Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 968.2: Yêu sâu, trách chi chia cắt

..
.Nghe được hai người nói chuyện, Hàn Nghệ, Tiêu Vô Y bên trong xe đều mím môi mỉm cười.
.Bỗng nhiên, xe ngựa xóc nảy một chút.
.Nghe thấy lạch cạch bịch một tiếng!
.Chỉ thấy một cây gậy từ phía sau ghế dựa lăn đến.
.Tiêu Vô Y theo bản năng dùng ngọc thủ che cái miệng nhỏ nhắn.
.Hàn Nghệ đầu tiên là liếc mắt nhìn nàng một cái, lập tức nhặt lên cây gậy kia, ồ lên một tiếng thật mạnh: - Nơi này tại sao có thể có một cây gậy thế nhỉ? Nói xong mắt tà tà nhìn về hướng Tiêu Vô Y.
.- Nhìn ta làm chi.
.Tiêu Vô Y hừ nói: - Đây chính là ta chuẩn bị dùng để giáo huấn chàng, cho chàng nhớ rõ ràng một chút, chàng hại ta khổ như vậy, chẳng lẽ không nên nhận chút trừng phạt sao?
.Nàng lúc này quả thật đã bị chọc tức, vô cùng tức giận, cả người cũng phình to lên, đã cầm cây gậy tới rồi, nhưng thực sự khi nhìn thấy Hàn Nghệ, trong nội tâm nàng lại tràn đầy là tình yêu nha!
.Hàn Nghệ nghe vậy trong đầu đột nhiên bốc lên một hình ảnh, một giám quân đại nhân ở trước mặt đại quân và tù binh, bị thê tử của mình đuổi theo chạy khắp núi! Lúc này khẽ run rẩy, vội vàng đem cây gậy quăng ra ngoài, đây là nguồn gốc của vạn ác, lại đem Tiêu Vô Y ôm vào trong ngực, nói: - Được rồi! Ta cam đoan với nàng, về sau quyết sẽ không lại mạo hiểm như vậy nữa.
.Tiêu Vô Y nói: - Chàng phải nhớ cho kỹ đó.
.- Ừ!
.- Kỳ thật cũng không phải ta ngăn cản chàng đi lãnh binh đánh giặc, có điều ta là cảm thấy mánh khoé bịp người này của chàng quá nguy hiểm. Tiêu Vô Y ghé vào trong lòng Hàn Nghệ, nhỏ giọng nói.
.Hàn Nghệ cười nói: - Kỳ thật lãnh binh đánh giặc đối với ta mà nói, thì càng thêm nguy hiểm.
.Tiêu Vô Y nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Hàn nghệ một chút, khóe miệng mỉm cười.
.Hai vợ chồng, tuy rằng chia xa nhiều ngày, nhưng nói không nhiều lắm, Tiêu Vô Y lúc này chỉ mong được lẳng lặng nằm ở trong ngực của Hàn Nghệ, miệng có thể gạt người, nhưng cái ôm ấm áp thì lại không thể.
.Nhưng không đi được bao lâu, xe ngựa đã ngừng lại.
.- Sao lại thế này?
.Hàn Nghệ hỏi.
.- Ta cũng không rõ lắm. Hình như là có một quan viên đến đây.
.Trôi qua trong chốc lát, Hàn Nghệ đang chuẩn bị xuống xe đi xem rốt cuộc là thế nào, thì Triệu Húc liền vội vàng chạy tới, nói: - Đặc phái sứ, hoàng thượng có mệnh, để cho chúng ta ở bên ngoài đóng quân một ngày, ngày mai hãy vào thành.
.Hàn Nghệ hiếu kỳ nói:
.- Vì sao?
.Triệu Húc ha hả nói: - Bệ hạ nói rằng ngày mai muốn đích thân nghênh đón chúng ta ở Huyền Vũ môn.
.Hoàng đế tự mình ra nghênh tiếp, thế này phong quang bao nhiêu nha! Chỉ có điều hiện giờ đã là giữa trưa rồi, nếu an bài như đã nói, thì cũng đã đến buổi tối rồi, chỉ có thể đợi đến ngày mai. Kỳ thật điều này cũng chỉ có thể trách Hàn Nghệ, nếu không phải hắn không để ý những tâm tình của tù binh kia, thúc giục chạy nhanh, theo đạo lý thì phải đi chậm hơn mấy ngày mới đến, hiện giờ bọn họ đã đi đến nơi trước rồi, cũng làm loạn hết sắp xếp của Lý Trị.
.- Huyền Vũ môn!
.Hàn Nghệ nghe vậy thì phát hoảng cả lên!
.Giờ cũng không có cách nào, Hoàng đế đã có mệnh lệnh, đại quân chỉ có thể đóng quân tại chỗ.
.Tuy nhiên Hàn Nghệ ngược lại có thể lý giải được, dù sao một trận này đối với Lý Trị mà nói, có ý nghĩa trọng đại, nhất định phải tuyên truyền rộng rãi một phen, lúc trước khi xuất chinh, Lý Trị cũng tự mình đến Huyền Vũ môn đưa tiễn, hiện giờ chiến thắng trở về, đương nhiên càng phải tới đón tiếp rồi. Từ điểm này cũng có thể thấy được, Đường triều là vô cùng thượng võ.
.Trở lại trên xe ngựa, Hàn Nghệ vẻ mặt buồn bực nói với Tiêu Vô Y: - Xem ra chỉ có ủy khuất phu nhân theo ta ở lại dã ngoại một đêm nay rồi.
.Tiêu Vô Y nói: - Ta đồng ý ở đây cùng chàng khi nào.
.Hàn Nghệ oa một tiếng, nói:
.- Nàng sẽ không không nói cảm tình như vậy đi!
.Tiêu Vô Y bĩu bĩu môi một chút, nói: - Đây chính là quân doanh, sao có thể tùy tiện để cho người ta ở lại, truyền đi rất không tốt a!
.- Điều này cũng đúng! Hàn Nghệ nói xong ngẩn ra: - Không đúng nha! Nhớ rõ lúc trước thời điểm nàng la hét đòi theo ta cùng nhau Bắc thượng, cũng không nói như vậy đâu?
.Tiêu Vô Y nói:
.- Lúc ấy ta xác thực không rõ, là chàng giải thích rõ ràng với ta, chàng đã quên rồi sao?
.Trả thù! Bà nương này rõ ràng là đang trả thù ta!
.Hàn Nghệ tức giận đem ánh mắt bắn về phía trần xe.
.Tiêu Vô Y đôi mắt vừa chuyển, nói: - À? Hàn Nghệ, có chuyện trọng yếu ta quên nói với chàng.
.Muốn nói sang chuyện khác? Ta cũng sẽ không mắc mưu! Hàn Nghệ thản nhiên nói:
.- Chuyện gì?
.Tiêu Vô Y nói: - Ta nghe phụ thân nói, hình như Môn hạ Thị trung Hàn Viện và Trung thư lệnh Lai Tể lại đắc tội bệ hạ rồi.
.- Cái này thì có liên quan gì đến chúng ta? Nàng vẫn không quan tâm đến những việc này mà. Hàn Nghệ nói xong đột nhiên sửng sốt, nói: - Nàng nói cái gì? Hàn Viện, Lai Tể lại đắc tội bệ hạ?
.Tiêu Vô Y gật gật đầu nói:
.- Cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, chàng cũng biết cha ta cũng sẽ không nói với ta những điều này, ta chỉ biết là bệ hạ đã triệt hạ Đồng Trung thư môn hạ Tam phẩm của bọn họ, và gia phong bốn người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền, Đỗ Chính Luân làm Đồng Trung thư môn hạ Tam phẩm.
.Hàn Nghệ nghe vậy vẻ mặt kinh ngạc, đây tuyệt đối là tin tức lớn a!
.Tể tướng Đường triều không phải là một người, mà là một tổ người, nguyên bản còn có xác định nhân số, cái gì Thượng Thư Lệnh, Trung Thư Lệnh, Môn hạ thị trung, Tả Hữu Phó Xạ. Ban đầu Lý Thế Dân là từ Thượng Thư Lệnh trực tiếp nhảy lên ngôi vị Hoàng đế, bởi vậy Thượng Thư Lệnh liền bị bỏ trống, nhưng dù sao cũng phải có người quản việc của Thượng Thư Lệnh, nên Lý Thế Dân liền gia tăng thêm Tể tướng như Đồng Trung thư Môn hạ Tam phẩm, quyền lực đồng đẳng với Thượng Thư Lệnh và Trung Thư Lệnh.
.Nhưng Đồng Trung thư Môn hạ Tam phẩm không giống với Thượng Thư Lệnh, Hoàng đế có thể trực tiếp bổ nhiệm, không cần đi theo quy trình, căn cứ vào chế độ cổ đại, sắc phong Tể tướng là một sự kiện vô cùng nghiêm túc, trang trọng, tục xưng chính là phong tướng, bởi vậy muốn huỷ bỏ Tể tướng, cũng là một đại sự, rất phiền toái, phải đi theo rất nhiều quy trình, còn không nhất định đã được phê xuống, bởi vì Tể tướng chính là quản việc này, y có thể làm chính là huỷ bỏ thông qua chiếu lệnh của chính mình a.
.Bởi vậy, tương đương một tổ Tể tướng này lại từ cố định biến thành công nhân lâm thời, nếu Hoàng đế nhìn ngươi khó chịu, thì tước cái danh hiệu này đi, vậy thì đã không còn là Tể tướng nữa rồi, mà chỉ là một nhân viên công vụ thôi.
.Như vậy không khác tiến thêm một bước củng cố hoàng quyền, làm suy yếu tướng quyền.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng gia phong Đồng Trung thư Môn hạ Tam phẩm, nhưng Trưởng Tôn Vô Kỵ hoành tráng là vì một tổ Tể tướng này đều là người của ông ta, tương đương đem một tổ Tể tướng này biến thành một người, bởi vậy Lý Trị cũng vô cùng sợ ông ta.
.Nếu có thể củng cố hoàng quyền, như vậy Hoàng đế đương nhiên thích loại chế độ này, bởi vậy tiến hóa thành người được gia tăng thêm quan danh này, mới chân chính là Tể tướng, đương nhiên, trước mắt chế độ này đang bị vây trong thời kỳ quá độ, Trung Thư Lệnh, Môn hạ Thị trung còn chưa hoàn toàn chỉ để bài trí, mà vẫn có quyền lực, chỉ có điều bình thường không được thiết lập, nhưng gia tăng quan danh này, thì chính là người mà Hoàng đế tín nhiệm, là ở trong vòng quyền lực của Hoàng đế.
.Bãi triệt Đồng Trung thư Môn hạ Tam phẩm của Hàn Viện, Lai Tể, chính là biểu thị bọn họ rời khỏi trung tâm quyền lực của Hoàng đế.
.Đây cũng không phải là việc nhỏ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận