Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 644.2: Vạn kim bắt đầu ngay dưới chân

.Hàn Nghệ lấy lý do ngõ Bắc hạn hẹp, nói tạm thời lấy trước một trăm quan ra, tiền còn lại vẫn để lại Dương gia.
.Dương Tư Nột không nói hai lời thì đồng ý, chuyện này lớn thế nào chứ, Thẩm Quý coi như đã thở ra một hơi. Trong lòng ông ta, tiền một khi rơi vào tay Thẩm Tiếu, thì sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày hôm sau rồi.
.Dương Tư Nột nói với Thẩm Tiếu: - Thẩm Tiếu, cha ngươi kỳ vọng cao vào ngươi, đừng để cha ngươi thất vọng nữa, cũng đừng làm mất mặt thương nhân Dương Châu chúng ta.
.Thẩm Tiếu ha ha nói: - Dương Công nói rất đúng, vãn bối biết rồi, lần này vãn bối đã hạ quyết tâm, nhất định phải tạo lập sự nghiệp một phen ở Trường An.
.Dương Tư Nột cười gật đầu nói.
.Thẩm Quý thấy đức hạnh này của Thẩm Tiếu, trong lòng thở dài mải, ngay cả làm ăn và nghĩa khí còn không phân biệt rõ, còn xông pha sự nghiệp một phen, đừng lỗ sạch thì coi như thắng lợi rồi.
.Dương Tư Nột cũng không nói gì thêm, cổ vũ thêm mấy câu, lại sai người dẫn Thẩm Tiếu và Thẩm Quý đi lấy tiền.
.Thẩm Tiếu cũng nhìn ra Dương Tư Nột hình như có chuyện gì nói với Hàn Nghệ, biết điều liền dẫn Thẩm Quý rời đi.
.Bọn họ vừa đi, Dương Tư Nột liền cười nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, gần đi ta đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tên của ngươi, lần này ngươi coi như là nổi danh rồi.
.Hàn Nghệ cười khổ mãi: - Loại nổi tiếng này ta thà không cần.
.Dương Triển Phi bên cạnh ha ha nói: - Có điều ta thật sự bội phục ngươi, trong làm ăn, mà dám đối nghịch với Nguyên gia, ngươi chính là người đầu tiên.
.Choáng! Tên này thật xem thường người, ta không phải là người đầu tiên muốn đối địch với Nguyên gia, ta là người đầu tiên muốn thay thế Nguyên gia. Hàn Nghệ thầm khinh thường, ngoài miệng lại uất ức nói:
.- Không phải ta muốn đối địch với Nguyên gia, là Nguyên gia muốn gây phiền phức cho ta.
.Dương Triển Phi hưng phấn nói: - Vậy cũng rất giỏi nha, thương nhân có thể khiến Nguyên gia đến gây phiền phức, khắp thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
.Đây là câu nói rất thật nha!
.Dương Tư Nột gật đầu nói: - Đúng vậy, nếu ngươi không có năng lực, Nguyên gia cần đối phó ngươi như thế sao. Tuy bây giờ ai ai cũng không coi trọng ngươi, nhưng ta tin ngươi, không giấu gì ngươi, hôm trước ta đã đánh cược với Mộ Dung Bảo Tiết, ta cược năm mươi quan là ngươi thắng.
.Mộ Dung Bảo Khiết chính là phụ thân của Mộ Dung Hàng.
.Không thể nào, đã có người mở bàn cược, sao lại không kêu ta nha, ta mẹ nó đang thiếu tiền nha. Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Vãn bối cả gan hỏi một câu, không biết Dương công sao lại có lòng tin như thế?
.Dương Tư Nột cả giận nói: - Khi đó chính vì ngươi nha, một câu của ngươi đã khiến Mai Thôn trở thành thôn trang giàu có nhất Dương Châu, đây là chuyện ta chính mắt nhìn thấy, ta không tin ngươi thì tin ai.
.Tùy tiện nói một câu? Thật sự là chó má mà, đó là Quỳ Hoa Bảo Điển của ta nha! Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Dương Công ưu ái như thế, Hàn Nghệ thật sự - thụ sủng nhược kinh nha.
.Dương Tư Nột cười ha ha nói: - Nếu ngươi thắng, ta cũng có mặt mũi, dù sao thì ta phát hiện ra ngươi trước nha.
.Thật ra ông ta không có hứng thú với làm ăn, Hàn Nghệ thắng thua, ông ta cũng không để ý lắm, quan niệm của ông ta đương nhiên là sĩ đồ quan trọng, làm ăn chỉ là ngành nghề trợ giúp thôi.
.Bàn chuyện náo nhiệt xong, Dương Tư Nột khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt nói: - Hàn Nghệ, thật ra hôm nay ngươi không đến, ta cũng định phái người đi tìm ngươi qua, ngươi cũng biết, bệ hạ vì chuyện hậu quả phản loạn của Trần Thạc Chân vẫn chưa làm xong, do vậy không có hủy chức Thứ Sử Dương Châu của ta, hơn nữa đồng ý để Triển Phi thay ta quản lý Dương Châu, Triển Phi ở lại Trường An cũng có mấy ngày rồi, phải trở về Dương Châu rồi, những lời lúc trước ngươi nói với ta, ta nghĩ trước nghĩ sau cảm thấy vô cùng có lý, do vậy muốn mời ngươi đến nói chi tiết.
.Bởi vì chuyện của Hàn Nghệ và Tần gia, khiến quý tộc Dương Châu có ý kiến rất lớn đối với Dương gia, Dương Triển Phi còn quá trẻ tuổi, ra mặt không nhất định có thể trấn áp được, do vậy Hàn Nghệ kiến nghị bồi dưỡng một thế lực mới để đối phó với những quý tộc này, mà thế lực mới này chính là thương nhân, như vậy đầu tiên phải khuyến khích thương nghiệp.
.Dương Triển Phi cười nói: - Hàn Nghệ, kính mong ngươi chỉ giáo nhiều thêm.
.- Chỉ giáo thì không dám.
.Hàn Nghệ khoát tay nói:
.- Thật ra Dương công tử chỉ cần làm tốt một điểm là được rồi.
.Dương Triển Phi tò mò nói: - Một điểm?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Chính là đóng thuyền!
.Dương Tư Nột, Dương Triển Phi nghe thấy đều sửng sốt.
.- Thương đạo hữu vân, vạn kim bắt đầu từ dưới gót.
.Hàn Nghệ cười nói: - Căn bản buôn bán chính là lưu thông, lưu thông nằm ngay tại con đường, cho nên sửa đường mãi mãi là tiên phong của buôn bán, mà Dương Châu có vị trí địa lý không gì sánh kịp, giao thông cực kỳ phát đạt, nhất là đường thủy, mà vận chuyển đường thủy lại là ngành nghề vận chuyển giá rẻ nhất trên đời này, bởi vậy tạo thuyền nhất định không thể thiếu, chỉ cần Dương Châu có đủ thuyền, như vậy hàng hóa Giang Nam đều sẽ vận chuyện đến Dương Châu, lại từ Dương Châu vận chuyển đến các nơi khác. Những thứ khác trước tiên ta không nói, một khi thực hiện được điểm này, nhiều thương nhân như thế đến Dương Châu, chỉ riêng chuyện ăn uống ở của họ đã có thể mang đến lợi nhuận lớn cho Dương Châu. Đến lúc đó dân chúng Dương Châu chỉ cần bán bánh bao ven đường thôi e rằng cũng sẽ phát tài, Dương Châu rất nhanh sẽ có thể thoát khỏi bóng ma chiến tranh, dân chúng Dương Châu cũng rất nhanh có thể giàu sang hơn.
.Dương Tư Nột đột nhiên nói: - Nhưng đóng thuyền cần tiền nha, triều đình cũng không thể phát tiền cho chúng ta.
.Một câu đóng thuyền của ngươi thì triều đình đã phát tiền cho ngươi, rốt cuộc ai là Hoàng đế hả!
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Dương Công không phải là lo Nhị công tử đấu không lại những quý tộc Dương Châu kia sao?
.Dương Tư Nột cau mày nói: - Hai chuyện này có quan hệ sao?
.- Quan hệ lớn nha.
.Hàn Nghệ cười nói: - Có câu cường long nan áp địa đầu xà, nếu dựa vào một mình Nhị công tử đấu với bọn họ, vậy thì không hề có phần thắng, cách duy nhất chính là phân hóa bọn họ từ giữa, lợi dụng một nhóm người đả kích nhóm người khác. Theo ta được biết, thật ra trong rất nhiều quý tộc đều có rất nhiều vụ làm ăn, chỉ là bọn họ hoàn toàn không lộ mặt mà thôi, nhưng bọn họ vô cùng coi trọng vụ làm ăn này. Quý tộc cũng thích tiền, Nguyên gia chính là gia tộc đại diện. Nhị công tử có thể lợi dụng thương nghiệp lung lạc những quý tộc thích tiền tài, xây dựng một thế lực hoàn toàn mới, để cân bằng với những quý tộc ngạo mạn thích học đòi ra vẻ.
.Dương Triển Phi nói: - Nhưng ta dựa vào cái gì lôi kéo những người này?
.- Chính sách.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bây giờ giao thông bế tắc, bọn họ chưa chắc biết tình hình Trường An. Sau khi Nhị công tử trở về thì nói cho những người này biết, triều đình vô cùng coi trọng nông nghiệp và thương nghiệp Giang Nam, hi vọng có thể có nhiều thương nhân vận chuyển hàng hóa và lương thực lên phía bắc bán. Cứ như thế, thủy lộ dĩ nhiên là vô cùng quan trọng, mượn việc này cổ vũ bọn họ tạo nhiều thuyền hơn.
.Dương Triển Phi hiếu kỳ nói: - Triều đình thật sự có dự tính này?
.- Tạm thời không có. Hàn Nghệ lắc đầu nói.
.- Vậy không phải là gạt sao?
.Dương Triển Phi kinh ngạc nói.
.Đây chính là bản lĩnh trông nhà của ta nha! Nếu không lừa, ngươi chạy đến hỏi ta làm gì.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Cũng không thể tính là lừa, chỉ có thể nói là đi trước một bước. Giang Nam mưa thuận gió hóa, vị trí địa lý tốt, xung quanh lại không có cường địch, lại có rất nhiều địa khu duyên hải, chỉ cần ổn định lại nông nghiệp, tương lai trung tâm thương nghiệp Đại Đường ta chắc chắn sẽ chuyển sang phía nam. Một khi triều đình thả lỏng thương nghiệp, thì Giang Nam lập tức sẽ hưng khởi, nhưng nếu có lương thực mà không có đội thuyền, chính là bi kịch. Dương Công, Nhị công tử đây là cơ hội cực tốt, nếu nhị công tử có thể làm tốt điểm này, tương lai Thứ Sử Dương Châu không phải Nhị công tử thì không còn ai khác.
.Dương Tư Nột, Dương Triển Phi nghe được thì trầm tư không nói.
.Dù sao triều Đường cũng là quốc gia trọng nông, mấy thời trước cũng như thế, bọn họ từ nhỏ đã tiếp nhận tư tưởng trọng nông. Ngươi muốn bọn họ khuyến khích nông nghiệp, vậy chắc chắn không phải nói chơi, nhưng nếu ngươi bảo bọn họ khuyến khích thương nghiệp, bọn họ không chút nắm chắc nào.
.Dương Châu là lão bản doanh của ta, ta phải lừa dối phụ tử bọn họ mới được. Hàn Nghệ tiếp tục nói: - Nếu là chấn hưng ngành vận chuyển, thế tất cần lượng lớn nhân lực, mà Giang Nam trải qua loạn Trần Thạc Chân, tin rằng có rất nhiều dân chúng trở thành nạn dân, bọn họ mất đi đất đai, bảo bọn họ đi đóng thuyền, như vậy có thể trấn an bọn họ rất tốt.
.Trong mắt Dương Tư Nột sáng bừng, đích thật có lý. Nạn dân đáng sợ nhất, hoặc là ngươi cho bọn họ đất đai, hoặc là cho họ cơm ăn, công việc tiếp theo của ông ta chính là an ủi những nạn dân này, giúp họ tìm đường ra, nói: - Triển Phi, cứ làm theo đề nghị của Hàn Nghệ đi.
.Dương Triển Phi gật đầu nói: - Dạ.
.Hàn Nghệ chợt lóe mắt, nói: - Có điều Nhị công tử nhất định phải chú ý một điểm, đãi ngộ nhân công nhất định phải thận trọng, nếu dùng roi quất họ, phỏng chừng sẽ xảy ra đại loạn. Ta đề nghị để quan phủ ra mặt, áp dụng chính sách thuê mướn, trả tiền công và lương thực, bảo đảm cuộc sống cơ bản của những người này, tức là quan phủ giao một phần ngành vận chuyển này cho tư nhân, mà quan phủ lại giám thị từ giữa.
.Dương Triển Phi khó xử nói: - Nếu làm theo cách của ngươi, tiền không phải do quan phủ bỏ ra, quan phủ dựa vào cái gì đưa ra quy định.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nếu qua thêm một năm thì có thể không được. Nhị công tử đừng quên chuyện Trần Thạc Chân. Phản loạn Trần Thạc Chân là do quan phủ bức bách, bóc lột dân chúng tạo nên, đây là một lý do vô cùng tốt. Mà triều đình cũng đã có rất nhiều chính sách trấn an Giang Nam, ngươi cứ lợi dụng điểm này yêu cầu bọn họ làm theo, bọn họ cũng không có lý do phản đối. Hơn nữa ngươi không cần cứ tìm thân hào, tiểu địa chủ ngươi cũng đừng bỏ qua, cố ý tạo dư luận, hình thành thế cạnh tranh. Như vậy, có thể không cần ngươi mở miệng, bọn họ cũng cho công tượng những đãi ngộ tốt hơn, điểm này có thể lợi dụng Mai Thôn. Sự quật khởi của Mai Thôn, ta tin là rất nhiều người đều cho đó là kỳ tích. Nếu dân chúng Mai Thôn tích cực đóng thuyền, vậy tất sẽ dẫn thêm nhiều người vào đó.
.Dừng một chút, hắn lại nói: - Đến lúc đó ta sẽ làm phiền Nhị công tử giúp ta mang một phong thư cho Dương Lâm của Mai Thôn, ta sẽ đề nghị dân chúng Mai Thôn xây dựng một đội thuyền thuộc Mai Thôn, một là vì bản thân họ, hai là vì ủng hộ chính sách của Nhị công tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận