Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 318.1: Đá nghiêng bình dấm chua.

.Chỉ thấy mấy con ngựa bay nhanh vào trong cốc, xông lên phía trước nhất đúng là Nguyên Liệt Hổ.
.Không chỉ như thế, sau đó còn có Lục Tử như Thôi Tập Nhận, Vương Huyền Đạo, Lư Sư Quái, Độc Cô Vô Nguyệt và mặt khác, trong đó còn có một đạo bóng hình xinh đẹp, tuy là nữ giả nam trang, nhưng Hàn Nghệ liếc mắt một cái liền nhận ra, người này đúng là vợ của hắn, Tiêu Vô Y.
.Hùng Đệ bọn họ cũng đều ngừng lại, đều đưa mắt nhìn lại.
.- Ồ ồ, hình như là Nguyên công tử bọn họ.
.Hùng Đệ chớp chớp mắt nhỏ, đột nhiên ngạc nhiên vui mừng nói: - Còn có đại.
.Tiểu Dã khẩn trương giữ chặt y lại.
.Hùng Đệ cũng kịp phản ứng, ngây ngốc một tay che miệng lại, người mà bình thường không quản được cái miệng của chính mình, cũng chỉ có thể dùng tay để hỗ trợ.
.- Cô cô!
.Kỹ thuật cưỡi ngựa của Nguyên Liệt Hổ thật đúng là rất cao, không hổ là người tiên phong, một con ngựa bay nhanh đến trước đồi, ngựa còn chưa có dừng lại, y liền thả người nhảy xuống, nhảy đến trên sườn đồi, đi nhanh vài bước liền tới giữa đồi rồi, thân thiết đánh giá Nguyên Mẫu Đơn, không kịp thở phì phò, liền nói: - Cô cô, người không sao chứ.
.Nguyên Mẫu Đơn nhìn Nguyên Liệt Hổ đổ mồ hôi đầy đầu, trong mắt hiện lên một chút cảm động, nhưng vẫn chưa biểu lộ ra, gật đầu nói:
.- Ta không sao.
.- Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, thật sự là làm ta sợ muốn chết.
.Nguyên Liệt Hổ thực nhẹ nhàng thở ra, lau mồ hôi, nhìn giống như thực sự bị dọa không nhẹ nha.
.Lại nghe được một người cười nói: - Mẫu Đơn tỷ, tỷ không biết đó thôi, thằng nhãi này nghe thấy ở đây xảy ra lũ bất ngờ, đều khóc lên.
.Người nói chuyện chính là Trịnh Thiện Hành.
.Nguyên Liệt Hổ mắt hổ trừng lên, nói: - Ta nói ngươi này Thiện Hành, ta rơi nước mắt của ta, có liên quan gì tới ngươi? Thật sự là xen vào việc của người khác, ngươi muốn muốn nhúng tay thì hãy nhúng tay vào những người nghèo của ngươi đi, ít ở trong này dông dài thôi.
.Nếu là trước kia, Hàn Nghệ có lẽ vẫn không rõ vì sao Nguyên Liệt Hổ sẽ quan tâm Nguyên Mẫu Đơn như vậy. Hiện tại hắn hiểu rồi, Nguyên Liệt Hổ làm hại Nguyên Mẫu Đơn biến thành quả phụ, cho nên y có lý do đem tính mạng của Nguyên Mẫu Đơn so với hết thảy đều trọng yếu hơn.
.Trịnh Thiện Hành lườm cái xem thường, đi lên sườn đồi, hướng tới Nguyên Mẫu Đơn chắp tay nói: - Mẫu Đơn tỷ, nhìn thấy tỷ không việc gì. Thiện Hành liền yên tâm.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu nói: - Đa tạ.
.Trịnh Thiện Hành lại hướng tới Hàn Nghệ trên cây cười nói: - Hàn tiểu ca, đã lâu không gặp rồi.
.Nguyên Liệt Hổ quay đầu nhìn lại, kinh ngạc nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi tới khi nào?
.Ta liền dễ dàng bị người bỏ qua như vậy sao? Hàn Nghệ đảo cặp mắt trắng dã, nói: - Đến sớm hơn so với ngươi.
.Nói xong hắn liền từ trên tàng cây nhảy xuống.
.Nguyên Liệt Hổ chợt giống như nhớ tới cái gì, hỏi: - Hàn Nghệ, nghe nói là ngươi đã liều chết cứu cô cô của ta.
.Hàn Nghệ còn không có mở miệng, Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Lúc đó may mắn có Hàn Nghệ ở đây, nếu không ta chỉ sợ cũng không gặp lại được các ngươi.
.Nguyên Liệt Hổ vội khom lưng ôm quyền. Hành đại lễ nói: - Hàn Nghệ, đa tạ ngươi cứu cô cô ta một mạng, xin nhận của ta đây một lễ.
.Hàn Nghệ vội vàng nói: - Không dám, không dám, tiện tay mà thôi. Hơn nữa Mẫu Đơn nương tử cũng đã tạ ơn ta rồi.
.- Cũng không thể nói như vậy, lễ này là không thể thiếu được.
.Nguyên Liệt Hổ cảm kích nói: - Ngươi nói, ngươi muốn cái gì, chỉ cần Nguyên Liệt Hổ ta có thể cấp được, ta nhất định cấp cho ngươi.
.Kẻ có tiền chính là hào khí nha! Hàn Nghệ cười nói: - Về điều kiện báo đáp, ta cùng Mẫu Đơn nương tử đã thương lượng xong rồi. Nàng mỗi ngày đưa cho ta năm mươi cân hoa quả, đưa suốt ba năm.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức bất mãn, đây chính là tác phong người Nguyên gia nha, nói: - Cô cô, như vậy có phải quá ít rồi hay không, mạng của cô cô sao chỉ giá trị có chút tiền ấy?
.Nguyên Mẫu Đơn tức giận buồn cười nói: - Vậy ngươi nói mạng của ta giá trị bao nhiêu tiền?
.- Giá trị.
.Nguyên Liệt Hổ gãi gãi quai hàm. Nói: - Cô cô mạng của cô cô, có thể nào dùng tục vật như này để đánh giá.
.Hàn Nghệ vội vàng nói:
.- Vậy không phải đúng rồi sao, kỳ thật thù lao báo đáp này, chính là vì thể hiện một phần tâm ý, đàm đến tiền bạc liền trở thành tục khí rồi.
.- Đúng cực! Cực đúng!
.Nguyên Liệt Hổ liên tục gật đầu. Lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, đây coi như là Nguyên Liệt Hổ ta nợ ngươi, nếu về sau cần ta giúp, ta nhất định không nói hai lời.
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu.
.Đột nhiên dưới sườn đồi vang lên một thanh âm nghiền ngẫm:
.- Tiểu Hổ, đầu óc heo của ngươi khi nào thì mới có thể thông minh một chút.
.Dám nói Nguyên Liệt Hổ như vậy, ngoại trừ Nguyên Mẫu Đơn ra, chỉ còn lại Tiêu Vô Y rồi.
.Chỉ thấy Tiêu Vô Y cầm roi ngựa, tư thê hiên ngang đang đi lên trên sườn đồi, mà phía sau nàng là Thôi Tập Nhận, Độc Cô Vô Nguyệt, Lư Sư Quái, Vương Huyền Đạo, Trưởng Tôn Diên đi theo, lúc này phong phạm nữ vương, thật sự là hiển thị rõ đến không thể nghi ngờ a!
.Nguyên Liệt Hổ nói:
.- Cô nữ ma đầu này lại đang ở đây nói hươu nói vượn cái gì thế.
.Tiêu Vô Y sắc mặt lạnh lùng, nói: - Ngươi lại gọi ta là nữ ma đầu, ta liền treo ngươi trên tàng cây mấy tháng.
.Nguyên Mẫu Đơn hừ nói: - Vô Y, cô cần phải rõ ràng, nơi này là địa bàn của Nguyên gia ta.
.Nguyên Liệt Hổ cũng là vẻ mặt lớn lối nói: - Đúng vậy, nơi này chính là vườn trái cây của Nguyên gia ta.
.Tiêu Vô Y cười dài nói: - Thì tính sao? Chỉ bằng hai người các ngươi, còn không phải đối thủ của ta cùng Vô Nguyệt.
.Độc Cô Vô Nguyệt với một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành có vẻ cực kỳ kinh ngạc: - Tỷ, chuyện này có liên quan gì đến ta?
.Tiêu Vô Y trừng mắt, nói: - Hai người Nguyên gia bọn họ ức hiếp một mình ta, chẳng lẽ đệ tính toán khoanh tay đứng nhìn sao?
.Độc Cô Vô Nguyệt cúi đầu không nói.
.Lư Sư Quái nhìn không được rồi, nói: - Vô Y, cô đừng cứ mãi ức hiếp Vô Nguyệt.
.- Tỷ đệ chúng ta nói chuyện, ngươi xen vào làm gì? Tiêu Vô Y giống như đang ăn phải hỏa dược vậy.
.Lư Sư Quái ngượng ngùng cười, không lên tiếng nữa.
.Độc Cô Vô Nguyệt buồn bực nhỏ giọng nói: - Lư huynh, liên lụy ngươi rồi, thật sự rất xin lỗi.
.Lư Sư Quái cười một tiếng, nói: - Đã thành thói quen rồi.
.Nguyên Liệt Hổ nhìn thấy vậy trong lòng cũng khá buồn bực, vừa rồi khi tới vẫn còn đang yên lành, như thế nào vừa tới nơi này, nữ nhân này liền nổi điên. Tuy nhiên y thấy Tiêu Vô Y tâm tình không quá tốt, nên cũng không dám cứng đối cứng rồi.
.Nữ nhân này là ăn hỏa dược đi! Hàn Nghệ nhìn thấy mà toát mồ hôi lạnh rồi.
.Khi nói chuyện, bọn họ đã đi tới trên đồi rồi, đám người Thôi Tập Nhận đều hướng Nguyên Mẫu Đơn vấn an, ra vẻ quan tâm.
.Nguyên Mẫu Đơn nhất nhất đáp tạ, đột nhiên lại nói với Tiêu Vô Y: - Vô Y, thật không ngờ cô cũng tới.
.- Cha ta cũng ở nơi đây, ta đây làm nữ nhi có thể không đến nhìn à. Tiêu Vô Y nói xong biến sắc, vừa cười nói: - Mẫu Đơn tỷ, tỷ và ta cũng là kết nghĩa kim lan, như thế nào cũng phải tới thăm tỷ một chút đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận