Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 985.3: Nhượng bộ lui binh

.Đây chính là mục đích mà Võ Mị Nương vội vã gặp Hàn Nghệ. Hàn Nghệ, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông đều là những công thần trong chuyện phế Vương lập Võ, đối với Võ Mị Nương mà nói, đó là thế lực ngoại đình của nàng ta, còn kẻ thù của nàng ta là Trưởng đám người Tôn Vô Kỵ bọn họ, hiện giờ Trưởng Tôn Vô Kỵ vẫn ngồi ở bên đó, các ngươi đã đánh nhau đến ta sống ngươi chết, vậy thì ta đề bạt các ngươi lên làm gì, còn không bằng các ngươi cứ ngồi yên ở dưới cho xong.
.Hàn Nghệ nói: - Hoàng hậu minh giám, từ trước đến nay đều là bọn họ đối nghịch với thần mọi nơi, thần không muốn đụng chạm vào bọn họ. Ngay như lúc nãy, Hứa Kính Tông ngăn cản bệ hạ gia phong thần làm Đồng trung thư Môn Hạ tam phẩm, Lý Nghĩa Phủ phản đối thần đảm nhiệm chức Hộ Bộ thị lang, chuyện này Nói đến đây, hắn làm ra vẻ mặt hết sức bất đắc dĩ.
.Võ Mị Nương cười nói: - Vậy bọn họ có thành công không?
.Hàn Nghệ ngẩn người, lắc đầu nói: - Cũng không có.
.Võ Mị Nương nói:
.- Bệ hạ và ta không phải kẻ mù, ai đúng ai sai, lẽ nào lại không phân biệt rõ sao. Nhưng mà, dù sao bọn họ cũng là trưởng bối, còn khanh là vãn bối, bởi vậy khanh phải nhượng bộ.
.Hiện tại nàng ta đang nóng lòng đối phó với Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ bọn họ mới đó đã phải đấu đá vài hiệp, chuyện này khiến nàng ta hết sức đau đầu, mấu chốt lại là không có cách nào giải quyết, nàng ta ba lần bảy lượt muốn khiến cho Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông hòa hảo, nhưng ngược lại còn khiến sự tình trở nên phức tạp hơn, một lần thì nàng ta lựa chọn bỏ qua, chỉ cần các ngươi không quá đáng thì các ngươi muốn đấu thế nào thì đấu.
.Lý Trị cũng như thế, bởi vậy bất luận Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ nhằm vào Hàn Nghệ như thế nào, y cũng không để ý những chuyện này, bởi vì theo y thấy, đây đều là người của mình, trong mấy người bọn họ, y sẽ chỉ lựa chọn người đúng, và ngược lại. Nhưng nếu như là Hàn Viện, Lai Tể thì chắc chắn Lý Trị sẽ nghiêng về phía Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ.
.Nhưng hiện tại Võ Mị Nương cảm thấy tiếp tục như vậy không được, bởi vì nàng ta cho rằng Cao Lý Hành đã nhìn thấy điểm này, cố tình muốn mượn điều này để cản bước bọn họ tiếp cận tập đoàn Quan Lũng, đặc biệt là hiện giờ quyền lực trong tay Hàn Nghệ, Lý Nghĩa Phủ bọn họ đã rất lớn, nếu như hai người này đấu đá thì đó không phải là ân oán cá nhân, mà là đấu tranh đảng phái, dính líu đến phân nửa triều đình thì không thể cứu vãn được.
.Nếu hòa hảo đã là chuyện không thể, vậy thì Võ Mị Nương nhất định phải yêu cầu một bên nhượng bộ lui binh.
.Hứa Kính Tông đã bảy mươi tuổi, với tính nết này, tuy có tài hoa nhưng không coi ai ra gì, lại tự cao tự đại, nhất là coi thường người có xuất thân hèn mọn, ông ta không thể nào bắt tay giảng hòa với Hàn Nghệ, vì ông ta cảm thấy làm bằng hữu với Hàn Nghệ, đối với ông ta mà nói là một sự nhục nhã, thật ra Hứa Kính Tông cũng không quá coi trọng Lý Nghĩa Phủ, chỉ là tương đối mà nói, phụ thân của Lý Nghĩa Phủ dù gì cũng là một quan nhỏ, với lại kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu, ông ta và Lý Nghĩa Phủ có chung người oán hận.
.Còn Lý Nghĩa Phủ lòng dạ nhỏ mọn, tiếu lý tàng đao, ngươi nói với y, bề ngoài y đồng ý ngọt xớt nhưng luôn ngầm làm vài chuyện ngáng chân, người này thì Võ Mị Nương không tiện ngăn cản. Duy chỉ có Hàn Nghệ lòng dạ rộng rãi, cầm lên được thì cũng buông xuống được, trung thành với nàng ta, ít nhất nàng ta cho là như vậy, bởi vậy nàng ta chỉ có thể bảo Hàn Nghệ nhượng bộ, đây cũng là bởi nàng ta không còn cách nào khác, nếu không nàng ta đâu muốn chen vào chuyện giữa bọn họ.
.Hàn Nghệ trầm ngâm một lát, nghĩ thầm, nếu ta không đáp ứng cô ta, tiếp tục tranh đấu thì có thể thật sự lưỡng bại câu thương, mục đích của ta cũng không phải là lật đổ Lý Nghĩa Phủ. Sau một hồi cân nhắc, nói: - Lời dặn của hoàng hậu, vi thần tất nhiên tòng mệnh. Chỉ cần bọn họ không làm hại thê tử của thần và huynh đệ của thần, vậy thì mọi chuyện đều dễ nói, nhưng mà, nếu Lý Nghĩa Phủ còn nhằm vào Tiêu gia nữa, thì dù không làm quan thần cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
.Nói đến phần sau, giọng điệu vô cùng kiên quyết. Chính là ta lùi một bước là chuyện có thể, nhưng ta cũng có đường ranh giới của ta, nếu ai dám bước qua đường ranh giới này thì chỉ có thể không phải ngươi chết thì ta vong.
.Hắn có thể lui một bước là Võ Mị Nương đã cảm kích vạn phần rồi, không giá họa vào người nhà, nếu Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông dám chơi những ám chiêu này thì nàng ta cũng sẽ đứng về phía Hàn Nghệ, cười nói: - Ta tin là Lý Nghĩa Phủ không có gan này, dù sao y cũng không đánh lại khanh.
.- Điều đó cũng phải! Hàn Nghệ bật cười, rất là đắc ý.
.Võ Mị Nương lại nói: - Hàn Nghệ, sở dĩ ta nói với khanh như vậy, không phải là vì ta thiên vị Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, mà bởi vì khanh là thần tử ta tín nhiệm nhất, ta hy vọng khanh có thể hiểu được nỗi khổ tâm này của ta.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vi thần hiểu, vi thần cũng không muốn gây thêm phiền não cho hoàng hậu. Dừng một chút, hắn lại nói: - Hoàng hậu, về chuyện của Hàn Viện, Lai Tể, vi thần không tham dự nữa, tránh cho lại không được vui, nếu hoàng hậu cần vi thần, tất nhiên vi thần sẽ dốc toàn lực.
.Võ Mị Nương cũng không ý dự định để hắn tham dự chuyện này, dù sao thì ngay từ đầu hắn đã không tham dự rồi, nếu lúc này để hắn tham dự vào, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ sẽ lại khó chịu, bên phía Lý Trị cũng sẽ không thả người, Lý Trị dùng Hàn Nghệ, ngoài việc trả ơn ra, có những chỗ cũng thật sự cần đến Hàn Nghệ, nàng ta cũng muốn Hàn Nghệ làm ra một số trò trống.
.Thật ra những lời này của Võ Mị Nương cũng coi như đã cho Hàn Nghệ một bài học!
.Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn!
.Trước đây Hàn Nghệ hành sự không cần băn khoăn quá nhiều, chỉ cần không dính dáng đến lợi ích trung tâm của hoàng đế và hoàng hậu thì thông thường đều sẽ không có chuyện gì, cũng không có ai để ý đến hắn, vậy nhưng hiện giờ hắn đã làm Tể tướng, thì hắn nhất định phải biết thỏa hiệp, biết nhượng bộ, bởi vì hiện tại hắn đại diện cho lợi ích của rất nhiều người, hắn phải suy nghĩ đến mọi mặt, như vậy mới có thể tiếp tục lâu dài, muốn làm theo ý mình như trước đây chắc chắn là không được.
.Với lại Hàn Nghệ hiện giờ cũng không có công sức tranh cãi với Lý Nghĩa Phủ bọn họ, hắn còn có một kẻ thù vô cùng hùng mạnh đang đợi hắn đi khiêu chiến, kẻ thù này chính là thế lực địa chủ lớn mạnh nhất xã hội phong kiến.
.Thậm chí hắn còn không đến Tiêu phủ, bởi vì hắn không muốn đả kích Tiêu Cự bọn họ, dù sao cũng đã lăn lộn đến chừng này tuổi mới được tứ phẩm, còn giúp hắn bày mưu tính kế, cái gì mà đến Tam Tỉnh lăn lộn mấy năm rồi làm một Hoàng môn thị lang, hắn đến sẽ khiến người ta xấu hổ, bởi vậy hắn về thẳng Phượng Phi Lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận