Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1198.1: Sang hèn ở người

.Hôm sau!
.Vào buổi sáng.
.Sùng Nhân Phường.
.- Ồ, Tiểu Mập cũng ở đây à!
.- Ta đến xem thử! Trần Tam Ca huynh muốn ăn gì, ta lấy giúp huynh.
.- Hai lông bánh bao, một bát sữa đậu nành.
.- Được! Huynh chờ một lát.
.- Ta nói Tiểu Mập, có phải người Dương Châu các ngươi đều biết làm buôn bán không, Hàn tiểu ca thì ta không nhắc nữa, nhưng tiệm Thông Hùng này của ngươi cũng mở hết tiệm này đến tiệm khác.
.- Ta sao có thể so với Hàn đại ca ta, ta đây chẳng qua chỉ là buôn bán nhỏ mà thôi. Hi hi!
.Thực sự là Hùng Đệ sống dưới vầng hào quang của Hàn Nghệ, nếu không thì Hùng Đệ tuyệt đối cũng được xem là một nhà doanh nghiệp nhỏ rồi, tiệm Thông Hùng mở hết tiệm này đến tiệm khác, hiện giờ trên cơ bản phường lớn đều có tiệm Thông Hùng của cậu ta, hơn nữa làm ăn càng ngày càng phát đạt, phát triển đặc biệt nhanh.
.Đương nhiên, kỳ thật đây cũng là vì cậu ta theo kịp thời đại, Trường An thương nghiệp hồi sinh vô cùng nhanh, cộng thêm nhân viên của tiệm Thông Hùng bọn họ đều giỏi ăn nói, bởi vì Tiểu Mập thích nói chuyện, nhân viên của cậu ta cũng rất thích nói chuyện, bọn họ đều thường xuyên cùng ông chủ ngồi uống rượu đánh rắm, gặp khách hàng là ai cũng sẽ khẩn trương, bởi vậy tiệm Thông Hùng này đồ ăn ngon cũng chỉ là thứ yếu, quan trọng là mọi người thích bầu không khí này, ngồi trong này, mọi người vừa ăn vừa tán gẫu.
.- Trần Tam Ca, bánh bao của huynh đến rồi, ở đây còn có một tờ Đại Đường nhật báo mới ra, huynh vừa ăn vừa đọc.
.- Vẫn là Tiểu Mập hiểu ta.
.Trần Tam Ca này vội vàng cầm lấy tờ báo, đương nhiên Hàn Nghệ sẽ chiếu cố việc làm ăn của Tiểu Mập, mỗi lần Đại Đường nhật báo ra kỳ mới là phải đưa đến tiệm Thông Hùng trước tiên.
.- Ây dô! Cảnh sát hoàng gia dũng cảm chiến đấu với kẻ trộm.
.Trần Tam Ca vừa mở ra xem, tức thì kinh hô.
.Một vị khách ở bên cạnh liền nói: - Khỏi phải nói, cảnh sát hoàng gia này mạnh hơn tuần tốt trước kia nhiều, tuần tốt trước kia chỉ biết đi lại trên phố một cách cứng nhắc, đâu có thể bắt được trộm cướp. Nhìn xem cảnh sát hoàng gia người ta, đấu trí đấu dũng với kẻ trộm, thoáng cái đã bắt được bốn tên rồi.
.- Không chỉ có như thế, mấy tuần tốt trước đây chuyện gì cũng không thể làm chủ, chỉ biết quy tắc quy tắc, chẳng có ích gì. Nhưng mà ngươi xem người ta viết trên đó, vì dân phục vụ, nếu như bách tính chúng ta có việc gấp ra ngoài vào buổi tối, cảnh sát hoàng gia sẽ đích thân hộ tống.
.Tiệm Thông Hùng lập tức lại tán thưởng một hồi.
.Tiểu cữu tử anh dũng bị thương, nếu Hàn Nghệ không vắt kiệt giá trị trong chuyện này, hắn đâu có bỏ qua,
.Ngay trong đêm đã ra Đại Đường nhật báo kỳ mới nhất, chính là nói chuyện bắt trộm tối qua, đã sắp viết thành tiểu thuyết rồi, làm cho người ta vỗ bàn khen hay. Đây còn là do chính Hàn Nghệ đích thân chắp bút, chữ có thể xấu, nhưng văn chương tuyên truyền kiểu này thì cũng không phải tiện tay nặn ra.
.Điều này cũng lại lần nữa thể hiện chỗ khác nhau nhất giữa cảnh sát hoàng gia và tuần tốt, tuần tốt bị động, cảnh sát hoàng gia chủ động xuất kích.
.Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên Đại Đường nhật báo không gây ra tranh luận, bất luận là phiến phu tẩu tốt, hay là đạt quan hiển quý, nhất trí trầm trồ khen ngợi.
.Thật ra đối tượng của mấy tên trộm này thông thường vẫn đều là quý tộc, ngươi đi cướp của phiến phu tẩu tốt, nói không chừng còn bị cướp ngược lại, các công tử quý tộc, nhát gan sợ phiền phức lại có tiền, hơn nữa ban đêm bọn họ cũng không dám gióng trống khua chiêng đi trên đường, nhất định là lén lén lút lút, tuyệt đối là đối tượng tốt nhất để hạ thủ. Chỉ là nói phạm lệnh cấm tiêu vốn là phạm pháp, vậy quý tộc cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể nhịn trong lòng, nhưng không thể nghi ngờ, bọn họ vô cùng căm hận những người này, bây giờ thấy cảnh sát hoàng gia chuẩn bị thanh trì đám trộm cướp với quy mô lớn, khỏi nói là trong lòng vui cỡ nào, sảng khoái cỡ nào.
.Hơn nữa, Hàn Nghệ chỉ viết thổi phồng tình tiết này lên, nhưng chỉ chiếm không đến một nửa độ dài, còn một nửa kia viết gì?
.Đương nhiên chính là tuyên dương tinh thần của cảnh sát hoàng gia.
.Hàn Nghệ nói cấm đi lại ban đêm là vì giữ gìn trị an, sẽ không để nảy sinh tội phạm, hắn không chỉ ra người phạm lệnh cấm là phá vỡ chế độ cấm đi lại ban đêm, mà gài tội danh này lên người mấy tên trộm cướp này, các ngươi phạm tội cấm đi lại ban đêm, chính là đang đánh vào mặt triều đình, triều đình nói con mèo này là trắng, ngươi lại cứ tô nó thành đen, mặt mũi của triều đình để ở đâu. Ngụ ý chính là, sẽ không truy cứu những người phạm lệnh cấm đó, và còn nhấn mạnh tinh thần vì dân phục vụ của cảnh sát hoàng gia, hiện giờ chỉ cần ngươi có lý do chính đáng, ngươi có thể nói rõ với cảnh sát hoàng gia, cảnh sát hoàng gia sẽ đích thân đưa ngươi đi, tránh để cho những tên trộm cướp thừa cơ làm bừa, không cần giống như trước đây nữa, sợ cái này sợ cái kia, cảnh sát hoàng gia tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ bắt người, cảnh sát hoàng gia là nô bộc của bách tính, không phải là chủ nhân.
.Nhưng cái gì là lý do thích hợp, Hàn Nghệ cũng không nói rõ, tiêu chuẩn này có thể lớn có thể nhỏ, thật ra đây chính là tiến một bước trong việc mở rộng tự do vào ban đêm, hơn nữa lý do của hắn cũng rất đầy đủ, ngươi càng đi lén lút thì càng sinh ra tội phạm, càng khiến người khác bí quá hoá liều. Đương nhiên bách tính càng thêm ủng hộ cảnh sát hoàng gia, Đại Đường nhật báo kỳ này cũng đã thu hoạch không ít nhân tâm cho Cục Dân An.
.Cục Dân An.
.- Hành động săn cá mập: Cảnh sát hoàng gia dũng cảm chiến đấu với kẻ trộm.
.Trình Xử Lượng tay cầm Đại Đường nhật báo, xem mà cười ha ha, nói: - Hàn Nghệ, cái này nhất định là ngươi viết, không giấu ngươi, nói đến khoác lác thì Trình nhị ta đây cũng chỉ phục một mình ngươi.
.Hàn Nghệ lại hết sức nghiêm túc nói: - Không biết sao Tổng cảnh ti lại nói câu này?
.Trình Xử Lượng bật cười ha hả, xua tay nói: - Coi như ta không nói, coi như ta không nói.
.Lý Tư Văn đặt báo xuống, nói: - Hàn Nghệ, ngươi viết tường tận như vậy, há chẳng là nói với những tên trộm cướp kia, cảnh sát hoàng gia chúng ta sẽ dùng phương thức này để bắt bọn chúng sao.
.Hàn Nghệ nói: - Ngươi nghĩ chuyện này cũng có giấu được sao, ngươi đừng có quên, án này còn phải giao cho Hình Bộ, Hình Bộ lại phải đề cập tố tụng với Đại Lý Tự, còn cảnh sát hoàng gia chúng ta cũng phải tham dự làm nhân chứng, vậy cũng không thể làm chứng giả được! Với lại, chức trách của chúng ta là ngăn chặn sự phát sinh tội ác, như thế này cũng có thể dẫn đến tác dụng hù dọa nhất định, phòng ngừa có thêm người bí quá hoá liều.
.Trưởng Tôn Diên khẽ gật đầu nói: - Hàn Nghệ nói không sai, hơn nữa đây còn lần thẩm phán đầu tiên sau khi thay đổi chế độ, chúng ta nên có sự chuẩn bị đầy đủ, dù sao thì sở dĩ thay đổi chế độ đều vì Cục Dân An chúng ta, chúng ta không thể khiến người ta cho rằng sau khi thay đổi chế độ lại trở nên càng thêm phiền toái. Trình Xử Lượng gật gật đầu, nói:
.- Chuyện này sẽ do ngươi phụ trách.
.- Ta thân là Sát luật thiếu giám, chuyện này theo lý nên do ta phụ trách. Trưởng Tôn Diên cũng là việc nhân đức không nhường ai. Hàn Nghệ nói: - Nhưng ngươi cũng không cần phải ôm đồm nhiều việc, có thể bảo một số cảnh sát hoàng gia giúp ngươi, bồi dưỡng năng lực ứng phó với việc về phương diện này của bọn họ, dù sao thì tương lai bọn họ sẽ tấn thăng, sau này Cục Dân An sẽ còn mở ở địa phương, chúng ta cần nhiều nhân tài hơn nữa.
.- Ta biết rồi. Trưởng Tôn Diên gật gật đầu, nói: - Vậy ta đi làm trước đây. Thất lễ!
.Nói xong, gã liền đứng dậy rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận