Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 490.2: Mai Thôn Hàn thị

.Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thẻ bài vinh quang của Mai Thôn Hàn thị và thẻ bài của Trình Xử Lượng bọn họ ngang bằng, cao cao tại thượng, đều đè toàn bộ bọn họ xuống dưới, mỗi gương mặt đều như ăn phân vậy, rất nhiều người không khỏi trách Vi Phương, nói thêm câu đó làm gì, bây giờ thì hay rồi, kết quả Mai Thôn Hàn thị còn chạy đến trên đầu chúng ta.
.Trình Xử Lượng, Trưởng Tôn Xung đều cúi đầu trộm cười rộ lên, bọn họ tuy rằng đều quan tâm vinh quang của gia tộc mình, nhưng dù sao trưởng thành rồi, sẽ không để ý một miếng thẻ bài vinh quang này, ngươi treo ở đó cũng không chứng tỏ điều gì.
.Nhưng bọn Vi Phương thì khác, bọn họ không có vinh quang của mình, suy nghĩ cũng hết sức ngây thơ, mỗi người đều tức giận đến tái mặt, nhưng cũng không tiện nói thêm cái gì, vừa rồi là bọn họ ép Hàn Nghệ phải lấy ra thẻ bài vinh quang của mình ra, muốn mượn điều này cười nhạo Hàn Nghệ một phen, nào biết lại bị Hàn Nghệ hung hăng châm chọc lại, chuyện này ngươi có thể trách ai.
.Bọn khỉ gió các ngươi, làm sao có thể thoát khỏi ngũ chỉ sơn của Hàn gia gia, trong lòng Hàn Nghệ âm thầm đắc ý.
.Hắn đã sớm dự đoán được có người sẽ lợi dụng tường Vinh quang này làm khó dễ hắn, bởi vì đây chính là điểm yếu của hắn, hắn đương nhiên là sớm có chuẩn bị.
.Hàn Nghệ nhìn thấy từng khuôn mặt nhăn nhó, miễn cưỡng nín cười, nói:
.- Tốt lắm, nghi thức nhập học đến đây là hết, thời gian cũng không sớm nữa, sắp đến trưa rồi, trước hết giải tán, ta sẽ bảo người dẫn các ngươi đi tham quan Trại huấn luyện Hoàng gia, đợi lát nữa cùng nhau đến nhà ăn dùng cơm.
.Thật là nghi thức nhập học khiến người ta mất hứng.
.Một đám học viên đầu tiên là thi lễ với Lý Trị, sau đó cúi đầu, chán nản rời đi.
.Mà nhiệm vụ của Lý Trị cũng hoàn thành, hôm nay y đến chủ yếu là trợ uy cho Hàn Nghệ, cũng không phải là đến khoe khoang, cái y muốn là kết quả, hơn nữa trong triều còn có rất nhiều việc chờ y xử lý, vì thế nghi thức nhập học vừa mới vừa kết thúc, y liền chuẩn bị hồi cung, có điều y không để cho người khác tiễn, chỉ để duy nhất Hàn Nghệ tiễn y.
.- Mai Thôn Hàn thị?
.Lý Trị cười ha hả nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi thật đúng là không giống người thường.
.Hàn Nghệ xấu hổ vội nói:
.- Khiến bệ hạ chê cười.
.- Không không không!
.Lý Trị khoát tay nói:
.- Ngược lại trẫm còn vô cùng tán thưởng cách làm này của ngươi.
.Thật ra trẫm gặp qua rất nhiều quan viên thứ tộc như ngươi, những người đó phàm là khi nghe được chuyện đàm luận khía cạnh vinh quang, thông thường đều là lựa chọn lảng tránh, nhưng thường thì như vậy sẽ chỉ khiến người ta càng thêm xem thường bọn họ, bọn họ cũng sẽ trở nên càng thêm tự ti, nhưng lại không có người nào dám giống ngươi, nhưng hiệu quả dường như mạnh hơn so với cách lảng tránh rất nhiều.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vi thần chỉ biết, nếu như ngay cả mình cũng xem thường chính mình, vậy làm thế nào còn có thể khiến cho người khác coi trọng ngươi đây.
.- Nói rất hay!
.Lý Trị gật gật đầu, nói:
.- Ngươi có thể nghĩ như vậy, trẫm an tâm.
.Nơi này liền giao cho ngươi, ngươi nhất định phải huấn luyện ra một nhóm nhân tài cho trẫm.
.- Vi thần nhất định không phụ sứ mệnh.
.- Ừ.
.Lý Trị gật đầu, đột nhiên nói với một thị vệ bên cạnh:
.- Hình Ngũ.
.- Có ty chức.
.- Ngươi hãy ở lại trợ giúp Hàn Nghệ đi.
.Hình Ngũ sững người, sau đó tỏ ý xin lỗi nói:
.- Ty chức tuân mệnh.
.Lý Trị nói với Hàn Nghệ:
.- Hàn Nghệ, mạnh dạn đi làm, có chuyện gì, trẫm gánh thay ngươi.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vi thần không dám làm phiền bệ hạ.
.Nói xong lại cười ha hả, nói:
.- Đối phó bọn chúng, đâu cần bệ hạ ra mặt.
.Lý Trị cười ha ha, nói:
.- Vậy được, trẫm đi đây.
.- Vi thần cung tiễn bệ hạ.
.Sau khi Lý Trị đi rồi, Hàn Nghệ liếc mắt nhìn thị vệ kia, thấy bộ dạng bình thường không có gì lạ, cũng không có ánh mắt có thần sáng ngời, để râu quai nón ngắn mà rậm, điểm duy nhất giống môt hộ vệ là dáng người tương đối cao lớn khôi ngô, hơi nhíu mày, có vẻ tiếc nuối nói:
.- Ngươi vì sao không mang họ Long?
.Hình Ngũ nghe được không hiểu ra sao cả, hoang mang nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ buồn rầu nói:
.- Nếu ngươi tên là Long Ngũ, vậy thì quả thực là tuyệt phối với ta rồi.
.Tuyệt phối?
.Trong mắt Hình Ngũ lộ ra vẻ sợ hãi.
.Hàn Nghệ vừa thấy vẻ mặt này của gã, đầu tiên là sửng sốt, lập tức tức giận nói:
.- Ngươi nghĩ nhiều rồi.
.Trở lại trên giáo trường, chỉ thấy Trình Xử Lượng, Trưởng Tôn Xung, Trưởng Tôn Diên, Độc Cô Vô Nguyệt bốn người đang đi từ phía tây tới, trong số bọn họ chỉ có Trưởng Tôn Xung đã từng tới, cũng không phải quen thuộc với nơi này lắm, theo lý nên tìm hiểu một chút, nhìn thấy Hàn Nghệ đã trở lại, lập tức đi tới.
.- Bệ hạ đi rồi?
.Trưởng Tôn Xung hỏi.
.Hàn Nghệ "ừ" một tiếng.
.Trình Xử Lượng đột nhiên lại nhìn phía Hình Ngũ, nói:
.- Ngươi chẳng phải là?
.Hình Ngũ lập tức ôm quyền hành lễ nói:
.- Hồi bẩm tướng quân, ty chức phụng hoàng mệnh ở lại trợ giúp Đặc Phái Sứ.
.Trình Xử Lượng hơi có vẻ ghen tị gật đầu, lại nói:
.- Hàn Nghệ, bệ hạ coi trọng ngươi như thế, ngươi nên huấn luyện tốt mấy tên tiểu tử đó.
.Y còn cố ý tăng thêm âm điệu hai chữ "huấn luyện".
.Hàn Nghệ tâm sáng như gương, vội nói:
.- Tướng quân, lời này ngươi nói ra rất vô trách nhiệm mà, ngươi là Tổng Đốc Sát Trại huấn luyện, hơn nữa có kinh nghiệm cầm binh nhiều năm như thế, việc huấn luyện này ngươi không thể đổ trách nhiệm cho người khác được.
.Ngươi vẫn phải dựa vào bản tướng quân!
.Trình Xử Lượng vô cùng hài lòng đối với câu trả lời của Hàn Nghệ, nói:
.- Nhưng ta rất bận rộn.
.Ngươi còn đạo đức giả hơn cha ngươi một chút.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vậy ta cũng mặc kệ, tướng quân ngươi đừng lười nhác, bằng không ta phải đến chỗ bệ hạ cáo tội trạng của ngươi.
.- Thằng nhãi ngươi này thật là đáng giận, luôn lấy bệ hạ đe ta.
.Trình Xử Lượng rất là "miễn cưỡng" nói:
.- Được rồi, được rồi, xét thấy kinh nghiệm của ngươi còn thấp, mấy ngày này sẽ ở lại đây giúp ngươi để ý một chút vậy.
.Giúp ta?
.Ngươi quên ai là sư phụ, ai là đồ đệ sao, ngươi cứ ngoan ngoãn ở bên cạnh ta sư phụ ta đây biểu diễn đi.
.Hàn Nghệ mỉm cười nói:
.- Đa tạ Tướng quân.
.Ồ, canh giờ không còn sớm, chúng ta đi nhà ăn xem xem, thuận tiện nếm thử thức ăn nơi này.
.Nhà ăn của Trại huấn luyện Hoàng gia này, đúng thật là hoàn toàn xây dựng dựa theo nhà ăn công cộng của đời sau, ngoại trừ ngoại hình, hết thảy mọi thứ bên trong gần như giống như đúc với đời sau, kiểu ăn nồi lớn, chỉ là không cần tiền thôi.
.Đợi đến khi bọn Hàn Nghệ tới đây, bên trong đã kín hết chỗ, tiếng cười không ngừng.
.Bởi vì những công tử ca này chưa từng trải qua kiểu cuộc sống tập thể này, càng thêm chưa từng trải qua kiểu nhà ăn công cộng này, đối với hết thảy đều cảm thấy hứng thú vô cùng, nhiều người như vậy cùng nhau ăn cơm, vậy thì thật là nói không hết thú vị, ăn cũng cảm thấy vô cùng ngon.
.Bọn Trưởng Tôn Xung từ cửa hông tiến vào cửa sổ chuyên lấy cơm, thấy bên trong tất cả đều là thịt lớn cá lớn, ngon vô cùng.
.Trình Xử Lượng nháy mắt mấy cái, nói:
.- Oa!
.Đồ ăn này thật sự là không tồi nha!
.So với trong quân doanh tốt hơn không ít đâu.
.Trưởng Tôn Xung hơi có vẻ kinh ngạc nhìn phía Hàn Nghệ, nói:
.- Ta còn tưởng rằng ngươi...
.Ta đương nhiên không có tốt như vậy!
.Hàn Nghệ cười ha hả nói:
.- Ngày đầu tiên ấy mà, dù sao cũng phải chiêu đãi chu đáo, nếu mỗi ngày làm như vậy, thì bọn họ nhất định mỗi ngày phải tặng lễ cho ta.
.Lòng hắn nghĩ, thời gian có rất nhiều, hà cớ gì nóng lòng nhất thời.
.Trưởng Tôn Xung cười gật đầu nói:
.- Thì ra là thế.
.Sau khi ăn cơm trưa xong, những học viên kia lại tụ tập thành đám ở ngồi đây lắc lư.
.Hàn Nghệ cũng không quản xem bọn chúng làm cái khỉ gió gì, dù sao không ra cửa chính là được rồi, trở lại ký túc xá của mình để ngủ trưa.
.Trước khi chạng vạng.
.Ký túc xá học viện.
.Chỉ thấy một đám người đứng ở trước bức tường, chỉ chỉ trỏ trỏ, tiếng oán giận không ngừng.
.- Thời khóa biểu?
.Giờ tuất hai khắc lên giường ngủ, giờ mẹo rời giường, giờ mẹo một khắc tập hợp tại thao trường, ăn sáng, giờ mẹo canh ba tiếp nhận huấn luyện, buổi trưa giải tán, nghỉ ngơi một canh giờ, giờ mùi tập hợp tiếp nhận huấn luyện, giờ thân hai khắc giải tán, nghỉ ngơi một canh giờ, giờ dậu đến học đường học tập kiến thức luật pháp.
.Đây là do tên khốn khiếp nào sắp lịch, từ sáng đến tối đều huấn luyện, còn có để cho người ta sống hay không!
.- Đây rõ ràng chính là muốn đùa chết chúng ta mà!
.- Đích thị là thằng nhãi Hàn Nghệ kia cố ý chơi chúng ta.
.- Đi đi đi, tìm thằng nhãi kia nói chuyện phải trái đi.
.Một đám công tử ca nổi trận lôi đình, đây quả thực là huấn luyện ma quỷ mà!
.Vi Phương trực tiếp đi tới, kéo thời khóa biểu khỏi tường, nói:
.- Các ngươi làm gì vậy, không ngại mất mặt sao, còn tìm Hàn Nghệ lý luận, hắn cũng xứng sao, hắn dán cái chuyện của hắn, chúng ta không nghe là được, hắn có thể làm gì chúng ta.
.- Vi nhị nói rất đúng, chúng ta việc gì phải sợ hắn, đi đi đi, về ký túc xá chơi bài đi.
.- Liễu tam ca, ngươi còn mang bài tú đến à!
.Không bị tịch thu sao?
.- Ta lúc đó thấy bị tra xét, đã giấu nhẹm bài tú rồi.
.- Cũng là ngươi thông minh, đi đi đi.
.Nhóm công tử ca phía bên tập đoàn Giang Tả cũng vây tụ cùng một chỗ.
.Một công tử liền nói:
.- Hiểu ca, loại huấn luyện này, ai chịu nổi, chúng ta cũng đừng để ý đến hắn là được rồi.
.- Ta đã sớm nói, nơi này có chút tà môn.
.Đôi con ngươi thông minh của Tiêu Hiểu chuyển động, nói:
.- Tỷ của ta thường dạy ta, làm việc phải có mưu rồi hành động sau, chúng ta xem tình hình trước, dù sao bọn Vi nhị chắc chắn sẽ không nghe đâu, nếu bọn họ thành công, vậy chúng ta hãy làm theo là được, nếu bọn họ không thành, chúng ta lại nghĩ đối sách khác, hôm nay tất cả mọi người đi ngủ sớm một chút, ngày mai dậy sớm một chút.
.- Nếu là thế, Vi nhị bọn họ sẽ xem thường chúng ta.
.- Ngươi biết cái gì, tỷ của ta trước kia thường dạy ta, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, ở trong tình huống không rõ địch thủ, trước tiên để cho người khác xông pha chiến trận, chúng ta núp ở phía sau ngồi mát ăn bát vàng, đây mới là việc người thông minh nên làm, các ngươi tin tỷ ta, chỉ có đúng không có sai.
.- Ta cảm thấy lời Hiểu ca khá có lý đấy, bản lĩnh của Vô Y tỷ, chúng ta đều là nghe qua rồi, ngay cả Thôi Tập Nhận đều không phải là đối thủ của tỷ ấy.
.- Đúng thế, Thôi Tập Nhận là cái thá gì, Trường An thất tử đều là bại tướng dưới tay tỷ ta.
.- Được, chúng ta liền nghe lời ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận