Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1015: Lãnh tụ trời sinh

.Cô ta muốn làm gì?
.Hàn Nghệ tức thì kinh sợ toát mồ hôi lạnh!
.Thật ra ý của Võ Mị Nương không có đoán, chính là hy vọng có thể dời đô a!
.Bé cưng à, đây là muốn lấy mạng a!
.Nhưng nói đi nói lại, Võ Mị Nương phân tích hết sức chính xác, tình hình hiện giờ là Lý Trị, Lý Tích nắm giữ quyền lực tuyệt đối, nhưng bọn họ lại đều rất kiêng dè Trưởng Tôn Vô Kỵ, nói chính xác hơn nữa thì là kiên dè tập đoàn Quan Lũng, bởi vì bất kể là trong triều hay là trong quân, đều có mặt không ít quý tộc Quan Lũng, cho dù là binh sĩ cũng là con cháu Quan Trung, mà từ khi Vũ Văn Thái thành lập lên Tây Ngụy đến nay, tập đoàn Quan Lũng vẫn luôn chiếm cứ Quan Trung, ở địa khu Hồ Hán tạp giao này, văn võ thông bị, điều chú trọng là ra trận làm tướng quân vào triều làm tể tướng, nông canh phát đạt, đây cũng là lý do rất nhiều chiến lược gia lớn đều nói, có người Quan Trung là có thiên hạ. Lý Uyên cũng đánh chiếm địa khu Quan Trung trước mới có được thiên hạ, đây tuyệt đối không phải là câu nói suông.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ chính là đại diện cho tập đoàn Quan Lũng, một khi ông ta ra tay thì sẽ có hậu quả như thế nào, tướng lĩnh Quan Trung cùng với con cháu Quan Trung trong quân, còn có quan lại quý tộc Quan Trung trong triều, Lý Tích cũng không nắm chắc đến lúc đó rốt cuộc những người này sẽ nghiêng về bên nào.
.Có người Quan Trung là có thiên hạ, như vậy thì Quan Trung mà loạn thì thiên hạ tất loạn.
.Lý Trị đã là hoàng đế, thân mang đại quyền, là người được lợi, tất cả đều có lợi cho y, không đến mức vạn bất đắc dĩ thì y không cần phải mạo hiểm chuyện này.
.Trước đây Tùy Dương Đế xuống Giang Nam không chịu quay lại, cuối cùng cũng chết ở Giang Nam, không phải Giang Nam phồn hoa cỡ nào, Giang Nam bây giờ còn không bằng địa khu Quan Trung, chính là bởi vì Tùy Dương Đế không muốn chịu sự kiềm chế của tập đoàn Quan Lũng, ta đến Giang Nam lập đô, để cho tập đoàn Quan Lũng các ngươi chơi một mình đi, làm suy yếu sự khống chế của tập đoàn Quan Lũng đối với triều Tùy, chỉ đáng tiếc là Tùy Dương Đế cẩn thận mấy cũng có sai sót, ông ta quên rằng tướng sĩ ông ta mang theo cũng đều là con cháu Quan Trung, ngươi không muốn về Quan Trung, chúng ta muốn về nhà, Vũ Văn Hóa Cập của Vũ Văn gia không phải là quý tộc Quan Trung điển hình sao.
.Cuối cùng cũng là tập đoàn Quan Lũng đã lật đổ triều Tùy, Lý gia và Dương gia thật ra đều là thành viên quan trọng của tập đoàn Quan Lũng, hơn nữa còn là quan hệ thân thích, Dương Quảng còn là ông của Lý Thế Dân nữa. Lý Uyên, Lý Thế Dân tiếp thu bài học, tuyệt đối không thể rời khỏi Quan Trung, bởi vậy Lý Thế Dân một mực phụng hành chính sách bản vị Quan Trung, và còn lấy quý tộc Quan Trung làm đầu, chèn áp tập đoàn Sơn Đông, ủy thác lúc lâm chung cũng là lựa chọn lãnh tụ Trưởng Tôn Vô Kỵ của tập đoàn Quan Lũng.
.Nhưng vấn đề là ở chỗ Võ Mị Nương không phải người của tập đoàn này, đây là điều rất ít thấy, trong ván cờ này, Võ Mị Nương đã rút ra kinh nghiệm xương máu, tại sao cơ hội tốt như vậy mà ngay cả Lý Tích cũng kiêng dè như thế, suy đi nghĩ lại, chỉ có một nguyên nhân, trung tâm của Trường An là tập đoàn Quan Lũng chiếm cứ địa khu Quan Trung.
.Chỉ cần phụng hành chính sách bản vị Quan Trung, cho dù Trưởng Tôn Vô Kỵ là cô gia quả nhân một mình, ngươi cũng không dám dễ dàng động đến ông ta.
.Như vậy thì biện pháp duy nhất, hô chi dục xuất, dời đô.
.Nhưng bất cứ lúc nào, dời đô đều không phải là chuyện nhỏ, điều khiến Hàn Nghệ kinh ngạc nhất là lời này lại được nói ra từ miệng của một nữ nhân.
.Có thể thấy Võ Mị Nương có thể trở thành vị nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử Trung Quốc tuyệt không phải là ngẫu nhiên, nàng ta có sức mạnh, không gì sánh kịp, quyết đoán cùng với tầm nhìn chiến lược lâu dài hơn nữa.
.Trước đây nàng ta vừa mới từ Cảm Nghiệp Tự trở về đã nhắm chuẩn mục tiêu vào vị trí hoàng hậu, nếu là nữ tử bình thường thì chắc chắn cầu có thể yên ổn sống hết cuộc đời là đã a di đà phật rồi, nhưng nàng ta sẽ không thỏa mãn.
.Nếu đây đã là một biện pháp giải quyết vấn đề, thì tại sao không tính toán?
.- Hoàng hậu, chuyện này chuyện này không phải nói đùa chứ. Tuy các cung nữ cách bọn họ rất xa, nhưng Hàn Nghệ vẫn bất giác hạ thấp giọng nói.
.Võ Mị Nương nói: - Nhưng không có cách nào triệt để hơn cách này. Từ trước đến nay, Thái úy đều chỉ tỏ thiện ý với bệ hạ, nhưng chưa bao giờ có bất cứ biểu thị gì với ta, có thể thấy trong lòng ông ta vẫn không chấp nhận ta, một khi cho ông ta cơ hội, ông ta nhất định sẽ đối phó với ta, chúng ta không thể ngồi yên chờ chết.
.Nàng ta và Trưởng Tôn Vô Kỵ là thủy hỏa bất dung, không thể nào hòa hoãn, bởi vì là Võ Mị Nương cầm đầu, đuổi Chử Toại Lương, Liễu Thích, Bùi Hành Kiệm bọn họ ra khỏi Trường An, hơn nữa, nàng ta còn bức chết Vương hoàng hậu và Tiêu Thục phi, nếu như Trưởng Tôn Vô Kỵ tỏ ý tốt với Võ Mị Nương thì thành viên nội bộ tập đoàn Quan Lũng nhất định sẽ không đồng ý. Võ Mị Nương là một nữ nhân rất cảnh giác, nàng ta biết không phải nàng ta đối mặt với một mình Trưởng Tôn Vô Kỵ, mà là cả một tập đoàn Quan Lũng, ngươi thân ở Quan Trung, làm sao đọ sức với tập đoàn Quan Lũng? Bởi vậy nàng ta muốn rời đi trước, mọi người mới có thể đối quyết công bằng.
.Nhưng Hàn Nghệ không muốn đi a, hắn phải tiếp nhận tập đoàn Quan Lũng, như vậy thì Trường An đối với hắn mà nói càng có ưu thế hơn một chút, nếu như đến Lạc Dương, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cùng với tập đoàn Sơn Đông sẽ càng có ưu thế, nói: - Trường An là kinh đô của hai triều Hán- Đường, văn minh văn hóa đều đại diện cho Trung Nguyên, đây là sự hình thành trong quá trình tích lũy lâu dài, chứ không phải ai đi là có thể thay đổi giá trị của nó, trước đây Tùy Dương Đế đến tận Giang Nam, từ đó dẫn đến không thể không chế được cả Trung Nguyên.
.Võ Mị Nương nói: - Bởi vậy ta đã tiếp thu bài học của Tùy Dương Đế, hy vọng có thể dùng một phương thức tiềm di mặc hóa, chuyển dời trung tâm của Đại Đường ta ra khỏi địa khu Quan Trung. Đại Đường ta thi hành chế độ lưỡng đô, mà Đông Đô Lạc Dương không ở trong phạm vi thế lực Quan Trung, nếu như có thể dần dần chuyển dời trung tâm của quốc gia đến Đông Đô, như vậy thì có thể làm suy yếu cực lớn thế lực của quý tộc tập đoàn Quan Trung. Ngoài ra, Đông Đô cách Trường An rất gần, không cách xa Trường An giống như Giang Nam, cho dù bệ hạ thân ở Đông Đô, nhưng vẫn có thể nắm thế cục Trường An trong tay.
.Hàn Nghệ nhíu mày suy nghĩ một lát, nói: - Vậy thì cũng có thể, nhưng bệ hạ đồng ý sao?
.Võ Mị Nương nói: - Chuyển trọng tâm đến Đông Đô, đối với bệ hạ cũng có chỗ lợi, qua chuyện này, ai cũng đều nhìn ra được, quý tộc Quan Trung liên hôn với nhau, kết thành mạng lưới thế lực rắc rối khó gỡ, cho dù bệ hạ đã nắm quyền nhưng vẫn bị bọn họ cản tay, mà Lạc Dương lại càng là trung tâm của Đại Đường ta, cách địa khu Sơn Đông gần hơn, nếu như đến Lạc Dương, có thể cân bằng thế lực hai bên tốt hơn, bệ hạ mới có thể toàn quyền làm chủ, không cần phải nhìn sắc mặt của bất cứ người nào nữa.
.Trước đây Lý Đường đả kích sĩ tộc Sơn Đông, nâng đỡ quý tộc Quan Trung, bây giờ Võ Mị Nương dự định đi ngược chiều, nâng đỡ hàn môn Sơn Đông, đả kích quý tộc Quan Trung. Về địa lý, Lạc Dương đúng là trung tâm của Trung Nguyên, cách địa khu Sơn Đông cũng tương đối gần, có thể lợi dụng ranh giới chính trị của hai nơi, từ từ làm suy yếu quý tộc Quan Trung.
.Võ Mị Nương lại nói: - Hơn nữa điều này cũng có lợi cho các khanh, tuy các khanh đã chiếm giữ vị trí đại thần trung tâm, nhưng quan viên tam tứ phẩm vẫn đều là người của Thái úy, Lại Bộ thượng thư, Hộ Bộ thượng thư, Hình Bộ thượng thư, đều là người của Thái úy. Chỉ có tránh khỏi bọn họ trước, chúng ta mới có nhiều cơ hội hơn.
.Coi như Hàn Nghệ đã hiểu rồi, hiện giờ trên triều đình quan hệ quá phức tạo, cắt không đứt, lý cũng loạn, Lý Trị cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu như chuyển đến Lạc Dương, như vậy thì có thể tránh khỏi quan trường phức tạp này, nhưng lại có thể điều khiển kinh thành. Thật ra từ xưa đến nay, thường thường người cầm quyền đều hy vọng tạo ra hiện tượng không có mặt tại trận, nếu như Lý Trị và Võ Mị Nương ở Đông Đô, vậy chẳng khác nào đã giải phóng hắn, đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, hiện giờ bọn họ là đại thần trung tâm, bất luận bọn làm gì ở đây, Võ Mị Nương cũng có thể không tính toán, như vậy thì chưa chắc chắn rồi, tính toán trước trước sau sau, chuyển đến Đông Đô, đối với tập đoàn Võ Mị Nương thật sự là có trăm cái lợi mà không có cái hại, nói:
.- Không biết thần có thể làm những gì cho hoàng hậu?
.Đây là một kế hoạch vô cùng nhạy cảm, nếu truyền ra ngoài thì không biết sẽ dẫn đến sóng gió lớn cỡ nào, nhưng Võ Mị Nương nói cho Hàn Nghệ biết tất tần tật thì chắc chắn là muốn Hàn Nghệ giúp đỡ, nếu không thì nàng ta sẽ không nói với bất kỳ ai.
.Võ Mị Nương nói: - Chỉ dựa vào những điều này vẫn chưa đủ, cho dù ta có thể thuyết phục bệ hạ, cũng không thể thuyết phục cả triều văn võ, cùng với bách tính thiên hạ. Nhưng con người đều di chuyển đến vùng đất phồn hoa, nếu Đông Đô phồn hoa hơn Trường An, nhân khẩu nhiều hơn, nông canh phát đạt hơn, như vậy thì tự nhiên cũng sẽ chuyển đến Đông Đô.
.Hàn Nghệ nheo mắt nói: - Hoàng hậu bảo thần lợi dụng thương nghiệp để thúc đẩy Lạc Dương trở nên phồn hoa hơn nữa?
.- Thông minh!
.Võ Mị Nương cười gật gật đầu, nói: - Ta từng nghe phụ thân nói, sở dĩ các triều đại đều chọn Trường An chính là vì Trường An nằm trong vòng bao quanh của núi, dễ thủ khó công, vị trí địa lý cực tốt, đóng đô Trường An thì không cần quá nhiều quân đội đóng giữ. Nhưng Lạc Dương giao thông thuận tiện hơn, bất luận là đường bộ hay đường thủy, thuận tiện làm buôn bán hơn, hơn nữa phía đông Lạc Dương là dải đất bình nguyên, nếu chuyển trung tâm đến Đông Đô, nhất định là dựa vào địa khu Sơn Đông hơn.
.Hàn Nghệ nói: - Mà khuyết điểm của Lạc Dương là ở chỗ vô hiểm khả thủ, bởi vậy cần có quân đội khổng lồ đóng giữ, nhưng hiện giờ Đại Đường ta càn quét bốn phương, bốn phương thần phục, mối uy hiếp duy nhất vẫn là Thổ Phiên ở phía tây, có thể nói là không có họa ngoại xâm, bởi vậy nội chính trở nên quan trọng hơn, mà nếu là nội chính thì đơn giản chính là vấn đề kế sinh nhai của bách tính, như vậy, thế xấu của Lạc Dương không rõ ràng, mà ưu thế lại nổi bật ra, sau này trung tâm của quốc gia chuyển đến Lạc Dương, thực ra cũng là theo chiều hướng phát triển.
.- Không sai! Võ Mị Nương tràn đầy tự tin nói: - Tư Mã Thiên từng nói, thiên hạ rộn ràng, đều là hướng theo cái lợi. Mỗi một người đều đi theo miếng cơm, bởi vậy ta tin chắc chỉ cần Lạc Dương phồn hoa hơn Trường An, cho dù duy trì chế độ hai kinh đô, Lạc Dương vẫn có thể trở thành trung tâm. Nhưng ta cần sự giúp đỡ của khanh, cũng là lần tuyển dụng tá điền này của khanh đã cho ta sự tự tin vô cùng lớn.
.Hàn Nghệ nhìn Võ Mị Nương với vẻ hơi kinh ngạc.
.Võ Mị Nương cười nói: - Một khi nông phu xa rời đất đai thì nhất định sẽ phải đi theo công xưởng, xưởng ở Trường An thì bọn ở Trường An, xưởng ở Lạc Dương thì bọn họ phải đến Lạc Dương, mà xưởng ở đâu đều do khanh nói là được. Bởi vậy ta hy vọng khanh đến Lạc Dương xây dựng công xưởng lớn, bao gồm cả Ngõ Bắc của khanh, và xây dựng thêm học viện ở Lạc Dương, tranh thủ thu hút thêm nhiều người đến Lạc Dương, ngoài ra, Lạc Dương là trung tâm của Trung Nguyên, không có nơi nào thích hợp để thông thương hơn Lạc Dương, đây và suy nghĩ của khanh chẳng phải là không mưu mà hợp sao?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Thần biết nên làm thế nào rồi.
.Trong lòng lại tức giận chửi một câu, đúng là ngày chó má!
.Một khắc trước hắn còn đang đắc ý vì thao túng được toàn cục, nhưng kế hoạch đó của hắn đối với Võ Mị Nương mà nói, đúng là kiến gặp voi, một khi kế hoạch này của Võ Mị Nương thành công thì đúng là trực tiếp làm thay đổi cả một quốc gia, điểm đột xuất nhất là, một khi chuyển đến Lạc Dương thì chính sách bản vị Quan Trung tiêu rồi, là đòn đả kích trí mạng đối với tập đoàn Quan Lũng, Lạc Dương cách Sơn Đông gần, lại là con đường nhất định phải qua của Đại Vận hà, chẳng khác nào liền một khối với Giang Nam, Hoài Nam, vậy thì trên ranh giới chính trị, mọi người đều bình đẳng, người cầm quyền sẽ không cần phải sợ một nhà độc đại nữa, có thể lợi dụng thế lực các bên đạt được sự cân bằng thực sự.
.Bởi vậy có thể thấy được, Võ Mị Nương không có chìm trong cảm giác tiếc nuối, mà đã đang trải đường cho cuộc chiến chính trị sau này rồi.
.Trong khoảnh khắc này, Hàn Nghệ cũng cảm nhận được sức hấp dẫn của Võ Mị Nương, người phụ nữ này chính là lãnh tụ trời sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận