khua tay múa chân, có vẻ vô cùng kích động, tuy rằng Phượng Phi Lâu là do Lưu Nga sáng lập, nhưng lại do một tay Hàn Nghệ nâng dậy, vì lẽ đó Hàn Nghệ mới là người tâm phúc của bọn họ. Mấy ngày nay Hàn Nghệ rời đi thì, bọn họ đều là một mảnh mờ mịt, bao gồm cả Lưu Nga, cũng không biết nên làm như thế nào là tốt, chỉ cảm thấy trước sói sau hổ, đến ngủ cũng không yên ổn. Bây giờ Hàn Nghệ vừa đi đã quay lại, Phượng Phi Lâu quả thật là sĩ khí đại chấn. Kể cả những vị thợ mộc kia cũng đều chạy tời, một bộ nước mắt doanh tròng, kích động không thôi.
.Hàn Nghệ cũng không thích bầu không khí như thế này, dù sao hắn cung không phải một vị anh hùng, không cần những thứ này, cợt nhả nói:
.- Mộng Nhi. Có phải sau khi ta đi rồi, cô mới phát hiện không thể rời bỏ ta nha.
.Mộng Nhi đỏ mặt, xùy xùy nói: - Tiểu Nghệ ca, ngươi thực sự là quá xấu xa, vừa về đến liền nói hươu nói vượn. Ta cũng không có luyến tiếc ngươi, chỉ không nỡ Tiểu Mập cùng Tiểu Dã mà thôi.
.Hùng Đệ mở to măt nho, vui cười hớn hở nói: - Thật sao? Mộng Nhi tỷ tỷ, tỷ thật sự nhớ ta sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta đã sớm nói cô thầm mến Tiểu Mập, cô còn chết không thừa nhận.
.- Tiểu Nghệ ca (Hàn đại ca).
.- Được được được, ta không nói nữa.
.Trải qua một phen trêu ghẹo, không khí lập tức lại thoải mái không ít.
.Hàn Nghệ an ủi mấy vị thợ mộc một phen, để bọn họ về trước làm việc, đợi lát nữa liền qua xem một chút, sau đó lại cùng mấy người Lưu Nga đi đến tiền sảnh.
.Đi vào trong sảnh, Hàn Nghệ ngồi xuống, Mộng Nhi vội vàng rót một chén trà cho hắn, Hàn Nghệ liên tiếp uống ba chén, cuối cùng cũng coi như là bình tĩnh lại.
.- Hàn tiểu ca, lần này chúng ta có thể coi là trở về từ cõi chết nha, không không không, phải nói là nhân họa đắc phúc, Hàn tiểu ca, được bệ hạ triệu kiến, cũng là vinh quang lớn lao nha.
.Lưu Nga kích động đến mức câu trước không ăn nhập với câu sau rồi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Trước đây tỷ không phải là cung kỹ sao, lẽ nào bệ hạ chưa từng triệu kiến tỷ?
.Lưu Nga nói:
.- Ta thât ra cũng có may mắn gặp qua Thái Tông Thánh Thượng, thế nhưng cung không phải triệu kiến, chỉ là biểu diễn một ít ca vũ trợ hứng mà thôi, thế nhưng bệ hạ là chưa bao giờ thỉnh người từ Bình Khang Lý đi biểu diễn đâu, đây quả thật là lần thứ nhất nha.
.Mộng Nhi tựa hồ còn không thể tin được, nói: - Tiểu Nghệ ca, bệ hạ thật sự muốn xem kịch nói sao?
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Mọi người lại là mồm năm miệng mười hỏi, Hàn Nghệ đều là gật đầu chống đỡ.
.Đợi cho bọn họ nói mệt mỏi, Hàn Nghệ mới nói: - Các cô cung đừng cao hứng quá sớm, then chốt vẫn là hoàng thượng phải thích xem kìa, hơn nữa, ta ngươc lai thât ra rất sợ các cô diễn hỏng vở kịch này, vậy thì không phải nhân họa đắc phúc nữa, mà là bởi phúc được họa.
.Lời này vừa nói ra, trong phòng nháy mắt an tĩnh lại.
.Mộng Đình một mặt đưa đám nói: - Tiểu Nghệ ca, ngươi đừng làm chúng ta sợ.
.Nghệ cười nói: - Ta cung hi vọng ta chỉ là đang hù dọa các cô. Nói tới chỗ này, hắn dừng một chút, nói: - Mặc kệ như thế nào, hiện tại tuyệt không phải là thời điểm cao hứng, chúng ta hẳn là thận trọng đối mặt, không thể ra bất kỳ sai lầm nào.
.Lưu Nga gật gật đầu nói: - Phải phải phải, ngươi nói đúng, Mộng Nhi, Mộng Đình, các cô không thể khinh thường được.
.Mấy nàng Mộng Nhi bị dọa đến sững sờ, vội vàng gật mạnh đầu.
.Hàn Nghệ hỏi: - Lưu tỷ, tình huống hai ngày nay như thế nào?
.Lưu Nga có chút chột dạ liếc nhìn Hàn Nghệ, nói:
.- Hai ngày này chúng ta không có mở cửa, đúng hôm... đúng hôm ngươi đi Mẫu Đơn nương tử đã tới một lần, hy vọng chúng ta sớm mở cửa một chút, thế nhưng ta nghĩ, hiện tại vẫn chưa có kịch nói, khách nhân cung sẽ không tới, không ngờ Mẫu Đơn nương tử lại đề nghị, dứt khoát liền để ngõ Bắc chỉ chuyên môn mở ra cho nữ nhân, nang nói mặc dù không có kịch nói, nữ nhân cũng sẽ tới đây, sau đó sẽ từ từ suy nghĩ kịch bản.
.Nữ nhân này cũng có chút đầu óc làm ăn. Hàn Nghệ cười thầm trong lòng, nếu như hắn thật không có trở về, như vậy đề nghị của Nguyên Mẫu Đơn không thể nghi ngờ là tốt nhất, bởi vì hiện tại vẫn không có thị trường cho nữ nhân, nếu như có thể đem ngõ Bắc biến thành thị trường của riêng nữ nhân, như vậy lợi nhuận cung là là điều chắc chắn, chẳng qua biến thành buôn bán thuần túy, đối với sự chờ mong của Hàn Nghệ, vẫn là có rất nhiều khác biệt. Nhưng đây là đề nghị mà Nguyên Mẫu Đơn đưa ra dưới tình huống không có Hàn Nghệ, vì lẽ đó cũng coi như là thượng sách, nói: - Vậy tỷ trả lời ra sao?
.Lưu Nga nói: - Ta nhất thời cung không có chủ ý, liền nói muốn suy nghĩ một chút, nao biêt ngươi mới đi được hai ngày, Lý Xá Nhân liền mang theo khẩu dụ của bệ hạ đến rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy chuyện này đã truyền ra chưa?
.Lưu Nga gật gật đầu nói: - Lúc đó cũng đã truyền ra, hôm nay đã có không có không ít người đến hỏi ngươi đã về hay chưa.
.Hàn Nghệ híp mắt rơi vào trầm tư.
.Bây giờ Lưu Nga vừa nhìn thấy vẻ mặt này của Hàn Nghệ, trong lòng chỉ cảm thấy sợ hãi, cẩn thận nói: - Hàn tiểu ca, đi một ngày đàng học một sàng khôn, ngươi chớ có mạo hiểm nữa.
.Hàn Nghệ gật gật đầu cười nói: - Tỷ nói rất đúng, vì lẽ đó ta dự định lần này phải thoải mái tay chân làm lớn một trận.
.Đây là hoàn toàn nghe không vào nha!
.Lưu Nga một mặt khiếp sợ, hỏi: - Ngươi lại muốn làm gì?
.Hàn Nghệ nói: - Tỷ phải hiểu được, tại sao lần này chúng ta lại thất bại thảm hại như vậy, xét đến cùng, chính là bởi vì thực lực của chúng ta quá yếu, một khi mất đi chỗ dựa, chúng ta căn bản không hề có chút sức chống đỡ nào, bởi vậy có thể thấy được, còn phải dựa vào chính mình, bây giờ bệ hạ muốn xem kịch nói, đây chính là một cái bùa hộ mệnh, trong đoạn thời gian này, không có ai còn dám động vào chúng ta. Nhất định phải nhanh chóng chế tạo ngõ Bắc thành một cái thị trường, tranh thủ được càng nhiều quan hệ lợi ích, từ đó mới tranh thủ được càng nhiều bùa hộ mệnh.
.Lưu Nga nghe thấy thế mới thở phào nhẹ nhõm, nói: - Hóa ra là ngươi nói chuyện làm ăn nha!
.Hàn Nghệ nói: - Bằng không vừa nãy tỷ nghĩ ta định làm gì?
.- Không có, không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận