Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 728: Đồng tiền bắt đầu lên tiếng

.Hôm nay, rốt cuộc Hàn Nghệ cũng đến được Nguyên gia bảo trong truyền thuyết, quả thật là bàng sơn y thủy, cảnh sắc hợp lòng người, tường thành cao tầm ba trượng, dùng tảng đá lớn xây nên, vô cùng kiên cố.
.Két.. Một tiếng vang thật lớn!
.Cửa chính nặng nề từ từ mở ra.
.Chỉ thấy có một mỹ nữ vóc dáng cao gầy đứng bên trong cánh cửa, không phải Nguyên Mẫu Đơn thì còn là ai, hôm nay trên người nàng khoác theo một váy dài màu xanh thẳm, đường cong tao nhã, dáng người mỹ miều, mặt như khay bạc, mắt như nước hạnh, môi không điểm mà đỏ, lông mày không vẽ mà thúy, quả nhiên là xinh đẹp không gì sánh được.
.Hàn Nghệ đưa hai hộp quà vô cùng bủng xỉn cho hạ nhân đứng cạnh Nguyên Mẫu Đơn, hôm nay hắn không dẫn theo ai đi cùng, dù sao không thể để chuyện này đồn ra ngoài, đi đến bên cạnh Nguyên Mẫu Đơn, cười nói:
.- Nếu ta nói hôm nay cô rất xinh đẹp, liệu có khiến cô cảm thấy ta rất ngả ngớn không.
.Vì là Nguyên Mẫu Đơn đưa ra liên thật hôn giả, khiến hắn cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, hôm nay đến đây, hắn chủ yếu muốn nói về chuyện hợp tác, không hề có áp lực, ngược lại cảm thấy hơi nực cười.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói:
.- Đương nhiên rồi.
.- Vậy ta không nói nữa.
.Hàn Nghệ nhún nhún vai, lại hiếu kỳ nói:
.- Cánh cửa nặng như vậy, ra vào tiện lợi sao?
.Nguyên Mẫu Đơn giải thích:
.- Ngày thường chúng ta đi cửa phụ, trừ khi có khách quý đến.
.- Ồ, như vậy a!
.Hàn Nghệ gật gật đầu, cười nói:
.- Nhờ hồng phúc của cô, ta đã thành quý khách rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Đi thôi, bọn đại bá của ta đang chờ ngươi đấy.
.Hàn Nghệ nhỏ giọng nói:
.- Nhưng cô có cần lạnh băng như vậy không, có giả quá không đấy, dù gì ta sắp trở thành chồng cô rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Điều này ta biết.
.Biết cô còn lạnh thế. Hàn Nghệ bất đắc dĩ cười, không nhiều lời nữa, đi theo Nguyên Mẫu Đơn vào phía trong.
.Bên trong không trang nghiêm như Hàn Nghệ tưởng tượng, phong cách kiến trúc hoàn toàn khác xa với thành cổ của Châu Âu. Nơi này đâu đấy đều là nước xanh cỏ lục, núi giả san sát, màu xanh um tùm, trăm hoa đua nở, trên mái hiên có đầy cây mây, vô cùng đẹp. Nhưng quả thật nơi này rất rộng lớn, Hàn Nghệ theo sau Nguyên Mẫu Đơn đi gần một nén hương, trông ra xa đã thấy một đám người đúng trước một căn nhà to.
.Nguyên Mẫu Đơn thấp giọng nói:
.- Những người đứng trước là trưởng lão của gia tộc ta, họ chưa từng đứng đây nghênh đón bất cứ ai cả.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ta thật sự là thụ sủng nhược kinh.
.Lời tuy nói thế, nhưng kỳ thật hắn không hề cảm thấy vậy, đây chính là tư thái của người chiến thắng, nếu hắn mang tư thái của kẻ bại trận đến đây, e là bây giờ phải quỳ trước cổng rồi.
.Sự thật cũng đúng là như thế.
.Những trưởng lão nhà họ Nguyên rất xem trọng Hàn Nghệ, vì Hàn Nghệ bằng thủ đoạn của mình, đường đường chính chính đánh bại Nguyên gia họ, nếu là trước đây họ sẽ không tin, vì thế từ đầu họ đã muốn Hàn Nghệ cảm nhận được sự coi trọng của họ dành cho hắn.
.Đi đến trước mặt những trưởng lão, ngoài Nguyên Ưng, Nguyên Triết ra, những người còn lại đều là lão già râu tóc bạc phơi, họ đều mặc bộ trường bào có uy hiệu của Nguyên gia, ánh mắt tập trung trên người Hàn Nghệ.
.Cũng may Hàn Nghệ đã quen với cảnh tượng này, trong lòng không hề sợ hãi, hành lễ:
.- Vãn bối Hàn Nghệ gặp qua các vị trưởng bối.
.Nguyên Hi ha hả cười nói:
.- Hàn Nghệ, cuối cùng ngươi cũng đến rồi.
.Nguyên Hi thường ngày nói năng thận trọng hôm nay cũng lộ ra một nụ cười không được tự nhiên lắm, có thể ông ta bẩm sinh đã không thích hợp cười.
.- Không dám, không dám, khiến các vị trưởng bối đợi lâu rồi, vãn bối thật sự là tội không thể tha.
.Hàn Nghệ ra vẻ e lệ cười.
.Đến nơi này, Nguyên Mẫu Đơn như biến thành một người khác, mặt luôn mỉm cười, vô cùng nhiệt tình giới thiệu Hàn Nghệ với mỗi một vị trưởng lão.
.Hàn Nghệ thi lễ với từng người một, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi, ngày sau khi phải lấy Tiêu Vô Y, cần phải đối mặt với nhiều trưởng bối hơn nữa, nghĩ đến là đau đầu.
.Tuy nhiên, những vị trưởng lão này cũng cực kỳ ưu ái Hàn Nghệ, hàn huyên rất nhiệt tình với hắn, đây là truyền thống của Nguyên gia, kẻ mạnh vi tôn, những người không có năng lực, nhìn họ còn không thèm nhìn, tiêu chí để họ đánh giá một con người không phải dựa vào tiêu chí tướng mạo hay tài sản, mà là năng lực, đó là thứ duy nhất mà họ coi trọng, hiển nhiên năng lực kinh doanh của Hàn Nghệ đã khiến họ khuất phục rồi.
.Một phen giới thiệu xong, đoàn người đi vào trong nhà, đây là nghị sự đường của Nguyên gia, bốn mặt đều là cửa sổ, ánh nắng sáng ngời, nhưng bày trí cực kỳ đơn giản, chỉ một cái bàn dài và mấy cái ghế, kế bên có đặt bàn trà, trên đó là rượu và hoa quả.
.Hàn Nghệ và Nguyên Mẫu Đơn ngồi ở đầu mút nhất, ngồi chung với Nguyên Triết.
.Nguyên Nhạc hớn hở cười bảo:
.- Hàn Nghệ, chúng ta đúng là không đánh không quen biết a!
.Hàn Nghệ gật đầu nói:
.- Trước đây vãn bối có nhiều chỗ đắc tội, mong các vị trưởng bối thứ lỗi.
.Nguyên Ưng rất là nghiền ngẫm cười nói:
.- Đắc tội là điều tốt đấy. Nếu không phải vậy thì hôm nay chúng ta khó mà trở thành người một nhà, nhân duyên đúng là có thể gặp được mà không thể cầu được a! Ha ha!
.Đương nhiên ngươi khen tốt, mọi thứ đều do ngươi giở trò phía sau, Hàn Nghệ mặt đầy tươi cười, nhưng trong lòng thì đang chửi rủa không thôi.
.- Lời này của Phi nhi cũng không phải vô lý.
.Nguyên Hi cười một tiếng, lập tức lại nghiêm mặt nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi đã có thê tử rồi, hơn nữa lúc trước Mẫu Đơn từng gả cho nhà Độc Cô, theo lý thì chúng ta không nên gả Mẫu Đơn cho ngươi, nhưng người là sống, mọi chuyện trong thiên hạ sao mà cứ theo tuần hoàn lẽ thường được, bây giờ thê tử của ngươi đã đồng ý rồi, hơn nữa mấy năm trước Nguyên gia ta đã bãi bỏ hôn ước với Độc Cô gia rồi, bọn lão già chúng ta chỉ mong ngươi đối xử tốt với Mẫu Đơn, đừng để nàng chịu ủy khuất.
.Ông ta nói vô cùng thẳng thắn, không hề né tránh bất cứ vấn đề gì cả, cũng không hề cảm thấy e ngại, chủ yếu là vì họ là gia tộc thương gia, không liên quan đến triều đình, nói chuyện đều thẳng thắn trực tiếp như thế, hơn nữa họ còn là Tiên Ti tộc, không coi trọng lễ nghi của người Hán lắm, nếu theo truyền thống của người Hán thì Nguyên Mẫu Đơn không được lộ diện nữa là, sao có thể ngồi đây cùng Hàn Nghệ.
.- Đại bá hãy yên tâm, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với Mẫu Đơn, không để nàng chịu ủy khuất.
.Hàn Nghệ thích sự thẳng thắn của họ, chuyện này ngươi càng né tránh thì càng ngại, nói rồi ánh mắt hắn nhìn Nguyên Mẫu Đơn tràn đầy tình ý, chỉ thấy Nguyên Mẫu Đơn xấu hổ cười tủm tỉm, trên má là hai lúm đồng tiền nhạt, như hoa đào tháng ba, kiều diễm động lòng người, đây còn là lần đầu tiên hắn trông thấy Nguyên Mẫu Đơn với bộ dạng phụ nữ thế này, trong lòng không khỏi cả kinh, oa! Thì ra diễn xuất của cô ta thâm sâu vậy a!
.- Tốt tốt tốt!
.Nguyên Hi gật gật đầu, nói:
.- Còn hôn lễ của các ngươi, sẽ do nhị bá bọn họ lo liệu.
.Còn có hôn sự a! Hàn Nghệ trừng mắt nhìn, có vẻ có chút kinh ngạc.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Đại bá, hôn lễ này thì không cần thiết đâu.
.Nguyên Hi nói:
.- Sao mà được, dù rằng tình cảnh trước mắt không nên làm rầm reng, nhưng Nguyên gia ta gả con gái thì không thể hoa loa được, cái nên làm thì vẫn phải làm.
.Uy nghiêm vô cùng, không thể bàn cãi.
.Hàn Nghệ vội nói:
.- Đương nhiên, đương nhiên là vậy, chuyện này vốn nên do ta lo, bây giờ còn làm phiền các vị trưởng bối, vãn bối thật sự là áy náy.
.Nguyên Nhạc hớn hở nói:
.- Cũng không gì là làm phiền, chỉ là một nghi thức thôi, không tốn công lắm.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vậy làm phiền Nhị bá.
.- Đâu có, đâu có.
.Nguyên Nhạc ha hả nói.
.Nguyên Hi lại nói:
.- Hàn Nghệ, chắc Mẫu Đơn đã nói quy củ của gia tộc nhà ta cho ngươi nghe rồi chứ.
.Oa! Chưa gì đã nhảy sang mảng làm ăn rồi, cũng được, đúng với ý ta. Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Nguyên Hi nói:
.- Theo quy tắc Nguyên gia ta thì con rể đa phần chỉ có thể hưởng thụ tài sản Nguyên gia một cách hạn chế, chỉ có số ít là ngoại lệ, dù là ngoại lệ thì cũng không được tham gia vào buôn bán của Nguyên gia ta, nhưng Mẫu Đơn có địa vị đặc biệt trong Nguyên gia, còn chúng ta thì rất xem trọng năng lực của ngươi, chúng ta tin tưởng ngươi có thể khiến Nguyên gia trở nên mạnh hơn, vì thế chúng ta hy vọng ngươi có thể ngồi chức chủ quản nhiệm kỳ mới của Nguyên gia ta, điều này chắc Phi nhi đã nhắc đến với ngươi rồi.
.Nói tới mua bán, Hàn Nghệ thu hồi vẻ mặt giả dối ban nãy, nghiêm mặt nói:
.- Các vị trưởng bối xem trọng ta như vậy, thật sự khiến ta thụ sủng nhược kinh, đương nhiên ta cũng muốn góp phần sức nhỏ cho Nguyên gia. Nhưng nói đến việc này, ta còn có một yêu cầu.
.Nguyên Hi bảo:
.- Ngươi nói.
.Hàn Nghệ nói:
.- Chính là ngõ Bắc ta trong tương lai sẽ tồn tại song song với Nguyên gia bằng một phương thức nào.
.Nguyên Hạc nói:
.- Nếu đã là người một nhà, vậy đương nhiên là thống nhất quản lý.
.Ngươi nói đùa à, kết hôn giả mà ta phải đổ hết cả gia tài lên.
.Hàn Nghệ âm thầm cười lạnh một tiếng, dù hắn là chủ quản thì hắn cũng chỉ có một thân một mình, nếu xác nhập thì chắc chắn thế lực của Nguyên gia sẽ xâm nhập vào ngõ Bắc, nhân tài Nguyên gia vô số, người của ngõ Bắc không thể thâm nhập vào được, nếu hội nghị lần sau phế bỏ chức chủ quản của hắn thì chẳng phải hắn mất hết toàn bộ sao. Đây chính là lý do vì sao ngay từ đầu hắn đã nhắc đến vấn đề này. Nếu đối phương không đồng ý, hắn cũng tuyệt đối không nhường bước, trên cơ sở này, mọi người mới có thể nói tiếp.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Lời này của Tứ bá sai rồi. Ý nghĩa của ngõ Bắc đối với ta không phải chỉ để buôn bán đơn thuần, nó còn là lợi thế chính trị của ta, Tiền hào của ta cho phép ta can thiệp dự thảo chính sách của Hộ bộ, nước hoa cho phép ta can thiệp vào đối ngoại với Tây Vực, giấy mực cho phép ta xác lập nhiều mối quan hệ tốt với các vị đại thần trong triều, kịch nói cho phép ta giúp đỡ Võ Chiêu Nghi chiếm lấy sự ủng hộ của dân gian, nếu là con rể, ta cũng cần sự nghiệp của bản thân, như vậy mới có được sự tôn trọng của gia tộc này, hơn nữa ngõ Bắc của ta làm ăn hợp tác với rất nhiều người, ta không thể không thương lượng với họ mà đã xác nhập với Nguyên gia, đây là lừa gạt họ.
.Cách hắn nói cũng thằng thắn vô cùng.
.Nguyên Hi hơi trầm ngâm, hỏi:
.- Vậy ngươi nói xem nên làm thế nào?
.Hàn Nghệ nói:
.- Ta nghĩ vẫn nên tồn tại độc lập, chỉ khác ở chỗ, chúng ta có thể hợp tác chặt chẽ hơn.
.Đột nhiên Nguyên Triết nói:
.- Nhưng nếu ngươi là chủ quản của Nguyên gia ta, nhưng đồng thời lại là chủ nhân của ngõ Bắc, thì sao mà hợp tác?
.Lời này y nói hơi vòng vo, kỳ thật là chỉ, nếu ngươi làm vậy, hoàn toàn có thể đem gia tài Nguyên gia đổ sang ngõ Bắc.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ta đảm nhiệm chức chủ quản của Nguyên gia, chỉ là cá nhân ta, ta sẽ không để bất kỳ ai từ ngõ Bắc tham gia vào, người của Nguyên gia cũng không ai được đả động đến, hơn nữa còn có nghị hội này, hoàn toàn có thể tồn tại dưới phương thức hợp tác, chỉ cần có thể để Nguyên gia và ngõ Bắc đều đạt được lợi ích, vậy chẳng phải là giải quyết rồi sao?
.Kỳ thật nếu nói Nguyên gia hoàn toàn yên tâm với Hàn Nghệ thì đó là điều không thể, sở dĩ họ để Hàn Nghệ lên làm chức quản sự, là vì quy tắc của Nguyên gia, hơn nữa chỉ cần người của Nguyên gia không xen lẫn vào đây thì Hàn Nghệ khó mà làm nên chuyện, dù sao người nhà họ Nguyên không phải thằng ngu.
.Nguyên Nhạc lo lắng nói:
.- Nếu ngươi làm vậy, có phải là lực bất tòng tâm hay không.
.- Xin Nhị bá yên tâm, không phải còn có Mẫu Đơn giúp đỡ ta sao, ta không có dự định để Mẫu Đơn ở nhà giúp chồng dạy con, ta hy vọng Mẫu Đơn sẽ đảm nhiệm chức quản gia.
.Nhưng dù là như thế thì trên mặt những vị trưởng lão cũng tràn đầy bất mãn, họ vẫn là hy vọng xáp nhập.
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn một vòng, đột nhiên đứng dậy bảo:
.- Nếu để ta làm chủ quản, ta có thể đảm bảo với các vị ta sẽ hướng Nguyên gia đạt đến đỉnh cao mà các vị không thể ngờ tới, ta sẽ xây dựng Nguyên gia trở thành một gia tộc thương nghiệp khổng lồ, có thể chi phối nền kinh tế thế giới, tài phú chỉ là tiếp theo, cái quan trọng hơn là sự thâm nhập thông qua đồng tiền, để đạt được quyền lực chi phối kinh tế.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe xong kinh ngạc, đã nói là chuyện ai nấy lo, ngươi đây chẳng khác nào qua cầu rút ván a.
.Những người còn lại cũng là khiếp sợ không thôi, khẩu khí này rất lớn nha.
.Nguyên Hi nói:
.- Hàn Nghệ, chúng ta thích những người đối đãi chân thành với mình.
.- Vãn bối không phải đang nói khoác.
.Hàn Nghệ nói:
.- Kỳ thật khi tài sản tích lũy đến mức độ nhất định thì tự nhiên sẽ sản sinh quyền lực chi phối, mấu chốt là cách sử dụng. Có người từng nói, một khi đồng tiền lên tiếng thì lời đồn tức sẽ chấm dứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận