Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 854.1: Sinh con không có hậu môn

.Triều Đường có một kiểu hình thức báo chí nguyên mẫu, gọi là để báo. Tác dụng của nó tương đương với cơ quan tin tức BJO của hậu thế, chuyên truyền đạt tin tức triều chính, phàm là hoàng đế chỉ dụ, quan lại dâng sớ cùng với chuyện liên quan đến bổ nhiệm, miễn nhiệm, điều động quan viên đều là nội dung mà các Để lại cần phải thu thập, ghi chép.
.Còn không phải cùng một khái niệm với báo chí đời sau.
.Bởi vậy chiều hướng dư luận của triều Đường không nằm ở để báo, mà là nằm trong tay đại học sĩ, mà đại học sĩ lại đều tập trung ở Hoằng Văn Quán, đây là thánh địa của người đọc sách a, sĩ tử thiên hạ đối với nơi này đều "như thiên lôi sai đâu đánh đó". Đường lối tuyên truyền thông thường là, một đại học sĩ nào đó viết một bài văn hết sức đặc sắc, giữa các đại học sĩ truyền nhau đọc, rồi sao chép lại, mang về cho người khác xem, sĩ tử dân gian từ đó biết được, lại thảo luận với nhau, sau đó mới truyền bá ra ngoài.
.Tư tưởng, văn học chủ yếu có đến tám mươi phần trăm là đến từ Hoằng Văn Quán.
.Triều đình muốn tuyên truyền lễ pháp, đạo đức gì, Lý Thế Dân đều cho học sĩ của Hoằng Văn Quán viết văn trước, sau đó tôn sùng, cuối cùng là phổ cập ra ngoài.
.Hàn Nghệ và Hoằng Văn Quán là không có quan hệ với nhau, đến cánh cửa cũng không nhìn đến, mà Hứa Kính Tông hoàn toàn là kẻ lõi đời ở trong này, hơn nữa văn ông ta viết quả thực là hay, điều này thì không có chút giả dối nào, nếu luận văn chương thì không thể nói, Hứa Kính Tông một mực cho rằng Hàn Nghệ không thể nào nghịch tập được, vẫn dương dương tự đắc.
.Nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ rằng, thời đại đã thay đổi rồi, văn chương hay không có nghĩa là tất cả, Hàn Nghệ nắm giữ thuật in ấn và thuật làm giấy, sao lại sợ Hoằng Văn Quán nhỏ nhoi này, văn của ngươi viết đặc sắc, cách viết của ngươi tốt, nhưng có một cầu dụng, ta dùng số lượng và tốc độ vượt qua chất lượng của ngươi.
.Hai ngàn tờ Đại Đường nhật báo dùng chiêu bài lực học, trong chớp mắt đã lan tràn khắp cả Trường An.
.Không những thế, Hàn Nghệ còn thuê không ít học trò, chuyên môn đọc báo cho những bách tính không biết chữ, mỹ kỳ danh viết, quảng bá lực học. Thực sự là báo này thiết kế quá hợp lý, một nửa văn học, một nửa khoa học, cũng có người thấy hứng thú.
.Người biết chữ và người không biết chữ đều rõ như lòng bàn tay đối với nội dung của tờ báo này.
.Cuối cùng Hứa Kính Tông cũng dương danh lập vạn như ý rồi!
.Cùng lúc đó, dư luận cũng đảo ngược trong chớp mắt.
.Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y người ta đã trở thành vợ chồng từ mấy năm trước rồi, lúc ấy Hàn Nghệ còn không biết thân phận của Tiêu Vô Y, và còn đã trải qua đủ mọi khó khăn mới đi đến cùng nhau, đọc khá là cảm động, hơn nữa trong này không mang nửa điểm lợi ích nào, Lan Lăng Tiêu thị đồng ý chuyện hôn sự này, đó là một kiểu công nhận đối với thứ tộc, là một kiểu khí độ, một kiểu rộng lượng.
.Cùng một sự kiện, đổi góc độ khác mà nói, kết quả hoàn toàn tương phản.
.Thứ tộc không những không cảm thấy Lan Lăng Tiêu thị vô liêm sỉ, đê tiện, ngược lại còn cảm thấy Lan Lăng Tiêu thị mới là quý tộc chân chính, khiến người ta tôn kính.
.Trái ngược với Hứa Kính Tông, hổ dữ không ăn thịt con, ngươi vì tiền mà gả con gái cho con trai của một tù trưởng, một kẻ không có văn hóa cũng chẳng có tâm cơ, mà ngươi lại là thư hương môn đệ, đây quả thực là là tán tận lương tâm, không hề có nhân tính, ngươi bảo các thư sinh hàn môn bụng đầy kinh luân nhưng cũng chưa cưới vợ làm sao chịu nổi, nhất định là nhân thần cộng phẫn a.
.So sánh với nhau, Lan Lăng Tiêu thị càng trở nên cao thượng hơn nữa.
.Thật ra liên quan đến chuyện Hứa Kính Tông bán con gái, lúc đó đã lan truyền ồn ào huyên náo, vì chuyện này mà Hứa Kính Tông còn bị giáng chức, nhưng thời gian qua đi cảnh vật cũng thay đổi, mọi người cũng đã quên đi, Hàn Nghệ nhắc lại chuyện này, và còn luận chứng khuyết điểm của lệnh của cha mẹ, nhận được sự săn đón nhiệt tình của những người trẻ tuổi, chuyện này lại lôi ra đầu cơ, lại có một giá trị mới.
.So với phong trào dư luận này, những gì Hứa Kính Tông làm trước đó đều chỉ là gió nhỏ sóng nhỏ mà thôi.
.- Hoá ra Lễ Bộ Thượng thư của chúng ta lại là loại người này.
.- Chuyện này lúc đầu đã ầm ĩ một trận rồi, lẽ nào ngươi không biết.
.- Trước đó thì cũng không biết. Thử hỏi loại người này sao có thể làm Lễ bộ thượng thư của chúng ta, thật buồn cười.
.- Còn có thể tại sao, xu nịnh thôi!
.- Hứa Kính Tông này thật đúng là uổng là người làm cha, uổng là người làm thần.
.- Chỉ tiếc là Hứa nương tử xinh đẹp hào phóng lại có một vị phụ thân mặt người dạ thú như vậy a!
.- Sao bệ hạ có thể tin dùng loại người này làm Lễ bộ thượng thư, thật là trò cười lớn nhất thiên hạ, sau này tất bị người đời cười nhạo.
.- Lúc đầu thái úy phản đối người này, xem ra là đúng, chỉ tiếc thái úy không thể thắng được bọn họ, thật là quá không công bằng.
.Phủ Thái úy.
.- Thái úy, tiểu tử Hàn Nghệ này quả thật là lợi hại, hôm qua mọi người đều đang công kích hắn và Lan Lăng Tiêu thị, chỉ trong một ngày, mọi người đã bắt đầu tán dương hắn và Lan Lăng Tiêu thị, ngược lại là Hứa Kính Tông, tiếp theo chắc phiền phức rồi.
.Hàn Viện, Lai Tể không màng đạo quân tử, hết sức vui sướng khi người khác gặp họa.
.Tiểu tử này quả thật là không làm lão phu thất vọng! Trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ rất khoái, dù sao thì ông ta cũng không vừa mắt với Hứa Kính Tông, nhưng trên mặt lại bình thản như mặt nước, nói: - Các ngươi một người môn hạ thị trung, một người Trung thư lệnh, vậy mà lại quan tâm đến chuyện nhỏ mức này, lẽ nào Đại Đường ta không có việc cho các ngươi làm rồi sao?
.Hàn Viện, Lai Tể lập tức vẻ mặt xấu hổ
.Tiêu gia!
.- Ha ha! Hàn Nghệ quả nhiên không làm chúng ta thất vọng, thật là khiến người ta sảng khoái quá a!
.- Ta nói a, Hứa Kính Tông đây là ác giả ác báo.
.- Hiện giờ bên ngoài toàn bộ đều đang ca tụng Lan Lăng Tiêu thị chúng ta, lúc nãy còn có mấy vị đồng liêu đến nhà xin lỗi nữa.
.- Tại sao lại vậy?
.- Vậy mà huynh cũng không biết, bọn họ chột dạ, đại thần trong triều có mấy người có thể đảm bảo cả đời đều quang minh lỗi lạc, không từng làm chuyện thất đức, lẽ nào bọn họ không sợ Hàn Nghệ biết rồi tung chuyện xấu hổ của bọn họ ra ngoài.
.- Thì ra là thế, ha ha, Đại Đường nhật báo này thật đúng là thứ tốt nhất.
.- Đung vây a! Hơn nữa chỉ có Hàn Nghệ làm ra được, ha ha!
.- Hiền đệ, vi huynh nên chúc mừng đệ có được một vị nữ tế tôt.
.- Đa tạ! Đa tạ!
.Lan Lăng Tiêu thị đã mất sạch vẻ chán chường của ngày hôm qua, cười nói ầm ĩ, vô cùng vui vẻ. Đời người lúc lên lúc xuống, thật là quá kích thích rồi.
.Ngược lại Tiêu Vô Y lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, thật ra trong lòng nàng hết sức tự hào về Hàn Nghệ, phàm là bất cứ một chút thành tựu nào mà Hàn Nghệ có được, nàng đều vui vẻ muốn chết, nhưng nàng cực ít biểu lộ ra ngoài, nàng phải để người khác tưởng rằng, đây đều là chuyện nằm trong dự liệu của nàng, không đáng để nhắc đến, không đáng để nhắc đến.
.Phượng Phi Lâu.
.Chỉ thấy Hàn Nghệ, Hùng Đệ, Tiểu Dã, Tứ Mộng, Cố Khuynh Thành bọn họ mỗi người tay cầm một tờ Đại Đường nhật báo, nam vẫn bắt chéo hai chân, nữ sĩ thì vẫn hết sức thục nữ.
.Đột nhiên, Hàn Nghệ gấp Đại Đường nhật báo lại, những người còn lại cũng gấp lại.
.- Thế nào?
.Hàn Nghệ đưa quét mắt một lượt, cười hỏi.
.Mộng Nhi nói: - Lần này tốt hơn lần trước nhiều.
.Những người còn lại đều gật đầu. Mộng Đình cười nói:
.- Xem ra lần trước Tiểu Nghệ ca đã thực sự lắng nghe kiến nghị của chúng ta, mới sửa lại như vậy, có phải không?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Mộng Đình cô đúng là càng ngày càng thông minh rồi. Cố Khuynh Thành cười nói: - Vậy cũng không thông minh bằng ngươi, ngươi đây rõ ràng là có ám chỉ khác a!
.Hàn Nghệ vội nói: - Ây ây ây! Đừng để Lưu tỷ nghe được câu này, nếu không tỷ ấy lại không ngủ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận