Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1246: Dĩ hòa vi quý

.Nhường nhịn cho yên chuyện?
.Lý Trị và đám người Lý Kính Tông nhìn nhau một cái, trên mặt lộ rõ có chút quái dị.
.Như vậy quá không giống với phong cách của Hàn Nghệ rồi.
.Qua một lúc Lý Trị mới nói: - Vì sao khanh phải nhường nhịn cho yên chuyện?
.Móa! Ta vừa cứng rắn ngươi lại nói ta là kẻ lỗ mãng, nói ta luôn mang thêm phiền phức cho ngươi, lần này ta chọn nhường nhịn cho yên chuyện ngươi lại hỏi ta tại sao, đúng là ngày quỷ quái gì vậy. Hàn Nghệ thành thực mà nói: - Hồi bẩm bệ hạ, chuyện này xét đến cùng hai bên đều không có lỗi, chỉ là thời điểm sai lầm, địa điểm sai lầm mà xảy ra cảnh ngộ sai lầm. Cảnh sát hoàng gia bảo vệ quyền lực mà bệ hạ ban cho họ, việc này chắc chắn không thể nói là sai lầm, nhưng luật của hương Tín An đã duy trì suốt mấy trăm năm, họ bảo vệ gốc rễ của hương mình, việc này cũng không sai, vì vậy vi thần to gan tự quyết định, lấy danh nghĩa là nhân nghĩa của bệ hạ, giữ lại ngón tay của kẻ ăn trộm kia.
.Nói xong, hắn một lần nữa kể lại cụ thể sự việc đã xảy ra cho Lý Trị.
.- Đại khái quá trình sự việc là như vậy.
.Lý Trị khẽ mỉm cười, nói: - Khanh nói chuyện này hai bên không có sai, vậy trẫm cũng cho rằng cách làm này của khanh chỉ có thể coi là giữ đúng lễ nghi phép tắc.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ cho rằng vi thần làm đến mức có thể giữ đúng lễ nghi phép tắc, thần cũng đã vô cùng vui vẻ rồi.
.Tiểu tử này hôm nay có chút khác thường a! Lý Trị ho nhẹ một tiếng, nói:
.- Các vị ái khanh cảm thấy việc này như thế nào.
.Lư Thừa Khánh nói: - Hồi bẩm bệ hạ, thần cảm thấy Hàn Thị lang xử lý vô cùng ổn thỏa, từ xưa tới nay, quan lại có chính trị và pháp luật, dân theo tư khế. Luật này của hương Tín An lão thần cũng đã sớm nghe nói qua, mà luật chặt tay này thậm chí đã có xuất phát từ triều Tần, triều Tần khi ấy coi trọng tư tưởng Pháp gia, mà Pháp gia lại yêu cầu trị nước nghiêm minh, vì vậy mới có luật chặt tay này. Vì vậy hương Tín An năm mươi năm trở lại đây chưa từng xảy ra trộm cắp, việc này thật không dễ dàng, có thể thấy hương pháp vẫn tồn tại ý nghĩa riêng của nó. Đương nhiên, cũng như Hàn Thị lang vừa rồi đã nói, cảnh sát hoàng gia tất nhiên là cũng không sai.
.Hứa Kính Tông cũng gật đầu nói: - Lư Thượng thư nói có lý, cổ ngữ có nói "quốc có quốc pháp, gia có gia quy", như lão thần thấy, đặc điểm lớn nhất của hương pháp này chính là áp dụng phù hợp với từng địa phương, dựa vào phong thổ mỗi nơi mà có sự khác biệt, vì vậy nó vốn dĩ đã là luật pháp quốc gia không thể xóa bỏ, triều đình cũng bắt buộc phải tôn trọng hương pháp, hơn nữa hương pháp có thể hỗ trợ rất tốt cho triều đình.
.- Những điều các vị ái khanh nói, sao trẫm lại không hiểu. Vừa nói, Lý Trị vừa nhíu nhíu mày, nói:
.- Nhưng chỉ tiện tay hái một quả ăn cũng bị phạt chặt ngón tay, như vậy có phải có chút tàn ác bất nhân? Trên phương diện pháp luật, Đại Đường ta luôn cẩn thận dùng hình, ít dùng hình, hành động này đi ngược lại khuôn khổ luật pháp Đại Đường ta.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức nói: - Bệ hạ, một mực cẩn trọng dùng hình, ít dùng hình vẫn dễ dàng cổ vũ cho những kẻ trong lòng mang điều ác vi phạm pháp luật, nhưng bệ hạ lấy nền chính trị nhân từ để trị thiên hạ, tất nhiên không thể trị quốc nghiêm minh, vì vậy thần vẫn cảm thấy dựa vào sự nghiêm minh của hương pháp, với triều đình mà nói chưa chắc đã là một chuyện xấu.
.Ý là người tốt thì để ngươi làm, người xấu để người ta làm, ngươi còn có cái gì bất mãn.
.Lý Trị tất nhiên cũng không tiện nhiều lời, y quả thật là được lợi, lại nhìn Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, với việc này, khanh là người hiểu rõ nhất, chẳng lẽ khanh không có một chút nhìn nhận gì sao?
.Hàn Nghệ vội hỏi: - Hồi bẩm bệ hạ, Lý Trung thư, Hứa Thị trung, Lư Thượng thư nói, thần đều vô cùng tán thành, hương pháp mỗi nơi một khác, việc này là không cách nào thay thế được, giống như bệ hạ dùng tinh thần luật pháp của người Hán được hình thành từ trước đến nay để trói buộc người Hồ ở An Tây Đại đô hộ phủ, việc này rõ ràng là không thể thực hiện, hơn nữa nghiêm trị nặng nề quả thực cũng có thể hù dọa những kẻ có ý đồ làm điều ác, vì vậy vi thần không có gì để nói nữa.
.Sự thống nhất chưa từng có.
.Chỉ sợ từ sau khi tập đoàn Trưởng Tôn Vô Kỵ lui xuống, đây là lần đầu tiên giữa các đại thần trung tâm xuất hiện tình huống này.
.Từ đó có thể thấy, sự tồn tại tất yếu của hương thân, cũng không có ai muốn phá vỡ quy tắc này.
.Nếu các đại thần đều đã nói như vậy, Lý Trị cũng chỉ có thể vui vẻ chấp nhận, nói: - Các vị ái khanh đều nói có lý. Nói rồi y ồ lên một tiếng, nói: - Hàn Nghệ, trước khi khanh đến, trẫm đang muốn cùng các vị ái khanh bàn luận về chuyện kỳ thi lớn năm nay, trẫm sớm đã giao việc đề thi toán học cho Hiền giả lục viện, khanh chuẩn bị thế nào rồi?
.Hàn Nghệ nói: - Xin bệ hạ yên tâm, vi thần nhất định sẽ chuẩn bị thỏa đáng.
.Lý Trị gật đầu nói:
.- Trẫm từng xem qua đề thi ở trại huấn luyện mà khanh thiết kế, lúc ấy trẫm đã nói kỳ thi lớn năm nay cũng nên làm như vậy. Trẫm cũng cho mấy vị Đại học sỹ của Hứa Thị Quán thử học cách ra đề thi như khanh, nhưng trẫm thấy vẫn có chút vấn đề nhỏ, vì vậy khanh phải giúp trẫm xem một chút.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần tuân mệnh.
.- Trẫm hơi mệt một chút, các khanh cáo lui đi.
.- Thần cáo lui.
.Sau khi bọn họ đi, Lý Trị đột nhiên cười nói: - Hôm nay nghị sự đúng là thoải mái a!
.Y cũng không ở lại lâu, liền đi tới tẩm cung.
.- Bệ hạ, hôm nay nghị sự sao kết thúc sớm như vậy.
.Võ Mị Nương vừa giúp Lý Trị cởi áo choàng ra vừa thuận miệng hỏi.
.Lý Trị cười ha hả nói: - Mị Nương, lần này nàng đã đoán sai rồi.
.Võ Mị Nương đầu tiên là sửng sốt, lập tức hỏi: - Chẳng lẽ hôm nay Hàn Nghệ đã trở về sao.
.- Trở về trước đó không lâu.
.Lý Trị cười nói: - Nhưng Hàn Nghệ lần này không hành sự lỗ mãng, càng không giống như nàng nói, cùng các hương thân tranh giành cao thấp, hắn lựa chọn nhường nhịn cho yên chuyện.
.- Nhường nhịn cho yên chuyện?
.Võ Mị Nương lập tức cả kinh, trước kia chỉ cần giới hương thân quý tộc chọc tới Hàn Nghệ, Hàn Nghệ không lột một lớp da của họ là thề không bỏ qua, hiện giờ hắn quý vi Tể tướng, đối diện với vài hương thân, vậy mà lại chọn nhường nhịn cho êm chuyện, việc này thật không thể tin nổi.
.Lý Trị gật gật đầu, lại đem những gì Hàn Nghệ nói kể lại cho Võ Mị Nương.- Hàn Nghệ đã không còn là tiểu tử non nớt thiếu kinh nghiệm, trải qua bao lần tranh đấu, hắn chín chắn hơn rất nhiều rồi.
.Chín chắn? Tiểu tử kia đã từng non nớt lúc nào? Võ Mị Nương vẫn không tin, nói: - Có phải Hàn Nghệ đã che giấu điều gì không?
.Lý Trị nói: - Việc này chỉ cần trẫm muốn, tối hôm nay là có thể hiểu rõ ràng, việc này hắn giấu diếm làm gì chứ, lại thêm tội khi quân.
.Võ Mị Nương nghĩ cũng đúng, hỏi tiếp: - Vậy không biết bệ hạ thấy thế nào?
.Lý Trị nheo nheo mắt, nói: - Thực ra việc này hiển nhiên là những hương thân kia cho Cảnh sát hoàng gia một đòn phủ đầu, trong lòng trẫm cũng có chút không thoải mái, cũng hy vọng Hàn Nghệ lần này đi có thể làm chủ cho cảnh sát hoàng gia, giáo huấn cho họ một chút, trẫm chắc chắn sẽ làm chủ cho hắn, nhưng hắn lại không làm như vậy, trẫm cũng sẽ không trách hắn. Lại nói, những việc như thế này cũng không phải hôm nay mới có, hương pháp và quan pháp, luôn luôn cùng tồn tại, cũng thường xuyên xuất hiện chút mâu thuẫn, nhưng cuối cùng bên nào dùng cách né tránh, còn phải xem sự tình mà giải quyết, việc này dân không cáo, quan không để ý tới, hơn nữa từ xưa bậc minh chủ trị quan lại chứ không trị dân.
.Nói ngay luật chặt tay của hương này, giả sử hơn phân nửa dân chúng hương Tín An đều phản đối, vậy triều đình nhất định sẽ can thiệp, hơn nữa nhất định sẽ trừ bỏ điều khoản hương pháp này, nhưng hương Tín An đều vô cùng tôn trọng quy củ do tổ tông của mình lập ra, cũng tự nguyện tuân theo, vậy thì triều đình cũng phải khoan dung và tôn trọng. Ngoài ra, Hứa Kính Tông, Lư Thừa Khánh bọn họ cũng cảm thấy Hàn Nghệ xử lý việc này vô cùng tốt, hơn nữa bọn họ nói cũng có lý, như vậy cũng tốt, miễn cho bọn họ lại ầm ĩ lên, hiện giờ kỳ thi lớn sắp tới, trẫm cũng không muốn phát sinh thêm nhiều thị phi nữa.
.Thực ra trong hương pháp có tồn tại tư tưởng dân chủ nhất định, đặc biệt là ở thời đại văn hóa tiến bộ như triều Đường này, triều đình vẫn để cho dân chúng một chút tự do, nếu như bọn họ đều cảm thấy quy củ như vậy là không sai, vậy thì triều đình cũng tôn trọng quyết định của dân chúng. Vương triều Đường luôn cố gắng tránh việc đối đầu cùng dân chúng, thu thuế cũng do hương thân tổ chức làm, quan phủ trực tiếp cùng hương thân trao đổi, tránh tạo thành tư tưởng quan phủ bóc lột người dân. Tất nhiên chuyện gì có lợi tất có mặt không tốt, chắc chắn cũng có vài nơi các hương thân lợi dụng sự mông muội của người dân mà tiến hành bóc lột người dân, hoặc là cấu kết cùng quan lại cùng nhau bóc lột.
.Mỗi quần thể đều có chỗ tốt chỗ xấu, không thể vơ đũa cả nắm.
.Võ Mị Nương suy nghĩ hồi lâu, nói: - Lời của bệ hạ, thần thiếp cũng hiểu được, nhưng thần thiếp nghĩ hương pháp chỉ là một cách bổ sung cho luật pháp quốc gia, tuyệt đối không thể thay cho luật pháp quốc gia, vẫn phải lấy luật pháp quốc gia làm trọng, hơn nữa cứ tiếp tục như vậy, e rằng cảnh sát hoàng gia không có cách nào đứng vững ở các châu huyện được.
.Lý Trị nghe vậy hơi nhíu mày, đây cũng là một vấn đề mà y lo lắng.
.Võ Mị Nương nói tiếp: - Bệ hạ, theo thần thiếp biết, từ trước tới nay Hàn Nghệ cũng vô cùng coi trọng Cục Dân An, thần thiếp cảm thấy tối hôm nay, hắn vẫn chưa nói hết ra những lời trong lòng, sao bệ hạ không tìm riêng hắn hỏi một chút.
.Lý Trị liếc mắt nhìn nàng ta một cái, do dự trong chốc lát bèn gật đầu.
.Lý Trị phúc hậu vẫn đợi đến lúc buổi chiều mới gọi Hàn Nghệ vào cung, dù sao đêm qua Hàn Nghệ cũng bôn ba bận rộn, chắc chắn rất mệt mỏi, hơn nữa cũng không phải tiếp kiến Hàn Nghệ ở điện Lưỡng Nghi mà là ở hoa viên, đồng thời Võ Mị Nương cũng ở đó, chỉ là Lý Trị hy vọng vấn đề này đừng làm lớn quá.
.- Vi thần Hàn Nghệ tham kiến bệ hạ.
.Lý Trị liếc nhìn Hàn Nghệ, cười nói:
.- Hàn Nghệ, trải qua chuyện ngày hôm qua, trẫm đã thấy khanh chín chắn hơn rất nhiều.
.Hàn Nghệ kinh sợ nói: - Bệ hạ quá khen, không biết tại sao bệ hạ lại nói ra lời này?
.Lý Trị nói: - Trước kia nếu ai nói khanh không tốt, khanh nhất định sẽ thực hiện việc trả thù, bất kể là hương thân hay đại thần trong triều, thế nhưng hôm qua khanh đã quyết định chọn nhường nhịn cho êm chuyện, việc này làm cho trẫm cảm thấy vô cùng kinh ngạc và vui mừng.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ nói quá lời rồi, thực ra từ trước tới nay thần đều là như vậy, chưa từng thay đổi, bất cứ việc quốc gia đại sự nào thần cũng đều kiêng dè, thận trọng xử lý, hơn nữa hiện nay thần đã là Hộ Bộ Thị lang, là trọng thần trong triều, nên cẩn trọng từ lời nói đến việc làm, nhưng việc tranh đấu trên phương diện cá nhân thì thần tuyệt đối không e dè, binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn.
.- Khanh cũng thật bộc trực thành khẩn a!
.Lý Trị đầu tiên là sửng sốt, rồi lập tức cười ha ha. Nhưng nghĩ lại không phải chỉ là việc như vậy thôi sao, tranh đấu chính trị không phải cũng là thuộc về tranh đấu cá nhân sao, Hàn Nghệ vẫn là ai đến cũng cứng rắn ra mặt, từ Chử Toại Lương đến Hứa Kính Tông, đều đối chọi đến cùng, nhưng một khi liên quan đến phương diện quốc gia, dân chúng, Hàn Nghệ luôn chú ý cẩn thận, ngay cả biến pháp cũng là âm thầm tiến hành, không dám lớn tiếng ồn ào.
.Võ Mị Nương đột nhiên nói: - Nhưng việc nhường nhịn cho yên chuyện này xem thế nào cũng không phải tác phong của Hàn Nghệ khanh a!
.Hàn Nghệ nói: - Hoàng hậu minh giám, thật ra thần cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ.
.Lý Trị ồ một tiếng: - Sao lại nói như vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Cũng không phải thần tự khoe khoang, nếu như thần thật lòng muốn đối phó mấy hương thân hương Tín An, cho dù thần có cởi bỏ một thân quan phục này, họ cũng không phải đối thủ của thần.
.Lời này Lý Trị thật sự tin tưởng, vì Hàn Nghệ chính là đi lên như vậy, rất tò mò hỏi:
.- Nếu đã như vậy, vì sao khanh lại phải nhường nhịn cho yên chuyện?
.Hàn Nghệ nói: - Thần cả gan hỏi bệ hạ một câu, bệ hạ có đồng ý tàn sát hết hương thân trong thiên hạ.
.Lý Trị trong lòng lộp bộp một chút, cau mày lớn tiếng: - Việc này sao có thể được.
.Tàn sát hết? Việc này nghe cũng thấy sợ hãi a!
.Hàn Nghệ nói: - Nếu không thể diệt trừ bọn họ, vậy chỉ có thể hợp tác với bọn họ, nếu thần bắt hết mấy hương thân kia lại, chắc chắn có thể giúp quyền uy của Cục Dân An đứng vững ở khắp huyện Kính Dương, nhưng đồng thời cũng dẫn đến việc hương thân khắp nơi nhìn cảnh sát hoàng gia bằng ánh mắt thù địch, hoàn cảnh của cảnh sát hoàng gia trong tương lai sẽ càng trở nên khó khăn, mỗi khi đến một hương đều sẽ gian nan bước đi, vì vậy thần mới chọn dĩ hòa vi quý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận